CHƯƠNG 63 - NỮ NHÂN SAU LƯNG ĐẾ QUỐC THIÊN TÀI TIỂU VƯƠNG PHI - TRUYỆN XUYÊN KHÔNG

NỮ NHÂN SAU LƯNG ĐẾ QUỐC THIÊN TÀI TIỂU VƯƠNG PHI

truyenhoangdung - truyện ngôn tình trung quốc

Tác giả: Vệ Sơ Lãng
Thể loại: Xuyên không, Ngôn tình cổ đại

Chương 63: 

Lập tức một gã sai vặt sợ hãi rụt rè đi ra, cười thở dài cúi chào,“Tiểu nhân là phụng mệnh tới hầu hạ, xem Tĩnh thiếu gia cùng Dư tiểu thư có thiếu cái gì không.”

Tô Mạt nghe thấy, ghé vào trên cửa sổ nhìn thoáng qua, xem ánh mắt gã sai vặt kia lén lút, hừ một tiếng, nói với Tĩnh thiếu gia:“Hắn khẳng định là tới rình coi ta.”

Nàng có vẻ ngoài giống Tô gia tiểu thư, người trong phủ này khẳng định có nghe thấy, các bên thế lực từ lão thái thái đến Vương phu nhân thậm chí các di nương tự nhiên đều sẽ đi tìm hiểu, dò xét.

Nhất là Vương phu nhân, chỉ sợ càng nơm nớp lo sợ.

Bất quá nàng đi theo Tĩnh thiếu gia, một mực khẳng định chính mình từ Thương Châu đến, bọn họ cũng không có cách nào.

Tô Mạt trong lòng chuyển biến, liền có chủ ý, nàng chạy đến trước mặt Tĩnh thiếu gia, trèo lên hai đầu gối hắn, ghé lỗ tai nói thầm một lúc lâu.

Tĩnh thiếu gia bất đắc dĩ cười cười, thôi được, dù sao bản thân mình đã đáp ứng lời mời của Tô Trì coi như cho tiểu nha đầu này một chút lợi ích đi, xem như bù đắp lại hắn bắt cóc nàng mang đi.

Nếu hiện nay nàng một chút cũng không còn để tâm, chỉ cần nàng không bị thương, cho dù nàng muốn trả thù, hắn cũng sẽ toàn lực giúp đỡ.

Hơn nữa hắn tận lực không nhúng tay vào, hết thảy nghe theo nàng an bài.

Thích nàng nên sẽ tôn trọng nàng.

Nếu không tiểu nha đầu này, tựa hồ rất biết làm mình làm mẩy.

Điều này cũng là mấy ngày nay chiến tranh lạnh cùng nàng hắn tổng kết ra được.

Đối với tiểu nha đầu này, không phải chỉ cần dung túng cưng chiều nàng ta là tốt rồi, còn phải tôn trọng nàng, nếu không nàng một chút cũng không cảm kích.

Chạng vạng tối Tô Trì tự mình đến thỉnh Tĩnh thiếu gia dự tiệc, coi như mở tiệc tẩy trần cho công tử.

Tĩnh thiếu gia thản nhiên nói:“Không cần phiền toái, ta vẫn nên đi bái phỏng lão phu nhân trước.”

Nói xong, hắn nhìn A Lí liếc mắt một cái, A Lí lập tức nói:“Tiểu thư đã tới rồi.”

Bọn họ đang nói chuyện, Tô Mạt được A Tùng ôm tới, chỉ thấy trên người nàng mặc quần áo sa tanh hoa, phía dưới là váy thêu hoa, thêu thùa trang trí đều là hàng Tô Châu tinh xảo, hoa cỏ ngư trùng, trông rất sống động.

Trên đầu nàng chải tóc hai mái, đội cái mũ ngọc trai trạm trổ đính ngọc, trên mũ những hạt trân châu đều to tròn bằng ngón tay út to nhỏ tỏa ánh sáng mượt mà. Trên gáy lộ ra một sợi khóa trường mệnh, khảm trên đó là một miếng ngọc thạch tuyệt thế, sợi tua rua phía dưới đều là tinh phẩm.

Tuy rằng “ người đẹp vì lụa, ngựa đẹp vì cương”, nhưng nếu người không có cái loại khí chất cao quý, mặc vào long bào cũng không giống hoàng đế.

Tuy rằng “ người đẹp vì lụa, ngựa đẹp vì cương”, nhưng nếu người không có cái loại khí chất cao quý, mặc vào long bào cũng không giống hoàng đế.

