CHIẾN THẦN - CHƯƠNG 15 - ĐINH MẶC - TRUYỆN NGÔN TÌNH TRUNG QUỐC - TRUYENHOANGDUNG

CHIẾN THẦN

truyenhoangdung
Tác giả: Đinh Mạc
Thể loại: Ngôn tình hiện đại, huyền ảo

 CHƯƠNG 15: MỘT ĐÊM HOANG MANG 3


Rõ ràng là một thanh niên anh tuấn hơn người, đâu còn dáng vẻ thô kệch, thảm thương của một kẻ tù tội. Đối mặt với một tướng mạo xuất sắc đến vậy, lại còn là mẫu đàn ông vô cùng hợp khẩu vị, Hứa Mộ Triều còn chưa kịp suy nghĩ cho rõ ràng thì dục vọng của cơ thể đã nhanh chóng kéo tới.

Sắc mặt cô nhất thời trầm hẳn xuống. Anh ta cũng chăm chú nhìn cô.
Đối với chuyện tình cảm nam nữ, thời trung học, Hứa Mộ Triều mới chỉ thầm cảm mến một người, lên đến đại học thì chưa gặp người con trai nào cho cô cảm giác rung động thực sự, cho nên kinh nghiệm rất ít ỏi. Vì thế, cô cảm thấy vô cùng buồn phiền về dục vọng bộc phát trong cơ thể mình lúc này, mà không hề để ý rằng anh chàng kia cũng đang nhìn chằm chằm vào làn da trắng mịn lộ ra sau lớp áo ngủ mong manh của cô.

“Anh nghỉ ngơi đi!” 

Hứa Mộ Triều cúi đầu, xoay người rời đi. Anh ta là tù nhân của cô, vậy mà cô lại đánh mất thể diện trước mặt anh ta, điều này khiến cô cảm thấy hết sức xấu hổ, thế nên nhất định không thể để cảnh đó tái diễn.

Nhưng Hứa Mộ Triều lại chợt nghe thấy tiếng anh ta lẩm bẩm sau lưng mình:

 “Thân là một bán thú, chắc cô đã phải nín nhịn vô cùng khổ sở nhỉ?”

 Có lẽ là bởi sức khoẻ vẫn còn yếu nên giọng nói của anh ta có phần uể oải, nhưng như thế lại càng thêm trầm thấp, quyến rũ.

 “Khuất phục hệ gene và bản năng thì có gì đáng xấu hổ? Tôi cũng có ham muốn đối với cô. Có lẽ… chúng ta nên thử một lần?”

Hứa Mộ Triều quay phắt lại nhìn anh ta. Anh ta vừa nói cái gì? Anh ta cũng có ham muốn, thử một lần ư?

Vì lời nói này, dục vọng như cơn sóng ngầm, từng đợt, từng đợt cuồn cuộn trỗi dậy trong cơ thể Hứa Mộ Triều. Đối với lời đề nghị của anh ta, phản ứng đầu tiên của cô chính là kiên quyết cực tuyệt, nhưng khi nhìn thẳng vào ánh mắt trần tĩnh của anh ta, cô lại hơi chần chừ.

Dục vọng càng lúc càng mãnh liệt. Hai ngày nay tiếp xúc với đàn ông loài người, cảm giác kích thích đã giày vò khiến cô không sao chịu nổi, thậm chí thỉnh thoảng còn đầu váng mắt hoa, nguy hiểm vô cùng. Nhưng bên cạnh cô đều là người thú, giả như có một ngày không cách nào khống chế được dục vọng, lẽ nào cô lại phải cùng đám người thú… hay sao? Người đàn ông trước mắt mặc dù không rõ lai lịch, lại chủ động mời chào cô “thử một lần”, nhất định là có mưu đồ khác, nhưng ít ra anh ta cũng là con người, hơn nữa còn nằm trong sự khống chế của cô. Thêm vào đó, anh ta nói rất có lí, dục vọng của cô là do gene và bản năng thôi thúc, muốn khống chế được nó thì phải thoả mãn nó trước.

Cô… có nên thử một lần không?

Bên ngoài cửa sổ, trời đã tối. Thỉnh thoảng lại truyền đến những tiếng hú dài của thú binh, càng khiến thế giới của người thú trở nên trống trải, thê lương.

Nhưng lúc này, Hứa Mộ Triều không nghe thấy bất cứ âm thanh nào, không nhìn thấy bất cứ hình ảnh nào.

Cái chăn đã bị cuộn thành một đống, ném xuống đất từ lâu. Cơ thể đã đang tắm rửa sạch sẽ của chàng trai lồ lộ trước mắt cô. Cho dù tay, chân, ngực, bụng đều quấn băn kín mít nhưng vẫn không che lấp được những đường cong hoàn mĩ, rắn rỏi trên cơ thể anh ta.

Đôi mắt Hứa Mộ Triều trở nên tồi sầm, cô khẽ nói với anh ta: 

“Có lẽ anh sẽ phải hối hận vì lời đề nghị của mình…”

 Một mệnh lệnh lặp đi lặp lại trong đầu cô: 

“Chạm vào, nắn bóp, ve vuốt…”

Hứa Mộ Triều ngồi lên người anh ta, đầu ngón tay lướt dọc từng tấc da thịt trên cơ thể anh ta, nóng bỏng như mang theo lửa. Cơn rạo rực bắt đầu lan toả toàn thân, đồng thời cô cũng cảm nhận được sự ham muốn của anh ta. Điều này khiến cô có chút hoảng hốt.

Anh ta không hề nhúc nhích, chỉ nằm im quan sát từng động thái của cô, nhưng chỉ được hơn mười phút, cuối cùng không nhịn được nữa, anh ta khàn giọng hỏi:

 “Cô… Chẳng lẽ cô không có kinh nghiệm gì ư?”

Hứa Mộ Triều đỏ bừng mặt, không nói một lời. Cho dù có sắp phát điên lên nhưng thực sự không biết phải làm thế nào cả. Bỗng nhiên anh ta cúi xuống, phì cười. Hứa Mộ Triều cô cùng bối rối, mơ hồ cảm thấy nụ cười của anh ta mang theo mấy phần tự giễu lạnh lùng. Không cho cô có thời gian suy nghĩ, anh ta liền thấp giọng nói:

 “Phần eo, hạ thấp xuống, mặt và ngực, áp sát vào tôi.”

“Ai nói là tôi không biết?” 

Hứa Mộ Triều tuy mạnh miệng nhưng động tác lại lóng nga lóng ngóng. Cô run rẩy hạ thấp người, làm theo chỉ dẫn của anh ta.



truyenhoangdung.blogspot.com






No comments

Powered by Blogger.