CHƯƠNG 6 - NỮ NHÂN SAU LƯNG ĐẾ QUỐC THIÊN TÀI TIỂU VƯƠNG PHI - TRUYỆN XUYÊN KHÔNG
NỮ NHÂN SAU LƯNG ĐẾ QUỐC THIÊN TÀI TIỂU VƯƠNG PHI
Tác giả: Vệ Sơ Lãng
Thể loại: Xuyên không, Ngôn tình cổ đại
Chương 6: Đỗ Di Nương xui xẻo
Trong mắt Quốc công phu nhân
hiện ra tia hưng phấn vui mừng, mắt không dời khỏi tay Quốc công gia .
Tô Mạt không có chút sợ hãi, ngược lại nếu nàng tiếp tục ở trong tiểu viện, bị ngược đãi, bị đánh chửi, không có cơm ăn, rất nhanh sẽ chết thôi.
Không bằng ra sức vộn lộn. Cơ hội dành cho người có sự chuẩn bị, vận mệnh coi trọng kẻ có phấn đấu cố gắng. Có thể lội ngược dòng chính là kẻ mạnh.
Tô Nhân Vũ nhìn xuyên đôi mắt to đen sáng rực rỡ của nữ nhi, không nước mắt, chỉ có phẫn nộ đáng đốt cháy, giống như ngọn lửa tập trung nhìn hắn. Hắn không xứng đáng làm phụ thân nàng, ánh mắt nàng muốn biểu hiện điều đó.
Hắn cười ha hả, cười đến nỗi trong lòng đau nhức, chảy ra nước mắt chua chát. Ngay lập tức sắc mặt âm lãnh u ám nói: “Được, nếu ngươi đã không phục, ta cho ngươi cơ hội.”
Tô Mạt tâm trạng vui vẻ, biết rằng phép kích tướng đối với những nhân sĩ thành đạt chính là bách phát bách trúng. Nàng liếc Quốc công phu nhân một cái, không dám xem nhẹ sự oán hận trong đáy mắt xinh đẹp kia.
Nàng lập tức nói: “ thứ nhất, là chính ta tự mình lén chạy tới, ngài không thể trách mắng các phu nhân. Họ căn bản là không biết. Thứ hai, ta là tứ tiểu thư, không được tiếp tục nhốt ta ở phòng hạ nhân làm công việc của hạ nhân, ăn những loại thức ăn thừa đến chó cũng không muốn ăn! Thứ ba, ta muốn học chữ, cưỡi ngựa bắn tên!”
Nàng liền nói liền 3 điều, Tô Nhân Vũ không xen vào, hắn cười lạnh nhếch mép, nhướng mày nói: “ Nhìn không ra ngươi cũng có chút tham vọng.”
Một tiểu nha đầu sao lại có trí não như vậy?
Hắn rất hiếu kì.
Tuy rằng ghét bỏ nhưng lại có chút không khống chế được bị thu hút. Bao nhiêu năm nay, làm hắn kinh ngạc mức này chỉ có tiểu nha đầu này. Cho dù là hoàng đế , đều đối với hắn khách khách khí khí vài phần.
Quốc công phu nhân chen vào nói: : Lão gia bớt giận, ta xem đứa nhỏ này tội nghiệp, sinh bệnh không ai lo, vài lần suýt chết. Đỗ di nương lại không quan tâm, ta đang suy ngẫm xem có chuyển nàng đến nơi khác, tìm nha hoàn vú nuôi chăm sóc a.”
Tô Nhân Vũ ân một tiếng, lại nhìn Tô Mạt, đột nhiên cảm thấy, tiểu nha đầu này rất giống mình, nhưng đôi mắt lại giống ai đó. Hắn trong lòng đau đớn, lập tức phủ định ngay, sao có thể.
“Lão gia, lão gia cầu xin lão gia khai ân, xin đừng đánh chết hai mẹ con nô tỳ” bên ngoài truyền đến âm thanh khóc gào.
