CHƯƠNG 38 - NỮ NHÂN SAU LƯNG ĐẾ QUỐC THIÊN TÀI TIỂU VƯƠNG PHI - TRUYỆN XUYÊN KHÔNG

NỮ NHÂN SAU LƯNG ĐẾ QUỐC THIÊN TÀI TIỂU VƯƠNG PHI

truyenhoangdung - truyện ngôn tình trung quốc

Tác giả: Vệ Sơ Lãng
Thể loại: Xuyên không, Ngôn tình cổ đại

Chương 38: Kim thiền thoát xác thành công bức ra

Tô Mạt cắn răng nói :“ Ta không có yêu cầu khác. Ta biết ta cũng không tư cách muốn cái gì. Nhưng nha hoàn của ta, ta cũng phải có quyền xử trí đúng không? Ta cũng không cần thêm nữa, chỉ cần đem nha đầu đó đuổi đi cho ta thể diện là được. Ta không thể lại dùng nàng ta. Nếu là không đuổi nha đầu đó đi, còn để nàng ta ở lại trong phủ, vậy để nàng ta làm này tứ tiểu thư đi.”

Tô Mạt nói xong, dập đầu đến cùng, chờ đợi Tô Nhân Vũ nói.

Tô Nhân Vũ nhìn Vương phu nhân một cái :“Nếu như vậy, vậy cha mẹ của nha đầu đó đem nàng lĩnh trở về.”

Vương phu nhân trừng mắt nhìn Tô Mạt, không nghĩ tới nha đầu này vẫn là cái khó trị, tiểu nha đầu này một khi gây chuyện, chính mình cũng không dễ chịu , dù sao cũng là tiểu thư trong nhà.

Tiểu thư có tôn nghiêm tiểu thư.

Phu nhân nói với Trần mụ mụ :“ Quên đi, bảo người ta đem nàng lĩnh trở về đi, khế ước bán mình của nàng không cần chuộc. Hầu hạ mấy năm nay, cũng đủ tận tâm tận lực.”

Tô Mạt còn muốn tranh cãi, Vương phu nhân trừng mắt :“Tứ tiểu thư cũng không cần tranh cãi nữa, làm người phải có lòng dạ thiện lương. Nha đầu đó như thế nào cũng là nha đầu của ngươi. Chẳng lẽ muốn đánh chết mới cam tâm.”

Tô Mạt liền không nói nữa, dập đầu tạ ơn.

Vương phu nhân lại hỏi “Thiếu một đại nha hoàn.”

Trần mụ mụ nói :“ Để cho Kim Kết nha đầu kia bổ sung cũng được.”. Con cái nô bộc trong phủ, hiểu tận gốc rễ, dễ khống chế.

Vương phu nhân gật gật đầu, sai Trần mụ mụ đích thân đi làm.

Dương di nương cùng Lâm di nương ở dưới hầu hạ, tiến lên giúp Tô Mạt đứng lên, sai người rửa mặt chải đầu giúp nàng.

Tô Nhân Vũ nhìn Tô Mạt một cái, thản nhiên nói :“ Về sau hạ nhân nếu là khi dễ ngươi còn nhỏ, chỉ có thể nói cùng phu nhân, cần gì phải đem chính mình biến thành chật vật như vậy, không có bộ dáng của chủ tử.”

Tô Mạt cảm thấy nóng lên, đứng dậy cung kính cảm tạ :“ Tạ phụ thân, về sau nữ nhi sẽ nhớ kỹ.”

Vì cho Tô Mạt sĩ diện, lần trước Vương phu nhân thật ra đã cho Hoàng Oanh không ít đồ, Hoàng Oanh tự nhiên biết nguyên do, cũng không cảm kích Vương phu nhân.

Nàng làm nha hoàn lâu, những kiểu chuyện như này tự nhiên biết cũng nhiều, từng có vài tỷ muội tốt bởi vì bị Quốc Công gia chú ý hay tán thưởng vài câu, liền bị phu nhân phái gả cho người ở trong thôn trang, hiện nay vẫn còn đang chịu khổ.

