BÊN NHAU TRỌN ĐỜI - CỐ MẠN - CHƯƠNG 18 - TRUYỆN NGÔN TÌNH TRUNG QUỐC

BÊN NHAU TRỌN ĐỜI

truyenhoangdung - truyện ngôn tình trung quốc

TÁC GIẢ: Cố Mạn
Thể loại: Ngôn tình

CHƯƠNG 18: SỐ PHẬN 5

- Tôi thấy danh tiếng không phải là điểm chính yếu, điều quan trọng là anh ta có ngoại hình rất hấp dẫn, có thể thu hút các cô gái trẻ, hơn nữa, lại thuộc diện giàu có, đây cũng là một ưu thế đáng kể. 

Chủ biên gật đầu: 

- Tôi cũng nghĩ vậy. 

- Sao biết, có bằng chứng gì không? 

 Cậu sinh viên khoa báo chí tốt nghiệp khoa báo chí mới về tòa soạn quay sang Mặc Sênh hỏi nhỏ. 

- Cậu ghen tỵ hả? 

 Biên tập viên họ Hoàng ngồi bên cạnh nghe thấy bật cười 

– Ghen cũng chẳng ích gì, một giờ của người ta có lẽ còn hơn thu nhập cả tháng của mình. Tôi có người quen làm bên tòa án, nghe đâu mỗi vụ xử thù lao của anh ta là ngần này

 Biên tập Hoàng giơ hai ngón tay. 

- Hai vạn ư? 

 Anh chàng sinh viên kinh ngạc. 

Biên tập viên họ Hoàng lắc đầu. 

- Lẽ nào hai mươi vạn?

 Chàng sinh viên trố mắt. 

Biên tập viên vẫn lắc đầu: 

- Thêm mười lần nữa. 

Chàng sinh viên nhún vai không nói gì. 

- Chuyên mục mới tạm thời quyết định như vậy 

 Chủ biên ngẩng đầu nhìn mọi người

 – Bây giờ bàn đến vấn đề người phụ trách 

 Ông ta vui vẻ 

– Ai muốn phụ trách chuyên mục này? 

Phòng họp im lặng. Kỳ thực ai cũng có ý muốn thử sức, nhưng ngại nói ra. 

- Tôi! 

 Cùng với giọng nói trong trẻo, quả quyết, nữ phóng viên nổi tiếng kiêu sa Đào Nghị Thanh đứng lên. Khuôn mặt đẹp, thân hình lý tưởng, thái độ tự tin, giọng nói dễ nghe, Đào Nghị Thanh trình bày nguyện vọng của mình 

– Thưa chủ biên, tôi muốn làm chuyên mục này. Chuyên mục tôi đang phụ trách sắp kết thúc, tôi sẽ hết sức cố gắng cho chuyên mục mới. Ngoài ra tôi còn một ưu thế nữa, tôi tốt nghiệp trường đại học C, cùng trường với luật sư Hà và kiến trúc sư Khang, tôi tin giữa chúng tôi có tiếng nói chung. Hơn nữa, tôi và luật sư Hà Dĩ Thâm từng là chỗ quen biết… 

“Từng là chỗ quen biết? Ai thế nhỉ?”. Mặc Sênh ngồi đầu, thấy khuôn mặt xinh đẹp của Đào Nghị Thanh thoáng ửng đỏ, trái tim chị như có bàn tay bóp nhẹ. 

- Tốt nghiệp trường đại học C cơ đấy! Quá giỏi!

 Chị Mai ngồi phía sau Mặc Sênh ngày thường vốn không ưa Đào Nghị Thanh, kích động Tiểu Hồng 

– Tiểu Hồng, sao không nhận đi, món hời sao lại chịu nhường cho người khác? 

Có lẽ là do hơi thiếu khiêm tốn, lại quá tự tin vào ngoại hình và khả năng của mình, Đào Nghị Thanh không được mọi người trong tòa soạn ủng hộ, bị nhiều đồng nghiệp vô tình hay cố ý cô lập. Tiểu Hồng và Mặc Sênh không tham dự vào những trò đó, Tiểu Hồng cười hì hì: 

- Không được, em mà nhận chuyên mục này bạn trai em lại nghĩ em có tư tưởng đúng núi nay trông núi nọ thì sao. 

Đột nhiên nhìn lại lần nữa ảnh người đàn ông trên màn hình đang chiếu, Tiểu Hồng reo lên: 

- Ôi, sao tôi thấy anh chàng này quen thế nhỉ, Mặc Sênh chị có thấy thế không?
Mặc Sênh cười, nói đùa: 

- Mọi anh chàng đẹp trai trên thế giới em đều thấy quen. 

