TRUYỆN NGÔN TÌNH - BỘ BỘ KINH TÂM CHƯƠNG 76
BỘ BỘ KINH TÂM
Tác giả: Đồng Hoa
Dịch: Đào Bạch Liên (Alex)
Nguồn: blog.daobachlien.com
Thể loại: Kiếm hiệp, Xuyên việt
CHƯƠNG 76:
Hắn khẽ thở
dài, móc từ trong lòng ngực ra một phong thư đưa cho ta, ánh mắt ta không động,
vẫn như cũ bưng chén trà chậm rãi uống, hắn nói:
"Lục Vu vì muốn gặp ta,đã
quỳ một ngày một đêm ở ngoài cửa phủ đệ của ta mới cầu được gã người làm vì
nàng mà đi truyền tin lại."
Ta ngước nhìn về phía hắn, hắn nói:
"Lục
Vu muốn đưa cho ngươi một lá thư!"
Ta vội thả chén trà, nhận lấy thư, hấp
tấp xé mở.Thập Tứ lặng một lúc lạnh giọng nói:
"Nghe nói Lục Vu cũng đã
từng quỳ ở trước phủ Tứ ca,nhưng từ đầu đến cuối không một người để ý đến, nàng
rơi vào đường cùng mới tìm đến ta.Thật là…"
Ta ngẩng đầu liếc nhìn hắn,
hắn cười lạnh một tiếng, lại không nói nữa.
Sau khi đọc
xong, lặng yên ngây người ra. Thập Tứ nói
"Ngươi nếu muốn viết thư hồi
đáp, thì khẩn trương viết đi, ta nhân tiện đem ra ngoài đưa cho nàng luôn, sớm
tuyệt đi si tâm trong lòng nàng ấy."
Ta hỏi:
"Ngươi làm sao lại biết
nội dung bức thư?"
Hắn thản nhiên nói:
"Lúc Lục Vu cầu ta, ta nói hoàng
a mã đã có lệnh "không có thánh chỉ, bất luận kẻ nào cũng không được tiếp
cận thăm viếng", huống chi nàng lại yêu cầu như vậy. Khiến nàng tuyệt đi ý
nghĩ đó trong đầu, nàng lại tiếp tục nuôi hi vọng, lại cầu ta đem thư gửi cho
ngươi, nàng không nói ra ta cũng đoán được nội dung.Vốn không muốn giúp nàng
gửi bức thư này,nhưng lại thực sự thương nàng một khối tâm tư. Nghĩ đến giao
tình của ngươi cùng Thập Tam ca, may ra chỉ có ngươi nói nàng mới nghe lọt ta,
nghĩ cách khuyên nhủ nàng ấy đi! Bằng không ta thật sợ đối với Thập Tam ca đã
không được việc gì, nàng lại là người trước tiên "hương tiêu ngọc
vẫn" .
Hắn lặng im một lúc, thở dài:
"Lục Vu hôm nay tiều tụy không thể tả, cho dù ta có lòng gan dạ sắt, trông
thấy nàng cũng yếu mềm đi vài phần!"
Ta hỏi:
"Các ngươi thục sự không có cách nào hay sao?"
Hắn thành thật trả
lời:
"Việc này nếu không ảnh hưởng đến quyền lợi của chúng ta, như có thể
giúp được người toại nguyện, sao lại không làm?Ta trong lòng ngươi đúng là máu
lạnh hay sao?Làm không được, là bởi hoàng a mã đã có thánh chỉ, hiện tại canh
giữ Thập Tam ca là người mà Tam ca tuyển chọn, hoàng a mã cũng tự mình gật đầu
cho phép. Lại còn muốn tăng thêm người, khẳng định hoàng a mã cũng muốn đồng ý,
bây giờ mà cùng Thập Tam ca kết nối liên hệ, tránh sao cho khỏi bị hoàng a mã
hoài nghi chuyện Thập Tam tung tin đồn không chỉ có một người có dự tính đó.
Ngay cả Tứ ca cũng vội cùng Thập Tam ca vứt sạch quan hệ, huống chi là chúng ta
cơ chứ? Bây giờ không có bất luận kẻ nào dám vì Thập Tam ca mà nói ra nữa
đâu."
Ta hừ lạnh
một tiếng, không nói gì. Vốn chính là việc các ngươi gây ra, đương nhiên các
ngươi càng phải kiêng kị. Kỳ thực đều rõ ràng tất cả, chỉ là cuối cùng vẫn ôm
ấp một tia hi vọng.
Ta ngẩn
người trong một lát, xoay người bước vào phòng, viết vài chữ:
"Nhân vi lực
bạc không biết làm sao,không chắc sẽ có ích, nhưng nhất
định làm hết sức mình,im lặng chờ tin."
Suy nghĩ một chút lại viết thêm:
" Chăm sóc thân thể mình tốt một chút, nếu không mọi thứ đều chấm hết, làm
sao đến chăm sóc Thập Tam gia như đã nói?"
