TỰ YÊU - CHƯƠNG 04 - DU PHONG - TRUYỆN NGÔN TÌNH VIỆT NAM
TỰ YÊU
Tác giả: Du Phong
Thể loại: Ngôn tình
CHƯƠNG 04:HÌNH TRÒN,TRÁI TIM, TÌNH BẠN VÀ TÌNH YÊU - TÌNH YÊU
Chúng ta trong những mối quan hệ khác nhau luôn đóng
những vai trò khác nhau. Với người này, chúng ta là một nữa hình tròn, với người
khác lại là một nửa hình trái tim. Nhưng có nhiều người không phân biệt được những
vai trò đó, để rồi để mất những người quan trọng nhất đời mình chỉ vì đặt họ
sai vị trí, ghép với họ thành những hình không phù hợp.
Bản thân mỗi người trong một mối quan hệ là một nửa
không nguyên vẹn, chúng ta cần một ai đó để có thể tạo ra một hình hoàn hảo. Nếu
gặp một người mà ta cảm thấy như quen thuộc lắm, cảm thấy họ như chính bản thân
ta từ kiếp trước, vậy thì hoàn toàn có thể ghép với họ thành một hình tròn. Đó
chính là người bạn thân nhất của ta. Người mà bên họ ta có thể là chính bản
thân mình, không phải nghĩ suy toan, toan tính, không phải lắng lo, sợ hãi, mà
hoàn toàn bình yên thể hiện cái toi của bản thân trước họ, cả đẹp đẽ và xấu
xí. Đơn giản vì hai người là một nửa hoàn toàn vừa khớp, họ chấp nhận mọi
điều thuộc về ta, bổ sung và khiến cho ta cảm thấy dường như mình có tất cả mọi
điều, chỉ cần bên cạnh họ
Nếu ta gặp một người mà loay hoay không biết xếp
thành hình gì, cuối cùng quyết định đó sẽ là hình trái tim, thì không còn cách
nào khác là phải cùng họ đẽo gọt cho cái hình của hai người thành một trái tim
thật sự. Trên đời này không có hai mảnh ghép vừa khớp cho một trái tim hoàn hảo
ngay từ đầu. Ai đến với nhau cũng nên xác định là phải thay đổi bản thân mình để
có thể trở thành một nửa vừa với nửa kia nhất. Vậy mà đôi khi chúng ta quên mất,
coi như việc đến được với nhau đã là tất cả quá trình ghép nối, để rồi quên đẽo
gọt, và kết cuộc là nhận ra mình không thể hiểu gì về đối phương, không chấp nhận
được đối phương, và ruồng bỏ họ để đến với một mảnh ghép không vừa khít khác, rồi
lại tiếp tục chia lìa.
Chúng ta cứ mặc định câu nói "Nếu thực sự yêu
tôi, hãy chấp nhận con người thật của tôi", rồi ra sức thể hiện những mặt
không tốt của bản thân ra trước đối phương, bắt họ phải chấp nhận điều đó thì mới
được phép yêu, bắt họ phải coi tất cả khiếm khuyết của mình là điều tất yếu
trong tình yêu.
Đó là một sai lầm vô cùng to lớn. Nếu cần một người chấp nhận tất
cả con người thật của bản thân mà không một lời ca thán, hãy là hình tròn, hãy
là tình bạn, chứ đừng là tình yêu. Bởi đơn giản tình bạn thực sự, khi đã hiểu
thấu về nhau, đã chấp nhận ở bên cái tôi của nhau, thì luôn tồn tại vĩnh cửu.
