CHƯƠNG 39 - NỮ NHÂN SAU LƯNG ĐẾ QUỐC THIÊN TÀI TIỂU VƯƠNG PHI - TRUYỆN XUYÊN KHÔNG

NỮ NHÂN SAU LƯNG ĐẾ QUỐC THIÊN TÀI TIỂU VƯƠNG PHI

truyenhoangdung - truyện ngôn tình trung quốc

Tác giả: Vệ Sơ Lãng
Thể loại: Xuyên không, Ngôn tình cổ đại

Chương 39: Vương đối vương ai mạnh hơn

Tô Mạt tiểu nha đầu này không đơn giản, tuy rằng giống như cái hũ nút bí ẩn, trước là thành công đạt được hảo cảm của lão gia, sau lại thu được sự đồng tình của đại tiểu thư, thậm chí làm cho đại nha đầu che chở, thuận theo nó.

Nam nhân và nữ nhi của chính mình bị tiểu nha đầu kia dụ dỗ.Giả dụ thời gian lâu hơn chút, tính tình Tô Nhân Vũ, khẳng định sẽ bị Tô Mạt này mê hoặc, mà cá tính trong sáng nhưng lạnh lùng của đại tiểu thư, một khi thích ai thì khăng khăng thủy chung không đổi.

Nếu đại nha đầu mà thật sự cảm thấy Tô Mạt tốt, muốn trở thành tỷ muội tốt, thì sẽ không tiếc điều gì với con tiểu nha đầu đó .

Vương phu nhân trong lòng cực oán hận, lạnh lùng hừ một tiếng.

Nàng không thể trơ mắt nhìn bản thân đã đánh mất trượng phu, lại sẽ mất đi nữ nhi.

Lam Linh không khỏi rùng mình.

Vương phu nhân lấy khăn xoa xoa khóe miệng, thản nhiên nói :“ Đi nói cho đại tiểu thư bọn họ, ta đồng ý. Sẽ chuẩn bị ngay, mấy ngày này tận tình vui chơi, cũng không cần hao phí tinh thần đọc sách.”

Lam Linh không nghĩ tới Vương phu nhân lại sảng khoái đáp ứng như thế, nhưng là căn cứ vào kinh nghiệm bản thân, chỉ sợ là không có đơn giản như bề ngoài.

Vương phu nhân nhìn Lam Linh đã đi, nói với Trần mụ mụ :“ Ngươi đi truyền tin tức ra ngoài nói tứ tiểu thư muốn đi chơi ở Lăng Hư quan quan, lão gia phu nhân đã đồng ý , còn muốn mọi người đi theo.”

Trần mụ mụ lập tức hiểu ý, đây là muốn tam tiểu thư sinh sự.

Trong Hồng mai uyển, nghe nói Vương phu nhân đã đồng ý , đại tiểu thư trên mặt lần đầu tiên lộ ra tươi cười. Lúc này Xuân Mai – người bên cạnh Vương phu nhân đến truyền lời :“ Đại tiểu thư, phu nhân dặn dò nếu hai vị tiểu thư đều ở trong này vui chơi, sợ nơi này rất lạnh, hại sức khỏe của tứ tiểu thư, cho nên đem giường sưởi đốt ấm thêm nữa. Như vậy các vị tiểu thư ở trong phòng có thể chơi thoải mái hơn. Mặt khác, phu nhân cũng giao cho Thu Cúc đưa tới không ít đồ chơi thú vị.”

Đại tiểu thư tuy rằng đối vật ngoài thân không thực coi trọng, nhưng cũng là tâm ý của mẫu thân, hơn nữa là lúc này trước mặt muội muội cư xử như thế, xem như cũng cho nàng thể diện.

Đại tiểu thư vui mừng nhận lấy, dẫn Tô Mạt cùng nhị muội muội đi xem đồ chơi: có rất nhiều xiêm y mới, thi họa, giấy Tuyên Thành thượng hạng, giấy viết có mùi hương hoa mai, khăn tay, mấy tấm màn mùng mới làm.