Chủ biên khoát tay: 

- Thôi thôi trở lại vấn đề đi, nếu không ai có ý kiến gì khác, Nghị Thanh chuyên mục này giao cho cô, hi vọng cô thành công. Ha..ha, không biết đây có phải là mỹ nhân kế không?

Mọi người lại cười ồ, một nam đồng nghiệp nói đùa: 

- Người đẹp Nghị Thanh có thể lôi kéo được anh ta, biết đâu sau này tòa báo chúng ta khỏi mất tiền phí luật sư. 

- Mặc Sênh, Mặc Sênh 

 Chủ biên gọi. 

- Vâng, gì ạ? 

- Chuyên đề ảnh tương đối nhẹ nhàng, cô bớt chút thời gian phối hợp với Nghị Thanh.

Mặc Sênh do dự, nhất thời không tìm ra lý do từ chối, đành gật đầu nhận lời, định sau này phải đi chụp ảnh sẽ đổi cho đồng nghiệp Bạch. 

“Mình không nên xuất hiện trước Dĩ Thâm vào lúc không thích hợp”. 

*** 

Hiện nay công việc giữa Mặc Sênh và Đào Nghị Thanh có một phần đan xen đó là chuyên mục Ngôi nhà của họ. Thông qua bức ảnh mô tả môi trường sống của những nhân vật nổi tiếng, nói lên quan niệm sống và sở thích thị hiếu của họ. Mặc Sênh phụ trách khâu ảnh, Đào Nghị Thanh phụ trách chú giải. Công việc buổi sáng vừa kết thúc, Đào Nghị Thanh đề nghị: 

- Chị Mặc Sênh, chúng mình đi ăn trưa nhé, nhưng em định mời mấy người bạn chị không ngại chứ? 

- Em đi với bạn, tốt nhất chị sẽ về nhà 

– Mặc Sênh băn khoăn. 

- Không sao, nhưng em đi một mình chúng ta khó thanh toán tiền công tác phí.
Vậy là Mặc Sênh đành gật đầu. 

Đến nhà hàng mới biết khách mời của Đào Nghị Thanh chính là Cát Lệ, người chủ chương trình Pháp luật và cuộc sống trên truyền hình. 

- Chị Cát Lệ, đây là đồng nghiệp của em, chị Triệu Mặc Sênh, phóng viên ảnh. Chị Sênh, đây là phóng viên Cát Lệ cựu sinh viên khoa báo chí trường đại học C, hiện là người dẫn chương trình Pháp luật và đời sống. 

- Chào bạn 

 Cát Lệ gật đầu chào rất lịch sự.

- Chào bạn 

 Mặc Sênh đáp lễ. 

“Thế giới này thực là nhỏ bé, muốn trốn tránh cũng không được”, Mặc Sênh thầm nghĩ.

Cát Lệ là điển hình mẫu người của công chúng, ăn vận cực kỳ thời trang, cử chỉ phóng khoáng, phong cách nói chuyện thân mật vui vẻ của một người dẫn chương trình. Sau vài câu nói xã giao, họ bắt đầu vào vấn đề chính: 

- Nghị Thanh, bạn nói tạp chí của các bạn muốn phỏng vấn Hà Dĩ Thâm? 

Đào Nghị Thanh gật đầu: 

- Đúng vậy, chị Cát Lệ chị có thể giới thiệu em không? 

- Giới thiệu, sao lại cần tôi giới thiệu, các bạn đã chẳng quen nhau rồi sao? 

- Chỉ là trao đổi vài câu trong những hoạt động của đoàn trường. Sau khi tốt nghiệp, mỗi người đi một nơi, bây giờ có lẽ anh ta chẳng còn nhớ em là ai 

 Đào Nghị Thanh nói với vẻ thất vọng. 

Mặc Sênh bỗng thấy động lòng. 

- Chưa chắc, ấn tượng về người đẹp bao giờ chả sâu 

 Cát Lệ mỉm cười. 

- Chị Lệ, chi có giúp em không? 

- Giúp, nhất định giúp 

 Cát Lệ cười xởi lởi 

– Nhưng Hà Dĩ Thâm chưa có bạn gái, em không nên bỏ lỡ cơ hội, đừng để sổng mất con cá to. Anh ta đúng là một đám lý tưởng, mọi phẩm chất, điều kiện miễn chê, chị đảm bảo. 

- Chị Cát Lệ! Chị đừng nói lung tung trước mặt đồng nghiệp của em 

 Đào Nghị Thanh đỏ mặt. 