Tô Mạt không có chút sợ hãi, ngược lại nếu nàng tiếp tục ở trong tiểu viện, bị ngược đãi, bị đánh chửi, không có cơm ăn, rất nhanh sẽ chết thôi.
Không bằng ra sức vộn lộn. Cơ hội dành cho người có sự chuẩn bị, vận mệnh coi trọng kẻ có phấn đấu cố gắng. Có thể lội ngược dòng chính là kẻ mạnh.
Tô Nhân Vũ nhìn xuyên đôi mắt to đen sáng rực rỡ của nữ nhi, không nước mắt, chỉ có phẫn nộ đáng đốt cháy, giống như ngọn lửa tập trung nhìn hắn. Hắn không xứng đáng làm phụ thân nàng, ánh mắt nàng muốn biểu hiện điều đó.
Hắn cười ha hả, cười đến nỗi trong lòng đau nhức, chảy ra nước mắt chua chát. Ngay lập tức sắc mặt âm lãnh u ám nói: “Được, nếu ngươi đã không phục, ta cho ngươi cơ hội.”
Tô Mạt tâm trạng vui vẻ, biết rằng phép kích tướng đối với những nhân sĩ thành đạt chính là bách phát bách trúng. Nàng liếc Quốc công phu nhân một cái, không dám xem nhẹ sự oán hận trong đáy mắt xinh đẹp kia.
Nàng lập tức nói: “ thứ nhất, là chính ta tự mình lén chạy tới, ngài không thể trách mắng các phu nhân. Họ căn bản là không biết. Thứ hai, ta là tứ tiểu thư, không được tiếp tục nhốt ta ở phòng hạ nhân làm công việc của hạ nhân, ăn những loại thức ăn thừa đến chó cũng không muốn ăn! Thứ ba, ta muốn học chữ, cưỡi ngựa bắn tên!”
Nàng liền nói liền 3 điều, Tô Nhân Vũ không xen vào, hắn cười lạnh nhếch mép, nhướng mày nói: “ Nhìn không ra ngươi cũng có chút tham vọng.”
Một tiểu nha đầu sao lại có trí não như vậy?
Hắn rất hiếu kì.
Tuy rằng ghét bỏ nhưng lại có chút không khống chế được bị thu hút. Bao nhiêu năm nay, làm hắn kinh ngạc mức này chỉ có tiểu nha đầu này. Cho dù là hoàng đế , đều đối với hắn khách khách khí khí vài phần.
Quốc công phu nhân chen vào nói: : Lão gia bớt giận, ta xem đứa nhỏ này tội nghiệp, sinh bệnh không ai lo, vài lần suýt chết. Đỗ di nương lại không quan tâm, ta đang suy ngẫm xem có chuyển nàng đến nơi khác, tìm nha hoàn vú nuôi chăm sóc a.”
Tô Nhân Vũ ân một tiếng, lại nhìn Tô Mạt, đột nhiên cảm thấy, tiểu nha đầu này rất giống mình, nhưng đôi mắt lại giống ai đó. Hắn trong lòng đau đớn, lập tức phủ định ngay, sao có thể.
“Lão gia, lão gia cầu xin lão gia khai ân, xin đừng đánh chết hai mẹ con nô tỳ” bên ngoài truyền đến âm thanh khóc gào.
Tô Nhân Vũ liền lộ ra thần sắc
chán ghét vô cùng, loại tiện nhân này, bình thường lấy nữ nhi ra trút giận, hôm
nay nữ nhi xông đến đòi lại thân phận địa vị, nàng ta dường như không màng nguy
hiểm, lại liều mình sấn tới.
Hay là muốn hắn lại sủng hạnh nàng?
Hắn hừ lạnh một tiếng : “ Cho dù là ta đồng ý thì ngươi cũng là chất vấn phụ mẫu, cãi lại trưởng bối, Hỷ Thước lấy gia pháp.”
Hỷ Thước biến sắc, lập tức quỳ xuống van xin.
Quốc công phu nhân trừng mắt nhìn nàng, nàng ta tức khắc đi lấy gia pháp.
