ĐỪNG YÊU TAO! HÃY ĐỂ TAO YÊU MÀY - CHƯƠNG 6 - BOO BOO - TRUYỆN NGÔN TÌNH VIỆT NAM
ĐỪNG YÊU TAO! HÃY ĐỂ TAO YÊU MÀY
Tác giả: Boo Boo
Thể loại: teen, ngôn tình
CHƯƠNG 06: LOVE YOU, ME BEAR - THẤY HẾT RỒI
Trên xe...
Chơi trò chơi đến mệt lã cả buổi
sáng. Bây giờ trên xe đứa nào cũng ngủ say sưa... Đăng với Khể cũng chẳng ngoại
lệ...
~♦~
Về đến trường. Đăng bước đằng trước.
Khế bị mệt, cứ đung đưa uốn éo mà bước đi...
Từ xa, chị Vy đẹp gái đi như chạy về
phía bạn Đăng xinh đẹp, giả vờ ngã vào lòng bạn Đăng. Khế đứng đằng sau, dù có
lé hay mù cũng có thể nhìn thấy cái cảnh tượng chó chết đó !
Đăng là đứa không hiểu chuyện, tự
nhiên đang đi lại có vật thể lạ lao thẳng vào trong người. Cuối xuống nhìn, ra
là cái con Vy tó điên ==" moẹ kiếp ! Con này não phẳng à ??!!!
Vội đẩy con Vy ra, quay phắt ra đằng
sau nhìn phản ứng của con 'gấu yêu'... Chội chội ~ Khế đứng một đống ở đó, nhìn
chằm chằm con Vy với đôi mắt toé khói toé lửa. Đăng bước lại chỗ con Khế, huơ
huơ tay trước mặt Khế. Con Khế đang điên, sẵn đó 'táp' ngay một phát vào cái
tay trắng bóc của thằng trước mặt.
Khế dũng cảm bước lên trước mặc xác thằng
Đăng đang "ui a" than đau.
Khế đứng đối diện Vy, mở mồm dạy dỗ
cho con Vy một tràng dài lê thê.
- Vy này ! Mình không nể bạn nữa !
Bạn quá lắm rồi ! Đăng, là người yêu, là bạn trai của mình. Hành động khi nãy của
bạn làm mình rất ngứa mắt, hôm nào bạn đi kiểm tra thử xem, da mặt của bạn dày
như nào rồi ! Chứ mình thấy da mặt bạn dày lắm rồi đấy ! Tóm lại là, TRÁNH XA
thằng Đăng ra ! Thằng Đăng, là của mình, nhé !
Vy nghe mà thộn mặt ra, con Khế nó
đã chửi ai bao giờ đâu ! Sao hôm nay cứ xoang xoảng xoang xoảng thế kia ??
Bạn Đăng cũng nghe được mấy lời đó,
há hốc mồm. Hình tượng Khế hiền lành tốt bụng sụp đổ. Nhưng Đăng lại thấy rất
vui, rất hạnh phúc, vui, hạnh phúc, vui lắm, hạnh phúc lắm, thật vui, thật hạnh
phúc, vui thật, hạnh phúc thật,... khi mà lần đầu bạn Khế chửi nhau là vì bạn Đăng...
Vy cứng họng, nhưng vẫn cố tìm lời
mà chửi lại.
- Xời ! Sao bạn không xem lại da mặt
mình đi, suốt ngày kè kè bên Đăng !
Khế cười khi thường nhìn Vy, bạn Vy
ảo tưởng quá rồi :/ :/
- Hờ ! Xin lỗi nhưng mình, với
Đăng, là người yêu, là người yêu bạn hiểu không ?? Mà đã là người yêu thì đi kè
kè theo là sai hả bạn ? Tội nghiệp bạn quá, cha mẹ sinh ra có óc có não đầy đủ
mà sao chẳng biết suy nghĩ nhỉ ? :/ :/
Vy nhục, cần lắm một cái lỗ để chui
vào :(( nhưng tiếc quá, đến một cái lỗ chó cũng chẳng có. Vy quê, nhục, ôm mặt
chạy đi chỗ khác.