Sau khi viết xong, kỹ lưỡng nêm
lại phong thư.
Thập Tứ cất
kỹ bức thư đứng dậy bước đi, được vài bước lại dừng, ngần ngừ một lúc mới nói:
"Có một số chuyện muốn nói, lí ra ta không nên nhiều lời, nhưng…"
Ta
cắt lời:
"Vậy không cần nói!"
Hắn liếc nhìn ta chăm chú, vung tay áo,
xoay người bước đi, đi nhanh đến cổng, bỗng nhiên dừng bước, quay người lại
nói:
"Mặc kệ ngươi đối với Tứ ca thật là có tình hay là giả có tình, đều
nên ngừng lại tại đây, nhé! Ngươi là người thông minh, không cần thiết phải tự
làm khó chính mình!"
Nói xong bước nhanh đi.
Ta lặng lẽ
đứng yên thật lâu, cầm lấy trà đã sớm nguội ngắt, nhấp một ngụm. Nguyên lai cho
dù trà có ngon đến mức nào, sau khi nguội lạnh đều đắng chát khó tả.
Cầm bức thư
của Lục Vu, xem một hồi, nghĩ một hồi, thong thả dạo bước trong sân viện. Càng
nghĩ, chỉ có một con đường có thể đi, dù thành hay không thành chỉ có thể như
vậy.
Đọc lại từng
chữ bức thư một lần nữa, nghĩ tới cùng Thập Tam đã có khoảng thời gian tương
giao tương tri, nén chặt sợ hãi, cười nhẹ nắm chặt chủ ý đã định sẵn trong
lòng.
Tự
thỉnh Nhược Hi cô nương đài giám:
[ thời xưa dùng sau lời xưng hô mở đầu, thể
hiện mời đối phương xem thư ]
Tiện thiếp
Lục Vu, người Ô Trình, tỉnh Chiết Giang.Vốn hệ khuê cát từ nhỏ, sinh ra trong
gia đình lương thiện, khéo việc trong nhà; thường học thánh hiền,bầu bạn hinh
hương [mùi thơm của hương khi đốt].
Tổ tiên cũng từng lầu cao liên uyển, vàng
ngọc dát đường; liễu xanh phất nhẹ lan can, kênh hồng bao quanh nhà.Song đời
người vô thường, mệnh tùy thế diễn ra, một khi mưa gió, lâu đài ập đổ! Lưu lạc
yên phường, thật thẹn với gia môn, trôi giạt phong trần, vốn không phải mong
muốn của thiếp. Cùng Thập Tam gia kết bạn, lúc mới quen, phẩm rượu luận thi, sáo
cầm cùng nhau.Chủ yếu viết văn tâm tình, thực Lục Vu may mắn! Mông gia không
vứt bỏ, nhiều năm che chở, thiếp một đời mệnh khổ, mới được bảo vệ chu toàn.
Thiếp vốn sương khói, cùng gia bùn mây có khác,tuy giữ mình trong sạch,song
minh châu ném vào nơi tối, người thanh bạch cũng long đong, tự nhiên rõ ràng,
nào dám ôm một tia mộng tưởng huynh ấy. Song hôm trước được thư, biết Thập Tam
gia gây giận thiên nhan, vua nổi trận lôi đình, đem giam cầm Dưỡng Phong Đường,
thiếp như sấm đánh ầm trên đầu, đêm không thể ngủ.Nghĩ trước nghĩ sau, lệ ngấm
chăn gối. Hận thân mọn không thể giúp cứu nạn, Thập Tam gia thân thể vàng
ngọc,há có thể chịu được sương cỏ giá rét?
Thường nghĩ
thiếp mặc dù xuất thân đê tiện, ít đọc thánh hiền, cũng hiểu "tích thủy
chi ân đương dũng tuyền báo" [một giọt nước công ơn cũng phải dùng cả con
suối để báo đáp]. Mặc dù không đủ sức giúp gia thoát khỏi biển khổ, chỉ nguyện
cùng gia gian khổ có nhau, nếu có thể cùng gia giam cầm một chỗ, làm một nha
đầu sai khiến vẩy nước quét đình viện, chăm lo sinh hoạt ngày thường, ngày đêm
hầu đọc. Mong muốn ấy có thể được toại nguyện, Lục Vu đời này còn cầu gì hơn?
Thiếp cùng
cô nương, tuy gặp một lần, nhưng thường nghe gia khen cô nương "hữu lâm hạ
chi phong" , thiếp vì chuyện tình Thập Tam gia, không cửa khẩn cầu. Biết
cô nương là nữ tướng trượng phu, nữ trung mạnh thường, nhất định có thể niệm
thiếp một khối chân tình, thực thi cứu giúp. Cô nương thân gần thiên tử, rất
được vua sủng.Song việc này gây khó,không biết làm sao thiếp cùng đường bí lối,
chỉ ôm một phần vạn hi vọng, khóc cầu cô nương!
No comments
Post a Comment