CHIẾN THẦN - CHƯƠNG 35 TẬP 02 - ĐINH MẶC - TRUYỆN NGÔN TÌNH TRUNG QUỐC - TRUYENHOANGDUNG

CHIẾN THẦN

truyenhoangdung
Tác giả: Đinh Mạc
Thể loại: Ngôn tình hiện đại, huyền ảo

TẬP 02: NỤ HÔN CỦA NGƯỜI MÁY


CHƯƠNG 35 : CÓ TÀI ĂN NÓI 2

“Đánh thắng tôi cũng chẳng nói lên điều gì... Cũng không phải chỉ có mình anh đánh thắng được tôi. Trừ phi, anh học được toàn bộ năng lực của tôi, thậm chí còn phải siêu việt hơn, nếu không thì đừng có mang kĩ thuật cải tạo thấp kém của anh áp dụng lên người tôi và lính của tôi. Tôi không bao giờ chấp nhận!”
Dưới lòng đất không có mặt trời, vài giờ sau, sắc trời tối dần, chỉ có lò lửa của nhà máy hắt những tia sáng màu đỏ lên nền trời.

Phía sau Hứa Mộ Triều là một mảnh đỏ rực như ánh hoàng hôn, nhuộm hồng khuôn mặt trắng nõn của cô. Đám thú binh nín thở, quan sát người thủ lĩnh của mình.

“Phó thống lĩnh, chúng ta thực sự phải chấp nhận việc bị cải tạo sao?”

 Một thú binh rụt rè cất tiếng hỏi, trong mắt ánh lên vẻ tuyệt vọng.

Hắc Kiệt lạnh lùng nói:

 “Ngu xuẩn! Phó thống lĩnh chỉ tùy cơ ứng biến mà thôi!”

Hứa Mộ Triều lẳng lặng liếc qua từng gương mặt sợ hãi của đám thú binh một lượt, mặc dù trong lòng cô cũng không dám chắc nhưng vẫn nghiêm túc nói: 

“Tôi sẽ làm hết khả năng của mình để đưa mọi người ra khỏi đây.”

Điều kiện cô đưa ra cho Minh Hoằng không phải là đánh thắng cô, mà chính là học được toàn bộ năng lực siêu việt của cô. Việc này khó khăn hơn chuyện chiến thắng cô nhiều. Huống chi, sau lần đầu tiên giao đấu với Minh Hoằng, cô hoàn toàn không thể nắm chắc việc thắng thua. Cô chỉ có thể nghĩ mọi cách để kéo dài thời gian, tìm kiếm cơ hội chạy trốn.

Bọn họ bị nhốt trên tầng hai của tòa nhà, cửa ra duy nhất đã bị mười tên người máy có vũ trang canh gác. Ngoài ra, theo như lời Minh Huy nói, đội sĩ quan cảnh vệ còn bố trí trạm gác ở khu vực thang máy thông với mặt đất gần đó. Số lượng cảnh vệ của hai phòng tuyến chưa chắc đã có thể chế ngự được bốn mươi người thú, nhưng chỉ cần một tên cảnh vệ phát được tín hiệu cảnh báo, tức thì toàn bộ người máy sẽ nhận được tín hiệu, tiến hành vây bắt bọn họ. Làm thế nào để không làm kinh động tới bất kì một tên cảnh vệ nào là một vấn đề vô cùng khó khăn.

Rời khỏi phòng của đám thú binh, vừa mới về đến cửa phòng mình, Hứa Mộ Triều đã nghe thấy giọng nói nhỏ nhẹ của Minh Huy vang lên. 

“Anh tên là A Lệ à? Chờ anh được cải tạo xong, tôi sẽ xin Minh Tướng quân ban cho anh một cái tên... Là Minh Lệ đi! Dòng họ Minh chính là dòng họ hùng mạnh nhất!”

Hứa Mộ Triều thản nhiên đi vào, thấy A Lệ đang ngồi trên chiếc ghế sắt kê sát cửa sổ, nét mặt lạnh lùng như băng tuyết. Còn Minh Huy thì mặc một bộ đồ đỏ chót từ đầu tới chân, đang khom lưng đứng bên cạnh cậu, tựa như một đốm lửa rực rỡ.

Minh Huy ngẩng đầu, nhìn thấy Hứa Mộ Triều, liền làm mặt quỷ trêu cô. A Lệ nhìn về phía Hứa Mộ Triều, nói:

 “Tôi đói rồi!”

Lãnh địa của người máy không có thức ăn của loài người. Hứa Mộ Triều lấy lương khô trong ba lô ra, ném cho A Lệ. Minh Huy nói với Hứa Mộ Triều bằng giọng chắc nịch: 

“Sau khi cải tạo, các người sẽ không cần ăn những thứ này nữa!”

Hứa Mộ Triều ngẩng đầu, cười với cô ta. 

