ANH HÙNG XẠ ĐIÊU - CHƯƠNG 16 - KIM DUNG - TRUYENHOANGDUNG
ANH HÙNG XẠ ĐIÊU
Tác giả: Kim Dung
Thể loại: Kiếm hiệp
CHƯƠNG 16: GIANG NAM THẤT QUÁI 4
Nói
xong đưa tay chỉ vào người mù bên cạnh, kế theo thứ tự giới thiệu.
Hoàn
Nhan Hồng Liệt bên cạnh ngưng thần lắng tai, ngấm ngầm ghi nhớ.
Người
thứ hai tức hán tử cùng khốn trộm cắp tiền của y, tên Diệu thủ thư sinh Chu
Thông. Người béo lùn cười ngựa tới quán rượu sớm nhất là Mã vương thần Hàn Bảo
Câu, đứng hàng thứ ba. Người nông dân gánh củi đứng hàng thứ tư tên Nam Sơn
tiều tử Nam Hy Nhân. Người thứ năm là đại hán thân thể cao to, dáng vẻ như đồ
tể tên Tiếu Di đà Trương A Sinh.
Người
trẻ tuổi dáng như tiểu thương họ Toàn tên Kim Phát, ngoại hiệu là Náo thị hiệp
ẩn. Cô gái đánh cá là Việt nữ kiếm Hàn Tiểu Oanh, là người nhỏ tuổi nhất trong
Giang Nam thất hiệp.
Lúc
Tiêu Mộc giới thiệu, Khưu Xử Cơ đều gật đầu làm lễ, nhưng tay phải nâng cái vạc
lớn vẫn như không hề thấy mỏi. Đám người dưới lầu thấy hồi lâu vẫn yên ắng có
vài người to gan bèn rón rén lên xem nhiệt náo. Kha Trấn Ác nói:
-
Bảy anh em chúng tôi xưng là Giang Nam thất quái, đều là quái vật mà thôi, thất
hiệp cái gì thật không dám nhận. Anh em chúng tôi đã ngưỡng mộ oai danh của
Toàn Chân thất rử từ lâu, vốn biết Trường Xuân tử hành hiệp trượng nghĩa, lại
càng kính phục. Tiêu Mộc đại sư đây là người tu hành lâu năm, quen biết lâu
ngày, không biết y vô ý đắc tội với đạo trưởng ra sao? Nếu đạo trưởng nể mặt
thì xin cho bảy anh em chúng tôi được đứng ra giảng hòa. Hai vị tuy là hòa
thượng đạo sĩ, thờ phụng khác nhau nhưng đều là người xuất gia, lại cùng là
người võ lâm, mọi người bỏ hết thù cũ, tất cả cùng uống một chén được không?
Khưu
Xử Cơ nói:
-
Bần đạo và Tiêu Mộc đại sư vốn không quen không biết, không thù không oán, chỉ
cần y giao ra hai người thì ngày khác bần đạo sẽ tới chùa Pháp Hoa xin chịu
tội.
Kha
Trấn Ác nói:
-
Giao ra hai người nào?
Khưu
Xử Cơ nói:
-
Bần đạo có hai người bạn bị quan phủ và quân Kim hãm hại, bất hạnh chết phí
mạng để lại hai người quả phụ cô khổ không nơi nương tựa. Kha đại hiệp, các vị
nói bần đạo không có lý sao?
Hoàn
Nhan Hồng Liệt vừa nghe thấy, chén rượu trên tay đột nhiên nghiêng đi một cái,
rượu sánh ra ngoài. Chỉ nghe Kha Trấn Ác nói:
-
Đừng nói là vợ góa của bạn đạo trưởng, cho dù làm người không quen mà bọn ta
biết chuyện cũng sẽ hết sức chiếu cố, đó là chuyện nghĩa không thể từ chối.
Khưu
Xử Cơ lớn tiếng nói:
-
Phải lắm! Đúng là taị hạ muốn Tiêu Mộc đại sư giao ra hai người phụ nữ đáng
thương ấy? Y là người xuất gia, tại sao lại thu giữ hai người quả phụ trong
chùa, nhất định không chịu giao ra? Bảy vị là người nghĩa hiệp, xin bàn đạo lý
thử xem!
Câu
ấy vừa buông ra, không những Tiêu Mộc vài Giang Nam thất quái đều giật mình mà
Hoàn Nhan Hồng Liệt cũng thầm ngạc nhiên, tự nhủ:
-
Chẳng lẽ nói không phải là vợ của hai người Quách Dương mà là người khác sao?
Tiêu
Mộc sắc mặt vốn vàng vọt, lúc ấy tức giận trong màu vàng pha thêm màu xám, nhất
thời không nói nên lời, lắp bắp:
-
Ngươi... ngươi... nói bậy nói bạ... nói bậy...
