TỰ YÊU - CHƯƠNG 05 - DU PHONG - TRUYỆN NGÔN TÌNH VIỆT NAM
TỰ YÊU
Tác giả: Du Phong
Thể loại: Ngôn tình
CHƯƠNG 05: EM LÀ GÌ TRONG ANH - ĐỪNG NÓI YÊU MỘT NGƯỜI.
Cô hỏi người đầu tiên:
"Em là gì trong
anh?"
Câu trả lời cô nhận được là:
"Em là tình yêu lớn nhất đời
anh!"
Thế rồi người đó cũng bỏ cô mà đi. Chắc bởi anh ta nhận ra trên đời
này còn tình yêu khác lớn lao hơn.
Cô hỏi người thứ hai:
"Em là gì trong
anh?"
Câu trả lời cô nhận được là:
"Em là hạnh phúc cả đời anh!"
Rồi một ngày cô phát hiện ra trong đời anh ta không chỉ có riêng một hạnh phúc
là cô.
Cô hỏi người thứ ba:
"Em là gì trong anh?"
Câu trả lời cô nhận được là:
"Em là món quà quý giá nhất đời anh!"
Chẳng
bao lâu sau anh ta cũng trở về bên món quà không-quý-giá, thứ mà ngày xưa anh
ta từng vứt bỏ để theo đuổi cô tới cùng.
Từ đó về sau, cô không bao giờ cố gắng tìm hiểu xem
mình là gì trong lòng một ai đó nữa. Bởi có thể điều cô nghe được sẽ thật ngọt
ngào, nhưng thứ cuối cùng cô nhận được thì lại hẫng hụt và chua xót biết bao.
Chúng ta hay thắc mắc vị trí của mình trong lòng một
ai đó, hỏi và chờ đợi câu trả lời như ý từ phía họ. Dĩ nhiên khi đang trong một
mối quan hệ tốt đẹp, họ muốn làm vừa lòng ta thì sẽ nói những điều ngọt ngào
lãng mạn y như trong tưởng tượng của ta. Rồi thời gian trôi qua, không điều gì
là không thay đổi. Tình yêu và sự trân trọng của họ dành cho ta không còn được
như trước, bức tranh mà họ vẽ ra trước mắt ta cũng không còn đẹp đẽ lung linh
như ta nghĩ ngày nào.
Bởi vậy, tốt nhất là đừng hỏi ai đó về vị trí của
mình trong trái tim họ. Hãy cảm nhận điều đó bằng cảm xúc yêu thương họ mang đến
cho ta, bằng ánh mắt thiết tha trìu mến của họ khi nhìn ta và bằng hành động thực
tế của họ khi ở bên ta.
Bởi có thể hôm nay bạn được đặt ở một nơi trang trọng
nhất, điều đó không có nghĩa là những năm tháng sau này cũng như vậy.
************
Đừng bao giờ đụng chạm vào quá khứ của một người khi
họ không sẵn sàng mở lòng. Bởi điều tồi tệ nhất là ép người ta bỏ đi những thứ
đã-từng-thuộc-về-mình, những thứ mà họ không còn yêu, nhưng vẫn trân trọng. Có
nhiều người chọn cách từ bỏ chính người mình yêu - chỉ để bảo vệ cái quá khứ đã
qua không vui lòng đó. Không phải bởi vì họ còn vương vấn, luyến lưu chuyện cũ,
cũng không phải họ yêu người hiện tại không đủ nhiều, mà bởi vì họ hiểu một điều
rằng "Những thứ đã qua là để giữ chứ không phải bôi xóa, và hiện tại không
trân trọng quá khứ là hiện tại không thể an yên."
Sự tin tưởng và tôn trọng, đó là những điều rất quan
trọng để giữ một tình yêu luôn bền vững trước sóng gió cuộc đời. Nếu em thực
lòng yêu một người, hãy đừng chạm tới khoảng trống họ giấu riêng cho mình. Họ
không làm gì có lỗi với em, chỉ là không một ai hoàn hảo, cảm thông cho người
mình yêu chính là cách mang lại cho họ cảm giác an toàn và tin yêu hơn bất kỳ
điều gì khác. Yêu một người, giữ được một người không khó, nhưng cũng không hề
dễ dàng. Em đừng dùng tay để níu họ, đừng dùng mắt để dõi theo họ, đừng dùng miệng
để nói những lời tổn thương họ, mà hãy dùng trái tim để cho họ thấy em yêu, cần
và tin tưởng họ như thế nào.
Đừng nói yêu một người khi chưa chắc chắn rằng có thể
toàn tâm toàn ý với họ không, em nhé! Con người luôn đứng trước vô vàn sự lựa
chọn. Và em hãy suy nghĩ thật kỹ trước khi gật đầu yêu một người, bởi sau cái gật
đầu ấy là rất nhiều điều không bao giờ có thể thay đổi được nữa, đó là sự dứt
khoát, sự chung thủy, một lòng... Nên nếu em còn phân vân, hãy cho bản thân
mình và cho người ta thêm thời gian và cơ hội, để thử thách lòng nhau và để thử
thách chính bản thân mình. Mong rằng em sẽ không bao giờ phải nói lời "hối
tiếc" bởi sự lựa chọn của mình, và mong rằng em luôn kiên định, bởi không
có lựa chọn sai, chỉ là người ta có chấp nhận và mãn nguyện với những gì mình
có không thôi.
Vậy nên em ạ, đừng dễ dàng nói yêu một người.
Anh là người đã mang đến tình yêu,
Kể cô ấy nghe rất nhiều điều mơ mộng.
Cũng chính anh là người gieo hy vọng
Rồi cất bước rời đi bỏ cô ấy một mình...
Cảm ơn anh vì đã lỡ vô tình
Đánh mất đi điều vô cùng quý giá.
Giờ với tôi cô ấy là tất cả,
Là hiện tại, tương lai, hạnh phúc mai này.
Cô ấy rất hiền và rất thơ ngây,
Hay tủi buồn, hờn ghen vô cớ.
Cô ấy luôn cần người quan tâm, nhắc nhở
Bởi suốt ngày quên tự chăm sóc cho mình.
Cô ấy luôn mong có một gia đình,
Một mái ấm nhỏ xinh, bờ tường hoa hoàng thảo.
Cô ấy hay mơ những ngày trời mưa bão,
Sẽ được ôm chồng ngủ nướng kệ ngày mai.
Cô ấy thích sau này có một cậu con trai
Để cô ấy dạy học bài mỗi tối.
Rồi những bữa cơm cuối tuần nóng hổi
Cô công chúa của mình nhí nhảnh múa đàn ca.
Cô ấy không còn nhớ chuyện ngày qua
Nên cảm ơn anh vì món quà hạnh phúc
Tôi sẽ biến ước mơ cô ấy thành sự thật
Những cô-gái-bị-bỏ-rơi xứng đáng được yên bình.
truyenhoangdung.blogspot.com
No comments
Post a Comment