CHIẾN THẦN - CHƯƠNG 41 TẬP 02 - ĐINH MẶC - TRUYỆN NGÔN TÌNH TRUNG QUỐC - TRUYENHOANGDUNG
CHIẾN THẦN
Tác giả: Đinh Mạc
Thể loại: Ngôn tình hiện đại, huyền ảo
TẬP 02: NỤ HÔN CỦA NGƯỜI MÁY
CHƯƠNG 41 : THĂM DO THÂN THỂ 2
Rồi hắn lệnh cho người dìm cô xuống đáy biển.
Nước biển lạnh đến thấu xương, cô muốn giãy giụa, lại phát hiện cả người không còn chút sức lực. Song cảm giác lạnh lẽo này lại giống như một bàn tay, từ từ mơn trớn từ khuôn mặt xuống tới ngực, rồi tới bắp đùi...
Cô ngẩng đầu, lại thấy Thẩm Mặc Sơ không một mảnh vải che thân, lờ mờ xuất hiện dưới đáy biển. Anh ta vẫn giữ nguyên dáng vẻ anh tuấn mà trầm lặng, ánh mắt sáng ngời nhìn cô chằm chằm.
“Anh còn sống sao?”
Nước biển lạnh đến thấu xương, cô muốn giãy giụa, lại phát hiện cả người không còn chút sức lực. Song cảm giác lạnh lẽo này lại giống như một bàn tay, từ từ mơn trớn từ khuôn mặt xuống tới ngực, rồi tới bắp đùi...
Cô ngẩng đầu, lại thấy Thẩm Mặc Sơ không một mảnh vải che thân, lờ mờ xuất hiện dưới đáy biển. Anh ta vẫn giữ nguyên dáng vẻ anh tuấn mà trầm lặng, ánh mắt sáng ngời nhìn cô chằm chằm.
“Anh còn sống sao?”
Cô hỏi.
Anh ta không trả lời, chỉ nhìn cô bằng ánh mắt thâm trầm, cánh tay rắn chắc nhẹ nhàng đỡ lấy cơ thể cô, hơi thở lạnh lẽo cứ thể phả lên mặt cô.
Cô cảm thấy yên tâm hơn một chút.
Bỗng anh ta nâng người cô lên, giống như lần đầu bọn họ thân mật, cúi đầu xuống, bờ môi lạnh lẽo lại nhiệt tình như lửa. Tầm nhìn và đầu óc của cô trở nên mơ hồ, chỉ loáng thoáng nhìn thấy một đôi mắt sâu đen láy, rồi lại chợt biến thành màu đỏ tựa máu tươi. Cô còn nhìn thấy cơ bắp tráng kiện của đàn ông, cùng một đôi tay thon dài liên tiếp vuốt ve cơ thể cô. Cô không kìm được kêu lên một tiếng, khẽ khàng mở mắt.
Trên trần vẫn là những mảnh ghép kim loại chi chít vết ám khói đen sì, cô thấy mình nằm giữa cái lồng trong suốt đó. Đây là giấc mộng xuân hoang đường nhất của cô. Năng lực tự chủ ẩn sâu trong cơ thể đã khiến cô rất lâu rồi không có giấc mơ nào như vậy, thế mà hôm nay, trong tình huống nguy cấp đến vậy, tại sao cô lại mơ thấy những hình ảnh đó?
Một giây sau, sự sợ hãi ngay lập tức xông lên đỉnh đầu. Cô mất đi tri giác được bao lâu rồi? Có phải hắn đã cải tạo cô rồi không? Cô đã là người máy rồi sao?
“Cô tỉnh rồi à?”
Anh ta không trả lời, chỉ nhìn cô bằng ánh mắt thâm trầm, cánh tay rắn chắc nhẹ nhàng đỡ lấy cơ thể cô, hơi thở lạnh lẽo cứ thể phả lên mặt cô.
Cô cảm thấy yên tâm hơn một chút.
