ANH HÙNG XẠ ĐIÊU - CHƯƠNG 03 - KIM DUNG - TRUYENHOANGDUNG
ANH HÙNG XẠ ĐIÊU
Tác giả: Kim Dung
Thể loại: Kiếm hiệp
CHƯƠNG 03: TAI HỌA BẤT NGỜ 3
Dương Thiết Tâm cười nói:
- Được, hôm nay lại làm phiền chị. Bên nhà tôi cũng
nuôi khá nhiều gà vịt nhưng chỉ uổng gạo, không sao giết được một con, cứ qua
đây ăn của chị mãi.
Lý thị nói:
- Vợ chú rất tốt bụng, nói bầy gà vịt ấy nuôi từ nhỏ
đến lớn, bảo làm sao nỡ lòng giết cho được?
Dương Thiết Tâm cười nói:
- Tôi nói để tôi giết cho thì cô ta lại kêu kêu khóc
khóc, kể cũng buồn cười. Tối nay tôi đi săn ít thịt rừng, sáng mai xin mời lại
đại ca, đại tẩu.
Quách Khiếu Thiên nói:
- Anh em một nhà, mời lại với không mời lại cái gì?
Tối nay anh em chúng ta cùng đi!
******
Khuya đêm ấy, Quách Dương hai người núp trong khu
rừng cách thôn bảy dặm về phía tây bắc, tay cầm cung tên, đinh ba, chỉ mong có
heo rừng hoặc hươu tìm ra ăn tối. Hai người chờ hơn một giờ, thủy chung vẫn
không thấy gì. Đang lúc không chờ nỗi nữa chợt nghe ngoài rừng vang tới một
tràng tiếng loảng xoảng, hai người giật nảy mình, đều thấy kỳ quái:
- Có chuyện gì vậy? Đúng lúc ấy chợt nghe xa xa có mấy
người lớn tiếng quát:
- Chạy đi đâu? Đứng lại mau!
Trong màn đêm có một bóng người vọt vào rừng, dưới
ánh trăng hai người Dương, Quách nhìn thấy rất rõ, bất giác vô cùng ngạc nhiên,
té ra người ấy cầm hai chiếc nạng, chính là gã què Khúc Tam chủ quán rượu đầu
thôn. Chỉ thấy y chống mạnh chiếc nạng bên tay trái xuống đất một cái, thịch một
tiếng lập tức phi thân vọt tới núp sau thân cây, quả thật công phu khinh công cực
kỳ cao minh. Quách Dương hai người không hẹn mà cùng nắm chặt tay nhau, trong
lòng đều vô cùng kinh ngạc:
- Bọn ta ngụ ở thôn Ngưu Gia ba năm mà hoàn toàn
không biết gã què Khúc Tam lại có võ công cao cường như thế.
Lúc ấy hai người nép sát xuống đám cỏ rậm, không dám
cử động. Chỉ nghe tiếng bước chân thình thịch vang lên, ba người đuổi theo đã tới
ven rừng, cúi đầu bàn bạc mấy câu rồi từng bước từng bước tiến vào rừng. Chỉ thấy
họ đều ăn mặc lối võ quan, trên tay ánh sáng lập lòe, mỗi người cầm một thanh
đơn đao. Một người lớn tiếng quát:
- Gã què kia, lão tử nhìn thấy ngươi rồi, sao còn
chưa quỳ xuống đầu hàng?
Nhưng Khúc Tam cứ núp sau gốc cây bất động. Ba tên
võ quan huy động đơn đao chém gió vù vù, từ từ tiến tới gần, đột nhiên nghe huỵch
một tiếng. Khúc Tam chiếc nạng tay trái từ sau gốc cây phóng ra trúng giữa ngực
một tên, chiêu thế và lực đạo đều rất cương mãnh. Tên võ quan ấy kêu lên một tiếng
đau đớn, bay ngược về phía sau ngã vật xuống đất.
Hai tên võ quan còn lại lập tức huy động đơn đao
chém tới Khúc Tam.
Khúc Tam chiếc nạng bên tay phải chống xuống đất một
cái, nhảy qua bên trái vài thước né qua hai thanh đơn đao, chiếc nạng bên tay
trái đâm thẳng vào mặt một tên. Tên võ quan ấy võ công cũng không kém, vung đao
đón đỡ. Khúc Tam không để thanh đơn đao của y chạm vào nạng, rút chiếc nạng bên
tay trái về, chiếc nạng bên tay phải lại quét ngang lưng tên kia.
Chỉ thấy hai chiếc nạng trong tay y thay nhau giơ
lên đập xuống vô cùng mau lẹ, tuy luôn luôn phải có một chiếc chống xuống đất để
đứng cho vững, chỉ còn một chiếc đối địch nhưng không có chút nào núng thế.