Khưu
Xử Cơ cả giận quát lớn:
-
Ngươi cũng là nhân vật có tiếng trong võ lâm mà dám làm chuyện bậy bạ như thế!
Tay
phải đẩy một cái, cái vạc đồng nặng mấy trăm cân chứa rượu bay thẳng vào Tiêu
Mộc. Tiêu Mộc tung người tránh qua một bên. Những người đứng đầu cầu thang xem
náo nhiệt sợ mất vía, xô đẩy nhau ba chân bốn cẳng chạy xuống dưới lầu. Tiếu Di
đà Trương A Sinh ước lượng cái vạc tuy nặng nhưng mình có thể đón được, lúc ấy
bèn bước lên một bước, vận khí ra hai tay quát một tiếng:
-
Giỏi lắm?
Đợi
cái vạc vừa bay tới thì trầm hai tay xuống bưng đáy vạc bắp thịt vai nổi lên,
giữ cứng cái vạc, hai tay giơ cao nhấc lên. Nhưng chân y dùng sức quá mạnh, rắc
một tiếng, chân trái đạp xuống ván lầu thủng luôn một lổ người dưới lầu cả sợ
kêu ầm lên. Trương A Sinh bước lên hai bước, hai tay co lại, một chiêu Thôi
song tống nguyệt ném cái vạc đồng qua Khưu Xử Cơ. Khưu Xử Cơ vươn tay phải đón
lấy, cười nói:
-
Giang Nam thất hiệp quả nhiên danh bất hư truyền?
Rồi
lập tức sa sầm nét mặt nhìn Tiêu Mộc quát:
-
Chuyện hai người đàn bà kia thì sao? Ngươi bắt nhốt hai người quả phụ ấy trong
chùa, rốt lại là có ý gì? Gã hòa thượng giặc cướp nhà ngươi chỉ cần động tới
một sợi tóc của họ thì ta sẽ băm nát xương ngươi, đạp bằng chùa Pháp Hoa của
ngươi thành bình địa?
Chu
Thông phẩy cái quạt một cái, nghiêng đầu, ngẹo cổ nói:
-
Tiêu Mộc đại sư là bậc cao tăng đắc đạo đời nào đi làm chuyện vô sỉ như thế?
Nhất định đạo trưởng đã lầm nghe lời bọn tiểu nhân thêu dệt rồi.
Lời
ấy rất quàng xiên, quyết không thể tin được.
Khưu
Xử Cơ tức giận nói:
-
Bần đạo chính mắt nhìn thấy, chẳng lẽ còn giả ư?
Giang
Nam thất quái đều sửng sốt, Tiêu Mộc nói:
-
Cho dù ngươi muốn tới Giang Nam dương danh ra oai, cũng cần gì phải bôi nhọ ta.
Ngươi.., ngươi.., ngươi tới Gia Hưng hỏi khắp nơi xem, hòa thượng Tiêu Mộc ta
há lại làm chuyện bậy bạ như thế à?
Khưu
Xử Cơ cười nhạt nói:
-
Được lắm, ngươi mời người giúp đỡ là muốn cậy đông thủ thắng, chuyện này ta đã
dính vào rồi, quyết không bỏ qua cho ngươi đâu. Chùa Phật là nơi thanh tĩnh,
ngươi lại giấu phụ nữ nhà lành đã là rất không đúng, huống chi chồng họ còn là
dòng dõi trung lương, gặp nạn chết thảm.
Kha
Trấn Ác nói:
-
Đạo trưởng nói: Tiêu Mộc đại sư giấu hai người đàn bà ấy, còn đại sư thì nói
không có. Tất cả chúng ta cứ tới chùa Pháp Hoa xem xét cho kỹ, lúc ấy ai đúng
ai sai lại không rõ ràng sao? Tuy ta bị mù nhưng người khác thì không mù mà.
Sáu
người kia đồng thanh khen phải. Khưu Xử Cơ cười nhạt nói:
-
Xét chùa à? Bần đạo đã lục soát khắp trong ngoài nhưng rõ ràng nhìn thấy hai
người đàn bà kia vào rồi không thấy đâu nữa, không còn cách nào khác, chỉ có
cách đòi hòa thượng giao người thôi.
Chu
Thông nói:
-
Té ra hai người đàn bà ấy không phải là người.
Khưu
Xử Cơ ngạc nhiên nói:
-
Cái gì?
Chu
Thông nghiêm trang giảng giải:
-
Họ là tiên nữ, nếu không biết phép ẩn thân thì đã độn thổ trốn rồi!
Sáu
người còn lại nghe thế đều không kìm được nụ cười. Khưu Xử Cơ tức giận nói:
-
Giỏi lắm, các ngươi đùa với bần đạo chắc. Giang Nam thất quái hôm nay nhất định
giúp đỡ hòa thượng phải không?