Bỗng anh ta nâng người cô lên, giống như lần đầu bọn họ thân mật, cúi đầu xuống, bờ môi lạnh lẽo lại nhiệt tình như lửa. Tầm nhìn và đầu óc của cô trở nên mơ hồ, chỉ loáng thoáng nhìn thấy một đôi mắt sâu đen láy, rồi lại chợt biến thành màu đỏ tựa máu tươi. Cô còn nhìn thấy cơ bắp tráng kiện của đàn ông, cùng một đôi tay thon dài liên tiếp vuốt ve cơ thể cô. Cô không kìm được kêu lên một tiếng, khẽ khàng mở mắt.
Trên trần vẫn là những mảnh ghép kim loại chi chít vết ám khói đen sì, cô thấy mình nằm giữa cái lồng trong suốt đó. Đây là giấc mộng xuân hoang đường nhất của cô. Năng lực tự chủ ẩn sâu trong cơ thể đã khiến cô rất lâu rồi không có giấc mơ nào như vậy, thế mà hôm nay, trong tình huống nguy cấp đến vậy, tại sao cô lại mơ thấy những hình ảnh đó?
Một giây sau, sự sợ hãi ngay lập tức xông lên đỉnh đầu. Cô mất đi tri giác được bao lâu rồi? Có phải hắn đã cải tạo cô rồi không? Cô đã là người máy rồi sao?
“Cô tỉnh rồi à?”
Giọng nói của Minh Hoằng êm ái như nước chảy, trầm thấp dễ
nghe, lại gần trong gang tấc. Cô hoảng sợ quay đầu, thấy hắn đang nằm cách cô
chưa tới mười centimét, thế nhưng... chết tiệt, tại sao hai người lại nằm bên
nhau trong tư thế này chứ?
Dưới ánh đèn sáng choang, cơ thể cao lớn, trắng trẻo của Minh Hoằng chẳng khác nào một tác phẩm nghệ thuật được thiết kế một cách hoàn mĩ, với những đường cong hoàn hảo, cơ bắp rắn chắc và vô cùng cân đối. Đúng vậy, lúc này hắn không mặc gì cả, nằm nghiêng bên cạnh cô, một tay chống đầu, dưới mái tóc ngắn màu đen mềm mại là cặp mắt đỏ rực, sáng quắc, đang nhìn cô chăm chú.
Quần áo của cô chẳng biết từ lúc nào đã bị lột sạch. Mặc dù đã biến thân nhưng cô thể cô đã mất khả năng phòng vệ. Hứa Mộ Triều liền hành động theo phản xạ, dùng tay che những chỗ nhạy cảm.
Nhưng bàn tay còn lại của Minh Hoằng vẫn tự do du ngoạn trên người cô, khiến cô không khỏi kinh hồn bạt vía mà rùng mình. Hắn đang làm gì vậy? Một người máy, tại sao lại muốn trêu đùa cô? Lẽ nào hắn cũng có dục vọng của loài người? Không thể nào!
Hứa Mộ Triều đột nhiên nhận ra mình không thấy khó chịu chỗ nào cả, chẳng lẽ hắn chưa cải tạo cô? Hay hắn cải tạo quá thành công, đến nỗi cô gần như không cảm nhận được gì?
“Hứa.”
Dưới ánh đèn sáng choang, cơ thể cao lớn, trắng trẻo của Minh Hoằng chẳng khác nào một tác phẩm nghệ thuật được thiết kế một cách hoàn mĩ, với những đường cong hoàn hảo, cơ bắp rắn chắc và vô cùng cân đối. Đúng vậy, lúc này hắn không mặc gì cả, nằm nghiêng bên cạnh cô, một tay chống đầu, dưới mái tóc ngắn màu đen mềm mại là cặp mắt đỏ rực, sáng quắc, đang nhìn cô chăm chú.
Quần áo của cô chẳng biết từ lúc nào đã bị lột sạch. Mặc dù đã biến thân nhưng cô thể cô đã mất khả năng phòng vệ. Hứa Mộ Triều liền hành động theo phản xạ, dùng tay che những chỗ nhạy cảm.