Quách Dương hai người thấy trên lưng y đeo một cái
bao to nặng, đánh nhau một lúc, một tên võ quan vung đao chém trúng chiếc bao,
xoảng một tiếng, chiếc bao rách toạc, rất nhiều đồ vật rơi xuống tung tóe. Khúc
Tam nhân lúc y đang vui mừng kêu lên, chiếc nạng bên tay trái vung ra, chát một
tiếng, một tên võ quan bị đập trúng đỉnh đầu ngã lăn quay ra đất. Người còn lại
cả kinh quay lưng bỏ chạy. Cước bộ của y rất mau lẹ, trong khoảnh khắc đã chạy
ra được mấy trượng. Khúc Tam quờ tay phải vào bụng một cái rồithẳng tay ném ra,
dưới ánh trăng chỉ thấy một vật như cái đĩa tròn màu đen rít gió bay ra cắm vào
sau gáy y.
Tên võ quan ấy gào thảm một tiếng, thanh đơn đao rời
khỏi tay bay ra, hai tay khua loạn lên, ngửa mặt lên trời từ từ đổ xuống, giật
giật mấy cái rồi nằm bất động, rõ ràng đã chết rồi.
Quách Dương hai người nhìn thấy gã què Khúc Tam
trong khoảnh khắc giết chết ba người, võ công cao cường trước nay chưa từng
nhìn thấy, trái tim trong lồng ngực đập thình thình, không dám thở mạnh một tiếng,
cùng nghĩ thầm:
- Người này giết chết mệnh quan triều đình, phạm vào
tội chết. Nếu chúng ta để y phát giác, chỉ sợ y muốn giết người bịt miệng, hai
anh em chúng ta chắc chắn không phải là địch thủ.
Lại thấy Khúc Tam xoay người lại, chậm rãi nói:
- Quách huynh, Dương huynh, xin mời ra đây!
Quách, Dương hai người cả kinh, chỉ đành từ đám cỏ rậm
đứng lên bước ra, nắm chặt ngọn đinh ba trong tay. Dương Thiết Tâm liếc ngọn
đinh ba trong tay Quách Khiếu Thiên một cái rồi bước lên trước hai bước.
Khúc Tam mỉm cười nói:
- Dương huynh, ngươi dùng thương pháp dương gia thì
ngọn đinh ba kia cũng hợp. Nghĩa huynh ra ngươi sử dụng một đôi đoản kích, võ
khí rất không thuật tay nên người mới đứng chắn trước mặt y. Tốt tốt, có nghĩa
khí!
Dương Thiết Tâm bị y nói đúng tâm sự bất giác tay
chân luống cuống.
Khúc Tam lại nói: Quách huynh:
- Cứ cho là ngươi cầm song kích trong tay đi, thì liệu
hai người các vị hợp lực có thắng được ta không?
Quách Khiếu Thiên lắc đầu nói:
- Không! Hai anh em bọn ta đúng là có mắt không
tròng, cùng ngụ với lão huynh ngươi trong thôn Ngưu Gia bấy nhiêu năm mà hoàn
toàn không nhận ra lão huynh ngươi là một cao thủ thân mang tuyệt kỹ!
Khúc Tam lắc lắc đầu, thở dài một tiếng, nói:
- Hai chân ta đã tàn phế, còn nói cái gì tuyệt kỹ với
không tuyệt kỹ?
Dường như mười phần chán chường, lại nói:
- Nếu như năm xưa muốn thu thập ba tên võ quan là Thị
vệ đeo đao trong cung này thì cần gì phải phí sức như thế? Hừ, không ra gì,
không ra gì.
Quách Dương hai người nhìn nhau một cái không dám
lên tiếng. Khúc Tam nói:
- Nhờ hai vị giúp gã què ta một chuyện là chôn giúp
ba cái xác này, có được không?
Quách Dương hai người lại nhìn nhau một cái. Dương
Thiết Tâm nói:
- Được!
Hai người dùng đinh ba đào một cái hố lớn, đem ba
cái xác vứt xuống.
Tới cái xác cuối cùng, Dương Thiết Tâm thấy vật hình
tròn màu đen cắm vào gáy tên võ quan sâu mấy tấc, bèn vận kình tay phải rút ra,
cảm thấy nặng trịch, té ra là một tấm bát quái đúc bằng sắt, bèn chùi vết máu
vào cái xác rồi đưa lại cho Khúc Tam.
Khúc Tam nói:
- Làm phiền quá!
Rồi cho tấm bát quái vào bọc, cởi cái bao trải xuống
đất, nhặt nhạnh những đồ vật bị rơi cho vào. Quách Dương hai người lấp đất chôn
xác chết liếc mắt nhìn qua, thấy có ba cuốn trục dài dài, ngoài ra toàn là vàng
bạc châu báu sáng rực. Khúc Tam để lại một cái bầu rượu bằng vàng, hai cái chén
vàng không cho vào bao, chia ra đưa cho hai người Quách Dương, nói:
- Những vật này là ta tới hoàng cung ở Lâm An ăn trộm
được. Hoàng đế làm hại bách tính chịu khổ, lấy một ít vàng bạc mà y lấy được của
bách tính cũng chẳng phải là trộm cắp gì. Hai món này xin chuyển lại cho hai vị.
truyenhoangdung.blogspot.com
No comments
Post a Comment