Kha
Trấn Ác hiên ngang nói:
-
Bọn ta bản lĩnh kém cỏi, trong mắt của cao thủ phái Toàn Chân thì tự nhiên
không ra gì. Nhưng bảy anh em bọn ta ở Giang Nam cũng có chút tiếng tăm, người
biết bọn ta đều phải nói câu Giang Nam thất quái điên điên khùng khùng nhưng
không phải hạng tham sống sợ chết. Bọn ta không dám khinh khi hà hiếp kẻ khác,
nhưng cũng không chịu để kẻ khác khinh khi hà hiếp mình.
Khưu
Xử Cơ nói:
-
Giang Nam thất hiệp tiếng tăm tốt đẹp, chuyện đó ta biết. Các vị không dính líu
tới chuyện này, không cần phải dấn thân vào vũng nước đục. Chuyện ta tìm hòa
thượng cứ để bần đạo làm cho xong với y, bây giờ thứ lỗi không thể bồi tiếp
được nữa. Hòa thượng, đi theo ta.
Nói
xong vươn tay chụp cổ tay Tiêu Mộc. Tiêu Mộc cổ tay trầm xuống một cái, lập tức
thoát khỏi cái chụp tay của y. Mã vương thần Hàn Bảo Câu thấy hai người động
thủ, cao giọng quát:
-
Đạo sĩ, rốt lại ngươi có chịu nói đạo lý không?
Khưu
Xử Cơ nói:
-
Hàn tam gia, chuyện gì thế?
Hàn
Bảo Câu nói:
-
Bọn ta rất tin Tiêu Mộc đại sư, y nói không có là không có. Nam tử hán, người
võ lâm cứng cỏi ngay thẳng, chẳng lẽ lại đặt chuyện lừa dối người khác à?
Khưu
Xử Cơ nói:
-
Y không đặt chuyện thì chẳng lẽ là Khưu mỗ đặt chuyện vu oan cho y chắc? Khưu
mỗ chính mắt nhìn thấy, nếu nhìn lầm người thì ta cũng phải tìm ra hai người ấy
cho ngươi thấy. Nhất định ta cứ hỏi lão hòa thượng này.
Bảy
vị cũng nhất định xen vào chuyện này rồi, phải không?
Giang
Nam thất quái đồng thanh đáp:
-
Không sai.
Khưu
Xử Cơ nói:
-
Được, ta kính bảy vị mỗi người một hớp rượu. Các vị uống rượu xong rồi sẽ ra
tay.
Xong
tay phải trầm xuống một cái, nâng cái vạc lên miệng uống một ngụm lớn rồi quát:
-
Xin mời!
Khẽ
vung tay một cái, cái vạc bay về phía Trương A Sinh. Trương A Sinh nghĩ thầm:
-
Nếu chụp cái vạc như lúc nãy thì làm sao uống rượu được?
Lúc
ấy bèn lùi hai bước, hai tay ôm bụng, chờ cái vạc bay tới thì giơ tay ra một
cái, cái vạc bay đúng vào giữa bụng. Y thân thể to béo, bụng phệ ra như một bức
vách mềm chặn cái vạc lại lập tức vận khí, da bụng phình ra đã giữ được cái vạc
bay tới, hai tay ôm lại giữ chắc, cúi uống một hớp rượu lớn, cất tiếng khen:
-
Rượu ngon!
Hai
tay đột nhiên rút về trước bụng, cái vạc còn chưa rơi xuống đã dùng một chiêu
Song thủ di sơn đẩy mạnh ra. Một chiêu ấy kình lực đã mạnh, biến chiêu lại
nhanh, là công phu ngoại gia rất cao minh. Hoàn Nhan Hồng Liệt bên cạnh nhìn
thấy thầm hoảng sợ. Khưu Xử Cơ đón lấy cái vạc, cũng uống một ngụm lớn, quát:
-
Bần đạo kính Kha đại ca một vò!
Thuận
tay ném luôn cái vạc đồng qua Kha Trấn Ác. Hoàn Nhan Hồng Liệt nghĩ thầm:
-
Người này hai mắt bị mù, làm sao đón được?
Nhưng
y không biết Kha Trấn Ác đứng đầu Giang Nam thất quái, võ công cũng đứng đầu
bảy người, y lắng nghe mà phân biệt các loại ám khí còn không sai một ly, cái
vạc lớn này ném tới xé gió ào ào thì tự nhiên nhận ra rất rõ. Chỉ thấy y nhàn
nhã ngồi yên như chưa biết gì, khi cái vạc bay tới ngang đầu mới nhấc tay phải
lên một cái, ngọn thiết trượng đã dính vào đáy vò. Cái vạc ấy xoay mau trên ngọn
thiết trượng như người ta diễn trò lấy gậy trúc xoay cái đa.
truyenhoangdung.blogspot.com
No comments
Post a Comment