TRUYỆN NGÔN TÌNH - BỘ BỘ KINH TÂM CHƯƠNG 81
BỘ BỘ KINH TÂM
Tác giả: Đồng Hoa
Dịch: Đào Bạch Liên (Alex)
Nguồn: blog.daobachlien.com
Thể loại: Kiếm hiệp, Xuyên việt
CHƯƠNG 81:
Qua một lúc
rất lâu,tâm trạng mới dần bình thường trở lại. Thập a ka nói:
"Hôm ấy Bát
ca sợ ta bốc đồng gây họa,gạt ta, thành thử Thập Tứ đệ vẫn quyết làm bằng cách
chịu đựng , chứ không á ta cùng Thập Tứ đệ cùng nhau đi cầu, cũng sẽ không cần
Thập Tứ đệ phải quỳ mòn gối như vậy."
Thập Tứ nói:
"Việc này không
phải là càng đông người, hoàng a mã càng mềm lòng đi được đâu."
Ta nhìn Thập
Tứ hỏi:
"Ngươi làm thế nào mà thỉnh cầu được hoàng thượng thế?"
Thập
Tứ cười nói:
"Không nhắc đến ngươi,chỉ là vì Thập Tam ca mà cầu chút
thương tình, mềm mỏng nói một lượt Dưỡng Phong đường tiêu điều lạnh lẽo, lại
nói Thập Tam ca mặc dù đại sai,có làm trái với với tình nghĩa huynh đệ, nhưng
thuở nhỏ đã sớm mất đi ngạch nương, đối với hoàng a mã lại hay đi theo quan tâm
chăm sóc, đem hết những chuyện xưa kia Thập Tam ca đối với hoàng a mã hiếu
thuận, chu đáo thế nào, nhặt nhạnh lấy vài chuyện mà nói, nói hoàng a mã phạt
huynh ấy là quốc pháp, là quân thần chi lễ, nhưng chỉ cầu hoàng a mã chuẩn cho
Lục Vu được đi làm một nha đầu sai vặt, tốt xấu gì Thập Tam ca cũng có một
người bên cạnh để bầu bạn tâm tình, cũng chính là giữ trọn tình nghĩa cha
con."
Trong lòng
khẽ thở dài, đây là loại ân oán dây dưa gì đây, người cũng là do bọn hắn loại
bỏ, nhưng hôm nay việc này cũng là nhờ có hắn giúp. Ngọc Đàn bê thuốc đi vào,
hướng về phía bọn họ thỉnh an, Thập a ka và Thập Tứ có ý muốn đi, ta nói:
"Chờ một lát, ta có chút chuyện muốn phiền hai vị gia đây."
Ta ra hiệu
Ngọc Đàn trước tiên đem thuốc gác qua một bên,sau đó mò mẫm phía dưới tấm đệm
lôi ra một cái chìa khóa, sai Ngọc Đàn đi mở hòm rương, dặn bảo:
"Đem ba
cái hộp gỗ đỏ ra đây."
"Đều mở
hết ra đi!"
Ngọc Đàn mở hộp, chớp mắt trong phòng lấp lóa ánh sáng của
châu ngọc quý báu.Thập a ka và Thập Tứ a ka tròn mắt liếc nhau,Thập a ka trầm
trồ:
"Ngươi quả là một tài chủ nha!"
Ta nói:
"Ta
ở trong cung đã bảy năm, đây đều là những tặng phẩm mà hoàng thượng và các
nương nương ban cho trong bao năm qua, thấp hèn nhưng cũng có chút ít ngân
phiếu, là tiền mấy năm tích cóp được.Mấy thứ này khi ta xuất cung đều có thể
mang theo, trước đó vài ngày, ta có hỏi qua Lý Am Đạt, ông ấy chuẩn cho ta được
phép tặng nó trước khi xuất cung. Ta muốn phiền hai vị gia đây, đem gúp mấy thứ
này đưa đến quý phủ Thập Tam gia, giao cho Triệu Giai phúc tấn."
Thập a ka
nói:
"Đây đều là tiền riêng của ngươi,sao có thể đem tặng hết toàn bộ được
chứ?"
Ta nói:
"Trong phủ Thập Tam gia không có lấy một khoản thu điền
trang,luôn dựa vào bổng lộc của Thập Tam gia, vốn đã không dư dả gì, bây giờ
hắn còn bị tước chức cầm tù, càng chặn đi khoản tiền thu nhập,nhưng mọi người
từ trên xuống dưới hơn trăm cái miệng ăn, dù có chút của gia bảo, cũng không
chịu nổi của ra hết nhẵn mà không chút nhận vào.Bây giờ Thập Tam gia sa sút,
không thể so với ngày trước còn có thân phận địa vị, rất nhiều chuyện phải nhờ
đến bạc mới giải quyết được,mới có thể đỡ phải chịu chút ủy khuất, đỡ phải chịu
chút chèn ép. Ta một mình giữa thâm cung, mấy thứ này chẳng qua chỉ để không
trong rương, không bằng đem chia tặng còn có ích hơn."
