HÔM NAY TÔI THẤT TÌNH - CHƯƠNG 16 - TRUYỆN NGÔN TÌNH VIỆT NAM
HÔM NAY TÔI THẤT TÌNH
Tác giả : Hạ Vũ
Thể loại: Ngôn tình hiện đại
CHƯƠNG 16:
Ngày...tháng...năm...
Cảm ơn anh những ngày đầu đã thức khuya trò chuyện cùng em,
dù hai mắt đã díp lại, rồi cuối cùng ngủ quên mất.
Cảm ơn anh lúc ấy luôn lập tức nhắn tin em đầu tiên, mỗi khi
em vừa mở máy lên mạng. Luôn chờ đợi, trông ngóng em.
Cảm ơn anh vì đã kể em nghe biết bao điều, tâm sự cùng em biết
bao chuyện, vô cùng yêu thích và tin tưởng em.
Cảm ơn anh đã từng cài báo thức dậy sớm hơn giờ cần dậy, vì
muốn dành thêm thời gian bên em.
Cảm ơn anh đã từng cho em cảm giác an toàn đến thế. Trong cả
lời nói lẫn hành động, đều chỉ có mình em.
Cảm ơn anh buổi tối ấy gục đầu lên vai em, người trĩu nặng rã
rời sau ngày dài mệt mỏi, nũng nịu thì thầm: "Emmm". "Nhớ
emmm". "Nhớ anh khôngg".
Cảm ơn anh ngày hôm đó đang rất khó chịu chẳng muốn gặp ai,
nhưng vì sợ em lo mà vẫn lên nói cho em biết, vẫn ở bên em. Vậy mà cuối cùng do
không hiểu nhau, em lại gây ra cho anh thêm nỗi mệt mỏi.
Cảm ơn anh đã chịu quay về ở lần chia tay do em bồng bột đề
nghị ấy. Cảm ơn anh đã chịu vì em suy nghĩ lại, nghe em nói chuyện, nghe em năn
nỉ, sợ em buồn mà không để em chờ câu trả lời quá lâu.
Cảm ơn anh mới quay về đã thoải mái vui vẻ, như chưa từng có
chuyện gì lớn xảy ra, thậm chí còn gần gũi hơn trước, khiến em tan đi hết những
lo sợ, khoảng cách khi vừa chia xa.
Cảm ơn anh buổi trưa hôm đó đã chủ động gọi tiếng yêu thương
ngọt ngào với em, sau khoảng thời gian hai đứa cãi nhau, bầu không khí bên nhau
vô cùng gượng gạo, ngột ngạt. Lần đó, mở tin nhắn ra đọc, em thật sự rất bất ngờ,
rất vui và hạnh phúc.
Cảm ơn anh đã dạy cho em phải tự tin hơn vào chính mình, tin
tưởng hơn vào người mình yêu khi đã chấp nhận yêu nhau. Yêu trọn vẹn. Yêu không
hối tiếc. Có như vậy thì mới được những tháng ngày hạnh phúc.
Và cảm ơn anh đến tận lúc tình yêu nhạt nhoà, quyết định ra
đi, đã vô cùng rõ ràng và dứt khoát. Không để em mơ mộng, không khiến em hy vọng.
Không nhập nhằng dây dưa, dối lừa làm em thêm giày vò, đau khổ.
Cảm ơn anh, đã một lần đi qua cuộc đời em vii cùng ý nghĩa
như thế.
Nhận cả lời xin lỗi của em, vì đã không đủ sức giữ tình ta mãi hoài.
Ngày...tháng...năm...
Cảm ơn anh những ngày đầu đã thức khuya trò chuyện cùng em,
dù hai mắt đã díp lại, rồi cuối cùng ngủ quên mất.
Cảm ơn anh lúc ấy luôn lập tức nhắn tin em đầu tiên, mỗi khi
em vừa mở máy lên mạng. Luôn chờ đợi, trông ngóng em.
