CHƯƠNG 33 - NỮ NHÂN SAU LƯNG ĐẾ QUỐC THIÊN TÀI TIỂU VƯƠNG PHI - TRUYỆN XUYÊN KHÔNG

NỮ NHÂN SAU LƯNG ĐẾ QUỐC THIÊN TÀI TIỂU VƯƠNG PHI


Tác giả: Vệ Sơ Lãng
Thể loại: Xuyên không, Ngôn tình cổ đại

Chương 33: Tình cảm thật của Đại tiểu thư

Nguyên nhân là tại sao?

Tô Mạt trong lòng không thể không đau, không thể không cảm thấy mất mát.

Tuy vậy, Tô Mạt nhanh chóng lấy lại tinh thần, nàng khẽ cười “Như vậy cũng tốt. Thật ra hắn ta vốn cũng không phải là cha nàng ”

Tô Mạt ngồi trước bàn trang điểm,chạm gót chân vào chân ghế dựa, liên tục cười nhạt, nàng theo Hồ Đại phu bí mật học y thuật một năm nay, đã có chút thành tựu cơ bản, sư phụ nói nếu muốn đi sâu vào phương pháp cứu người và giết người, còn phải học ít nhất năm năm nữa.

Nhưng nàng vốn không cần làm Đại phu cũng không muốn làm sát thủ, kiến thức này tạm coi như vô dụng.

Hơn nữa, nàng đã quyết định......

Nàng muốn đi thỉnh an nhưng Vương phu nhân cho người tới thông báo không cần đến tHỉnh an, ở trong phòng mình tự dùng bữa là được.

Tô Mạt liền cảm thấy có điều không hay, xem ra Vương phu nhân này muốn gây chuyện .

Nàng cười nói:“Vậy nhờ Xuân Mai tỷ tỷ thay ta đi tHỉnh an phu nhân. Ta phải đi tìm Đại tỷ tỷ và Nhị tỷ tỷ để cùng vui chơi”

Sau khi kêu người thưởng tiền cho Xuân Mai, nàng cùng Hạ Vũ và Kim Kết đến chỗ Nhị tiểu thư, để Hoàng Oanh và Trương mụ mụ ở nhà.

Trên đường đi có rất nhiều hoa viên, ở đó hoa hồng, hoa mai và nhiều loài hoa khác nở rộ, màu sắc vô cùng rực rỡ. Tô Mạt quay đầu lại nhưng không thấy Kim Kết, liền nói “Kim Kết ham chơi này!”

Ngay lúc đến trước cửa tọa viên của Nhị tiểu thư, Kim Kết đã đuổi kịp, miệng thở hồng hộc, nháy mắt với Tô Mạt, Tô Mạt điềm tĩnh quay sang Hạ Vũ nói:“Hạ Vũ tỷ tỷ, ta muốn tặng Nhị tỷ một lễ vật nhưng quên mang theo.”

Hạ Vũ cũng không muốn ở lại,“Để ta trở về tìm, người khác không biết ở chỗ nào.”

Sau đó nàng ta bước đi .

Kim Kết cùng Tô Mạt vừa đi vừa thì thầm nói:“Tiểu thư, Hỉ Thước tỷ tỷ kéo ta đến nấp sau hòn giả sơn, nàng ta nói cho ta biết Đại phu nhân đã bắt đầu ra tay, hơn nữa Tam tiểu thư lại rất độc ác, muốn tìm cơ hội giết chết tiểu thư. Lần này xem ra là làm thật, tiểu thư phải cẩn thận mới được.”

Ánh mắt Tô Mạt trong trẻo nhưng lạnh lùng,“Nếu như vậy chúng ta cũng không thể ngồi chờ chết. Ngươi hãy mau đi tìm Hồ tiên sinh.”

Nàng ghé sát tai Kim Kết nói, Kim Kết liên tục gật đầu

“Đi đến nhà Hồ Đại phu đi.”