Còn tình yêu thì khác, người ta sẽ cảm thấy nhàm chán, sẽ thấy vô vị khi cái mà
hai người tưởng là hình trái tim, lại là một hình thù kỳ dị, bởi vì mãi không
ai chịu đổi thay, làm mới cuộc sống, bỏ đi những thói xấu, làm thêm những điều
tốt vì bản thân mình, vì đối phương. Tất cả những chuyện đó, là quá trình cả
hai cùng đẽo gọt để có một hình trái tim, có thể không hoàn hảo, nhung luôn
tươi mới. Bởi tình yêu, suy cho cùng, là khi hai người cố gắng để trở nên tốt đẹp
hơn, hoàn thiện hơn. Chúng ta yêu vẻ đẹp tâm hồn nhau, yêu sự đổi thay vì nhau,
chứ không yêu những thứ xấu xí cũ kỹ mà theo thời gian sẽ nhạt màu.
Hình tròn - Tình bạn, là khi hai người chấp nhận cái
tôi của nhau. Hình trái tim - Tình yêu, là khi hai người thay đổi cái tôi vì
nhau. Đừng trách ai đó đời bỏ ta mà đi vì họ không chấp nhận được bản thân ta,
hãy trách chính mình vì nói lời yêu nhưng lại không thể đổi thay vì họ. Và cũng
đừng hỏi tại sao sau tình yêu lại không thể là tình bạn. Bởi lẽ đã không chịu đẽo
got để là một nửa trái tim, thì làm sao có thể là một nửa hình tròn vừa khít.
Hay nói cách khác, không thể đổi thay vì nhau thì sẽ không thể chấp nhận con
người thật của nhau được.
Khi bắt gặp một ai đó trong đời và muốn bắt đầu một
mối quan hệ gắn bó với họ lâu dài, hãy suy nghĩ thật kỹ: Bạn muốn sống thật với
mình, phơi bày tất cả cái tôi trước họ và không cần đổi thay để có thể cùng họ
xếp thành một hình tròn, hay bạn muốn cùng họ đẽo gọt những điều chưa tốt, để
hoàn thiện một trái tim yêu?
*******
[Ngày...tháng...năm...]
- Em muốn làm bạn gái anh không?
-...
- Đừng trả lời vội, suy nghĩ kĩ đi. Yêu loại người
như anh rất nguy hiểm đấy! Nếu em nhận lời, anh sẽ đưa em theo tới công viên, sở
thú, rạp chiếu phim, lên rừng, xuống biển... tới những nơi đẹp nhất, đáng đến
nhất, và hôn em ở tất cả những nơi đó. Để sau này khi ăn rời bỏ em, dù em có bước
chân đến đâu cũng chỉ nhìn thấy hình bóng của anh, ngửi thấy mùi hương của anh
và nhớ tới những kỷ niệm ngọt ngào với anh mà thôi. Khi đó, em sẽ phải dằn vặt
và nuối tiếc cả đời, em cam lòng chứ?
- Vậy, khi nào anh sẽ rời bỏ em?
- Khi em không còn cần anh nữa.
- Vậy em nhận lời.
- Đưa tay đây!
- Làm gì vậy?
- Đến nơi đầu tiên, thứ hai, thứ ba...Từ giờ, anh sẽ
dắt em theo.
"Tình yêu là khi một người luôn muốn dắt bạn
theo tới tất cả những ngóc ngách mà anh ta đặt chân đến, muốn có sự suất hiện của
bạn trong mọi hình ảnh về ký ước của anh ta."
*******
[Ngày...tháng...năm...]
- Anh đang giận em cơ mà, sao lại tới ôm em?
- Vì anh đã hứa dù thế nào cũng sẽ ôm em ngủ trước
khi trời sáng.
- Anh không phải miễn cưỡng, nếu còn đang vướng bận
trong lòng thì cái ôm cũng không trọn vẹn ý nghĩa của nó đâu.
- Anh không miễn cưỡng, chỉ là anh muốn dù trong
lòng chúng ta có giận dỗi, trách móc, hờn ghen hay buồn bã vì đối phương thế
nào đi nữa thì chúng ta cũng không quên rằng thiếu hơi ấm của người nọ thì người
kia sẽ không ngủ được, mất ngủ thì sẽ ốm, sẽ đau, sẽ khổ. Người ta xa nhau khi
không còn thấy đau lòng vì nhau nữa. Anh ôm em.
