TỰ THƯƠNG MÌNH SAU NHỮNG THÁNG NĂM THƯƠNG NGƯỜI - CHƯƠNG 18 - TRÍ - TRUYỆN NGÔN TÌNH VIỆT NAM

TỰ THƯƠNG MÌNH SAU 
 NHỮNG THÁNG NĂM THƯƠNG NGƯỜI

TRUYỆN NGÔN TÌNH VIỆT NAM - TRUYỆN HOÀNG DUNG
Tác giả: Trí
Thể loại: Ngôn tình, tự sự,

CHƯƠNG 18 : EM MUỐN LÀM BÌNH YÊN TRONG ĐỜI ANH


Em muốn làm bình yên trong đời anh
Để những lúc đường đời vấp ngã
Một bước xoay lưng anh đã thấy chốn về
Là em, những mệt nhoài tan biến.


Bàn tay em không đủ rộng, cũng chẳng lớn
Nhưng ấm áp hơn vô vàn nỗi đau
Anh cứ cười bằng nụ cười thật nhất
Nếu muốn khóc, ngã vào lòng em ấn cần.


Em muốn là một phần sống trong anh
Để anh có đau, có buồn, có gục ngã
Hay tan nát cõi lòng

Em không giỏi ủi an để xua tan tất cả
Nhưng sẽ lặng im

Cuộc đời dài rộng mà bước chân mình ngắn thật

Thì cớ gì phải xót giùm ai em chỉ mong thời gian là mãi mãi
Mình khóc, mình cười cho người mình thương nhất.

************
MÌNH NÊN KHÓC HAY CƯỜI?
Phố nối phố

Yêu thương rẽ về những niềm đau khôn nguôi

Thấy mình chẳng còn mạnh mẽ để chờ mãi một niềm tin vời vợi.


Cớ sao buồn chi bởi những hoài nghi hôm qua đã là một phần nông nổi

Cớ sao khóc chi bởi "người cũ" đã nghiễm-nhiên-tồn-tại.

Nước mắt này, nỗi nhớ này có đủ bao dung cho một bước xoay lưng.


Mình cứ tin vào định mệnh,
mà định mệnh lại phụ mình ở những lần buông tay.

Mình cứ yêu chết sống,
mà tình yêu lại vờn mình như trốn tìm của kẻ lên năm.

Biết đâu cuộc đời bao la này,
mình nên khóc hay cười?

*******
CHO HẾT MÙA VỀ
Có một người mang cả thành phố về

Mà chẳng buồn đem thương

Nỗi nhớ giấu mình sau tán lá

Để những hoài nghi lại hóa xanh xao.


Mình cố tìm mình, mà mình lại trốn

Cơn mưa buồn,

Thôi hắt hiu dùm những tàn dư ướt vội.


Đi cả một vòng lớn mà lại chơi vơi nơi bắt đầu

Bởi mình có đủ lòng tin mà bước tiếp cùng ai đâu.


Tháng Ba, hanh khô kí ức...

Sao mùi cũ lại nồng nặc cơn mưa.


Hay mình chìa tay để sẵn,

... Hễ ai qua thì cứ vờ nắm đại.


Cho hết mùa về!

***********
CỨ BÌNH YÊN NHÉ!
Anh và cô

Hai kẻ xa lạ từng quen - hai kẻ từng quen bỗng hóa thành xa lạ.


Họ lướt qua nhau giữa biển chiều nhạt nắng

Bàn tay ấy đã đan vào bàn tay khác

Gật khẽ chào nhau rồi lướt qua như không hề quen biết.


(sợ những kỉ niệm ngủ vùi chợt ùa đến khi trái tim đã chẳng còn hướng về nhau).


Anh và cô

(có lẽ họ vẫn còn yêu)

Bất giác biết rằng...

Người thứ ba chẳng có lỗi trong cuộc tình này

Nên đã buông

...Thì đừng níu lại.


Sẽ có người siết chặt tay cô khi đông về bất chợt

Sẽ có người thức dậy cùng anh khi bình minh chợt nắng

Sẽ có người thay thế vị trí của nửa trong tim nhau.


Họ nhớ về những năm tháng đã qua

Nhớ những hạnh phúc ngọt ngào

Nhớ những lỗi lầm ngày cũ

Nhớ cái ôm bất chợt

Nhớ nụ hôn sâu.

Tất cả

Đã vùi sau lớp bụi thời gian

Cứ ngủ say và bình yên thế nhé!


**********
BÁN KÍ ỨC
Tôi bán kí ức

Có ai mua không?


Kí ức tôi là cơn mưa chiều nhẹ rơi lên bờ vai ai đó.

Kí ức tôi là những tháng năm bên anh.

Kí ức tôi là phố người buông,

Còn tôi thẩn thờ nhìn theo bóng ai.


Kí ức nhẹ nhàng như áng mây chiều.

Kí ức không quá gay gắt khi một mình giữa nắng hè vắng anh.

Tôi bán kí ức không cần tiền.

Tôi bán anh, bán đi kỉ niệm.

Anh hãy nhớ!

Những gì đã qua không níu kéo lại được


Bởi thế ...!

Xin anh đừng nắm lấy tay tôi.

Xin đừng đặt những nụ hôn hờ hững lên mắt tôi.


Tôi vẫn đau,

Vẫn nhói khi anh bước đi.

Chóng qua thôi!

Nhớ anh!

Chỉ là hồi ức vụng dại.


Anh cứ bước đi đừng ngoái đầu lại...

Kí ức bên anh

Là những tháng năm mong manh...


Nhanh quá anh nhỉ!

Nhanh như một cái chớp mắt.

Để rồi khi mở mắt ra mọi thứ đã tan biến mất.

***********
Ừ, THÔI! 

Ừ, thôi người cứ đi

Duyên này đã chấm dứt

Khúc tình ca khi xưa

Ai còn ai,

Ai hát?


Ừ, thôi người đừng nói

Đau - cũng đã đau rồi

Cớ gì phải nghĩ suy

Để con mơ vỡ nát.


Ừ, thôi người đừng trách

Những tháng năm qua rồi

Hoàng hôn đã tắt nắng

Hẹn nhau về kiếp sau.

*********
MÌNH ĐỪNG YÊU NHAU NỮA!
Nếu bây giờ em nói

Mình đừng yêu nhau nữa

Những thương nhớ xa xưa

Hãy đêm mưa cuốn hết.


Nếu bây giờ em nói

Anh hãy quên em đi

Chúng ta có là gì

Vương vấn để làm chi.


Nếu bây giờ em nói

Nỗi đau cũng cạn rồi

Em mặc váy cô dâu

Những âu sầu khép lại. 


Rồi ngày mai sẽ đến

Em thôi nhắc tên anh

Thôi ngóng đợi mong manh

Tình mình... giờ đã chết!

*********
NẾU MỘT NGÀY...
Nếu một ngày mình chẳng còn chung bước

Đôi chân sẽ lạc nhịp yêu thương

Em đi đến những con đường xanh nắng

Anh trở về, nhào nặn nỗi cô đơn.


Nếu một ngày tình mình đặt dấu chấm

Em sẽ viết tiếp cuộc đời em?

Bản tình ca với ai kia lạ mặt

Anh trở về, nguệch ngoạc con đường xưa.


Nếu một ngày, chữ “nếu” có thật

Em vui không... như một lời giải thoát

Để cuộc đời bớt chằng chịt nghĩ suy

Hai ta cứ xa lạ - giữa trôi nổi bao la.
truyenhoangdung.blogspot.com



No comments

Powered by Blogger.