TRUYỆN NGÔN TÌNH - LÃNG TỬ GIÓ CHƯƠNG 45
LÃNG TỬ GIÓ
Tác giả : Hồng Sakura
Thể loại : tiểu thuyết
CHƯƠNG 45
Tác giả : Hồng Sakura
Thể loại : tiểu thuyết
CHƯƠNG 45
Chia tay Đạt lúc 11 giờ, thấy trời vẫn mát 1 cách hiếm
thấy, tôi cuốc xe lòng vòng khu quận 1, dạo qua mấy con đường rợp bóng cây, thả
tự do cho tâm trạng mình. Thôi thì 1 ngày ko để lý trí làm chủ xem thế
nào.p>
Thế nào ư? Tôi đã chạy vào cái khu hẻm nhà Di.
Ko thể nói là vô thức, vì tôi vẫn biết mình đang đi
đâu, biết rõ mình đang chạy vào đó, để đến căn nhà cổng trắng ấy, biết căn nhà
đó của Di, và biết mình muốn gặp hắn. Điều duy nhất tôi ko biết là gặp hắn để
làm gì.
Vậy mà khi thấy cái dáng quen quen của Di đang lơn tơn
đi bộ phía trước 1 quãng, tôi vội vã cua đầu xe sang phải thật nhanh vì sợ hắn
bắt gặp. Tôi sợ Di nghĩ tôi đi tìm hắn, sợ Di biết tôi đang … phát khùng vì
hắn!
Uỳnhhhhhh.
Một chiếc xe từ hướng bên trong chạy ra bị tôi tông
phải, nhưng kẻ ngã sóng soài dưới đất lại chính là tôi. T___T Người thanh niên
đi xe đó dừng lại, ko quát nạt hay trách cứ, mà chỉ đưa mắt ngó 1 lúc để biết
tôi ko chết hay bất tỉnh nhân sự, rồi vọt đi ngay.
%^##^$^#@&&#
Dẫu biết mình là kẻ có lỗi vì cua gấp, ko dòm trước
ngó sau, tôi vẫn cảm thấy bất mãn với thái độ của gã nọ. 1 gram gallant
cũng ko có. Ôi, đã bảo cha là tôi ko hợp đi xe này rồi mà. Cha cứ bảo nó bền,
tốt, dáng thanh lịch lại rất thời trang. Giờ tôi chỉ thấy nó nặng khiếp.
Một bóng người mờ mờ phía xa bước đến, tôi nhận ra Di
ngay dù kính cũng rơi đâu đó mất sau pha va chạm. Hic, có muốn trốn cũng ko
được nữa rồi.
Sau khi đỡ tôi và dựng xe lên, hắn cúi xuống nhặt
chiếc kính, dùng vạt áo mình lau sạch và đeo lại cho tôi. Người tôi như mềm ra,
có lẽ ko phải vì vụ tông xe.
“Đi đâu đây?”
“Lang thang”.
“Gì chứ?”
“Tôi lang thang ko được à? Hay chỉ mỗi anh mới được
lang thang hả, lãng tử gió?”
Dường như lúc này tôi ko thể kiểm soát được lời nói
lẫn cảm xúc của mình. Di tiếp tục tròn mắt nhìn tôi sau câu nói. Hắn cứ như ko
hiểu tôi đang lảm nhảm điều gì. Để tránh làm bản thân trở nên kỳ quặc, tôi phủi
quần áo vài cái rồi bước lên xe.
“Đang chảy máu kìa”
Di giữ cổ tay trái tôi lại. Đúng
là bàn tay trái của tôi đang túa máu do ban nãy đã chống xuống đất khá mạnh sau
cú ngã.
No comments
Post a Comment