Bởi vì đang đúng tháng giêng, phòng ở lại sâu rộng, bên trong vẫn là cực lạnh.
Nếu không có giường sưởi cùng chậu than , trẻ nhỏ sẽ chịu không nổi.

Vương phu nhân sai người đem nơi này đốt nóng rực lên, có suy nghĩ đến các nàng mặc quần áo mỏng manh chơi đùa cũng không đến mức bị lạnh.

Hồng Mai Uyển của đại tiểu thư toàn bộ sân tuy rằng so với Mẫu Đơn viên nhỏ hơn một chút, nhưng ba gian chính hai gian phụ ở nhà giữa là không hề nhỏ. Lớn hơn gian của Tô Mạt rất nhiều, đi sâu vào bên trong có 9 khung , bên trong tấm vách ngăn, bình phong, ô cửa nhỏ, trạm trỗ nhiều hoa văn khác nhau, đem không gian to lớn của ngôi nhà chia thành rất nhiều bộ phận nhỏ.

Có thư phòng, chỗ thiết yến, phòng khách, phòng ngủ, buồng lò sưởi …vân vân tổng hơn mười chỗ.

Bởi vì hiện chưa bước vào tháng hai cho nên cửa sổ đều dùng đinh đóng lại, vì muốn chắn gió, cửa cũng là hai tầng tránh cho gió lùa vào phòng, cửa sau cũng đóng lại, chỉ chờ trời ấm lên là mở ra.

Mấy nữ hài tử ở góc khuất nhất của buồng sưởi xem sách, thưởng ngắm hoa, hoặc là chơi cờ, đánh bài, nô đùa nghịch ngợm.

Bởi vì Vương phu nhân có mệnh lệnh, cho nên liên tục mấy ngày, đều tụ tập ở chỗ đại tiểu thư chơi đùa, Vương phu nhân còn tự mình đưa trà bánh qua, nhìn bọn chúng nô đùa thấy không có chuyện gì khác lạ mới yên tâm, cứ để bọn họ tiếp tục chơi, bên chỗ lão gia đã có phu nhân phụ trách.

Bởi vì Hỉ Thước nhắc nhở, Tô Mạt đã hạ quyết tâm, trước khi đi Lăng Hư quan xem trốn chạy thoát thân, phải ở cùng chỗ với đại tiểu thư, tránh phát sinh những chuyện khác ngoài ý muốn.

Rời khỏi Tô phủ cũng là dựa theo của nàng kế hoạch, tuyệt đối không để bị người khác chơi xấu.

Vương phu nhân cho dù muốn làm chuyện xấu, nhưng có thể sẽ nể mặt đại tiểu thư thân mật với nàng tạm thời chưa tìm ra biện pháp.

Vì muốn cùng đại tiểu thư ngày đêm ở cùng nhau, cho đến tận lúc đi Lăng Hư quan, Tô Mạt cố ý dùng kế dụ cho đại tiểu thư đi qua phòng ở của nàng, bên trong lạnh như băng , căn bản không có đốt lửa.

Đại tiểu thư lúc ấy đầu chân mày nhíu lại, một tay lôi Tô Mạt, một tay sai Kim Kết, Hạ Vũ đi theo đi hầu hạ,trước khi thời tiết ấm áp lên, bắt Tô Mạt ở tại trong phòng của nàng.

Tô Mạt cảm kích vạn phần, đốivới đại tiểu thư càng thêm tôn kính.

Tô gia cũng có người tốt.

Đại tiểu thư dẫn Tô Mạt cùng nhị tiểu thư, đi Liên trì (hồ hoa Sen) xem cá chép bơi lội, tam tiểu thư lại dẫn người xông qua đó, lạnh lùng nhìn các nàng.

