TRUYỆN NGÔN TÌNH - BỘ BỘ KINH TÂM CHƯƠNG 75

BỘ BỘ KINH TÂM

Tác giả: Đồng Hoa
Dịch: Đào Bạch Liên (Alex)
Nguồn: blog.daobachlien.com
Thể loại: Kiếm hiệp, Xuyên việt

CHƯƠNG 75:

Sau khi người dần dần tản đi hết, Bát a ka mới đứng dậy, quét mắt qua Tứ a ka vẫn đang tiếp tục kề sát đầu trên mặt đất mà quỳ.

Thản nhiên liếc nhìn ta cũng đang thẳng đờ quỳ trên mặt đất, xoay người chậm rãi bước ra.Cửu a ka cười cười nhìn thoáng qua Tứ a ka, lại hướng về phía ta cười gật đầu, theo Bát a ka đi ra ngoài. Thập a ka đứng dậy nhìn ta tiến lên cúi đầu nói to:

 "Nhược Hi!" 

Ta không thèm để ý đến hắn, hắn cúi người muốn đỡ ta đứng dậy, ta hung hăng gỡ tay hắn ra lạnh lùng nói: 

"Bỏ ra!"
 
Thập Tứ a ka đứng trước cửa, lẳng lặng nhìn ta và Thập a ka, nhàn nhạt nói: 

"Thập a ka đi thôi! Nàng đang cơn giận dữ, không cùng chúng ta nói chuyện được đâu." 

Thập a ka im lặng một hồi, xoay người theo Thập Tứ a ka rời đi.

Ta lẳng lặng quỳ một hồi, đứng dậy đi đến bên cạnh Tứ a ka, đầu hắn vẫn dán chặt mặt đất mà quỳ, không chút nhúc nhích. Ta cúi đầu ngưng mắt ở tấm lưng đang oằn lại thành hình cung của hắn. Ta biết rõ kết quả này, thậm chí biết Thập Tam a ka mười năm sau an ổn thả ra nhưng vẫn đau lòng khó nhịn, hắn lại không chuẩn bị tư tưởng đối mặt với một màn tình huống như thế này, lại không biết được có phải bị giam cầm từ đây đến cuối đời hay không,nỗi đau ấy đau đến mức nào? Huống chi còn là vì hắn mà hi sinh?

Sau một lúc thật lâu, cố nén bi thương, nửa ngồi cạnh hắn, dịu dàng nói:

 "Bọn họ đều đi hết rồi, chàng cũng về đi!"

 Ta đợi một hồi lâu, hắn vẫn như cũ thân như tượng đất, không động một chút. Ta thở sâu, nhàn nhạt nói:

 "Chàng định liên tục quỳ gối mãi sao?Quỳ là có thể mang Thập Tam a ka trở về sao?"

Lưng hắn căng ra, bả vai thoáng cái rung lên, chầm chậm thẳng người dậy, nhìn về phía ta, ánh mắt lặng ngắt nhưng mơ hồ như có lửa cháy rực trong ấy, thiêu đốt mắt người đầy đau đớn. Ta trông thấy bọt trà trước ngực hắn, rút chiếc khăn tay nhẹ nhàng áp vào chiếc áo bào lau đi những lá trà còn sót lại.

Chờ sau khi ta lau sạch, hắn lẳng lặng đứng lên, xoay người, từng bước từng bước chậm rãi rời đi. Ta nửa ngồi đưa mắt nhìn theo bóng lưng hắn dần xa. Vắng đi Thập Tam a ka đã từng luôn nối gót bên cạnh , bóng lưng hắn ti tỉ thê lương.

Nghĩ đến đêm qua vẫn còn cùng Thập Tam a ka nâng chén đối ẩm, hôm nay lại là sinh ly! Nhớ tới hắn thúc ngựa giắt theo ta bay nhanh trong đêm trời tăm tối, nhớ tới hắn bên cạnh lửa trại thảo nguyên chúc rượu hát ca, nhớ tới hắn tư thế oai hùng dài thân ngọc lập đứng đối diện Mẫn Mẫn, lại nghĩ tới Dưỡng Phong Đường nhỏ hẹp ẩm ướt âm u ấy, không thể nào nén nổi, ngồi bệt dưới đất, cất tiếng khóc nấc nghẹn.Căn phòng lớn quạnh vắng âm trầm, ta co vai ôm đầu khóc nức nở, cả phòng chỉ còn nghe văng vẳng tiếng khóc yếu ớt vọng lại.

Thập Tam a ka bị giam cầm bảy ngày. Tứ a ka xin miễn tất cả triều sự, tuyên bố "không thể kịp thời phát hiện, khuyên giải hành vi của Thập Tam đệ,khiến hoàng a mã lo buồn hao tổn tinh thần", cáo tội đóng cửa tại gia niệm kinh suy nghĩ lại những chuyện đã qua. Bát a ka cử chỉ vẫn nhẹ nhàng như trước, cười như ngọc ấm. Ta hờ hững thỉnh an, hắn mỉm cười khách khí nói: 

"Đứng dậy đi!"

 Ta mang theo tiếng cười ngơ ngẩn, nghĩ mọi thứ đều thay đổi, ngay cả cái vẻ bình tĩnh hòa nhã của ngày trước đều cũng một đi không trở lại.

Quạt nhẹ quạt hương bồ [quạt làm bằng lá cây hương bồ], nước sôi một hồi lâu, thốt nhiên mới có phản ứng trở lại, vội ném cái quạt xuống, hòa pha một ấm "Đại hồng bào". Khẽ nhâm nhi một ngụm, trong đầu hiện lên vẻ mặt hai mắt híp lại phẩm trà khen ngợi của Thập Tam a ka, từ nay về sau còn ai pha trà cho ngươi, còn ai nghe ngươi thổi sáo, còn ai làm ngươi tươi nét chân mày?


"Cốc cốc"

 Vài tiếng gõ cửa vang lên, ta hé nhìn về hướng cổng viện, nhưng không có lòng dạ để ý tới. Qua một lúc, cánh cửa đẩy ra, Thập Tứ thấy ta đang ngồi dưới tàng cây hoa quế, cau mày nói: 

"Người ở đây, sao không đáp lời?"


Hắn đi tới ngồi xuống bên bàn, 

"Thật ngươi định từ đây về sau ngoại trừ thỉnh an thăm hỏi, sẽ không cùng chúng ta nói thêm một lời nào nữa sao? Có thể được uống một chén trà không?"

 Ta nhìn bộ trà cụ trên bàn không nhịn được cười khổ,

 "Trà cụ đều là của ngươi tặng, còn không thể cho ngươi uống sao?"

Hắn bưng chén trà khẽ nhấp vài ngụm nói:

 "Nhược Hi, biết là ngươi cùng Thập Tam ca đối tốt, nhưng với chúng ta cũng là từ nhỏ chơi đùa, ngươi há có thể nặng bên này mà nhẹ bên kia sao? Lại nói, có rất nhiều chuyện chẳng qua chỉ là vấn đề lập trường, tịnh không đúng cũng không sai."

 Ta nhàn nhạt hỏi: 

"Hôm nay ngươi là muốn chỉ giáo ta sao?Ta không có tâm trạng để nghe."
truyenhoangdung.blogspot.com





No comments

Powered by Blogger.