Thập Tứ a ka
im lặng một hồi mới nói:
"Như vậy đi! Tự ngươi giữ lại một rương, còn hai
rương chúng ta đem đi!"
Ta nói:
"Bản thân ta còn mà.A mã và tỷ tỷ ta
cho nhiều thứ, ta đều giữ lại đây nè!Bạc ta cũng giữ lại đây!"
Thập Tứ a ka
nói:
"Nghe theo cách sắp xếp của ta, bằng không, việc này ta cũng không
quản nữa."
Ta nhìn về
hướng Thập a ka, hắn nói:
"Việc này ta nghe Thập Tứ đệ!"
Ta không
còn cách nào đành nói:
"Vậy cứ thế đi!"
Thập Tứ nói:
"Dù sao ta
cũng từng ở trước mặt cầu xin giúp chuyện của Thập Tam ca, có lòng nghi ngờ thì
sớm cũng đã có rồi, một việc làm, hai việc cũng là làm, không có gì khác
nhau.Sau này ta sẽ tận lực giúp các Thập Tam tẩu thu xếp ổn thỏa mọi thứ.Không
để cho các nàng ấy chịu ức hiếp bởi những kẻ thế lực. Chuyện tiền bạc, ngươi
cũng không cần phải lo nghĩ nhiều, chừng này của ngươi cũng đã đủ cho họ chống
chọi trong một khoảng thời gian rồi,còn lại ta sẽ trông nom, qua vài năm nữa
chờ các tiểu a ka lớn lên khi đã có chức quan nhỏ, mọi thứ sẽ tốt lên thôi."
Thập a ka cũng nói:
"Ta cũng không sợ, thứ nhất ta với Thập Tam đệ tính
tình luôn không hợp nhau, qua lại rất ít, thứ hai ta là một người lỗ mãng,
hoàng a mã sẽ không nghi ngờ ta có ý nghĩ đó.Ta và Thập Tứ đệ hai người cùng
trông nom, tuyệt không có ai dám khi dễ được bọn họ đâu."
Trong lòng
trăm mối tư vị quay cuồng, lặng đi trong phút chốc, tựa như có nhiều điều rất
muốn nói, nghẹn tại lồng ngực, khi đến miệng chỉ còn lại hai chữ:
"Đa
tạ!"
Hai người
cùng cười, mỗi người cầm một rương, Thập a ka nói:
"Tất cả đều là là hàng
thượng đẳng, khó trách lão hoàng a mã nói nàng lại vơ vét hết những thứ tốt
nhất! Trông bình thường không phải là người tham lam, trái lại đã thu gom của
cải được một đống khá ra phếch. Lẽ ra nên đem chuyện trên nói lại với Cửu a ka!
Nhưng mà phải làm sao khi hai bên đều chán ghét đối phương đây?"
Ta vội
nói:
"Ai nói ta ghét Cửu a ka vậy? Là cửu a ka không thích ta?"
Thập
Tứ nghiêng đầu cười, không lên tiếng, Thập a ka cười nói:
"Không có thì
không có, tất cả là do ta nói càn."
Nói xong, một trước một sau đều đi ra
cổng.
Ngọc Đàn đi
vào thu dọn đồ đạc, đem chìa khóa giao trả lại cho ta, hầu hạ ta uống thuốc.
Đợi ta uống thuốc,tráng miệng xong, nàng đưa tờ đơn khám bệnh Lý thái y kê cho
ta, ta tỉ mỉ xem qua một lần, chú ý những mục phải làm ngược lại không có gì
khó, nhưng phải tránh buồn sầu, bỏ lo sợ, lại không dễ dàng gì.Nếu thật ta có
có thể buông bỏ được những việc này cùng những con người này, làm sao ta lại để
mình đến mức này? Thở dài một tiếng, đem tờ đơn cất đi.
Ngọc Đàn
nói:
"Vương công công bị Lý Am Đạt trách phạt đánh cho hai mươi roi."
Ta nhíu mày hỏi:
"Vì chuyện gì?"
Nàng nói:
"Cụ thể ra sao thì
không rõ, nhưng hình như là vì đã nói những điều không nên nói, cho nên muội
đoán là chuyện có liên quan đến tỷ tỷ."
truyenhoangdung.blogspot.com
No comments
Post a Comment