Cảm ơn anh vì đã kể em nghe biết bao điều, tâm sự cùng em biết
bao chuyện, vô cùng yêu thích và tin tưởng em.
Cảm ơn anh đã từng cài báo thức dậy sớm hơn giờ cần dậy, vì
muốn dành thêm thời gian bên em.
Cảm ơn anh đã từng cho em cảm giác an toàn đến thế. Trong cả
lời nói lẫn hành động, đều chỉ có mình em.
Cảm ơn anh lần ngập ngừng nhỏ nhẹ tỏ tình với em. Nói, anh
thích em. Bảo, làm người yêu anh nhé.
Cảm ơn anh buổi tối ấy gục đầu lên vai em, người trĩu nặng rã
rời sau ngày dài mệt mỏi, nũng nịu thì thầm: "Emmm". "Nhớ
emmm". "Nhớ anh khôngg".
Cảm ơn anh ngày hôm đó đang rất khó chịu chẳng muốn gặp ai,
nhưng vì sợ em lo mà vẫn lên nói cho em biết, vẫn ở bên em. Vậy mà cuối cùng do
không hiểu nhau, em lại gây ra cho anh thêm nỗi mệt mỏi.
Cảm ơn anh đã chịu quay về ở lần chia tay do em bồng bột đề
nghị ấy. Cảm ơn anh đã chịu vì em suy nghĩ lại, nghe em nói chuyện, nghe em năn
nỉ, sợ em buồn mà không để em chờ câu trả lời quá lâu.
Cảm ơn anh mới quay về đã thoải mái vui vẻ, như chưa từng có
chuyện gì lớn xảy ra, thậm chí còn gần gũi hơn trước, khiến em tan đi hết những
lo sợ, khoảng cách khi vừa chia xa.
Cảm ơn anh buổi trưa hôm đó đã chủ động gọi tiếng yêu thương
ngọt ngào với em, sau khoảng thời gian hai đứa cãi nhau, bầu không khí bên nhau
vô cùng gượng gạo, ngột ngạt. Lần đó, mở tin nhắn ra đọc, em thật sự rất bất ngờ,
rất vui và hạnh phúc.
Cảm ơn anh đã dạy cho em phải tự tin hơn vào chính mình, tin
tưởng hơn vào người mình yêu khi đã chấp nhận yêu nhau. Yêu trọn vẹn. Yêu không
hối tiếc. Có như vậy thì mới được những tháng ngày hạnh phúc.
Bạn
đang đọc truyện tại https://truyenhoangdung.blogspot.com/. Cảm ơn bạn đã ghé
thăm và theo dõi.
Và cảm ơn anh đến tận lúc tình yêu nhạt nhoà, quyết định ra
đi, đã vô cùng rõ ràng và dứt khoát. Không để em mơ mộng, không khiến em hy vọng.
Không nhập nhằng dây dưa, dối lừa làm em thêm giày vò, đau khổ.
Cảm ơn anh, đã một lần đi qua cuộc đời em vii cùng ý nghĩa
như thế.
Nhận cả lời xin lỗi của em, vì đã không đủ sức giữ tình ta mãi hoài.
Người biết không? Đã đến ngàn lần tôi ngồi lại suy nghĩ, đắn
đo giữa hai quyết định nên tiếp tục cố gắng, hay hoàn toàn từ bỏ tình yêu này.
Nghĩ mãi cũng chẳng thông. Không biết rốt cuộc mình muốn gì,
chỉ biết rằng khi đặt bản thân tưởng tượng khoảnh khắc tung một đồng xu lên, sấp
là tiếp tục, ngửa là buông tay, tôi đã vô cùng, vô cùng sợ sẽ nhìn thấy mặt ngửa
hướng về mình.
Người biết đó gọi là gì không?
Chính là không - đành - lòng!
Thật sự không đàng lòng
truyenhoangdung.blogspot.com
No comments
Post a Comment