Cho nên Hoàng Oanh từ đầu đến cuối biết bản thân muốn gì, có thể rời Tô phủ đi, nàng cầu còn không được, tuyệt đối sẽ không có nửa phần do dự.
Từ khi tự mình đem bán thân vào Tống phủ, sau khi cứu gia đình, nàng liền cảm thấy đời này nàng đã trả đủ.

Đi theo tứ tiểu thư nàng sống rất vui vẻ, có một loại cảm giác được người khác cần mình, được người khác quan tâm. Cho nên, nàng nguyện ý đi theo tứ tiểu thư.

Nàng dập đầu lạy tạ tứ tiểu thư đụng, sau đó đi theo nương rời khỏi Tô phủ.

Nghe Kim Kết nói Hoàng Oanh đã an toànrời khỏi Tô phủ, Tô Mạt nhẹ nhàng thở ra, ngoài miệng lại nói :“ Hừ, muốn trèo lên làm phượng hoàng, cũng phải nhìn xem chứ.”

Hạ Vũ khuyên nhủ :“ Tiểu thư xin bớt giận, dù sao nàng ta cũng đi rồi, tiếp tục tức giận cũng không đáng.”

Mọi người cũng không nghĩ tới Tô Mạt sẽ đột nhiên như vậy. Nàng sau khi nổi giận lôi đình xong, đám hạ nhân vẫn giảo hoạt từ trước, tựa hồ cũng không dám lộ liễu trắng trợn làm càn, lại càng không dám ở trước mặt nàng mặt đùa giỡn , hay tỏ thái độ nữa. Trong lúc nhất thời, đối với nàng giống như đối với tiểu thư thật sự.

Tô Mạt dẫn Kim Kết cùng Hạ Vũ đi tới chỗ đại tiểu thư. Lần này nàng không có ý đi tìm nhị tiểu thư trước. Kết quả gặp ở cửa.

Nhị tiểu thư cười thân thiết :“ Tứ muội muội, tại sao lại không kêu ta đi cùng?”

Tô Mạt cười nhẹ :“ Nhị tỷ tỷ không phải đã đến đây rồi sao? ”

Lấy bản tính của nhị tiểu thư, sao lại không ngay tức khắc chú ý chứ ?

Đại tiểu thư đang xem sách, thấy các nàng đến lại đứng dậy, mấy người bọn họ cùng nhau hàn huyên, đại tiểu thư nói với Tô Mạt :“ Ta nói cho ngươi ở trong này, ngươi lại cứ muốn trở về, lại làm ra chuyện nha hoàn gì đó. Ngươi ở nơi ta, ai nếu ai dám khinh thị ngươi, ta tất không buông tha.”

Nhị tiểu thư cười nói :“ Đại tỷ bất công, cho tới bây giờ đều là đối với người khác đều lạnh lạnh nhạt nhạt, đối xử với tứ muội muội lại tốt như vậy.”

Đại tiểu thư sắc mặt như trước trong trẻo nhưng lạnh lùng :“ Nàng so với chúng ta chịu nhiều bất công.”

Tô Mạt trong lòng than thở, đại tiểu thư là gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn. Vương phu nhân thế, nhưng có thể sinh ra một nữ nhi tốt như vậy, thật sự là kỳ diệu.

Tô Nhân Vũ có nữ nhi cao thượng thiện lương như vậy lại không sủng ái, lại đi cưng chìu đứa mỡ heo kia.

Nàng thiệt tình nói :“ Đại tỷ là tâm địa thiện lương, cho nên ta mới có thể ở trong này.”

Nếu không phải đại tiểu thư ngày ấy đến, thì lấy tính tình Vương phu nhân mà nói, nàng ta sẽ vừa đấm vừa xoa nhất định phải nghĩ ra biện pháp làm cho Tô Nhân Vũ đánh nàng vài roi mới chịu.

