TRUYỆN NGÔN TÌNH - BỘ BỘ KINH TÂM CHƯƠNG 71
BỘ BỘ KINH TÂM
Tác giả: Đồng Hoa
Dịch: Đào Bạch Liên (Alex)
Nguồn: blog.daobachlien.com
Thể loại: Kiếm hiệp, Xuyên việt
CHƯƠNG 71:
Tay ta rung
lên, bát rơi xuống đất vỡ tan. Tâm tư rối loạn yên lặng một hồi, mới dám ngẩng
đầu nhìn hắn:
"Làm sao ngươi biết? Tứ a ca có biết không?"
Hắn lắc đầu
nói:
"Tứ ca còn không biết. Thứ nhất ngươi giấu diếm rất tốt, thứ hai Bát
ca vốn là anh rể của ngươi, các ngươi so với người khác thân cận hơn cũng là
bình thường. Ba là, chúng ta cứ một mực cho là Thập Tứ đệ cùng ngươi có tình ý
với nhau, nên mọi chú ý đều đặt trên người hắn. Ta phát hiện ra việc này, cũng
là trùng hợp. Ta nghe Mẫn Mẫn nói ngươi dạy nàng hát hí khúc, mời Bát ca đến
xem. Sau đó hỏi lại nàng chuyện này, nàng ấp úng không muốn nói, trong lòng
liền có nghi vấn. Cái ngày Thập ca náo loạn đòi bỏ vợ, ngươi lại có thể vì một
ánh mắt của Bát ca mà đến cả trà cũng bưng không xong, ta càng nghi ngờ. Nhưng
vẫn không thể xác định, hôm nay kỳ thật chỉ là hỏi thử ngươi, nhưng quả nhiên
là thế."
Vẻ mặt bi
thương mà nhìn hắn cầu xin:
"Ngàn vạn lần đừng để Tứ a ca biết."
Thập Tam nói:
"Ta sẽ không nói cho huynh ấy biết, mặc dù chuyện này thực
sự có phần không ổn. Có điều ngươi cũng đừng cho là Tứ ca nhỏ mọn như vậy, Tá
Ưng có thể bao dung Mẫn Mẫn, chẳng lẽ Tứ ca không thể bao dung ngươi sao?"
Ta lắc đầu
nói:
"Ta không cho rằng một nữ nhân trước khi lập gia đình thích người
khác là không đúng. Chẳng lẽ chỉ cho nam nhân cưới tam thê tứ thiếp, nữ nhân
ngay cả quyền lợi thích một người cũng không có? Ta không cảm giác bản thân có
cái gì sai, đương nhiên căn bản không ngại cho huynh ấy biết. Nếu như là Thập
Tứ hoặc là người khác, ta đã sớm nói cho huynh ấy, chỉ duy độc Bát a ca là
không thể."
Thập Tam
nghi hoặc hỏi:
"Lời này là có ý gì?"
Ta thê lương nói:
"Ta
không biết phải nói với ngươi như thế nào, nhưng thật sự duy độc Bát a ca là
không thể để cho huynh ấy biết. Có lẽ huynh ấy có thể mặc kệ hiện tại hoặc sau
này cũng không so đo, nhưng ta không thể mạo hiểm. Sự việc nguy hiếm, ta không
dám làm liều."
Nói xong
dùng tay chống đầu yên lặng ngồi yên, lòng tràn đầy ưu tư. Thập Tam khẽ thở dài
nói:
"Ta không biết rõ ý tứ của ngươi, nhưng ta tin tưởng ngươi, ngươi
khẳng định là có lý do bất đắc dĩ."
Ta nhịn không được đưa tay lôi kéo
cánh tay hắn nhẹ lay động vài cái. Ta thật sự may mắn biết bao khi có được bạn
bè giống như Thập Tam vậy.
Hắn vỗ nhẹ
tay ta, ấm áp cười một tiếng, chậm uống một ngụm rượu nói:
"Trước kia ta
cũng từng hy vọng ngươi cùng Tứ ca thành đôi. Dù sao một người là người chiếm
vị trí quan trọng nhất trong lòng ta, một người là tri kỷ mà ta thực sự tán
thưởng. Nhưng sau đó ngươi không muốn, mặc dù ta không thể lý giải sự mâu thuẫn
trong lời nói và hành động của ngươi trước nay, nhưng lại càng không muốn miễn
cưỡng ngươi. Sự lưu tâm của Tứ ca đối với ngươi ngày càng nhiều, nhưng cũng
không phải là không thể thiếu ngươi.
"Khi ngươi đem cây trâm cùng vòng cổ trả
lại, Tứ ca chỉ tự giễu cười cười, đối với sự trêu ghẹo của ta chỉ nói:
"Ngay cả lời cả đời không lấy chồng, ngày ngày làm bạn cùng đèn phật cũng
đều nói ra. Lần sau sẽ không phải nói thà chết không lấy chống chứ? Thôi! Không
miễn cưỡng nàng!"
"Nói xong đem những đồ vật đó cất đi, với ngươi cũng
không để bụng. Nhưng sau khi từ biên ngoại trở về, tâm tư Tứ ca lại thay đổi,
đã đi tìm lại cây trâm và vòng cổ."
