TRUYỆN NGÔN TÌNH - LÃNG TỬ GIÓ CHƯƠNG 44
LÃNG TỬ GIÓ
Tác giả : Hồng Sakura
Thể loại : tiểu thuyết
CHƯƠNG 44
Tôi chăm chú lắng nghe lời Đạt, gật gù tiếp thu giống
hệt như khách hàng mọi ngày vẫn thường như thế với tôi. Có cảm giác như
xung quang thật tĩnh lặng, chỉ nghe mỗi tiếng Đạt đang vang vang trong gió, dù
trong phạm vi 3 bước chân chỗ tôi đang ngồi có đến 4 người là ít nhất. Quán
café buổi sáng khu này vẫn thường đông như vậy.
“Nếu…định mệnh bắt em phải phản
bội thì sao?”
Phải mất 1 lúc, tôi mới đưa ra câu hỏi thứ 2.
“Định mệnh ko bắt chúng ta làm gì cả. Định mệnh tạo ra
tình huống, còn hành động như thế nào lại là quyết định của chính chúng ta”.
Trong phút chốc, những lời Đạt nói cứ như biến tôi
thành 1 đứa học trò ngờ nghệch với những câu hỏi dở ơi là dở. Tôi thầm nghĩ có
lẽ Bảo Anh nên cân nhắc đàng hoàng khi phát triển mối quan hệ với anh chàng
này, bởi Đạt ko hời hợt sáo rỗng như những gã đàn ông mà nó đã từng gọi là yêu
đương hò hẹn.
“Vậy em sẽ làm gì khi định mệnh tự dưng mang đến cho em
1 người xa lạ khiến em bấn loạn?”
“Bấn loạn kiểu gì?”
“Kiểu như…yêu”
“Thì yêu”.
“Nhưng nếu khi đó em lại đang có người yêu rồi??”
Buổi nói chuyện bỗng dưng nhanh đến mức cao trào, ko
còn rào trước đón sau hay tâm tình ỉ ôi như ban đầu. Cuối cùng, cuộc đối đáp
kết thúc với gương mặt căng thẳng của tôi và thái độ bất ngờ của Đạt. Cậu ấy im
bặt và tỏ ra bối rối.
Tôi ngả người ra lưng ghế, thở 1 hơi thật nhẹ. Lúc
này, âm thanh huyên náo tại quán đã bắt đầu có tác dụng lên cảm nhận của tôi.
“Đây là vấn đề của chị sao?”
“Chị ko biết. Hình như vậy”
“Chị yêu người yêu hiện tại chứ?”
Ko ngoài dự đoán, tôi biết thế nào Đạt cũng sẽ hỏi tôi
câu này. Chính tôi cũng đang tự hỏi mình như thế thôi.
“Thôi, kệ đi. Thật ngại khi bắt em làm tư vấn trong
khi đó là nghề của chị”
Tôi nhe răng cười, và cậu ấy cũng cười theo mà
ko hỏi thêm gì nữa. Ko biết tôi có nói cho bạn chưa, nụ cười của Đạt rất, rất
hiền. Tự nhiên tôi lại muốn xen vào chuyện tình cảm của Bảo Anh. Muốn gọi ngay
cho nó, bảo nó nên yêu Đạt, yêu 1 người như thế thực sự tốt cho nó. Dù thật
tình tôi vẫn biết rằng, tình yêu ko có nên, hay ko nên, tốt hay ko tốt, mà chỉ
là bạn yêu người đó vì con tim bạn muốn như thế. Thật là sến!
No comments
Post a Comment