Mấy đứa đứng xem giãn ra, Khế ngây
thơ đứng trước mặt cái thằng đang mắt O mồm A, véo nhẹ má Đăng, Khê nghiêng đầu
sang một bên, hỏi:
- Mày sao đấy ??
Đăng long lanh mắt nhìn Khế, được
khoảng hai ba giây thì ôm chầm lấy con bé trước mặt. Tay xoa đầu, tay vuốt lưng
con Khế, Đăng thì thầm vào tai con nhỏ.
- Khế ! Tao yêu mày lắm lắm !!
Khế đỏ mặt, rất nhiều ánh mắt của bọn
nữ sinh trong trường đang nhìn chăm chăn vào cái đứa con gái đang được hotboy
Nam Đăng ôm... Đau lòng có, căm phẫn có, ghen tỵ có,...
Đẩy Đăng ra, Khế mỉm cười, móc
trong túi ra cái móc khoá làm bằng gỗ, mặt trước là hình siêu nhân, mặt sau là
dòng chữ "Love you, my bear <3"... Đặt vào tay Đăng, Khế nói, nói
một câu làm Đăng suýt nữa thì bật ngửa.
- Tao nhặt được đấy, cho mày =))
Đăng nhận lấy cái móc khoá, nhìn rất
đẹp rất mới, rẩt khó để thừa nhận cái móc khoá là đồ nhặt được...
Nghe nói, bạn Đăng đặt làm một cái
giống hệt, cho Khế một cái, thế là hai người dùng móc khoá đôi. Khế giấu nhẹm
chuyện mình tự là cái móc khoá...
********
Hai đứa ai về nhà đấy.
Nó vừa về là leo tót lên giường ngủ
một giấc dài, sâu...
Hắn không mệt, ngược lại rất tươi tỉnh.
Ngồi xem siêu nhân.
~♦~
" Gaoo! Tobikakare!
Gaoo! Kuraitsuke!
Gao! Sakebe! Gao! Taose!
Gao! Gao! Gaaaaa!!..."
Tiếng nhạc chuông điện thoại thần
thánh của hắn vang lên, hắn nhai nốt miếng snack trong miệng rồi nhìn lên màn
hình điện thoại: Ông nội is calling ._.
Kê điện thoại lên tai.
- Alô ông ạ?
«Ừ, Đăng hả con?»
- Vâng, con Đăng đây!
«Ừ ừ, Tết này con về quê thăm ông
bà được không?»
- Chắc là không được đâu ạ, con còn
phải chăm sóc bạn gái của con :">
«Ôi trời, chưa gì ta đã có cháu dâu
rồi à?? Cho đi luôn!»
- Con không biết nữa, để con hỏi
nó! Khi nào gặp nó con hỏi, ông chờ đi, với cả 1 tuần mới nghỉ Tết mà ông!
«Ừ ừ, hỏi cháu dâu ta đi, mong nó đồng
ý!»
- Dạo này ông bà khoẻ không ạ??
Bla... Bla... Bla...
~♦~
Dập máy. Thật không ngờ, Đăng đã ngồi
tám nhảm với ông của mình cả tiếng đồng hồ!...
Thôi dẹp hết đi, phải qua nhà con
Khế hỏi nó...
~♦~
"Kíng koong... Kính
koong..."
Bác quán gia mũm mĩm lạch bà lạch bạch
bước ra mở cửa, nhìn thấy Đăng, bà lên tiếng.
- Cậu có chuyện gì ạ??
Đăng nói vỏn vẹn một câu.
- Tìm con Khế!
Rồi đi thẳng lên phòng nó một cách
rất tự nhiên.
Đẩy cửa, bước vào bên trong, nơi có
đứa đang nằm ngáy o o. Ngồi vào cạnh nó, đưa tay vuốt nhẹ tay nó, sau đó đập một
phát mạnh thật mạnh lên tay nó một cách không thương tiếc. Bị đau, nó hé mắt
nhìn đứa vừa mới đánh mình, đưa tay dụi dụi mắt, giọng ngáy ngủ.
- Gì vậy?