Tô Nhân Vũ khoanh tay trước ngực, hừ nói: “ Dẫn vào tiểu nha đầu này đi ra ngoài sân viện.”
Tô Mạt biết hôm nay thoát không khỏi trận đòn này, chịu đựng một lát sẽ qua thôi, làm tứ tiểu thư nàng mới có thể phát huy khả năng của mình.
Tô Nhân Vũ chỉ là bậc thềm cho nàng bước lên thôi, hắn không coi nàng là nữ nhi của hắn, nàng cũng không coi hắn là cha.
Gia pháp rất nhanh được đem tới, được đặt trên một cái khay lót miếng vải tơ lụa. Tô Nhân Vũ cầm lên, cân nhắc một lát.
Gia pháp của Tô gia chính là roi da bò được ngâm qua mỡ ngựa đặc chế, thanh âm vừa giòn vừa sắc, tùy theo thủ pháp khác nhau, có thể một roi nứt xương, cũng có thể chỉ vang lên mà không đau đớn.
Hắn quét mắt nhìn Tô Mạt, roi đầu tiên đánh vào cằm nàng lạnh nhạt hỏi: “ Quỳ xuống nhận sai, ta sẽ tha cho ngươi.”
Tô Mạt mím chặt môi, bây giờ nhận sai, sau này hắn sẽ xem thường mình. Cho dù nhận được sự đỗi đãi xứng đáng được nhận thì cũng sẽ không có sự tôn trọng.
Nàng lạnh lùng nói: “ Ta không sai, nếu lão gia muốn đánh, thì lão gia sẽ sai trước.”
Tô Nhân Vũ hít sâu một cái, tiểu nha đầu xấu xa này dường như khiến người khác muốn phát điên a !
“Đỗ di nương dạy nữ nhi không nghiêm, đối xử lạnh nhạt vô tình, không dạy bảo không yêu quý, phạt 5 roi. Tô Mạt chống đối trưởng bối, niệm tình tuổi còn nhỏ, lần đầu phạm lỗi, nợ lại hai roi, nếu còn tái phạm sẽ cộng vào xử phạt.” Tô Nhân Vũ cất giọng vang dội, khiến Đỗ di nương nằm liệt ở trên đất.
Nếu như tâm của nam nhân này độc ác, một roi có thể quất chết nàng ta. Tô Mạt lạnh lùng nhìn, nếu như nàng ta không tàn nhẫn, nàng nhất định sẽ cứu nàng ta, nhưng hiện tại cũng muốn nàng ta nếm thử mùi vị bị người khác đánh đập, miễn cho nàng ta cứ gặp trẻ nhỏ là giơ nanh múa vuốt.
Hay là muốn hắn lại sủng hạnh nàng?
Hắn hừ lạnh một tiếng : “ Cho dù là ta đồng ý thì ngươi cũng là chất vấn phụ mẫu, cãi lại trưởng bối, Hỷ Thước lấy gia pháp.”
Hỷ Thước biến sắc, lập tức quỳ xuống van xin.
Quốc công phu nhân trừng mắt nhìn nàng, nàng ta tức khắc đi lấy gia pháp.
Tô Nhân Vũ khoanh tay trước ngực, hừ nói: “ Dẫn vào tiểu nha đầu này đi ra ngoài sân viện.”
Tô Mạt biết hôm nay thoát không khỏi trận đòn này, chịu đựng một lát sẽ qua thôi, làm tứ tiểu thư nàng mới có thể phát huy khả năng của mình.
Tô Nhân Vũ chỉ là bậc thềm cho nàng bước lên thôi, hắn không coi nàng là nữ nhi của hắn, nàng cũng không coi hắn là cha.
Gia pháp rất nhanh được đem tới, được đặt trên một cái khay lót miếng vải tơ lụa. Tô Nhân Vũ cầm lên, cân nhắc một lát.