Nhưng bàn tay còn lại của Minh Hoằng vẫn tự do du ngoạn trên người cô, khiến cô không khỏi kinh hồn bạt vía mà rùng mình. Hắn đang làm gì vậy? Một người máy, tại sao lại muốn trêu đùa cô? Lẽ nào hắn cũng có dục vọng của loài người? Không thể nào!
Hứa Mộ Triều đột nhiên nhận ra mình không thấy khó chịu chỗ nào cả, chẳng lẽ hắn chưa cải tạo cô? Hay hắn cải tạo quá thành công, đến nỗi cô gần như không cảm nhận được gì?
“Hứa.”
Đôi mắt hắn như hai viên hồng ngọc, lóe lên những tia vui vẻ.
“Vừa rồi
là trạng thái đạt tới cao trào của động vật sao? Các chỉ số năng lực của cơ thể
tăng vọt, sức chiến đấu cũng vì thế mà tăng theo sao, tại sao vậy?”
Hứa Mộ Triều ngẩn ra.
Hắn rút tay về, hài lòng nói:
Hứa Mộ Triều ngẩn ra.
Hắn rút tay về, hài lòng nói:
“Tôi từng đọc về bộ phận này ở trong sách, không
ngờ nó lại thần kì đến mức này.”
Tựa hồ vẫn còn rất hứng thú, hắn lại đưa tay ra, nhẹ nhàng ve vuốt, thăm dò. Cả người cô lập tức run rẩy, dường như hắn rất hài lòng với phản ứng này của cô.
Hứa Mộ Triều hít sâu một hơi, mặt không đổi sắc, cố chịu đựng sự giày vò này. Cô mỉm cười, ngẩng đầu nhìn hắn.
Tựa hồ vẫn còn rất hứng thú, hắn lại đưa tay ra, nhẹ nhàng ve vuốt, thăm dò. Cả người cô lập tức run rẩy, dường như hắn rất hài lòng với phản ứng này của cô.
Hứa Mộ Triều hít sâu một hơi, mặt không đổi sắc, cố chịu đựng sự giày vò này. Cô mỉm cười, ngẩng đầu nhìn hắn.
“Nói như vậy, anh chỉ đang quan sát, chứ chưa
bắt đầu cải tạo tôi sao?”
Minh Hoằng nhìn lên mặt cô, rồi không khỏi ngẩn ra. Thân là người máy có đủ cả trí tuệ và năng lực, hắn luôn tự phụ mình là chúa tể của đại lục, tuyệt đối không có bất cứ người máy nào sánh được với hắn. Vài năm gần đây, mục tiêu duy nhất của hắn chính là nghiêm khắc thực thi nguyên tắc cơ bản. Sắp tới, hắn dự định khi thời cơ chín muồi sẽ rời khỏi lòng đất, đưa đội quân người máy tung hoành khắp nơi, gia nhập cuộc chiến của đại lục.
Nửa năm trước, khi đang bí mật thăm dò các lãnh địa của đại lục, hắn bất ngờ gặp được Đồ Lôi. So với sự điên cuồng của zombie, sự giảo hoạt của loài người thì thú tộc với chỉ số IQ cực thấp dưới sự lãnh đạo của một Đồ Lôi tầm thường chính là quân liên minh và con tốt thí tốt nhất của người máy bọn hắn. Hơn thế nữa, dường như Đồ Lôi cũng rất vui lòng, tự nguyện dựa dẫm vào đội quân hùng mạnh thế như chẻ tre của Minh Hoằng.
Hôm nay, Đồ Lôi lại gửi cho hắn Hứa Mộ Triều, chính là mang đến cho hắn sự hứng thú tột cùng. Cô vừa có ngoại hình xinh đẹp của loài người, vừa có khả năng chiến đấu mạnh mẽ của người thú, hơn thế, sức mạnh còn vượt xa đám binh sĩ bình thường, thậm chí gần như có thể ngang hàng với hắn. Đương nhiên, hắn có thể không ngừng cải tiến chính mình. Trên thực tế, lúc này, sức mạnh của hắn đã vượt qua cô.