Hắn xoa xoa chỗ khi nãy mình đánh
trên tay nó, miệng nói:
- Mày về quê với tao!!
Nó thắc mắc.
- Quê gì??
- Về quê nội của tao, tức là quê của
bố tao, hiểu chưa?? Mày phải về với tao!!
Nó nheo mắt.
- Sao lại về với mày??
- Đừng hỏi nữa!! Mày nhất định phải
về! Tao mà về một mình là mà mất gấu đấy!! Ở đó có con nhỏ kia thích tao! Nên
mày phải đi cùng, đấy là tao chưa kể mấy đứa con gái khác trong làng đấy!! Rồi
còn mấy bà cô...
- Thôi thôi đủ rồi, cùng mày về quê
là được chứ gì?!
- Ừm!
- Bao lâu?
- 2 tuần rưỡi!
- Mày phải xin mẹ tao nữaa!!
- Giờ nhà có mình mày với bà quản
gia thì tao xin ai, tối rồi tao xin. Mà mày ngủ trên xe chưa đủ hả?? Còn chưa
thay quần áo ra, thúiiiii quá!!
Hắn giả vờ che mũi than vãn. Nó
cũng ngu, ngửi ngửi tay của mình, có thúi miếng nào đâu nhỉ? Ngước nhìn hắn.
- Đâu có thúi!
Hắn kéo phắt nó ngồi dậy ( nãy giờ
là nằm nói chuyện ), đẩy nó vào trong phòng tắm, kèm theo một câu:
- Tắm đi tao thương!
~♦~
"Róch rách... Róch
rách..."
Tiếng nước chảy đều đều trong phòng
tắm. Nó tắm, hắn ở ngoài, xếp lại cái giường khủng của nó, một cách cực khó
khăn.
30 phút sau...
- Đăng ơi!
Tiếng của nó vọng ra từ phòng tắm.
Hắn đặt con vịt bông lên gối, trả lời:
- Hả?!
Nó lại nói:
- Nãy... Không lấy đồ đi tắm!
Hắn đang ngồi trên giường, cười biến
thái.
- Thì mày ra đây lấy!
- Không được! Khăn không quấn hết
người...
- Tao không nhìn đâu!
- Lấy đồ dùm tao đi, mày không nhìn
tao cũng không ra!
- Lấy những gì?
- Mở tủ lấy một cái áo thun ra!
Hắn theo lời nó, mở tủ lấy ra cái
áo thun hình con vịt, hỏi tiếp:
- Rồi sao nữa??
- Tìm cái quần gì cũng được!!
Hắn vơ đại cái quần jean ngang đùi.
Lại tiếp tục tục hỏi:
- Gì nữa??
Nó nói, giọng ngại ngùng.
- À... Kéo ngăn tủ nhỏ... ra, lấy...
Underwear...
Nụ cười biến thái lại một lần nữa
xuất hiện trên mặt hắn, kéo cái tủ ra...
...
What the heoo!?
...
Tại sao...
...
Trong đây...
...
Toàn underwear...
...
Bọt biển, Mickey,
Minions,...v...v...
...
...
Tờ đờ nờ?????!!!!
...
~♦~
E hèm! Bỏ qua đoạn trên đi!
~♦~
Hắn gõ cửa phòng tắm sau khi đã lấy
đủ quần áo.
- Quần áo nè! Mở cửaaaa!!
- Chờ tao tí!
Nói cố gắng buộc cái khăn nhỏ ngay
người để "đề phòng". Hắn đứng đợi, dựa cả người vào cửa phòng tắm. Buộc
mãi không được, nó vắt khăn lên đứng nép vào trong.
Nhưng...
Hắn đang dựa vào cửa, chỉ cần nó mở
ra...
Nhưng nó đâu biết hắn đang dựa vào
cửa...
"Cạch!"
Tiếng mở cửa của nó vang lên, cùng
lúc đó, cả thân người hắn đổ ập vào bên trong...
Nó giật bắn mình, chẳng kịp phản ứng...
Hắn quay phắt sang nhìn nó...
Thôi rồi lượm ơi...
truyenhoangdung.blogspot.com
No comments
Post a Comment