Ta nhịn
không được hỏi:
"Là vì miếng ngọc bội kia sao?"
Thập Tam trừng mắt
liếc ta một cái, nói:
"Ngươi cho rằng ai cũng đều giống thái tử gia
sao!"
Ta cắn môi chưa nói gì, hắn cười:
"Ngươi thật là khờ! Khi đó
dĩ nhiên mọi người trầm trồ trước sắc đẹp của Mẫn Mẫn nhưng kẻ được những người
tinh ý thực lòng khâm phục và tán thưởng chính là người, khúc hát là ngươi đặt
lời, vũ điệu là do ngươi dàn dựng, cảnh tượng như mộng như ảo đó đều là một tay
ngươi sắp xếp thủ bút. Ngay cả ta giờ đây vẫn nghĩ nếu điệu vũ đó là của ngươi
sẽ khiến người ta chấn động như thế nào?"
"Mà khó có được nhất chính là tấm lòng
của ngươi đối với Mẫn Mẫn. Có nữ tử nào trong Tử Cấm thành này giống như ngươi
không, ai nấy đều cố tình biến đổi bản thân tranh nhau khoe sắc, hục hặc lẫn
nhau tranh thủ tình cảm, rất nhiều kẻ còn ra vẻ thản nhiên vụng về, nhưng cũng
chỉ là "lấy lùi để tiến". Nhưng ngươi thực sự muốn nhường cho Mẫn Mẫn
vẻ mỹ lệ, mang theo che chở cùng thưởng thức đi thành tâm tán thưởng, giữ gìn
vẻ mỹ lệ một nữ nhân khác. Thành thật mà nói, ta chưa từng thấy, phỏng đoán Tứ
ca cũng chưa từng gặp qua!".
Hắn nhấp ngụm rượu cười nói:
"Còn cả
những việc ngươi làm để bảo vệ cho Thập Tứ đệ. Hai chữ "nghĩa khí"
ngươi làm được rất tốt."
Ta cười khổ
lắc đầu. Thập Tam nói tiếp:
"Tứ ca làm việc, trong lòng trước sau đều đã
định sẵn, trầm ổn không loạn. Nên khi huynh ấy cầm cây trâm cùng vòng cổ vài
ngày nhưng vẫn do dự có nên đưa cho ngươi hay không thì ta mới giật mình nhận
thấy huynh ấy đối với ngươi không phải chỉ là đơn giản tâm tư chấn động thôi.
Cho nên hôm đó thấy ngươi mang trâm mà đến, dĩ nhiên lòng ta cảm giác thở phào
nhẹ nhỏm. Lúc Thập ca đá ngươi một cước, trong nháy mắt ta thấy trong mắt Tứ ca
tất cả đều là đau lòng. Chỉ có ngươi lại cố tình không biết quý trọng bản thân,
khiến cho Tứ ca vừa ra khỏi cung, chuyện thứ nhất đi làm chính là tìm dược cho
ngươi."
Ta mê man
suy ngẫm, là như vậy sao? Lúc ấy không có lưu ý, vậy ra khi bị đạp một cước đó,
hắn lại đau lòng thay ta.
Thập Tam A
Ca bắt chước vẻ mặt nghiêm túc của Tứ A Ca, ánh mắt lãnh đạm hướng phía ta nói:
"Trong phủ, Tứ ca luôn luôn quy củ sâm nghiêm, chưa từng người nào dám có
ý càn quấy. Không nhắc tới gia pháp, chỉ cần khuôn mặt cùng ánh mắt của Tứ ca,
liền đủ để khiến người khác kinh sợ."
Ta vỗ hắn một cái, cười nói:
"Đủ rồi, ngươi không có khí thể của Tứ vương gia, giả hổ không giống chỉ
giống mèo thôi."
Hắn ha ha
cười:
"Lần trước ngươi trêu chọc huynh ấy, ta thật lo lắng thay cho ngươi.
Nhưng khi hỏi Tứ ca xử trí ngươi như thế nào, huynh ấy lại thản nhiên nói:
"Không phải chuyện lớn gì, cứ kệ nàng thôi, hiếm khi thấy được nàng cao
hứng như thế.""
Ta nhìn chăm
chú những mảnh sứ vỡ trên mặt đất, hơi ấm man mác từ từ vây quanh, mạnh mẽ bưng
bát rượu của Thập Tam, uống sạch. Thập Tam vì không cần bát đựng rượu, bản thân
cũng uống mấy ngụm to.
Thập Tam hai
tay chống trên bàn, cúi người đối mặt với ta, thần sắc nghiêm nghị nói:
"Nhược Hi, mặc kệ ngươi bởi vì sợ hoàng a mã chỉ hôn hay là trong lòng có
Tứ ca. Dù sao hôm nay ngươi đã hứa hẹn cùng Tứ ca, ngươi phải đối xử thật tốt
với huynh ấy, nếu bởi vì Bát ca mà làm Tứ ca thương tâm, ta sẽ không tha thứ
cho ngươi.Do dự không quyết, hại người hại mình, ta coi thường nữ nhân như
vậy!"
No comments
Post a Comment