“Vậy thì tốt quá! Ngày nào cũng phải ăn, thật là phiền chết đi được!”

Minh Huy nghe thấy vậy thì vô cùng đắc ý.

Hứa Mộ Triều vỗ vỗ vào vai A Lệ, nói: 

“Cơ thể của cậu không được khỏe, không nên cả ngày cứ ở trong phòng thế này. Ăn xong, hãy bảo Minh tiểu thư đây dẫn cậu ra ngoài đi dạo.”

Lối xưng hô “Minh tiểu thư” này rõ ràng đã khiến Minh Huy cảm thấy vui vẻ, nhưng cô ta lại lập tức lắc đầu.

 “Tôi không thể đưa các người ra ngoài được, lối ra có cảnh vệ.”

A Lệ lập tức hiểu ra ẩn ý của Hứa Mộ Triều, trong mắt ánh lên vẻ thất vọng, giọng nói cũng trở nên nhu hòa hơn:

 “Minh tiểu thư, thực sự... không thể ra ngoài sao?”

Minh Huy trợn tròn hai mắt nhìn A Lệ, nhất thời không biết phải nói sao cho phải. Hứa Mộ Triều liền có cảm giác, có lẽ Minh Huy sẽ là một trong những tác nhân quan trọng giúp bọn họ chạy trốn thành công.

Lúc ba người đi ngang qua đám cảnh vệ ở tầng dưới, Minh Huy dương dương tự đắc nói với đám người máy toàn thân đen sì, nặng trịch: 

“Tôi sẽ trông coi hai người bọn họ, các người cứ canh gác kĩ đám người kia đi!”

Đám cảnh vệ lập tức gật đầu. 

“Tuân lệnh!”

“Những nhà xưởng này chỉ dùng để chế tạo vũ khí và trang thiết bị như súng laser, tên lửa, áo giáp...”

 Minh Huy chỉ vào một loạt những nhà xưởng màu xám tro, giới thiệu.
Hứa Mộ Triều thầm giật mình, quy mô lớn như vậy, sản lượng chắc hẳn phải khiến người ta kinh ngạc...

“Những nhà xưởng kia cũng là để chế tạo vũ khí à?” 

A Lệ dõi mắt nhìn ra phía xa, nơi có rất nhiều nhà xưởng màu xanh, trên mỗi nóc xưởng đều có dấu hiệu bông hoa lan và hình chữ thập màu đỏ.

“Không.” 

Minh Huy kiêu ngạo lắc đầu. 

“Đó là nơi người máy được sinh ra.”

Đến gần, Hứa Mộ Triều và A Lệ mới phát hiện phía sau nhà xưởng còn có lối ra. Một gã người máy hoàn toàn bằng kim loại, cao gần hai mét, bỗng mở to đôi mắt màu đỏ sậm, lặng lẽ đứng lên từ trên băng chuyền màu đen. Cứ cách một phút lại có một người máy mới được ra lò.

Minh Huy tỏ ra vô cùng hào hứng, nói: 

“Chờ tới lúc nguyên tắc cơ bản của người máy được đưa vào trong cơ thể các người, chúng ta sẽ không còn sự khác biệt nào nữa!”

Hứa Mộ Triều và A Lệ gần như đồng thanh hỏi:

 “Nguyên tắc cơ bản ư?”

Minh Huy tựa hồ giật mình vì nhận ra bản thân lỡ lời, liền lè lưỡi, lắc đầu.

 “Tôi không thể nói được.”

Sau đó, Hứa Mộ Triều có tìm cơ hội dò hỏi mấy lần, Minh Huy tuy tính tình tùy tiện, cẩu thả nhưng với chuyện này lại giữ kín như bưng. Cô ta cũng không dám dẫn bọn họ đi dạo bên ngoài quá lâu, ước chừng nửa tiếng sau đã đưa bọn họ trở lại sở chỉ huy.

Hứa Mộ Triều ngồi tựa trên chiếc ghế dài trong phòng. A Lệ nhìn cô, nói: 

“Nguyên tắc cơ bản của người máy... Tôi sẽ nghĩ cách làm rõ vấn đề này.”

Hứa Mộ Triều liếc nhìn cậu ta, lắc đầu nói: 

“Đến Minh Huy cũng không chịu nói, có vẻ đây là chương trình khống chế yêu cầu bọn họ giữ bí mật, rất khó đề cập tới.”

A Lệ nói với giọng kiên định: 

“Tôi sẽ cố hết sức!”

Hứa Mộ Triều gật đầu.

Sau khi xuống dưới lòng đất, cậu ta luôn cố gắng phối hợp. Có thể không phải vì muốn giúp cô, mà chính bản thân cậu ta cũng muốn thoát ra ngoài, mang bí mật kinh khủng dưới lòng đất về cho loài người.


truyenhoangdung.blogspot.com






No comments

Powered by Blogger.