Gia pháp của Tô gia chính là roi da bò được ngâm qua mỡ ngựa đặc chế, thanh âm vừa giòn vừa sắc, tùy theo thủ pháp khác nhau, có thể một roi nứt xương, cũng có thể chỉ vang lên mà không đau đớn.
Hắn quét mắt nhìn Tô Mạt, roi đầu tiên đánh vào cằm nàng lạnh nhạt hỏi: “ Quỳ xuống nhận sai, ta sẽ tha cho ngươi.”
Tô Mạt mím chặt môi, bây giờ nhận sai, sau này hắn sẽ xem thường mình. Cho dù nhận được sự đỗi đãi xứng đáng được nhận thì cũng sẽ không có sự tôn trọng.
Nàng lạnh lùng nói: “ Ta không sai, nếu lão gia muốn đánh, thì lão gia sẽ sai trước.”
Tô Nhân Vũ hít sâu một cái, tiểu nha đầu xấu xa này dường như khiến người khác muốn phát điên a !
“Đỗ di nương dạy nữ nhi không nghiêm, đối xử lạnh nhạt vô tình, không dạy bảo không yêu quý, phạt 5 roi. Tô Mạt chống đối trưởng bối, niệm tình tuổi còn nhỏ, lần đầu phạm lỗi, nợ lại hai roi, nếu còn tái phạm sẽ cộng vào xử phạt.” Tô Nhân Vũ cất giọng vang dội, khiến Đỗ di nương nằm liệt ở trên đất.
Nếu như tâm của nam nhân này độc ác, một roi có thể quất chết nàng ta. Tô Mạt lạnh lùng nhìn, nếu như nàng ta không tàn nhẫn, nàng nhất định sẽ cứu nàng ta, nhưng hiện tại cũng muốn nàng ta nếm thử mùi vị bị người khác đánh đập, miễn cho nàng ta cứ gặp trẻ nhỏ là giơ nanh múa vuốt.
Đỗ di nương chỉ là Di nương
không có tư cách quản giáo nhi tử. Vì vậy nếu dùng điểm này, Tô Nhân Vũ sẽ
không thể trách phát nàng ta. Nhưng mà Quốc công phu nhân rất hận Đỗ di nương tự
nhiên sẽ không tham gia, Tô Mạt đã từng bị ngược đãi nên càng không xen vào. Thế
là Đỗ di nương liền bị báo ứng, ngọn roi nổ chíp chíp quất trên thân thể nàng
ta, giống như rắn độc, đau đớn như chết đi sống lại.
Tô Nhân Vũ lại không có chút cảm giác nào muốn nương tay, nhưng cũng không cố ý gia tăng lực đạo.
Đánh xong, Đỗ di nương vẫn phủ phục dưới đất miệng thổ huyết, khấu đầu tạ ơn lão gia phu nhân đã dạy dỗ.
Tô Nhân Vũ lạnh lùng nói : " Cho bọn họ một tòa viện mới, cử nha hoàn bà mụ tới hầu hạ giống như hệt đại tiểu thư bọn họ "
Tô phu nhân lập tức đáp ứng bắt tay vào phân phó. Mỗi tiểu thư có 4 mụ mụ dạy dỗ, hai bà vú, hai đại nha hoàn, 4 tiểu nha hoàn, 7,8 nha hoàn sai làm công việc nặng nhọc, 4,5 bà mụ sai làm công việc nặng nhọc, Di nương cũng chỉ có hai nha hoàn, hai bà mụ, đương nhiên lão gia không đả động tới thì nàng ta cũng không ngoại lệ.
Quốc công phu nhân liếc Tô Nhân Vũ một cái cười nói : " lão gia cũng góp ý giúp thiếp thân với, tứ tiểu thư vừa mới quay về có phải hay không nên có nha hoàn nhiều hơn những người khác. Tứ tiểu thư không có nha hoàn theo sát từ nhỏ, thiếp thân đang suy nghĩ có nên đem Hỷ Thước bọn họ cho tiểu thư sai bảo không."