Một oa nhi còn mùi sữa, bình thường sẽ theo phong cách dễ thương đáng yêu phục sức, nếu quá mức đẹp đẽ quý giá, sẽ rất giả tạo, thậm chí thành tên hề.

Nàng tuy rằng chỉ là một tiểu oa nhi, nhưng một dáng trang phục phú quý này, chẳng những không có chút tổn hại khí chất của nàng, ngược lại tăng thêm khí chất đẹp đẽ quý giá thanh cao.

Nhìn giống tiểu nữ vương cao cao tại thượng.

Tô Trì kiến thức rộng rãi, cũng không nhịn được thầm khen, cũng là bình sinh lần đầu tiên nhìn thấy tiểu cô nương có khí thế như thế.

Tô Mạt nhìn ánh hào quang trong mắt hắn, chỉ biết chính mình đã thành công .

Thiên hạ to như vậy, muốn tìm người trùng tên trùng họ, hoặc là bộ dáng có điểm giống người cũng không khó, hiện đại có nhiều show bắt chước như vậy sao có thể bị nhìn ra.

Nàng hiện nay làm giả thân phận, chính là cùng Tô gia tứ tiểu thư khác nhau, ít nhất cô nhi Thương Châu kia trước đây là cẩm y ngọc thực, kiến thức rộng rãi , sẽ không giống Tô gia tứ tiểu thư cẩn thận chặt chẽ như vậy, khúm núm, e sợ phạm sai lầm.

Cho nên nàng hiện nay là khí thế hơn người, đánh thẳng về phía trước .

Có khả năng này a, hơn nữa như vậy cũng khiến cho người ta tuyệt đối không thể đem sự liên tưởng đó đặt trên người nàng.

Khác biệt quá lớn.

Tô Mạt đi ở bên cạnh Tĩnh thiếu gia, nam đông lạnh nữ thanh quý, ngược lại khí thế như đổ cùng một khuôn mẫu ra, làm cho người ta không có một chút làm trái ý.

Lão phu nhân đã ngồi ngay ngắn ở vị trí người chủ trì tiệc rượu.

Tĩnh thiếu gia chính là hơi hơi gật đầu chắp tay thi lễ, lão phu nhân nhưng cũng đáp trả nửa lễ.

Trong lòng tự hiểu không nói ra ngoài.

Tô Mạt hành lễ xong, đánh giá lão phu nhân kia.

Đầu đội mũ kim phượng, trên người mặc quần áo tơ lụa màu tương, tuy rằng có tuổi, nhưng cũng không hề nhìn thấy chút già nua nào, tinh thần rất tốt, sắc mặt hồng nhuận phúc hậu.

Rất là có phúc khí tướng.

Lão phu nhân nhìn Tô Mạt, cười nói:“Thật sự là cùng các tiểu thư nhà chúng ta có vài phần tương tự.”

Chỉ là khí chất này các cháu gái mình sao có thể so sánh với nàng ta được, nữ oa nhi này trời sinh có loại bá khí, làm cho người ta không thể khinh thường.

Bà ta vươn tay,“Đến đây, đến trước mặt ta ngồi.”

Tô Mạt đi qua đó, lão phu nhân để nàng ngồi bên cạnh mình, Tô Trì bèn mời mọi người ngồi vào vị trí, hắn cùng Tô Việt ngồi cùng Tĩnh thiếu gia.

Tĩnh thiếu gia lại không có cái gì hưng trí, ánh mắt nhiều lần vẫn là băn khoăn lưu lại ở trên mặt Tô Mạt.

Sau khi rượu quá ba tuần, lão phu nhân nói:“Không bằng để Dư tiểu thư ngủ cùng ta, Trì nhi các ngươi chiêu đãi Tĩnh thiếu gia tốt vào.”

Tĩnh thiếu gia không đáp ứng trước là nhìn Tô Mạt liếc mắt một cái, thấy nàng mỉm cười, biết ý nàng, bèn nói:“Đa tạ lão phu nhân, chính là nha đầu ngang ngược, còn thỉnh lão phu nhân khoan dung.”

Lão phu nhân cười nói:“Không lo, nhà của ta nữ oa nhi nhiều, người nào không phải bướng bỉnh chứ.”

Tô Mạt liền đi theo lão phu nhân về chủ viện.

Hiện nay lão phu nhân đã trở về, đương nhiên ở tại chính viện, Vương phu nhân cùng Tô Nhân Vũ ngược lại ra chuyển ra ở đại viện thứ hai.

Tô Mạt đánh giá liếc mắt một cái, phòng ở lão phu nhân bài trí cùng Vương phu nhân trước đây là khác nhau.

