CHIẾN THẦN - CHƯƠNG 09 - ĐINH MẶC - TRUYỆN NGÔN TÌNH TRUNG QUỐC - TRUYENHOANGDUNG
CHIẾN THẦN
Tác giả: Đinh Mạc
Thể loại: Ngôn tình hiện đại, huyền ảo
CHƯƠNG 09: NGƯỜI ĐÀN ÔNG BỊ NHỐT 3
“Anh mà dám động vào tôi, tôi sẽ giết anh ngay lập tức.”
Cô nói với vẻ thản
nhiên. Lúc này, nếu như có Đại Võ ở đây, hẳn cậu ta sẽ hiểu rõ trọng lượng của
lời đe dọa này. Nhưng Thiếu úy Tống lại không hề biết điều này.
Hắn xuất thân trong một gia đình quý tộc. Lúc này, trong mắt hắn, Hứa Mộ Triều chỉ là một thiếu nữ ngây thơ, khẽ run rẩy dưới sự uy hiếp mạnh mẽ, làn da trắng nõn nà cùng đôi môi màu hồng tươi mềm mại đầy vẻ mời gọi. Với dáng vẻ này, dù miệng cô có thốt ra những lời uy hiếp thì đối với hắn, đó chẳng qua chỉ là những lời hờn dỗi, ấm ức vì không có khả năng chống trả mà thôi.
“Anh mà dám động vào tôi, tôi sẽ giết anh ngay lập tức.”
Hắn xuất thân trong một gia đình quý tộc. Lúc này, trong mắt hắn, Hứa Mộ Triều chỉ là một thiếu nữ ngây thơ, khẽ run rẩy dưới sự uy hiếp mạnh mẽ, làn da trắng nõn nà cùng đôi môi màu hồng tươi mềm mại đầy vẻ mời gọi. Với dáng vẻ này, dù miệng cô có thốt ra những lời uy hiếp thì đối với hắn, đó chẳng qua chỉ là những lời hờn dỗi, ấm ức vì không có khả năng chống trả mà thôi.
“Anh mà dám động vào tôi, tôi sẽ giết anh ngay lập tức.”
Cô nói với vẻ thản
nhiên. Lúc này, nếu như có Đại Võ ở đây, hẳn cậu ta sẽ hiểu rõ trọng lượng của
lời đe dọa này. Nhưng Thiếu úy Tống lại không hề biết điều này.
Hắn xuất thân trong một gia đình quý tộc. Lúc này, trong mắt hắn, Hứa Mộ Triều chỉ là một thiếu nữ ngây thơ, khẽ run rẩy dưới sự uy hiếp mạnh mẽ, làn da trắng nõn nà cùng đôi môi màu hồng tươi mềm mại đầy vẻ mời gọi. Với dáng vẻ này, dù miệng cô có thốt ra những lời uy hiếp thì đối với hắn, đó chẳng qua chỉ là những lời hờn dỗi, ấm ức vì không có khả năng chống trả mà thôi.
Đương nhiên những người khác khi nhìn thấy cảnh này đều có chung suy nghĩ như hắn.
“Dừng tay!”
Hắn xuất thân trong một gia đình quý tộc. Lúc này, trong mắt hắn, Hứa Mộ Triều chỉ là một thiếu nữ ngây thơ, khẽ run rẩy dưới sự uy hiếp mạnh mẽ, làn da trắng nõn nà cùng đôi môi màu hồng tươi mềm mại đầy vẻ mời gọi. Với dáng vẻ này, dù miệng cô có thốt ra những lời uy hiếp thì đối với hắn, đó chẳng qua chỉ là những lời hờn dỗi, ấm ức vì không có khả năng chống trả mà thôi.
Đương nhiên những người khác khi nhìn thấy cảnh này đều có chung suy nghĩ như hắn.
“Dừng tay!”
Giọng nói lạnh lùng, trầm khàn của người thứ ba bị lãng quên trong
thùng xe đột ngột vang lên.