Tô Nhân Vũ lấy khăn lau tay, thản nhiên nói : " Chỉ là nữ nhi do thiếp sinh ra, không thể dùng nha hoàn của ngươi. Không cho phép làm sai quy củ. Như cũ là được." Quốc công phu nhân cười theo liền lập tức thu xếp.
Tô Mạt và người bị người ta khiêng trên cáng Đỗ di nương đi vào viện Phù Dung. Nhìn thấy đình đài lầu các, giả sơn, hồ nước lớn, sân vườn, kinh ngạc thán phục không thôi. Thật sự rất đẹp, vào mùa này hoa ngọc lan nở rộ, hạnh hoa tô điểm càng thêm mỹ lệ vô song.
Tiểu thư phủ Quốc công được đãi ngộ quá tốt đi một tọa viện lớn, chia làm hai lối vào, phía trước là sảnh lớn, sau là phòng ở. Mặt trước có ba gian sảnh phòng nhỏ, khắp nơi trồng hoa phù dung, ngẫu nhiên đan xen thúy trúc. Sau viện có ba gian chính phòng, kèm theo hai gian sát nách, sương phòng có ba gian, trong sân viện có những cục đá sỏi nhỏ dưới đường đi, hai bên có trồng nhiều loai hoa phù dung, mẫu đơn…vân vân.
Ba gian chính phòng thông nhau nhưng chỉ là dùng giàn hoa, lồng treo, màn chướng ngăn cách ba gian lại với nhau. Mỗi gian đi vào lại có ba gian giống như vậy nên rất rộng rãi.
Tô Mạt nhìn không rời mắt, thật không dám tin bản thân có thể sống ở phòng tiểu thư. Xem ra vẫn phải tiếp tục cố gắng, tuyệt không bao giờ quay lại gian phòng hạ nhân kia.
Tô Nhân Vũ lại không có chút cảm giác nào muốn nương tay, nhưng cũng không cố ý gia tăng lực đạo.
Đánh xong, Đỗ di nương vẫn phủ phục dưới đất miệng thổ huyết, khấu đầu tạ ơn lão gia phu nhân đã dạy dỗ.
Tô Nhân Vũ lạnh lùng nói : " Cho bọn họ một tòa viện mới, cử nha hoàn bà mụ tới hầu hạ giống như hệt đại tiểu thư bọn họ "
Tô phu nhân lập tức đáp ứng bắt tay vào phân phó. Mỗi tiểu thư có 4 mụ mụ dạy dỗ, hai bà vú, hai đại nha hoàn, 4 tiểu nha hoàn, 7,8 nha hoàn sai làm công việc nặng nhọc, 4,5 bà mụ sai làm công việc nặng nhọc, Di nương cũng chỉ có hai nha hoàn, hai bà mụ, đương nhiên lão gia không đả động tới thì nàng ta cũng không ngoại lệ.
Quốc công phu nhân liếc Tô Nhân Vũ một cái cười nói : " lão gia cũng góp ý giúp thiếp thân với, tứ tiểu thư vừa mới quay về có phải hay không nên có nha hoàn nhiều hơn những người khác. Tứ tiểu thư không có nha hoàn theo sát từ nhỏ, thiếp thân đang suy nghĩ có nên đem Hỷ Thước bọn họ cho tiểu thư sai bảo không."
Tô Nhân Vũ lấy khăn lau tay, thản nhiên nói : " Chỉ là nữ nhi do thiếp sinh ra, không thể dùng nha hoàn của ngươi. Không cho phép làm sai quy củ. Như cũ là được." Quốc công phu nhân cười theo liền lập tức thu xếp.
Tô Mạt và người bị người ta khiêng trên cáng Đỗ di nương đi vào viện Phù Dung. Nhìn thấy đình đài lầu các, giả sơn, hồ nước lớn, sân vườn, kinh ngạc thán phục không thôi. Thật sự rất đẹp, vào mùa này hoa ngọc lan nở rộ, hạnh hoa tô điểm càng thêm mỹ lệ vô song.
