BÊN NHAU TRỌN ĐỜI - CỐ MẠN - CHƯƠNG 40 - TRUYỆN NGÔN TÌNH TRUNG QUỐC
BÊN NHAU TRỌN ĐỜI
TÁC GIẢ: Cố Mạn
Thể loại: Ngôn tình
CHƯƠNG 40 : ĐỐI DIỆN 2
Thấy Mặc Sênh ngây người, Dĩ Thâm biết
ngay cô ta chưa nghĩ đến chuyện đó. Có lúc Dĩ Thâm cảm thấy mình đang sống
chung với một đứa trẻ, anh thở dài:
- Con chúng ta sau này tốt nhất nên
giống anh.
Dùng dằng một lúc, cuối cùng Mặc Sênh
chìa tay lẩm bẩm:
- Cho em tiền!
Dĩ Thâm chỉ đưa điện thoại của anh cho
Mặc Sênh:
- Lát nữa anh sẽ gọi cho em, đừng đi
quá xa. Nếu muốn tìm anh thì gọi cho Hướng Hằng.
- Em ngại gì kia chứ?
Dĩ Thâm giơ tay sửa lại mái tóc của Mặc
Sênh bị gió đánh rối tung. Sao anh không hiểu Mặc Sênh nghĩ gì? Chỉ có điều
chuyện đó chẳng quan trọng, cứ để cô ấy làm theo ý mình.
- Hà luật sư, giờ đã nổi tiếng, trông
cũng ra vẻ lắm
Dĩ Thâm vừa đến, đã bị Tố Mẫn khiêu khích.
Dĩ Thâm quá hiểu tính khí của cô giáo
này, càng thanh minh cô ta càng châm chọc, vì vậy Dĩ Thâm không phản bác. Tố
Mẫn nói mấy câu thấy đối tượng không nói gì đành thôi.
Hướng Hằng nhìn thấy cái áo phông Dĩ
Thâm mặc, bật cười:
- Cậu đổi khẩu vị từ lúc nào thế?
Dĩ Thâm cũng cười cúi xuống nhìn áo
phông trên người, trước ngực có in bốn chữ màu đỏ cỡ lớn Trường đại học C, cảm
thấy hơi kì quặc, liền cởi ra cầm ở tay.
Hướng Hằng lập tức hiểu ra:
- Sao không thấy người nhà cậu?
- Ai biết chạy biến đi đâu
Dĩ Thâm
cũng thấy bất lực.
Lúc đó nhiều người quen nhận ra nhau
chào hỏi tíu tít. Tố Mẫn nhân cơ hội này kéo Viêm ra một chỗ hỏi:
- Dĩ Thâm đã có bạn gái chưa?’
Viêm vừa đưa tay sờ cằm mình, trả lời
giọng dứt khoát:
- Chưa!
Vợ không phải là bạn gái, về
điểm này anh ta phân định rất rạch ròi.
- Sao, vẫn như cũ à? Dĩ Thâm vẫn muốn chờ
người ta ư?
Tố Mẫn hiểu khó rõ chuyện riêng trước đây của Dĩ Thâm, nhưng đột
nhiên nghĩ ra điều gì đó, mát sáng lên.
– Không có cũng tốt, khoa mình có một cô
giáo trẻ mới về, rất xinh, điều kiện gia đình lý tưởng, học vấn cao, gia thế
tuyệt vời, để tối tôi gọi đến đây giới thiệu hai người với nhau nhưng cậu đừng
nói gì vội nhé.
Viêm đương nhiên không nói.
Dĩ Thâm vốn định đến lúc rồi về, ai ngờ
không thể nào thoát ra được. Đầu tiên là cùng mọi người đến chào các giáo sư
cũ, sau đó là cuộc giao lưu thân mật giữa học sinh các khóa, ra khỏi hội trường
đã hơn năm giờ chiều. Viêm hô to:
- Đã đặt tiệc ở khách sạn Tân Giang,
mời tất cả mọi người vui.
Tân Giang là khách sạn năm sao duy nhất
ở khu vực đó, xem ra ông bạn Viêm này chi hơi mạnh tay.
Dĩ Thâm mượn điện thoại Hướng Hằng gọi
cho Mặc Sênh.
Thực ra Mặc Sênh không có kế hoạch chụp
ảnh, lúc đi chỉ mang theo máy ảnh như một thói quen. Dĩ Thâm đến khoa luật của
anh ấy, mình cũng đến khoa của mình. Ngày đó điểm thi của Mặc Sênh chỉ vừa đủ
điểm đỗ, nên phân công vào khoa Hóa là khoa chẳng có tiền đồ gì theo quan niệm
của sinh viên hồi đó. Chẳng may môn hóa lại là môn Mặc Sênh ngán nhất, chị qua
được các kì thi đều do công của Dĩ Thâm.
Mặc Sênh chỉ học ở khoa Hóa hơn một
năm, thời gian tự học chủ yếu lại ở khoa Luật, cho nên không có nhiều người
quen. Quả nhiên đi quanh một vòng rồi mà chỉ vẫn không người quen cũ nào.
Rời khỏi khoa, chị thấy một cảnh có vẻ
được, đang loay hoay lấy góc độ.