Thiếu úy Tống ngẩng đầu nhìn, có chút ngạc nhiên, nói:
Thiếu úy Tống ngẩng đầu nhìn, có chút ngạc nhiên, nói:
“Một kẻ tử tù lại dám
xen vào chuyện của tao sao?”
Đang yên đang lành bị phái tới áp giải tên tử tù
không rõ lai lịch này vốn đã khiến hắn cảm thấy không được thoải mái.
Hứa Mộ Triều nhân cơ hội này lùi sang một bên. Trong mắt hai người đàn ông, cô chỉ là đang hoảng sợ lùi về phía sau trốn tránh, nhưng thực ra cô đang thầm nghĩ, chỉ một lát nữa thôi, cô sẽ ném tên Thiếu úy này cho đám thú binh cái xử lí.
“Lính đánh thuê, cô cứ việc lớn tiếng kêu cứu, để đồng nghiệp của vị Thiếu úy này đến xem hắn đã vi phạm kỉ luật quân đội loài người, cưỡng ép nữ quân nhân làm trò đồi bại như thế nào.”
Hứa Mộ Triều nhân cơ hội này lùi sang một bên. Trong mắt hai người đàn ông, cô chỉ là đang hoảng sợ lùi về phía sau trốn tránh, nhưng thực ra cô đang thầm nghĩ, chỉ một lát nữa thôi, cô sẽ ném tên Thiếu úy này cho đám thú binh cái xử lí.
“Lính đánh thuê, cô cứ việc lớn tiếng kêu cứu, để đồng nghiệp của vị Thiếu úy này đến xem hắn đã vi phạm kỉ luật quân đội loài người, cưỡng ép nữ quân nhân làm trò đồi bại như thế nào.”
Người đàn ông nhìn tên Thiếu úy với ánh mắt khinh
miệt, nói.
“Mày…”
“Mày…”
Thiếu úy Tống giận dữ hết liếc mắt nhìn người đàn ông rồi lại nhìn Hứa
Mộ Triều đang ngồi yên dưới sàn.
Hứa Mộ Triều lạnh lùng nhìn hắn, nói:
Hứa Mộ Triều lạnh lùng nhìn hắn, nói:
“Thiếu úy, anh sẽ phải hối hận vì những
gì mình vừa gây ra.”
Có vẻ như cũng sợ bị Thiếu tá và những binh lính khác phát hiện, Thiếu úy Tống tức tối nhìn hai người hồi lâu rồi cúi xuống nhặt quần áo, nhảy xuống xe.
Hứa Mộ Triều không ngờ người đàn ông này lại giúp mình, xem ra tuy tính tình anh ta cao ngạo, lạnh lùng thật nhưng cũng là một người tốt. Cô liền nói:
Có vẻ như cũng sợ bị Thiếu tá và những binh lính khác phát hiện, Thiếu úy Tống tức tối nhìn hai người hồi lâu rồi cúi xuống nhặt quần áo, nhảy xuống xe.
Hứa Mộ Triều không ngờ người đàn ông này lại giúp mình, xem ra tuy tính tình anh ta cao ngạo, lạnh lùng thật nhưng cũng là một người tốt. Cô liền nói:
“Cảm
ơn anh.”
Anh ta im lặng trong chốc lát rồi đột nhiên hỏi:
Anh ta im lặng trong chốc lát rồi đột nhiên hỏi:
“Cô đã muốn như vậy, tại sao
lại từ chối hắn?”
Hứa Mộ Triều hơi chột dạ nhưng vẫn hỏi lại với giọng bình thản:
Hứa Mộ Triều hơi chột dạ nhưng vẫn hỏi lại với giọng bình thản:
“Anh nói cái gì
cơ?”
Anh ta nói bằng giọng đầy ẩn ý:
Anh ta nói bằng giọng đầy ẩn ý:
“Cô đã kêu rất lớn.”
Hứa Mộ Triều vừa nghe đã hiểu ra, chắc hẳn ban nãy cô đã kêu thành tiếng. Tuy ở cùng đám người thú lâu ngày, cũng chẳng còn xa lạ gì với những chuyện tiếu lâm mặn trong quân đội, nhưng kinh nghiệm thực tế thì cô lại chẳng có một chút nào. Lúc này, bị một người đàn ông xa lạ nói như vậy, cô không khỏi cảm thấy vô cùng xấu hổ.