Tiểu thư phủ Quốc công được đãi ngộ quá tốt đi một tọa viện lớn, chia làm hai lối vào, phía trước là sảnh lớn, sau là phòng ở. Mặt trước có ba gian sảnh phòng nhỏ, khắp nơi trồng hoa phù dung, ngẫu nhiên đan xen thúy trúc. Sau viện có ba gian chính phòng, kèm theo hai gian sát nách, sương phòng có ba gian, trong sân viện có những cục đá sỏi nhỏ dưới đường đi, hai bên có trồng nhiều loai hoa phù dung, mẫu đơn…vân vân.
Ba gian chính phòng thông nhau nhưng chỉ là dùng giàn hoa, lồng treo, màn chướng ngăn cách ba gian lại với nhau. Mỗi gian đi vào lại có ba gian giống như vậy nên rất rộng rãi.
Tô Mạt nhìn không rời mắt, thật không dám tin bản thân có thể sống ở phòng tiểu thư. Xem ra vẫn phải tiếp tục cố gắng, tuyệt không bao giờ quay lại gian phòng hạ nhân kia.
Lúc này Kim Kết lén lút kéo nàng, tỏ ý có điều
bí mật muốn nói.
Tô Mạt lôi tay nàng đi ra sau
phòng giả bộ ngắm hoa lan.
"Kim Kết ngươi thăm dò ra sao rồi? "
Kim Kết gật đầu vài cái : " Tiểu thư, quả nhiên có vấn đề à "
Hai người thầm thì to nhỏ nói khẽ bên tai, Kim Kết nói chuyện lanh lợi, Tô Mạt nghe một lần liền hiểu rõ. Thì ra năm đó còn có một vị Cố Di nương, nàng ta bộ dáng xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành, Quốc công gia yêu thích hơn tính mạng. Về sau Cố Di nương và Đỗ di nương cùng đồng thời mang thai, chỉ là lúc sinh hài tử Đỗ di nương thuận lợi sinh ra nữ nhi còn nàng ta lại vì sanh khó mà mất mạng.
Để lại một nữ nhi, cũng chính là tam tiểu thư.
Quốc công đau lòng muốn chết, đòi tự sát đòi đi tu, khiến lão phu nhân vô cùng tức giận, tột cùng thương tổn bà. Vẫn là Quốc công phu nhân mời Lăng Hư quan là Vân Hư Tử đạo trưởng bói một quẻ, nói là nhi nữ của Đỗ Quyên sinh ra khắc với Cố Di nương dẫn đến huyết khí xung ngược mà chết.
Thậm chí còn bịa ra câu chuyện rất hay nói Cố Di nương chính là Thất tiên tử trên trời, vì muốn tiếp tục nhân duyên với quốc công mới xuống trần gian nối duyên kiếp trước, thậm chí vốn là đã phải dời về trời nhưng Thất tiên tử dùng pháp lực khắc chế, ai ngờ Đỗ di nương sinh ra nữ nhi khắc chế phụ mẫu chính là Bạch Hổ tinh, xé bỏ pháp lực của tiên tử, bị thiên đế vương mẫu phát hiện.
Quốc công nhất thời tức giận đánh mắng hai mẹ con Đỗ di nương muốn đánh chết mới thôi, khiến lão quốc công phu nhân phải đến phật đường sống để khuyên can, dù sao Đỗ Quyên cũng là do bà chiếu cố từ nhỏ, khẳng định là không muốn bọn họ chết. Vẫn là lão quốc công phu nhân xin tha, hai mẹ con họ mới không mất mạng, đem họ đến thôn trang sống một thời gian. Ai ngờ bọn hạ nhân ức hiếp bọn họ, tứ tiểu thư bị bệnh không có đại phu tới khám suýt chút nữa chết non, Quốc công phu nhân quá tốt bụng, đem hai người họ đón về phủ, để họ sống ở trong tiểu biệt viện.
Quốc công phu nhân sợ quốc công tức giận, chỉ là không dám nhắc đến, dần dà cái lũ hạ nhân luôn được nước lấn tới kia không những cắt xén đồ ăn của bọn họ thậm chí còn bắt bọn họ làm việc cực nhọc.