Tay vô tình chạm vào điện thoại, bất
giác chị nghĩ đến Dĩ Thâm. Không biết ở bên đó anh đang làm gì?
Những ngày gần đây Mặc Sênh cảm thấy
rất dễ chịu và Dĩ Thâm đột nhiên khá hẳn lên, nhất là sau khi chị đi HongKong
trở về.
Cuộc sống như hiện nay dù Mặc Sênh rất
hài lòng nhưng đôi khi chị vẫn cảm thấy bất yên.
Chị không hiểu lắm suy nghĩ của Dĩ
Thâm. Thực ra xưa nay vẫn vậy, suy nghĩ của Dĩ Thâm không dễ nắm bắt, liệu có
một ngày nào đó tất cả sẽ thay đổi?
Mặc Sênh không muốn nghĩ tiếp, chị dùng
mũi giày đá viên sỏi trên đường, tự nhủ “Đã không nghĩ ra thì tốt nhất nên nghĩ
đơn giản đi vậy”.
Hội trường hôm nay đông vui chưa từng
có, đâu đâu cũng đông nghẹt học sinh các thế hệ, có những cô cậu sinh viên trẻ
măng vừa mới ra trường, có cả những người tóc đã bạc, bao nhiêu thế hệ học sinh
đã trưởng thành từ ngôi trường này.
Đang đi, chị bị một chàng trai trang
trọng trong bộple chỉnh tề ngăn lại hỏi:
- Này bạn ơi, bạn có biết Ưng Quân đang
diễn thuyết ở đâu không?
Đang suy nghĩ miên man bị hỏi bất ngờ,
Mặc Sênh hơi ngẩn người trong giây lát, dường như không hiểu câu hỏi.
“Ưng Quân ư? Mình có nghe nhầm không?”
- Bạn hỏi ai cơ?
Mặc Sênh hỏi lại vẻ
băn khoăn.
- Ưng Quân kì tích mạng của Trung Quốc,
tổng giám đốc mạng SOSO. Anh ấy đang diễn thuyết ở đâu?
Chàng trai thấy vẻ ngây ngô của Mặc
Sênh không hỏi nữa, quay sang hỏi một cô gái vừa đi đến:
- Bạn ơi, xin hỏi Ưng Quân đang diễn
thuyết ở đâu?
- Ở giảng đường số một, sao bạn đến
muộn thế, buổi diễn thuyết từ hai rưỡi đến bốn rưỡi, bây giờ đã bắt đầu khá lâu
rồi, chắc chắn không còn chỗ đâu
Nói vậy nhưng cô ta vẫn chỉ đường.
Chàng trai cảm ơn, rảo bước về phía
giảng đường số một.
Mặc Sênh đứng nguyên chỗ cũ, phải một
lát sau chị mới giải mã được thông tin này.
Ưng Quân.
Anh ấy đã về nước.
Bây giờ đang có mặt tại trường này.
Giảng đường có sức chứa cả nghìn người
đã chật như nêm, các cửa ra vào đều bị bít chặt, may nhà trường tính tới tình
huống đó, cho nên đặt một màn hình lớn bên ngoài để cho những người không vào
được hội trường có thể trực tiếp theo dõi buổi nói chuyện của nhân vật nổi
tiếng.
Mặc Sênh chen vào đám đông, ngửa cổ
nhìn người đàn ông trên màn hình, đúng là anh ấy: tự tin, đĩnh đạc, vầng trán
rộng thông minh, cặp lông mày cương nghị, những đường nét trên khuôn mặt hơi
thiếu sự mềm mại, đôi mắt điềm tĩnh với cái nhìn sắc lạnh đánh dấu một cuộc đời
không suôn sẻ, nếu không cười dễ khiến người khác e ngại khó tiếp cận.
Đó chính là Ưng Quân.
Gương mặt mới trong làng mạng thế giới,
tay trắng lập nghiệp từ thung lũng Silicon.
Triệu phú mới nổi.
Chồng trước của chị trên danh nghĩa… Có
lẽ, cũng là trên thực tế.
Chuyên đề Ưng Quân diễn thuyết rất bình
thường, đó là “Sự phát triển và những dự đoán về chuyên ngành IT ở Trung Quốc”,
nhưng do góc nhìn độc đáo, phân tích có sức thuyết phục, nhất là quá trình lập
nghiệp và thành công của bản thân anh khiến cho diễn giải của anh trở nên khác
thường. Do vốn xuất thân từ khoa học tự nhiên, Ưng Quân hết sức chú ý đến căn
cứ thực tiễn, trong bài nói của anh tương lai của IT không phải là quá xa vời,
mà những dự đoán logic dựa trên cơ sở khả thi, đầy sức thuyết phục. Bản thân
quá trình phấn đấu vươn lên và những gì anh đạt được ở thung lũng Silicon,
trung tâm khoa học kỹ thuật cạnh tranh gay gắt nhất thế giới khiến người nghe
rất cảm kích. Riêng vẻ đẹp của anh tạo nên ấn tượng đặc biết đối với thính giả.
truyenhoangdung.blogspot.com
No comments
Post a Comment