Với một tác phẩm nghệ thuật hoàn mĩ như vậy, hắn không vội cải tạo ngay, mà muốn chơi đùa thêm vài ngày nữa. Hắn đã nhẫn nại, đáp ứng mọi yêu cầu của cô. Nhưng cô lại không nghe lời hắn, còn dám nghi ngờ sự cao quý của người máy, nghi ngờ ý nghĩa tồn tại của nguyên tắc cơ bản. Những lời cô nói khiến tâm tư của một gã người máy luôn tôn thờ chủ nghĩa máy móc như hắn thậm chí còn nảy sinh chút rối loạn.
Chính vì vậy, hắn phải khiến cô nàng ngang ngược này tâm phục khẩu phục mà ngã vào lòng hắn. Dù sao thì hắn vốn có ý định giải phẫu cô, chờ đến hôm nay cũng đã trễ nải quá lâu rồi.
Đây là lần đầu tiên hắn cải tạo một cơ thể sống cao cấp như vậy. Hắn lột sạch quần áo của cô, tự dùng đôi tay nhạy bén của mình chạm tới từng bộ phận trên người cô, mỗi một tấc da, mỗi một đốt xương.
Cô hôn mê, bất tri bất giác biến thân, nằm trong vòng tay hắn, khe khẽ run rẩy từng hồi. Vẻ mặt cô hết sức kì quái, tựa hồ vừa khổ sở vừa yếu ớt, lại có vẻ âm thầm khao khát. Mọi hành động tiếp theo của hắn hoàn toàn bị cảm giác trên thân thể và biểu cảm trên gương mặt cô dẫn dắt, làm chệch hướng kế hoạch đã định của hắn. Mà trên màn hình máy quét biểu thị, các chỉ số của cơ thể cô nhảy lên đỉnh cao nhất mà hắn từng thấy. Nhìn cơ thể bán thú trước mặt, đột nhiên hắn cảm thấy mìnhh chưa hiểu hết về cô, thiếu chút nữa đã hành động tùy tiện, cải tạo cô thành cỗ máy chiến đấu tầm thường.
Thế nên, hắn liền cất hết dụng cụ giải phẫu và các bộ phận kim loại định lắp đặt cho cô đi, sau đó tự cởi quần áo, nằm xuống cạnh cô. Hắn không biết phải làm thế nào để mình cũng đạt được đỉnh điểm sinh lí giống như cô, để chỉ số cơ thể và năng lực chiến đấu tăng vọt trong nháy mắt.
“Hứa, tôi vẫn chưa cải tạo đâu.”
Minh Hoằng nhìn lên mặt cô, rồi không khỏi ngẩn ra. Thân là người máy có đủ cả trí tuệ và năng lực, hắn luôn tự phụ mình là chúa tể của đại lục, tuyệt đối không có bất cứ người máy nào sánh được với hắn. Vài năm gần đây, mục tiêu duy nhất của hắn chính là nghiêm khắc thực thi nguyên tắc cơ bản. Sắp tới, hắn dự định khi thời cơ chín muồi sẽ rời khỏi lòng đất, đưa đội quân người máy tung hoành khắp nơi, gia nhập cuộc chiến của đại lục.
Nửa năm trước, khi đang bí mật thăm dò các lãnh địa của đại lục, hắn bất ngờ gặp được Đồ Lôi. So với sự điên cuồng của zombie, sự giảo hoạt của loài người thì thú tộc với chỉ số IQ cực thấp dưới sự lãnh đạo của một Đồ Lôi tầm thường chính là quân liên minh và con tốt thí tốt nhất của người máy bọn hắn. Hơn thế nữa, dường như Đồ Lôi cũng rất vui lòng, tự nguyện dựa dẫm vào đội quân hùng mạnh thế như chẻ tre của Minh Hoằng.
