TRUYỆN NGÔN TÌNH - YÊU ĐI RỒI KHÓC CHƯƠNG 10

YÊU ĐI RỒI KHÓC

TRUYỆN HOÀNG DUNG - TRUYỆN NGÔN TÌNH VIỆT NAM

TÁC GIẢ : HAMLET TRƯƠNG
PHẦN 3: GIỌT TÌNH MONG MANH

CHƯƠNG 10: 

Tháng năm, trời mây lặng lẽ, nắng đổ nhẹ trên những con đường, có khi gió ào ạt kéo về như bão. Gió mang theo hương mát lành của mưa thoáng lơ đãng xuyên qua kẽ tóc. Những buổi chiều, mưa thường xuyên ghé qua, mưa rả rích, tạnh, lại nghe thấy đâu đó tiếng ve râm ran. Tiếng ve gọi hè về, mùa hoa phượng đỏ rực rỡ tuổi ban mai đã xa vời trong miền ký ức. Người bắt buộc phải rời bỏ, còn ai chọn lựa ra đi. Nơi kỷ niệm đã không còn thuộc về bất kỳ ai nữa... mãi mãi không thuộc về ai nữa...

Night, một quán bar mang phong cách trầm, lắng đọng với những bản tình ca bất hủ, pha lẫn sự nóng bỏng của phong cách hiện đại. Điểm nổi bật nhất của nơi này chính là rượu. Hầu như các loại rượu ngoại cao cấp nhất đều có mặt ở đây. Từ Hennessy, Whisky, Brandy, Chopin, Vodka... cho đến các loại vang Pháp, vang úc, vang Chile v.v... Khách đến đây toàn thuộc vào hạng VIP, họ là những con người thành đạt, những đại gia tiếng tăm ở chốn ăn chơi, những cô cậu chủ nhỏ thích tập tành làm người lớn. Nói chung dù không sôi nổi náo nhiệt như những quán bar khác, nhưng Night vẫn có một lượng khách quen đáng kể.

Cô đến đây vào mỗi tối, không phải để ngồi lặng lẽ. Night đã quá quen thuộc với hình ảnh của cô. cô gái có gương mặt thánh thiện, non nớt như chưa một lần lăn xả với đời. Kiêu sa, đằm thắm, mỏng manh là những từ mà dường như người đàn ông nào gặp cô cũng nhận xét. Cô trở thành đối tượng săn đón của họ, bởi cô khác biệt với những người con gái xung quanh chỉ biết bám víu vì tiền, với cô niềm vui mới là quan trọng, cô có thể cùng họ uống rượu, cùng tán gẫu rất lâu, cùng khiêu vũ một bản nhạc nhẹ, thậm chí cô cũng có thể lả lơi trong vòng tay của họ. Nhưng cô không bao giờ chấp nhận một lời mời đi chơi từ ai cả. Tất cả chỉ dừng lại là những cuộc vui ở Night và sau đó mọi thứ kết thúc. Nhưng họ thường không chịu bỏ cuộc đơn giản như vậy, những lúc đó cô chỉ thản nhiên mỉm cười và nói:

-    Anh về bỏ vợ đi, em sẽ làm tình nhân của anh.

Cô thầm cười với câu nói của chính mình, vì cô hiểu rõ chẳng người đàn ông nào chịu từ bỏ gia đình để lấy tình nhân bao giờ. Đôi lúc cô cũng tự hỏi không hiểu sao những người tìm tới cô đều đã có gia đình?

Sân thượng ẩm ướt, ngoài trời mưa vẫn còn lất phất vài hạt. Cô đứng ở bậc thang, thoạt nhìn đã đoán biết được Hoàng đang có mặt ở đây. Chai vang đỏ của Pháp vừa mới được bật nút, nhưng sao lại chẳng có ai? Ánh mắt cô di chuyển quan sát. Bất ngờ một bàn tay đặt lên vai, cô biết rõ không ai khác chính là Hoàng.

-    Nhớ anh rồi mới chạy lên đây hả?

-    Bớt giỡn đi! Tại chơi chán rồi.

-    Chứ không phải sợ tên nào chưa vợ tìm đến em nên kiếm anh để chống đạn hả?

-    Anh, chỉ được cái... nói đúng thôi. - Ánh mắt cô tỏ ra thất vọng. - Còn anh? Rượu ở đây mà người thì không thấy đâu. 


truyenhoangdung.blogspot.com




CHƯƠNG SAU


 

No comments

Powered by Blogger.