TỰ THƯƠNG MÌNH SAU NHỮNG THÁNG NĂM THƯƠNG NGƯỜI - CHƯƠNG 03 - TRÍ - TRUYỆN NGÔN TÌNH VIỆT NAM

TỰ THƯƠNG MÌNH SAU 
 NHỮNG THÁNG NĂM THƯƠNG NGƯỜI

TRUYỆN NGÔN TÌNH VIỆT NAM - TRUYỆN HOÀNG DUNG
Tác giả: Trí
Thể loại: Ngôn tình, tự sự,

CHƯƠNG 03 : ĐÀN BÀ KHI QUA VÀI BA MỐI TÌNH
 
Đàn bà khi qua vài ba mối tình, họ yêu chính mình nhiều hơn. Họ biết cách chăm chút vẻ bề ngoài...

Và bất cần, lạnh lùng hơn.

Đàn bà khi đã bỏ rơi một người đàn ông - hoặc ngược lại, họ không còn ngu ngốc đặt cược yêu thương một cách mù quáng theo kiểu chỉ cần thu hồi lại vốn là được, hoặc giá chịu lỗ trong một cuộc tình cũng chấp nhận.

Đàn bà khi đã trải qua vài ba mối tình, họ xem đàn ông là điều kiện cần chứ không phải là đủ trong cuộc sống của họ. Chẳng phải chúng ta thấy nhiều bà mẹ đơn thân vẫn sống tương đối ổn đấy sao.

Đàn bà khi đã trải qua vài ba mối tình, họ đi trên phố rất nhanh, chẳng còn thời gian để thơ thẩn nghĩ về những điều viển vông đã qua. Lỡ có thằng đàn ông từng yêu đi với cô nào - họ chắc chắn sẽ gật đầu chào chứ không phải lơ lơ như không nhìn thấy của cái thời mới chia tay tình đầu. Hồi ấy, thấy như thế chắc chạy tới " bằm " con nhỏ kế bên thằng người yêu cũ ấy ra thành tro!

Đàn bà khi đã trải qua vài ba mối tình, ánh mắt họ ẩn sâu những hoài nghi, lòng họ lặng trước những cơn bão, tim họ không còn rộn ràng khi gặp một người đàn ông - dù cho đó là người họ thích, họ thương.

Trong vài cuộc nói chuyện với đàn bà đã trải qua vài ba mối tình, tôi thấy họ gai góc và chai sạn. Lòng họ như vực sâu, đổ bao yêu thương chân thành vào đó cũng không thể lấp đầy - huống chi mấy lời ong bướm qua đường.

Đàn bà ích kỉ khi tim họ không còn đủ chỗ để nhận về những đao gươm giữa cuộc đời.

**********
CHỊ, ANH ẤY  VÀ EM
Chị đến trước
Được anh ấy gọi là vợ
Dù cho có nhiều lúc chán cơm thèm phở
Nhưng bờ vai anh ấy vẫn dành cho chị.

Em đến sau trong vài ba mối tình của anh ấy
Chị biết
Ừ, thì ghen
Ừ, thì đau
À... mà cũng chả sao!!!


Chị thấy tội cho những người yêu sau
Khóc cũng sau
Thương cũng sau
Làm tình cũng sau
Mà đau... thì ngập lòng!!!

Đêm qua em hỏi anh ấy
Hay bỏ hết tất cả
Anh ấy im lặng
Lòng em chết
Hóa ra kết thúc của nhân tình dễ như trở bàn tay.

Hôm qua chị hỏi anh ấy
Hay em tay trái, chị tay phải
Trái tim sẻ đôi
Anh ấy ôm chị vào lòng
" Anh mệt rồi. Đừng nói nữa được không?
Mình ôm nhau ngủ đến cuối cuộc đời em nhé".

********
EM CHẤP NHẬN ĐI QUA ĐAU THƯƠNG ĐỂ TRƯỞNG THÀNH
Em không sợ những hằn dư đi qua tuổi trẻ, cũng không sợ sau này nhìn lại tuổi trẻ của mình loang lổ những vết sẹo.

Em chỉ sợ - vấp ngã mà chẳng thể nào đứng lên được!

Tuổi trẻ của em - anh là tất cả trong những năm tháng đó. Bình yên và phẳng lặng. Một chặng đường đủ dài để mãi sau này khi chúng ta không còn nhau nữa, anh nắm tay một cô gái khác, em trở về đơn độc hay có một chàng trai khác song hành chẳng hạn, thì em sẽ không bao giờ quên chúng ta đã từng yêu, đã từng mơ ước và vẫy vùng về một tương lai.

Tuổi trẻ - chúng ta có quyền vấp ngã. Nhớ những lần em muốn buông xuôi trên đất khác. Anh ôm em, hơi ấm đủ làm động lực giúp em vượt qua những chông chênh ngoài kia.  Anh bảo, đừng bao giờ từ bỏ ước mơ. Tin anh, rồi em sẽ thành công.