Tô Mạt cười lạnh lẽo, như vậy bọn họ nhận định tứ tiểu thư hại chết Cố Di nương, sau đó Quốc công gia phẫn nộ muốn đánh chết hai mẹ con họ, Quốc công phu nhân cứu mạng, đem bọn họ cứu ra ngoài. Đồng thời Đỗ di nương trong lòng luôn oán hận, đương nhiên đối với nữ nhi cũng ác nghiệt, động một chút là đánh đập chửi bới?
"Kim Kết ngươi thăm dò ra sao rồi? "
Kim Kết gật đầu vài cái : " Tiểu thư, quả nhiên có vấn đề à "
Hai người thầm thì to nhỏ nói khẽ bên tai, Kim Kết nói chuyện lanh lợi, Tô Mạt nghe một lần liền hiểu rõ. Thì ra năm đó còn có một vị Cố Di nương, nàng ta bộ dáng xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành, Quốc công gia yêu thích hơn tính mạng. Về sau Cố Di nương và Đỗ di nương cùng đồng thời mang thai, chỉ là lúc sinh hài tử Đỗ di nương thuận lợi sinh ra nữ nhi còn nàng ta lại vì sanh khó mà mất mạng.
Để lại một nữ nhi, cũng chính là tam tiểu thư.
Quốc công đau lòng muốn chết, đòi tự sát đòi đi tu, khiến lão phu nhân vô cùng tức giận, tột cùng thương tổn bà. Vẫn là Quốc công phu nhân mời Lăng Hư quan là Vân Hư Tử đạo trưởng bói một quẻ, nói là nhi nữ của Đỗ Quyên sinh ra khắc với Cố Di nương dẫn đến huyết khí xung ngược mà chết.
Thậm chí còn bịa ra câu chuyện rất hay nói Cố Di nương chính là Thất tiên tử trên trời, vì muốn tiếp tục nhân duyên với quốc công mới xuống trần gian nối duyên kiếp trước, thậm chí vốn là đã phải dời về trời nhưng Thất tiên tử dùng pháp lực khắc chế, ai ngờ Đỗ di nương sinh ra nữ nhi khắc chế phụ mẫu chính là Bạch Hổ tinh, xé bỏ pháp lực của tiên tử, bị thiên đế vương mẫu phát hiện.
Quốc công nhất thời tức giận đánh mắng hai mẹ con Đỗ di nương muốn đánh chết mới thôi, khiến lão quốc công phu nhân phải đến phật đường sống để khuyên can, dù sao Đỗ Quyên cũng là do bà chiếu cố từ nhỏ, khẳng định là không muốn bọn họ chết. Vẫn là lão quốc công phu nhân xin tha, hai mẹ con họ mới không mất mạng, đem họ đến thôn trang sống một thời gian. Ai ngờ bọn hạ nhân ức hiếp bọn họ, tứ tiểu thư bị bệnh không có đại phu tới khám suýt chút nữa chết non, Quốc công phu nhân quá tốt bụng, đem hai người họ đón về phủ, để họ sống ở trong tiểu biệt viện.
Quốc công phu nhân sợ quốc công tức giận, chỉ là không dám nhắc đến, dần dà cái lũ hạ nhân luôn được nước lấn tới kia không những cắt xén đồ ăn của bọn họ thậm chí còn bắt bọn họ làm việc cực nhọc.
Tô Mạt cười lạnh lẽo, như vậy bọn họ nhận định tứ tiểu thư hại chết Cố Di nương, sau đó Quốc công gia phẫn nộ muốn đánh chết hai mẹ con họ, Quốc công phu nhân cứu mạng, đem bọn họ cứu ra ngoài. Đồng thời Đỗ di nương trong lòng luôn oán hận, đương nhiên đối với nữ nhi cũng ác nghiệt, động một chút là đánh đập chửi bới?
truyenhoangdung.blogspot.com
No comments
Post a Comment