Tô Mạt đứng ở đó, không hiểu được tại sao Hỉ Thước lại giúp nàng, nàng nhớ tới ngày thường ở trong phủ Đại phu nhân, Hỉ Thước cũng rất hòa thuận, đối với nàng chưa từng lạnh nhạt
Lúc đó nàng chỉ tưởng là đóng kịch, nhưng xem ra Hỉ Thước là người tốt, không đành lòng thấy nàng bị Đại phu nhân hại chết.

Một lát sau, Hạ Vũ chạy đến trên tay cầm lễ vật chuẩn bị cho Nhị tiểu thư, Tô Mạt nhìn nàng mỉm cười,“Đi thôi.”

Gần đây Tứ tiểu thư được sủng ái, Hạ Vũ cùng Trương mụ mụ cũng nhờ đó mà nở mày nở mặt nên đối với nàng cũng rất hết lòng.

Nhị tiểu thư đang vẽ tranh, nàng ta mặc một bộ áo màu lam nhạt, váy màu trắng, trông rất thanh nhã, thấy nàng đến liền đặt bút xuống, mỉm cười hòa khí: “Tứ muội muội đến đây.”

Tô Mạt nhìn nàng ta mỉm cười, nhìn vậy chứ trong tương lai không xa, Nhị tiểu thư sẽ trở thành người được xem trọng nhất trong phủ.

Bề ngoài tuy yếu thế nhưng nội tâm kiên cường, mưu tính rất tỉ mỉ, cẩn thận.

Hai người cùng nhau uống trà, sau đó đi đến viện của Đại tiểu thư, Đại tiểu thư đang xén cây mai, vẻ mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng, dường như không có chút để ý đến các nàng. Nhị tiểu thư tiến lên nói,“Đại tỷ, hay là tìm vài bình hoa gửi tới tặng lão gia phu nhân đi, mượn hoa hiến phật.”

Tô Mạt cười cười.

Đại tiểu thư xinh đẹp lại quá lãnh lùng, mặt mày giận dữ, hừ một tiếng,“Ai cho các người đến đây làm loạn. Ta chỉ chăm sóc, vun xén cây thôi, không có ý muốn tặng ai cả”

Đại tiểu thư ở Hồng mai uyển, bên trong viện, hoa hồng, hoa mai đẹp hơn nhiều so với những nơi khác. Trong năm có rất nhiều người trong phủ đến xin hoa, mỗi khi phu nhân cần tặng ai đó đều bảo Đại tiểu thư mang tới.

Đại tiểu thư không đồng ý, còn vì thế mà xung đột với phu nhân, khiến cho quan hệ giữa hai người trở nên xấu đi, suốt hai năm nay bọn họ không nói với nhau tiếng nào.

Vương phu nhân chỉ biết sai người đến lấy hoa, cũng không cần đến sự đồng ý của Đại tiểu thư khiến trong lòng nàng ta bị tổn thương. Nàng ta lại càng trở nên không cần đến cha mẹ mà tự lớn lên, tính cách quái gở, càng ngày càng lãnh ngạo.

Hôm nay Nhị tiểu thư đến đây lại nói chuyện tặng hoa, khuôn mặt lãnh cảm của nàng ta suốt hai năm nay trông lại càng nặng nề hơn.

Tô Mạt thấy trong ánh mắt của Nhị tiểu thư có sự cố ý, nàng ta rõ ràng biết Đại tiểu thư có tâm sự lại còn nói như vậy, đơn giản là nàng ta muốn châm ngòi sự bất hòa giữa Đại tiểu thư với cha mẹ.

Đại ca ở trong cung, Nhị ca ở cùng lão phu nhân. Trong nhà Đại tiểu thư lớn nhất nhưng không được sủng ái .Nay Tam tiểu thư lại làm cho Đại phu nhân ghét bỏ, Tô Mạt thì phải rời đi. Tính đi tính lại, về sau Nhị tiểu thư có lợi nhất
Tô Mạt tiến lên, tới trước mặt đại tiểu thư cười nói:“Tỷ tỷ, môn cắm hoa này cũng có kiến thức, nếu cắm hoa tốt, hoa này có thể nở hơn mười ngày.”