 Thế là em sống với câu nói ấy suốt những tháng ngày thanh xuân, mặc dù đôi lúc nhìn lại, tim mình ngang dọc những vết vá. Em không sợ đau thương. Em chấp nhận thử thách. Kể cả lúc anh nói chúng ta hết duyên, anh muốn chia tay, anh muốn rời ra. Em chấp nhận tất.

Em đã sống ngang nhiên và kiên cường chiến đấu vì cuộc đời ngụp lặn, với những trầy xước như thế. Giờ đây, có anh hay không anh, có ai hay không ai, cuộc đời đẩy em vào đớn đau nghìn trùng, hay vùi em trong cơn say vĩnh viễn.
Em chấp nhận đi qua đau thương để trưởng thành.

**********
NGÀY MAI EM CƯỚI! 

Nếu ngày mai em cưới, nếu ngày mai người cùng em đi trọn cuộc đời này chẳng phải là anh, thì anh có đến chúc phúc cho em không?

Em từng nhớ anh đã hứa rằng sẽ nắm tay em đi đến cuối con đường. Vậy mà anh lại nhường cái quyền ấy cho một chàng trai khác. Anh lại buông bỏ em dễ dàng hơn những lời anh hứa.

Em, chờ đợi ngần ấy năm, ngần ấy khổ đau và mệt nhoài đã đủ rồi. Em không muốn mình phải ôm mãi những thương đau về anh, em không muốn sống mãi với những kí ức đau buồn. Nên thôi em gửi lại anh những yêu thương xưa. Em không bắt anh phải quên em vì chính em cũng chẳng thể nào quên được điều đó.

Chúng ta, mỗi người hãy sống thật tốt phần đời còn lại của mình. Từ nay chẳng ai liên quan đến cuộc sống của ai nữa.

Anh đừng buồn và khóc. Anh cũng đừng trách móc và nghĩ suy. Chúng ta hãy cùng nhau cảm ơn cuộc đời đã cho mình gặp gỡ, yêu thương nhau một chặng đường, để thanh xuân trôi qua, em sẽ mãi nhớ về năm tháng ấy từng có một chàng trai nắm tay em cùng vượt qua bão giông. Chỉ tiếc bão giông nhiều quá, mà em và anh không vững tay chèo để thuyền tình đẩy hai đứa về hai miền xa thẳm.

Nếu ngày mai em cưới, anh sẽ đến anh nhé! Đến để nhìn em thực sự hạnh phúc như những lời em đã từng hứa với anh. Hãy ôm em lần cuối và nói cho em biết anh cũng muốn em sống một cuộc đời an yên bên người nào đó, chẳng - phải - là - anh.

Anh cũng phải sống, phải mạnh mẽ và vững vàng anh nhé! Chúng ta đã có những chọn lựa cuối cùng cho cuộc đời thì mình không thể làm đau những người " vô tội " phải không?

Em sẽ nắm tay anh ấy, nấu cho anh ấy bữa sáng, cùng anh ấy đón con đi học về. Rồi cuộc đời em, bóng hình anh sẽ dần mất hút sau những tất bật của một gia đình hạnh phúc!
 

********
TẠM BIỆT ANH! EM ỔN
Cuộc đời có tròn hay méo, ngày có dài hay ngắn, ngoài kia bão giông có chất chồng hay nắng ấm đủ xua tan, thì em vẫn sống bình yên và nhẹ tênh sau những tháng ngày không anh.

Thánh Mười hai, trời cuối đông, những cơn gió bớt se sắt, lòng em thôi những trông ngóng đợi chờ. Em thôi không viết tình ca, thôi không mang hài xanh, tô son đỏ và mặc váy hoa. Giờ anh có đến đưa em một đóa oải hương tím ngát và nói những lời yêu thương. Lòng em cũng đủ vững vàng và bình tâm quay đi.

Em không còn thơ dại để chờ mãi những ngày mưa cầu vồng  sẽ lên như niềm hy vọng mong manh nhỏ nhoi. Em thôi viết nhật ký về anh. Em mỉm cười an ủi mình mạnh mẽ hơn nữa để không phải tự bản thân ôm những chông gai.

Em đã tin vào những khái niệm như: " không còn, không thể ".

Em gạt phăng những câu nói đời đời, kiếp kiếp mang đầy mùi vị của lãng quên, của hời hợt buông xuôi. 

Em sẽ là em những ngày không có anh. Vẫn sống. Vẫn mỉm cười an nhiên giữa cuộc đời bụi trần. Em trở về áo thun, quần jean như em đã từng.

Tạm biệt anh, em vẫn ổn!

truyenhoangdung.blogspot.com



No comments

Powered by Blogger.