Lúc trước Vương phu nhân là hết sức phú quý, xa xỉ, hiện tại thực dụng là chính, làm cho người ta có cảm giác ấm áp, không hề cao cao tại thượng, lạnh như băng.

Lão phu nhân sai người bưng lại đây một đĩa quả anh đào tươi ngon, đỏ tươi ướt át, hơi chua ngọt mát, rất là ngon miệng.

“Tổ tiên Dư tiểu thư ngụ tại Thương Châu sao?” Lão phu nhân hơi hơi cười hỏi.

Tô Mạt ăn anh đào, cười cười,“Vâng. Trước đây ngoại công ta vì mong ta về sau có thể gả đi kinh thành, cấm ta được nói tiếng Thương Châu, đặc biệt còn tìm vài thầy giáo từ kinh đến dạy dỗ ta. Đại nha hoàn ở bên người cũng là người kinh thành. Sau lại xuống dốc ......”

Nàng thu lại nét tươi cười, vẻ mặt ưu thương.

Biểu tình đúng chỗ, nhìn không ra một chút giả nào, lão phu nhân xem nàng như thế cũng tin vài phần.

Đang nói chuyện, nghe được bên ngoài nha đầu nói thầm, lão phu nhân không hờn giận nói:“Có cái gì còn muốn lén lút, tiến vào nói.”

Đại nha hoàn bên người bà là Hương Ngọc tiến vào nói:“Lão phu nhân cũng không có gì , là nhị tiểu thư đến thỉnh an, lại biết được có khách, sợ đường đột , cho nên sai nha đầu tới hỏi trước.”

Lão phu nhân thản nhiên nói:“Nhị nha đầu có tâm nhất.”

Tô Mạt mỉm cười,“Lão phu nhân, Tô gia cũng có vài cháu, như thế nào không gọi đến chơi đùa a?”

Lão phu nhân đem nàng ôm vào trong lòng,“Hôm nay khuya rồi, ngươi cũng mệt mỏi. Sớm một chút nghỉ ngơi, sáng mai chúng ta đi hoa viên bày tiệc.”

Tô Mạt cười nói:“Lão phu nhân thật tốt, ta rất thích có tỷ muội cùng nhau chơi.”

Một đêm không nói chuyện, ngày hôm sau Tô Mạt cùng lão phu nhân thức dậy cùng nhau, Vương phu nhân đuổi mụ mụ nha hoàn bọn họ đến thỉnh an, chính mình lại không có tới.

Một đêm không nói chuyện, ngày thứ hai Tô Mạt đi theo lão phu nhân, mụ mụ của Vương phu nhân đến thỉnh an nhưng chính mình thật ra không có tới.

Tô Mạt ngáp một cái, nghe thấy được bên ngoài màn mụ mụ thỉnh an, nhỏ giọng hỏi lão phu nhân:“Vương phu nhân là con dâu cả, thế nào không tự mình đến thỉnh an? Ngày đó mợ ta trời chưa sáng đã đến nhà bà ngoại thỉnh an, hầu hạ. Tuy rằng nhà bà ngoại ta không phải đại phú quý, cũng là ruộng tốt ngàn khoảnh.”

Lão phu nhân vô tình cười cười,“Nàng thân thể không tốt lắm, trước đó vài ngày bị bệnh một thời gian, gần nhất vừa vặn, con lớn của ta bị trúng gió, nàng hầu hạ, cũng mệt mỏi. Ta cho phép nàng không cần hầu hạ .”

Tô Mạt a một tiếng,“Lão phu nhân thật sự là hảo bà bà.”

Lời này có ý tứ hàm xúc khác.

Đứng dậy rửa mặt, lão phu nhân phân phó nói:“Đi nói cho ba vị Tôn tiểu thư, các nàng hôm nay phải đi tham gia tiệc rượu trong vườn, ngày thường mấy việc này đều được người dưới báo trước.”

Mụ mụ nhận lệnh đi.

Nàng mới vừa đi, bên ngoài vang lên âm thanh nha đầu bẩm báo:“Nhị tiểu thư đến thỉnh an.”

Lão phu nhân cười cười, nhìn Tô Mạt nói:“Đây là nhị nha đầu nhà chúng ta, so với ngươi hơn hai tuổi, rất ôn nhu, ngươi cùng nàng cứ thân cận.”

Tô Mạt nở nụ cười, lập tức chạy tới,“Ta thích có tỷ tỷ cùng nhau chơi đùa.”

Lúc này tiểu nha đầu nhấc rèm cửa gấm tứ xuyên lên, nhị tiểu thư tiến vào, đang muốn hướng đến chỗ lão phu nhân thỉnh an, đột nhiên gặp một tiểu nữ mặc trung y chạy đến, hướng về phía nàng mỉm cười ngọt ngào.

