CHIẾN THẦN - CHƯƠNG 08 - ĐINH MẶC - TRUYỆN NGÔN TÌNH TRUNG QUỐC - TRUYENHOANGDUNG

CHIẾN THẦN

truyenhoangdung
Tác giả: Đinh Mạc
Thể loại: Ngôn tình hiện đại

 CHƯƠNG 08: NGƯỜI ĐÀN ÔNG BỊ NHỐT 2


Hứa Mộ Triều nhắm mắt dưỡng thần trong chốc lát rồi chợt giật mình bừng tỉnh. Chiếc xe vẫn vững chãi lướt đi. Cô vô thức ngẩng lên, vừa liếc mắt nhìn, từng đường cong từ vòm ngực rắn chắc đến vòng eo thon nhỏ của người đàn ông đó đã đập ngay vào mắt. Có lẽ khi màn đêm buông xuống, dục vọng của con người cũng trở nên mãnh liệt hơn, chẳng thế mà bỗng nhiên cô lại cảm thấy làn da màu lúa mạch kia hấp dẫn đến lạ lùng.

Đột nhiên cô không muốn kìm nén nữa, ý chí kiên cường trong nháy mắt hoàn toàn sụp đổ. Cô thực sự tò mò, không biết cảm giác của một lần thử phóng đáng sẽ như thế nào… Dù gì thì từ trước đến nay, cô vẫn luôn là một vị đội trưởng nắm trong tay trọng binh của thú tộc, cho dù có cùng kẻ tù tội này làm chuyện không nên làm đi nữa thì quyền lực và thực lực của cô cũng đủ để đối phương phải khuất phục.

Cô lại liếc nhìn người đàn ông kia. Anh ta vẫn nhắm mắt, cúi đầu, không hề nhận ra sự chuyển biến tâm lí của Hứa Mộ Triều. Còn Hứa Mộ Triều thì lại như bị bộ dạng trầm tĩnh của anh ta làm cho mê mẩn, rốt cuộc cũng nhào tới, cắn một nhát vào bả vai anh ta… Mùi vị của đàn ông, đúng là rất tuyệt vời…


Anh ta bừng mở mắt, kinh ngạc nhìn cô. Ánh mắt sắc bén như dao lúc trước giờ lại có vẻ đờ đẫn.

Cô nói:

 “Tôi không muốn như vậy, nhưng không kiềm chế nổi bản thân… Tôi sẽ bồi thường cho anh…”

Anh ta vẫn không hé răng nửa lời. Tuy Hứa Mộ Triều ghét nhất là mấy tên râu ria xồm xoàm nhưng cặp mắt vừa đen láy vừa trong trẻo kia thực sự rất đẹp. Cô nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên đôi mắt của anh ta rồi nhanh chóng đưa tay xé toạc chiếc quần.

Đôi chân dài rắn chắc đúng như trong tưởng tượng cùng bộ phận đặc trưng của nam giới ngay lập tức hiển hiện trước mắt cô. Đầu cô nóng bừng, không kìm nén nổi nữa, cô khẽ khàng gặm cắn dọc theo vòm ngực xuống đến eo anh ta… Mỗi tấc da thịt đều để lại dấu răng mờ mờ. Hứa Mộ Triều nhanh chóng cởi phăng chiếc quần của mình ra, có phần luống cuống khi chủ động hòa hợp với đối phương. Cảm giác tê dại khi hai cơ thể hòa làm một thật hết sức xa lạ, giống như từng đợt sóng ngầm, từ từ đưa cô lên đỉnh cao của khoái lạc.

Khoảnh khắc đó chẳng khác nào tảng băng trong đêm đông lạnh buốt cùng tuyết đọng trên núi cao bỗng chốc bị tan ra thành nước, tạo thành một dòng thác khổng lồ, ào ào xối xuống.

Cơn rùng mình mãnh liệt kéo dài rất lâu rồi chìm hẳn xuống. Hứa Mộ Triều buông người đàn ông đó ra, nhắm mắt lại, thở dài vẻ thỏa mãn.

Bỗng nhiên cô phát hiện có điều gì đó không đúng. Vụt mở mắt ra, một ý nghĩ chợt lóe lên, soi rọi đầu óc cô. Cô giật mình cúi đầu nhìn, quần áo trên người vẫn còn nguyên vẹn. Lại nghiêng đầu nhìn về phía người đàn ông kia, chiếc quần dài vẫn còn nguyên trên người anh ta.

Hứa Mộ Triều ngước mắt lên. Người đàn ông đó đang nhìn cô chằm chằm với ánh mắt trợn tròn kinh ngạc, nét mặt có vẻ kì quái rất khó diễn tả bằng lời.


Hóa ra lại là giấc mơ ấy… Mặt Hứa Mộ Triều nóng như lửa đốt, đây là lần đầu tiên cô quan hệ với một người đàn ông cụ thể trong giấc mơ, mà người đàn ông này lại đang ở cách cô chỉ vài mét. Mặc dù Hứa Mộ Triều không sợ trời không sợ đất nhưng lúc này lại xấu hổ đến mức không biết giấu mặt vào đâu.

Bỗng nhiên có một tiếng động khe khẽ truyền đến, hai người đồng thời nhìn về phía cửa hông của thùng xe với ánh mắt cảnh giác. Một tên sĩ quan cao lớn đẩy cửa đi vào, còn tiện tay khóa trái cửa lại.

Gã sĩ quan lạ mặt này khá trắng trẻo và đẹp trai, chỉ tiếc là cặp mắt hơi nhỏ, dài, trông có vẻ nham hiểm. Hắn nhìn chằm chằm vào khuôn mặt ngỡ ngàng của Hứa Mộ Triều, nói:

 “Lính đánh thuê, tôi là Thiếu úy Tống Huyên. Cô có hứng thú theo tôi không?”

Hứa Mộ Triều ngẩng cao đầu, lạnh lùng đáp: 

“Không có hứng thú.”

Thiếu úy Tống nhìn cô chằm chằm rồi mỉm cười, bắt đầu khom lưng cởi quần.

Hứa Mộ Triều quan sát nhất cử nhất động của hắn, trong lòng bừng bừng lửa giận. Hắn muốn làm trò gì đây? Đúng là tự tìm chỗ chết mà. Nhưng đoàn xe còn chưa tiến vào vòng mai phục của đội quân người thú, nếu lúc này cô làm ầm lên thì hình như không được ổn lắm.

Tên Thiếu úy thấy Hứa Mộ Triều vẫn ngồi bất động liền nhanh chóng cởi hết quần áo, cười tủm tỉm, đi tới trước mặt cô.

truyenhoangdung.blogspot.com





No comments

Powered by Blogger.