- Thôi, không nói nữa 

 Cát Lệ quay sang Mặc Sênh vui vẻ nói

 – Chị Sênh thông cảm, chúng tôi vẫn hay đùa như thế đó. 

- Không sao 

 Mặc Sênh mỉm cười, cúi đầu, uống cà phê. 

- Nghị Thanh, sao tạp chí của em lại nghĩ đến chuyên mục này? 

- Nếu trên tạp chí giới thiệu những anh chàng đẹp trai, tốt nghiệp các trường đại học danh tiếng, có thành tựu, được công chúng biết đến, chị có mua xem không? 

 Nghị Thanh cười tinh nghịch, đuôi mắt đẹp lấp lánh. 

- Mua chứ, chị sẽ giấu ông xã mua đọc 

 Cát Lệ cười to, nghiêng mái đầu cắt ngắn rất hợp với khuôn mặt, khiến chị có vẻ đẹp vừa hiện đại vừa duyên dáng

 – Chỉ có điều, với tính cách của Hà Dĩ Thâm có thể anh ta không đồng ý xuất hiện trên tạp chí phụ nữ. Bạn biết không, hồi đầu chủ trì tiết mục “Pháp luật và cuộc sống”, chị đã không ít công sức mới thuyết phục được anh ta tham gia đấy. 

Nói đến đây, Cát Lệ dừng lại, đắn đo: 

- Nhưng cũng chưa biết chừng, nếu ở một vị trí nổi bật có thể anh ta đồng ý.

Bàn tay Mặc Sênh đang quấy cà phê bỗng dừng lại, Đào Nghị Thanh phân vân nhìn Cát Lệ: 

- Hồi ấy chị làm thế nào thuyết phục được anh ta? 

Hồi ấy… 

Cát Lệ nhớ lại cuộc gặp mặt lần đầu của mình với chàng luật sư trẻ họ Hà hai năm trước, lúc đó anh ta đang nổi tiếng trong giới. Chị vẫn nhớ thái độ lạnh lùng và câu hỏi anh ta khi chị đề nghị hợp tác: 

- Đó có phải là vị trí nổi bật không? 

Về sau, một lần khác, Cát Lệ cảm thấy anh ta không hẳn khiêm tốn như lời đồn, đó là lần anh ta hỏi chương trình này có nhiều người xem không, chị vui vẻ thông báo:

-Đứng đầu trong những chương trình tương tự. 

Sau đó, anh ta còn nói: 

- Vậy là sẽ có rất nhiều người nhìn thấy… 

- Đúng vậy, rất nhiều người xem 

 Lúc đó chị nhắc lại như vậy. 

Bây giờ nghĩ lại có lẽ chàng luật sư này muốn được công chúng biết tới? 

- Có thể anh ta đồng ý, để chị thử xem 

Cuối cùng Cát Lệ trân trọng hứa. 

*** 

Nơi họ ăn trưa không thể gọi xe, phải đi xuyên qua quảng trường. Lúc đó quảng trường rất đông người, có nhiều nhà sản xuất coi quảng trường là địa điểm và cơ hội lý tưởng giới thiệu sản phẩm của mình. 

Nghị Thanh phát hiện Mặc Sênh mỗi lúc mỗi đi chậm hơn, sốt rột quay đầu giục: 

- Chị Sênh, nhanh lên, sắp đến giờ tan tầm, đường đông lắm. 

Thấy vẻ ngơ ngác của chị cô ta hỏi: 

- Chị nghĩ gì thế? 

- Không có gì! 

Mặc Sênh sực tỉnh nói 

– Mình đang nhớ trước đây cũng ở quảng trường này mình và một người bạn học lạc nhau, tìm mãi mới thấy anh ta. Lúc đó mình đã nói với anh ta, nếu không tìm thấy thì tôi đứng trên các giá chào hàng. 

- Tại sao? 

- Anh ta cũng hỏi thế? 

 Mặc Sênh bật cười 

– Mình nói, nếu không tìm thấy anh, tôi sẽ đứng ở một nơi nổi bật để anh nhìn thấy. 

“Có phải Dĩ Thâm xuất hiện trên truyền hình, là hy vọng chị nhìn thấy và đi tìm anh? Lần này đến lượt anh đứng ở vị trí nổi bật?” 

Hoặc là chỉ là do chị quá đa nghi? 

- Đó là người chị thích phải không? 

 Nghị Thanh hỏi. 

Mặc Sênh không trả lời, hình như sau đó Nghị Thanh còn nói: 

- Chắc chắn là người chị rất thích…

truyenhoangdung.blogspot.com






No comments

Powered by Blogger.