Nhị tiểu thư kêu lên sợ hãi, sợ run cả người, nhắm mắt quay đầu tiến vào trong lòng vú em.

Mụ mụ đi theo nàng cùng bọn nha đầu cũng nhịn không được kêu lên sợ hãi.

Tô Mạt hì hì cười nói:“Ha ha, dọa các ngươi.”

Sau đó xoay người chạy về nội thất, cho Quế Ngọc mặc quần áo cho nàng.

Lão phu nhân nhìn nàng một cái, ánh mắt nặng nề , lập tức nói:“Ngạc nhiên cái gì. Thế gian này người giống người nhiều lắm.”

Nhị tiểu thư có điểm kinh hồn chưa ổn định, vẫn là đánh bạo tiến vào, hướng lão phu nhân dập đầu hành lễ.

Lại hỏi mới vừa rồi nữ hài tử xưng hô như thế nào, lão phu nhân nói:“Ngươi kêu nàng là Dư muội muội.”

Lại giới thiệu lai lịch nàng.

Nhị tiểu thư nghe nàng có họ nổi danh, gia thế ở thương châu, cách hai ngàn dặm, tự nhiên không hề lo lắng.

Chính là trong lòng vẫn có chút ngờ vực.

Gặp lão phu nhân ôm nàng, không có gì khác thường, liền cũng lớn gan, cưỡng chế sợ hãi tiến lên thân cận Tô Mạt.

Nàng tiến lên kéo Tô Mạt, nhiệt tình nói:“Dư muội muội mới đến, khả năng không quen, chúng ta cùng nhau đi.”

Tô Mạt cười hơi hơi nhìn nàng, ánh mắt thẳng thắn thành khẩn, đàng hoàng, ở không có nửa điểm hàm súc ẩn nhẫn, cùng thật cẩn thận,“Ta cùng lão phu nhân ở đây, ban ngày theo các ngươi chơi, được?”

Nhị tiểu thư mím môi cười yếu ớt,“Tự nhiên tốt lắm. Tổ mẫu cho người ở hoa viên bày rượu, chúng ta đi ngắm hoa.”

Tô Mạt vỗ tay nói:“Tốt lắm, phải đi ngay.”

Nàng chỉ chỉ quần áo mình đối Quế Ngọc nói:“Không cần mặc, quá mệt mỏi, như thế này cho nhẹ nhàng . Nếu không có người cho ta đi trông nom Tĩnh thiếu gia.”

Lão phu nhân cười cười, nói:“Nơi này của ta thật ra cũng có quần áo của ngươi.”

Nói xong phái Hương Ngọc đi mở thùng, tìm ra mấy bộ quần áo Tô Mạt mặc vừa mang đến.

Quần áo này là nàng nghe nói Đỗ Quyên cùng tứ tiểu thư trở về Tô phủ, tính cho người ta làm cho nàng, ai biết......

Nhị tiểu thư xem nàng đưa ra này mấy bộ quần áo , biến sắc.

Tô Mạt làm bộ cái gì cũng không biết, vui mừng nói:“Ta thích quần áo như vậy. Nghe nói tam tiểu thư của các ngươi cũng giống ta, quần áo này khẳng định là chuẩn bị cho nàng, ta đây tạm thời mượn mặc, hy vọng tam tiểu thư không để ý.”

Trên mặt cười, trong lòng lại lạnh lùng cười, lão phu nhân này rõ ràng đã biết tứ tiểu thư đã chết là nữ nhi của Cố di nương, tam tiểu thư là Đỗ di nương , lại làm bộ không biết, cái gì cũng không làm, ngược lại chỉ cần nắm lại quyền quản gia Tô gia.

Thoạt nhìn cũng không tốt gì hơn so với Vương phu nhân đâu.

Con dâu cùng nha đầu mụ mụ vây quanh đi đại hoa viên, nay mới tháng năm, như trước là hoa tươi nghiên lệ , trong hoa viên hương khí bốn phía, thanh u lịch sự tao nhã.

Tô Mạt cùng lão phu nhân ngồi ở trên kiệu, hưng phấn mà hết nhìn đông tới nhìn tây, đến lưu hương đình, mọi người xuống đất, giúp đỡ lão phu nhân thượng đình.

Tô Mạt chân chạy nhanh thật mau xông lên lương đình đầu tiên, lớn tiếng nói:“Oa, đẹp quá nha!”

Sau đó nàng xem thấy trong đình có hai vị tiểu thư.

truyenhoangdung.blogspot.com


No comments

Powered by Blogger.