- Em thương anh.
"Tình yêu là khi một người dù tâm trạng đang thế
nào cũng sẽ để tâm tới tâm trạng của bạn, và tất cả những gì anh ta làm chỉ với
một mục đích: Trông thấy bạn bình yên."
*********
[Ngày...tháng...năm...]
- Anh! Em thấy mình thay đổi.
- Em thích người khác?
- Không biết nữa, nhưng em nghĩ mình cần nói với
anh. Em đang xao động.
- Em còn cần anh nữa không?
- Em không biết!
- Vậy chúng mình xa nhau một thời gian, hãy quay trở
về khi em chắc chắn mình cần gì. Trong thời gian đó hãy tự chăm sóc mình thật tốt
và làm gì khiến em thấy thoải mái nhất.
- Vâng.
- Anh yêu em.
"Tình yêu là khi một người cho bạn được tự do sống
với cảm xúc của mình, đưa ra quyết định riêng của mình, dù cho điều đó làm anh
ta thất vọng và sụp đổ.
***********
[Ngày...tháng...năm...]
- Anh, em về rồi.
- Em tìm được ra câu trả lời cho mình rồi chứ?
- Em xin lỗi, em sai! Những ngày qua, không có phút
giây nào là em không nhớ tới anh, em nhận ra những gì em trải qua đều là sự
rung động nhất thời, nhưng em thấy mình không còn xứng với anh nữa. Em về để
nói lời chia tay
- Anh không đồng ý! Ngay từ ngày đầu anh đã nói rằng
sẽ chỉ đời bỏ em khi nào em không còn cần anh nữa. Giờ anh biết em vẫn cần anh,
vậy thì tất cả những chuyện đã qua, những cảm xúc đã qua, những tâm trạng đã
qua chẳng còn ý nghĩa gì nữa. Quan trọng nhất là chúng ta vẫn còn ở bên nhau,
phải không?
- Anh có thể tha thứ cho em nhưng em không thể tha
thứ cho mình.
- Anh không tha thứ cho những lỗi lầm không tồn tại.
Chúng ta là con người, mà lòng người thì không phải là sắt đá. Em đã nói với
anh sự thật về cảm xúc của em, ngay sau khoảnh khắc đó, anh đã nghĩ dù em có
quyết định thế nào thì anh cũng sẽ tôn trọng. Nếu bây giờ em giữ lại tự ái thì
em sẽ mất anh, anh còn dẹp bỏ tự ái thì chúng ta sẽ vượt qua thêm một chướng ngại
trong tình yêu của mình. Em còn muốn tiếp tục ôm anh ngủ và bước theo anh tới
những nơi tiếp theo sau này chứ?
- Em...
- Cuộc sống không dài. Anh không muốn phí hoài thời
gian cho việc dằn vặt và làm tổn thương nhau. Mình yêu tiếp được chưa?
- Rồi ạ. Em sẽ bên anh đến hết cuộc đời.
"Tình yêu là khi một người biết mở lòng bao
dung, tha thứ và đón nhận bạn sau những lỗi lầm đã gặp phải. Quan trọng nhất là
anh ta mạnh mẽ đúng lúc để không buông tay khi chính bản thân bạn đang yếu
lòng."
Sau này anh sẽ ôm em,
Mỗi khi in môi mắt lắm lem vì buồn.
"Ngủ ngoan đi nhé, anh thương!
Ngày mai thức dậy nỗi buồn sẽ qua...
Cạnh em vẫn có anh mà,
Dù sao đi nữa chúng ta không rời."
Từng ngày cứ lặng lẽ trôi
Bình yên như vậy đủ rồi, phải không?
truyenhoangdung.blogspot.com
No comments
Post a Comment