---------“Tiếu lâm mặn”: Cụm từ này chỉ một câu chuyện cười nói về một đôi nam nữ ví chuyện quan hệ tình dục như hành động cầm tiền đi ăn mì. Một ngày họ “ăn mì” đến ba, bốn bận, mãi cho đến khi anh chàng nọ không chịu nổi nữa, lớn tiếng nói: “Thật là không công bằng, tại sao tiền của tôi càng lúc càng ít mà quán mì của cô càng ngày càng rộng ra vậy?” Từ đó, dân gian lưu truyền câu chuyện cười này với cái tên là “Tiếu lâm mặn”-------------
Nhưng chỉ một lát sau, cô đã trấn tĩnh lại, nở nụ cười tươi như hoa, nhìn anh ta chằm chằm rồi dứt khoát nói:
Hứa Mộ Triều vừa nghe đã hiểu ra, chắc hẳn ban nãy cô đã kêu thành tiếng. Tuy ở cùng đám người thú lâu ngày, cũng chẳng còn xa lạ gì với những chuyện tiếu lâm mặn trong quân đội, nhưng kinh nghiệm thực tế thì cô lại chẳng có một chút nào. Lúc này, bị một người đàn ông xa lạ nói như vậy, cô không khỏi cảm thấy vô cùng xấu hổ.
---------“Tiếu lâm mặn”: Cụm từ này chỉ một câu chuyện cười nói về một đôi nam nữ ví chuyện quan hệ tình dục như hành động cầm tiền đi ăn mì. Một ngày họ “ăn mì” đến ba, bốn bận, mãi cho đến khi anh chàng nọ không chịu nổi nữa, lớn tiếng nói: “Thật là không công bằng, tại sao tiền của tôi càng lúc càng ít mà quán mì của cô càng ngày càng rộng ra vậy?” Từ đó, dân gian lưu truyền câu chuyện cười này với cái tên là “Tiếu lâm mặn”-------------
Nhưng chỉ một lát sau, cô đã trấn tĩnh lại, nở nụ cười tươi như hoa, nhìn anh ta chằm chằm rồi dứt khoát nói:
“Có dục vọng cũng không phải là điều đáng hổ
thẹn, khuất phục vì dục vọng mới đáng xấu hổ. Có lẽ anh nên cảm tạ ý chí của
tôi, vì nếu không hiện giờ… người kêu có khi lại là anh đấy.”
Người đàn ông hơi ngẩn ra, đôi mắt đen láy nhìn vẻ mặt tự tin của cô không chớp, một lúc sau, đột nhiên anh ta cười, nói:
Người đàn ông hơi ngẩn ra, đôi mắt đen láy nhìn vẻ mặt tự tin của cô không chớp, một lúc sau, đột nhiên anh ta cười, nói:
“Rất thú vị!”
Hứa Mộ Triều sửng sốt.
Cô sớm đã nhận ra anh ta là một quân nhân, tuy lúc này bị đóng đinh trên thành thùng xe một cách thê thảm, nhưng khi mỉm cười, từ anh ta vẫn toát ra vẻ kiên nghị khó cưỡng của một quân nhân. Dường như bộ râu quai nón xồm xoàm kia không còn khiến cô cảm thấy chướng mắt nữa, trái lại, nó càng khiến anh ta thêm phần khôi ngô, tuấn tú.
Hứa Mộ Triều sửng sốt.
Cô sớm đã nhận ra anh ta là một quân nhân, tuy lúc này bị đóng đinh trên thành thùng xe một cách thê thảm, nhưng khi mỉm cười, từ anh ta vẫn toát ra vẻ kiên nghị khó cưỡng của một quân nhân. Dường như bộ râu quai nón xồm xoàm kia không còn khiến cô cảm thấy chướng mắt nữa, trái lại, nó càng khiến anh ta thêm phần khôi ngô, tuấn tú.
truyenhoangdung.blogspot.com
No comments
Post a Comment