Ánh mắt Tô Nhu sáng lên,“Thật sao?”

Thanh âm trước sau như một trong trẻo lạnh lùng, ánh mắt lại nhu hòa hơn chút.

Tô Mạt gật đầu, việc này mẹ nàng rất giỏi, nàng tuy rằng là bác sĩ ngoại khoa, ngày thường bàn luận về chuyện sinh tử đều lạnh như băng, nhưng mà nói đến chuyện hoa cỏ, lại rất giỏi nhất, ông nội nói mẹ trời sinh ra đã có tài năng cắm hoa, không cần đi học kĩ thuật cắm hoa cũng biết, so với các giáo viên mở ra các lớp cắm hoa còn giỏi hơn.

Tô Mạt nghiêng cúi đầu nghĩ, nói:“ Trong thư phòng phụ thân, có một quyển " Hàn trai tạp đàm ", bên trong nói không ít về kiến thức này, có triển lãm, có cắm hoa, có thiết kế bình hoa, khá nhiều loại.”

Tô Nhu chớp chớp hàng lông mi thật dài, quay sang nha đầu Thu Cúc nói:“Ngươi đi đến chỗ lão gia nói cho ta mượn một chút, xong rồi cầm về đây.”

Tô Mạt vô tình đang giúp nàng, làm cho quan hệ của nàng cùng Tô Nhân Vũ có thể hòa hợp hơn một chút.

Nữ hài tử này cử chỉ lịch sự tao nhã, lại hiểu chuyện, nam nhân sẽ rất yêu thích.

Cha lúc trước xem mẹ cắm hoa, hai mắt liền sáng lên, nhìn chằm chằm.

Phụ thân đối với nữ nhi, cũng là hy vọng nàng có thể ôn nhu hiền lành, nhất là thời cổ đại.

Quả nhiên, Thu Cúc đến đúng lúc, lão gia đang phê duyệt công hàm, nghe nói đại tiểu thư đến muốn mượn sách, hắn rất cao hứng, tự mình tìm mấy quyển sách, còn dùng mấy tờ giấy phân loại cho rõ ràng.

Tô Nhu ánh mắt trong trẻo hào quang chợt lóe, môi nhếch lên, dường như đang cười.

Nhị tiểu thư lập tức nói:“Đại tỷ, mau dọc cho chúng ta nghe với, để muội đi theo học hỏi nữa.”

Đại tiểu thư tìm ra, đọc một lần, nhìn theo phương pháp mà làm theo, trước tiên cắt một đoạn hoa mai rồi hơ qua lửa một chút, sau đó lại dùng loại bình thanh đồng có chứa nước tuyết còn tồn lại năm ngoái, đem cắm hoa mai vào, đặt ở trên bàn dưới cửa sổ, thanh nhã dật lệ, nói ko hết sự sự lịch sự tao nhã.

Đại tiểu thư trước nay gương mặt thanh cao, nhưng lộ ra vài phần vô cùng mềm mại, nhìn Tô Mạt nói:“Nghe người ta nói, ngươi đến thư phòng cùng phụ thân xem binh pháp, mấy ngày nay sao lại không đi ?”

Nếu người khác hỏi chuyện này chắc là có ý khiêu khích, nhưng là đại tiểu thư trong trẻo nhưng lạnh lùng thì nhất định không phải, chỉ là ăn ngay nói thật thôi.

Tô Mạt cũng ăn ngay nói thật,“Phụ thân bận quá .”

Nhị tiểu thư bĩu môi.

Ba người chơi một ngày, đại tiểu thư đối với Tô Mạt hòa khí rất nhiều


truyenhoangdung.blogspot.com







No comments

Powered by Blogger.