CHIẾN THẦN - CHƯƠNG 06 - ĐINH MẶC - TRUYỆN NGÔN TÌNH TRUNG QUỐC - TRUYENHOANGDUNG

CHIẾN THẦN

truyenhoangdung
Tác giả: Đinh Mạc
Thể loại: Ngôn tình hiện đại

 CHƯƠNG 06: ĐỘI TRƯỞNG NGƯỜI THÚ 3


Màn đêm bao phủ vạn vật, mờ mờ ảo ảo như bóng ma. Quanh con đường ven sông đào bảo vệ thành, không hề có bóng dáng nhà cửa, tạo cảm giác vô cùng hẻo lánh, hoang vu. Lúc này, có năm chiếc xe nối đuôi nhau lặng yên không một tiếng động, tiến về phía biên giới phạm vi thế lực của thú quân.

“Ai đó?”

 Trên chiếc xe bọc thép dẫn đầu, hai tên lính lực lưỡng cảnh giác giơ cao tay súng. Đoàn xe lập tức dừng lại. Đám binh lính nhất loạt giơ súng lên, nhắm thẳng về phía màn đêm hun hút.

Một bóng người mảnh mai đột nhiên xuất hiện. Là một cô gái. Không ngờ trong phạm vi thế lực của đám thú binh đáng sợ kia lại xuất hiện một cô gái chặn đường bọn họ.

Thiếu tá Quan Duy Lăng ngồi trên chiếc xe thứ hai phất tay ra hiệu, những chiếc đèn pha công suất lớn lập tức sáng lên. Trong ánh sáng chói mắt của đèn chân không, bọn họ thấy rõ cô gái đang thong thả bước từng bước về phía họ.

Đó rõ ràng là một thiếu nữ với mái tóc đen dài, óng mượt như tơ, trên người khoác bộ quần áo màu đen vừa vặn, gọn gàng, càng làm tôn lên nước da trắng mịn như ngọc, đôi chân dài thon nhỏ, mềm mại. Khuôn mặt cô hơi tròn, đầy đặn mà không béo, ngũ quan hết sức thanh tú, vừa nhìn đã thấy động lòng, trong nét dịu dàng đáng yêu lại mang theo chút hương thầm hấp dẫn.

Điểm tương phản duy nhất chính là khẩu súng tự động khổng lồ mà cô đang vác trên vai.

Cô gái dừng bước, cách chiếc xe đầu tiên khoảng mười mét, đảo mắt lướt qua đám binh lính một lượt rồi mới cao giọng hỏi:

 “Này, ai trong số các người là thủ lĩnh?”

 Ngữ điệu của cô chậm rãi mà đầy vẻ tự tin.

Một tên lính lớn tiếng hỏi: 

“Cô là ai?”

Cô trừng mắt lườm hắn.

 “Tôi là lính đánh thuê, đến gia nhập đội quân của các người. Sao, không hoan nghênh à?”

Đám binh lính đã từng gặp, cũng từng chiến đấu cùng khá nhiều lính đánh thuê, nhưng rất hiếm khi nhìn thấy lính đánh thuê là phụ nữ, còn là một thiếu nữ trẻ đẹp, đáng yêu như thế này thì chưa thấy bao giờ. Có điều, nếu như cô gái này không phải là lính đánh thuê nổi tiếng dũng mãnh thì sao có thể sống sót trong phạm vi thế lực của người thú?

Anh chàng thiếu tá đẹp trai, tài giỏi lúc này mới bước ra từ trong đám đông, nói:

 “Lính đánh thuê, chúng tôi đang thực hiện nhiệm vụ, không tiện tiếp nhận cô.”

“Ồ! Nếu tôi nhớ không nhầm thì chẳng phải quân lệnh của Cố Nguyên soái chính là thống nhất chiến tuyến của loài người, không kì thị và chào đón tất cả những người cần nơi nương tựa, bất kể họ mang quốc tịch hay màu da nào sao? Lẽ nào các vị lại muốn tôi đầu quân cho thú binh?” 

Cố Nguyên soái mà cô nhắc tới chính là thủ lĩnh tối cao của liên quân loài người.

Thiếu tá Quan trời sinh tính tình nghiêm túc, không khéo ăn khéo nói, nghe thấy cô nói vậy thì nhất thời nghẹn lời. Trầm mặc một lát, anh ta mới nói: 

“Được rồi, nhưng tạm thời cô phải giao nộp vũ khí cho chúng tôi đã. Đợi đến lãnh thổ của loài người mới kiểm tra thân phận và cấp bậc của cô sau.”

Cô gái chần chừ một hồi rồi mới gật đầu, ném khẩu súng xuống đất. Thiếu tá
Quan đích thân tiến tới kiểm tra toàn thân cô gái để chắc chắn trên người cô không còn vũ khí nào khác. Anh ta để ý thấy một điều kì lạ, đó là khi bàn tay anh ta vỗ lên cơ thể cô gái, cô liền cúi đầu, khe khẽ run rẩy, như thể không tự chủ được muốn né tránh sự đụng chạm của anh ta. Điệu bộ này… giống như cô ta đang cảm thấy vô cùng hưng phấn khi được anh ta chạm vào vậy. Suy nghĩ này khiến trong lòng chàng Thiếu tá bao năm chưa được chạm vào phụ nữ khẽ rung động.

Nhưng Thiếu tá Quan không hề biết rằng, trong lòng Hứa Mộ Triều lúc này cũng như đang ngụp lặn giữa sóng to gió lớn. Anh ta là gã đàn ông loài người đầu tiên mà cô tiếp xúc gần gũi đến thế suốt hơn ba năm nay. Cô hoàn toàn không ngờ được rằng, cơ thể mình lại đột nhiên có phản ứng như vậy, tựa như có luồng nhiệt nóng giãy xẹt qua, trong nháy mắt đã xâm nhập vào hệ thần kinh của cô.

Muốn, không ngờ cô lại muốn đến thế!

Muốn đẩy ngã gã Thiếu tá trẻ đẹp trai kia xuống đất, muốn xé nát bộ quân phục phẳng phiu trên người gã.

Xem ra, sau khi thoát khỏi chiếc rương đông lạnh đó, cơ thể cô đã có nhiều biến đổi, không chỉ là những giấc mộng ngổn ngang kia, mà kể cả khi gặp đàn ông loài người, cơ thể cô cũng nảy sinh những phản ứng mãnh liệt.

Điều này thực sự không ổn!

Cô nghiến chặt răng, không muốn để cho gã Thiếu tá nhận ra sự khác thường của mình.

truyenhoangdung.blogspot.com




No comments

Powered by Blogger.