Hôm nay, Đồ Lôi lại gửi cho hắn Hứa Mộ Triều, chính là mang đến cho hắn sự hứng thú tột cùng. Cô vừa có ngoại hình xinh đẹp của loài người, vừa có khả năng chiến đấu mạnh mẽ của người thú, hơn thế, sức mạnh còn vượt xa đám binh sĩ bình thường, thậm chí gần như có thể ngang hàng với hắn. Đương nhiên, hắn có thể không ngừng cải tiến chính mình. Trên thực tế, lúc này, sức mạnh của hắn đã vượt qua cô.
Với một tác phẩm nghệ thuật hoàn mĩ như vậy, hắn không vội cải tạo ngay, mà muốn chơi đùa thêm vài ngày nữa. Hắn đã nhẫn nại, đáp ứng mọi yêu cầu của cô. Nhưng cô lại không nghe lời hắn, còn dám nghi ngờ sự cao quý của người máy, nghi ngờ ý nghĩa tồn tại của nguyên tắc cơ bản. Những lời cô nói khiến tâm tư của một gã người máy luôn tôn thờ chủ nghĩa máy móc như hắn thậm chí còn nảy sinh chút rối loạn.
Chính vì vậy, hắn phải khiến cô nàng ngang ngược này tâm phục khẩu phục mà ngã vào lòng hắn. Dù sao thì hắn vốn có ý định giải phẫu cô, chờ đến hôm nay cũng đã trễ nải quá lâu rồi.
Đây là lần đầu tiên hắn cải tạo một cơ thể sống cao cấp như vậy. Hắn lột sạch quần áo của cô, tự dùng đôi tay nhạy bén của mình chạm tới từng bộ phận trên người cô, mỗi một tấc da, mỗi một đốt xương.
Cô hôn mê, bất tri bất giác biến thân, nằm trong vòng tay hắn, khe khẽ run rẩy từng hồi. Vẻ mặt cô hết sức kì quái, tựa hồ vừa khổ sở vừa yếu ớt, lại có vẻ âm thầm khao khát. Mọi hành động tiếp theo của hắn hoàn toàn bị cảm giác trên thân thể và biểu cảm trên gương mặt cô dẫn dắt, làm chệch hướng kế hoạch đã định của hắn. Mà trên màn hình máy quét biểu thị, các chỉ số của cơ thể cô nhảy lên đỉnh cao nhất mà hắn từng thấy. Nhìn cơ thể bán thú trước mặt, đột nhiên hắn cảm thấy mìnhh chưa hiểu hết về cô, thiếu chút nữa đã hành động tùy tiện, cải tạo cô thành cỗ máy chiến đấu tầm thường.
Thế nên, hắn liền cất hết dụng cụ giải phẫu và các bộ phận kim loại định lắp đặt cho cô đi, sau đó tự cởi quần áo, nằm xuống cạnh cô. Hắn không biết phải làm thế nào để mình cũng đạt được đỉnh điểm sinh lí giống như cô, để chỉ số cơ thể và năng lực chiến đấu tăng vọt trong nháy mắt.
“Hứa, tôi vẫn chưa cải tạo đâu.”
Giọng nói của hắn toát lên vẻ cưng chiều.
“Cô
là vật thí nghiệm hoàn mĩ nhất của tôi, theo cách nói của loài người thì cô
chính là một “bảo bối” quý giá. Tôi muốn cho cô những thứ tốt nhất, nhưng chưa
phải là lúc này.”
Hứa Mộ Triều nãy giờ vẫn luôn cảnh giác cao độ, lúc này mới dám thả lỏng. Biểu cảm thở phào nhẹ nhõm của cô thực sự quá rõ ràng, hắn liền cười, nói:
Hứa Mộ Triều nãy giờ vẫn luôn cảnh giác cao độ, lúc này mới dám thả lỏng. Biểu cảm thở phào nhẹ nhõm của cô thực sự quá rõ ràng, hắn liền cười, nói:
“Hãy nói
cho tôi biết, tôi phải làm thế nào mới có thể khiến các chỉ số cơ thể và năng lực
chiến đấu tăng vọt được như cô?”
truyenhoangdung.blogspot.com
No comments
Post a Comment