TRUYỆN NGÔN TÌNH - BỘ BỘ KINH TÂM CHƯƠNG 72
BỘ BỘ KINH TÂM
Tác giả: Đồng Hoa
Dịch: Đào Bạch Liên (Alex)
Nguồn: blog.daobachlien.com
Thể loại: Kiếm hiệp, Xuyên việt
CHƯƠNG 72:
Ta lập tức
trả lời:
"Nếu ta đã lựa chọn, sau này tuyệt sẽ không cùng Bát a ca có tư
tình nam nữ, bởi vì ta cũng chán ghét quan hệ nam nữ dây dưa không rõ."
Thập Tam
chậm rãi ngồi xuống, uống một hớp rượu, nói:
"Nhược Hi, Tứ ca là người che
giấu tâm sự của mình rất kỹ, rất khó cùng người khác thân cận. Ai cũng đều chỉ
nhìn thấy sự lạnh lùng của huynh ấy, nhưng không biết trong lòng huynh ấy thật
ra rất nóng. Lời lẽ sắc lạnh như băng, ngay cả vợ con đối với Tứ ca cũng có
chút sợ hãi, nhưng lại không biết ẩn dưới cái sắc lạnh đó là sự ấm áp."
"Tính
cách như vậy rất dễ dàng tự mình chuốc khổ, có chuyện gì, mặc dù ta có thể cùng
huynh ấy nói một chút nhưng chỉ có thể chia sẻ được một phần tâm sự, không thể
gánh vác được tất cả sầu muộn của huynh ấy, huynh ất vẫn cô quạnh như cũ. Ta
luôn ngóng trông có một người, khi huynh ấy phiền lòng có thể làm cho huynh ấy
vui vẻ, khi huynh ấy vắng vẻ sẽ cầm tay huynh ấy, cho huynh ấy biết bên cạnh
huynh ấy luôn có người ở bên."
"Mặc dù ngươi nói bản thân không đọc qua sách vở,
nhưng ta biết ngươi tuyệt đối không thua kém những người đọc sách như chúng ta.
Trong lòng tự có chủ kiến, lý giải cũng mạch lạc rõ ràng. Khi cùng ngươi nói
chuyện đến nỗi cảm giác là ngươi căn bản không giống với nữ tử được dưỡng tại
khuê phòng, mà lại giống như người đã ngao du qua hết thảy núi cao sông dài,
biển rộng hồ sâu cũng đều đã ghé chân vậy."
Hắn nhìn ta,
chậm rãi nói:
"Chỉ cần ngươi nguyện ý, ngươi nhất định có thể cùng Tứ ca
thổ lộ tình cảm với nhau, bởi vì ngươi có thể hiểu được chí hướng của huynh ấy,
khổ tâm cùng đau đớn của huynh ấy!"
Ta có phần
sững sờ, Thập Tam cúi đầu lặng im một lúc lâu, rồi đột nhiên kêu lên:
"Nhược Hi, có mấy câu, ngươi nhất định phải nhớ thật kỹ, sau này chỉ sợ
không có cơ hội tỉ mỉ nói, thôi thì hôm nay nói hết một lần luôn."
Hắn thương
cảm nhìn ta nói:
"Hoàng a mã thương ngươi nhiều năm như vậy, tất nhiên là
bởi vì ngươi thông minh tinh tế, tận tâm hầu hạ, nhưng quan trọng hơn cả là bởi
vì ngươi là người hiếm thấy trong Tử Cấm thành này không có tâm tư lợi dụng,
chưa từng có tâm tư tranh quyền đoạt lợi, không có thiên vị giúp đỡ bất luận kẻ
nào, không có chèn ép bất luận người nào, chỉ toàn tâm toàn ý hầu hạ hoàng a
mã. "
"Về sau ngươi cũng sẽ phải như vậy. Mấy năm nay nhìn ngươi thật nở mày nở
mặt, một người là Lý Đức Toàn, một người là ngươi, không cần nói những đại thần
thông thường, mà ngay cả chính những a ca chúng ta cùng các nương nương thấy
thì mặt cũng đều mang ba phần cười, nhưng trong Tử Cấm thành này sau lưng không
biết có bao nhiêu người ghen ghét ngươi. Ngươi có thể vẫn luôn bình an vô sự,
không phải bởi vì Bát ca là anh rể của ngươi, cũng không phải bởi vì ngươi cùng
ta, cùng Thập ca, Thập Tứ đệ quan hệ tốt, mà toàn là do sự sủng ái của hoàng a
mã."
"Nếu ngươi tham dự vào việc tranh đấu của bọn ta, ngươi sẽ mất đi tín nhiệm
cùng ân sủng mà hoàng a mã dành cho ngươi, mất đi những cái đó, vậy khi những
oán hận được tích góp từng chút từng chút bao năm nay được bộc lộ ra. Nhược Hi
à! Đến lúc đó ngươi làm thế nào để chịu được đau khổ đây?"
"Hơn
nữa, đây vốn là việc tranh giành giữa nam nhân chúng ta với nhau. Chúng ta làm
như thế, đều là vì dục vọng của mình, muốn càng nhiều vinh quang, càng nhiều quyền
lợi, muốn ngồi vào cái vị trí cao cao tại thượng kia. Mặc kệ kết quả như thế
nào, đó đều là cái giá chúng ta phải trả. Nhưng ngươi vì sao phải hy sinh cho
dục vọng đó của chúng ta đây? Nó vốn chẳng đáng để ngươi trả giá như thế."
Ta ôm đầu,
thống khổ hỏi:
"Tại sao? Tại sao phải nhắc nhở ta những thứ này? Ta không
muốn biết!"
Hắn dịu dàng
nói:
"Bát ca là anh rể của ngươi, huống chi ngươi còn cùng hắn… Thêm nữa
Thập ca, Thập Tứ đệ là những người mà ngươi rất khó dứt bỏ. Nhưng ngươi đã đáp
ứng Tứ ca, ta sợ ngươi nhất thời xử trí theo cảm tính bị cuốn vào tranh đấu của
chúng ta. Ta biết tận mắt thấy những gì phát sinh sẽ khiến ngươi thống khổ,
nhưng nếu tham gia vào ngươi càng thống khổ hơn."
Thập Tam yên
lặng uống rượu, thở dài nói:
"Đây là gia đình đế vương! Không thể tránh
khỏi tranh đấu cùng thống khổ! Không ai có thể ngăn cản! Nhìn xa trông rộng như
hoàng a mã cũng chỉ có thể bất đắc dĩ nhìn tất cả phát sinh, huống chi là
ngươi? Nhược Hi! Ta chỉ muốn tương lai ngươi đi theo Tứ ca, đối xử với huynh ấy
thật tốt. Mọi việc ngươi không cần để ý tới, ai thắng ai thua, sẽ chỉ là chuyện
giữa chúng ta thôi."
Thập Tam vỗ
lưng ta nói:
"Hôm nay chính là muốn uống thật say, không nói mấy chuyện
này nữa, uống rượu!"
Ta bưng bát
lên uống, chỉ mong sao mau mau say đi thôi, bằng không vẫn còn phải đối mặt với
những việc này. Thập Tam hình như có ý chuốc cho ta say, một chén lại một chén
chuốc rượu cho ta.
No comments
Post a Comment