Tuy rằng nàng có đầu óc, linh hồn của người trưởng thành, nhưng chịu đựng sự đau đớn lại là thân xác bé nhỏ kia.

Đương nhiên là không chịu nổi .
Đại tiểu thư kêu các nàng đến trước án thư :“Phụ thân tìm một ít bộ sách, đưa cho chúng ta xem.”

Nàng đem ba xấp sách tách ra, một đống đưa cho nhị tiểu thư, một xấp cho Tô Mạt nói :“ Đây là phụ thân đưa cho ngươi.”

Tô Mạt ánh mắt đảo qua, bất quá là chút sách về nữ giới, cùng với ít sách đào tạo tính cách của nữ nhân, nàng thản nhiên nói :“ Quên đi. Dù sao ta về sau sẽ cùng đại tỷ nhị tỷ đọc sách, để lại nơi này đi.”

Sờ cũng không sờ đến.

Nhị tiểu thư nhướng mày, tứ tiểu thư đây là đối với trưởng bối vô lễ, nói cho Vương phu nhân, là có thể bị giáo huấn.

Tô Mạt nhìn những bông hoa được khắc trên miếng gỗ trên bàn, cười đối nói với đại tiểu thư :“ Đại tỷ, ngày hai tháng hai, chúng ta đi Lăng Hư quan quan xem đạp thanh đi. Nghe nói nơi đó còn đi cà kheo, hát hí khúc, đùa giỡn đám khỉ. Đúng rồi, ta nghe bọn nha đầu nói, năm nay còn có nhạc công trong kinh thành đến đó.”

Hàng năm Lăng Hư quan quan thường dành chỗ cho Tô gia, mà vị trí của Lăng Hư quan quan được bọc bên ngoài bởi khu đất rộng rãi, sẽ có lễ hội chùa hội làng, dân chúng Ninh Châu đều tụ tập nhìn náo nhiệt miễn phí.

Tô Mạt nói đến nhạc công đến từ kinh thành, là vì đại tiểu thư ngày thường không hòa đồng, tự mình thích đánh đàn, thưởng ngắm hoa, luyện chữ.

Nàng hơn nữa còn rất thích danh gia cầm luật ở kinh thành, nói là trước đây đi tới nhà bà ngoại, cùng cậu đi nghe qua một lần, liền thích ngay.


Đến nay vẫn thích nhất.

Nếu là cầm luật gia đến, đại tiểu thư đương nhiên muốn đi.

Quả nhiên, đại tiểu thư trong ánh mắt tràn ra niềm vui cười nói :“ Thật vậy sao? Ta sao không thấy ai nói đến.”

Nàng không quá thân thiết với phụ mẫu, có tin tức cũng không biết.

Nhị tiểu thư lập tức nói :“ Chắc chắn là lão gia phu nhân muốn cho đại tiểu thư kinh hỉ, kết quả tứ muội muội lanh mồm lanh miệng.”

Đại tiểu thư thật sự vui mừng, lập tức sai Lam Linh :“ Ngươi đi hỏi phu nhân, có thật không ? nếu thật, ta muốn sớm một chút đi Lăng Hư quan xem.”

Lam Linh nhận lệnh liền đi đến phòng phu nhân.

Vương phu nhân đang ở thiên viện phòng thượng xử lý gia vụ, Di nương mụ mụ bọn họ thay phiên nhau bẩm báo, lĩnh mệnh thi hành.

Đợi một chút thì Trần mụ mụ cho nàng vào.

Lam Linh đem đại tiểu thư dặn dò nói ra.

Vương phu nhân cười cười, đột nhiên mặt mày rung lên :“ Có phải có ai nói cho đại tiểu thư không ?”

Lam Linh gật gật đầu :“ Là tứ tiểu thư.”

Vương phu nhân hừ lạnh, nàng ta chỉ biết, dựa theo tính tình đại tiểu thư, sẽ không chủ động muốn bất cứ cái gì.

truyenhoangdung.blogspot.com




No comments

Powered by Blogger.