Đại tiểu thư cho tới nay đối với Tô Hinh Nhi chưa từng lộ ra vẻ mặt hoà nhã, Tô Hinh Nhi vẫn ghi hận trong lòng, cho dù nàng ta khóc lóc om sòm hay giở trò thế nào, phụ thân cũng không trách phạt đại tiểu thư.

Tô Hinh Nhi tức chết nhưng cũng không có cách nào, thấy Tô Mạt thế mà lại khiến đại tỷ vui vẻ, bộ dáng hai người thân thiết, nàng ta tức điên người.
Khi nào thì chính nàng ta phải dựa hơi Tô Mạt?

Tô Hinh Nhi tiến lên hừ một tiếng :“ Ta muốn xem cá, các ngươi tránh ra.”

Đại tiểu thư cũng không thèm nhìn tới nàng, nói với Tô Mạt :“ Tứ muội muội, chúng ta đi bên kia.”

Các nàng ở ngoài đình bày một cái bàn, một bên xem cá, một bên vẽ tranh.

Tô Mạt đứng ở bên cạnh hồ, chỉ cho Kim Kết nhìn con cá chép có đầu bạc thân vàng, rất xinh đẹp.

Cá chép bơi lội mở ra hai mang giống như mọc cánh nhìn như cánh bướm, rực rỡ động lòng người.

Nhị tiểu thư phụ trách vẽ tranh, đem cảnh sắc trước mắt thu vào trong bức họa.

Tô Hinh Nhi ở trong đình nghỉ mát mà mình đã chiếm được, lại không vui vẻ gì, nhìn thấy ba người bọn họ hoà thuận vui vẻ chơi đùa vẽ tranh, lập tức thấy ghen tị vô cùng.

Đình nghỉ mát địa thế cao, Tô Mạt ở phía dưới Tô Hinh Nhi, trong mắt nàng ta hiện lên tia ác độc, xông mạnh xuống dưới.


Tô Mạt nghe được phía sau có tiếng bước chân “thùng… thùng”, bên kia đại tiểu thư kinh sợ hô lớn :“ Tô Hinh Nhi, ngươi đứng lại! ”

Bọn nha đầu cũng sợ hãi kêu lên thất thanh, nhìn Tô Hinh Nhi xông tới Tô Mạt cùng Kim Kết, dùng sức như vậy, khẳng định sẽ đẩy Tô Mạt cùng Kim Kết rơi xuống hồ cá.

Hiện nay nước trong hồ lạnh như băng ......

Hạ Vũ sợ tới mức nhắm chặt mắt, không dám nhìn.

Đại tiểu thư sắc mặt càng trắng bệch, tức giận đến cả người phát run.

Kim Kết bị dọa đến choáng váng, chân cũng không động đậy.

Lúc tất cả mọi người nghĩ chắc rằng Tô Mạt sẽ bị đụng rớt xuống hồ, nàng lại đột nhiên không thấy đâu.

Sau đó nhìn Tô Hinh Nhi lập tức xông qua, “bịch” một tiếng thấy Tô Hinh Nhi bị quăng ngã nằm sấp xuống, nằm rạp xuống phiến đá rắn chắc cạnh hồ, bị bẹp mũi, máu chảy lênh láng.

Mà Tô Mạt lôi Kim Kết nghã trên đất.

Nếu không phải bị hai nàng ngáng lại một chút, Tô Hinh Nhi sẽ thẳng tắp lao xuống hồ.

Bên kia Tử Diên cùng bà vú mới tới lập tức xông lên ôm lấy Tô Hinh Nhi, cao giọng hô lớn, lại chạy nhanh đi mời đại phu,luôn miệng cằn nhằn rời đi.

Mọi người lao đến Tô Mạt, thấy nàng không bị sao hết.

Nhị tiểu thư lo lắng nói:“Nàng ta khẳng định đi tìm phụ thân cáo trạng.”

truyenhoangdung.blogspot.com




No comments

Powered by Blogger.