ĐẠI CHÚA TỂ - CHƯƠNG 12 - THIÊN TẰM THỔ ĐẬU - TRUYỆN TIÊN HIỆP - TRUYENHOANGDUNG
Tác giả : Thiên tằm thổ đậu
Thể loại: Truyện Tiên Hiệp
CHƯƠNG 12 :RA TAY
-
Linh Động cảnh?
Khán
đài chung quanh, không ít người đều đưa mắt nhìn lại kinh hô, ánh mắt không giấu
nổi ngạc nhiên dán chặt lên người Đàm Thanh Sơn. Khó trách đủ can đảm khiêu chiến
Liễu Dương, thì ra cũng đã đạt Linh Động cảnh .
-
Thật lợi hại. . .
Tô
Lăng thần tình sợ hãi than thở, hâm mộ nhìn Đàm Thanh Sơn. Trước đó địa giới
toàn viện chỉ có Mục Trần, Liễu Dương và Mộ Nguyên ba người đạt đến Linh Động cảnh
sơ kỳ. Mà hiện tại, Đàm Thanh Sơn là vị thứ tư.
Mục
Trần cũng nhẹ gật đầu, Đàm Thanh Sơn trước đây có thể trở thành đệ nhất địa giới
đông viện dĩ nhiên thiên phú không thấp, quan trọng hơn là gia cảnh của hắn
cũng không quá tốt, mọi thành tựu đều do hắn liều mạng tu luyện đổi lấy. Do đó
đối với người kia, Mục Trần thật ra cũng khá hâm mộ, một người bằng sự cố gắng
của mình đổi lấy kiêu hãnh, đáng được tôn kính.
-
Ha ha, khó trách có can đảm này, ra là đã đột phá Linh Động cảnh.
Khí
tức của Đàm Thanh Sơn cũng khiến Liễu Dương ngạc nhiên một chút, khóe miệng nét
cười khẩy càng rõ.
Đàm
Thanh Sơn vẫn im lặng, chỉ nhìn chăm chú Liễu Dương khí thế đang dần trở nên lợi
hại. Trên hai tay, linh lực vàng sẫm quấn quanh bàn tay bốc lên hừng hực, tản
ra dao động mạnh mẽ.
Liễu
Dương ánh mắt lạnh lẽo âm trầm nhìn chằm chằm Đàm Thanh Sơn, vươn bàn tay nhẹ
nhàng ngoắc ngoắc:
-
Ra tay đi, đừng nói ta chưa cho ngươi cơ hội.
-
Thực kiêu ngạo!
Bọn
Tô Lăng nhìn thấy hành động của Liễu Dương, nhất thời nổi giận đùng đùng mắng
to.
"Uỳnh!"
Khi
Tô Lăng mở miệng tức giận mắng mỏ, Đàm Thanh Sơn giậm mạnh lên mặt đất, nhanh
như báo săn mồi lao lên. Trên hai bàn tay, linh lực sắc bén chuyển động, pha lẫn
sức lực rất nặng, trực tiếp công kích xuống ngực Liễu Dương.
-
Hừ!
Liễu
Dương tập trung vào Đàm Thanh Sơn đang đánh tới, hừ một tiếng, linh lực đỏ rực
gào thét trào ra hai bàn tay, không chút tránh né, năm ngón tay nắm chặt thành
quyền, oanh kích mạnh mẽ lên song chưởng của Đàm Thanh Sơn.
"Chát!"
Tiếng
va chạm chát chúa vang lên, sóng khí quét ngang cả hai, bụi đất chuyển động, cả
hai người đều khẽ run lên, bất quá Liễu Dương cũng không chút sứt mẻ, mà Đàm
Thanh Sơn cũng lui vài bước.
Đàm
Thanh Sơn sắc mặt nghiêm trọng ổn định thân hình, trên song chưởng linh lực
vàng sẫm càng lúc càng đậm, khiến cả cánh tay cũng hóa thành màu vàng như đá.
-
Sơn Nhạc quyền!
Đàm
Thanh Sơn lại lao ra, tốc độ hai tay đánh ra thong thả hơn, nhưng sức mạnh nặng
nề, như đá núi ầm ầm đổ xuống, khiến không ít kẻ xung quang sắc mặt căng thẳng.
"Đùng
đùng đùng!"
Song
quyền như đá công kích lăng lệ, thế công mạnh mẽ càn quét tới Liễu Dương. Nhưng
tên kia sắc mặt vẫn lạnh như băng, linh lực đỏ rực như ngọn lửa cuốn lấy hai
bàn tay, đem thế công liên miên của Đàm Thanh Sơn đè xuống.
Hai
luồng linh lực ngạnh kháng sinh ra khí lãng, thổi quét lôi đài trở nên sạch sẽ
vô cùng, thậm chí vài người đứng gần còn bị gió táp đến rát mặt mày.
-
Đàm Thanh Sơn thật đúng là uy phong a, lại có thể chiến Liễu Dương bất phân thắng
bại!
Tô
Lăng nhìn tràng cảnh chiến đấu kịch liệt giữa sân, phấn khích reo hò.
-
Đàm Thanh Sơn dù sao chỉ mới vào Linh Động cảnh, muốn thắng Liễu Dương không dễ
dàng.
Đường
Thiên Nhi bên cạnh nhẹ nhàng lắc đầu, dù rằng nàng cũng ngứa mắt với Liễu
Dương, nhưng không thể không thừa nhận người này vẫn là kẻ có tài.
-
Đàm Thanh Sơn tu luyện hẳn là Sơn Nhạc quyết, Bắc Linh viện phàm cấp thượng phẩm
linh quyết. Còn Liễu Dương, có lẽ hắn tu luyện Liễu vực Viêm Dương công, linh cấp
hạ phẩm linh quyết. . .
Mục
Trần chăm chú nhìn giữa sân lẩm bẩm.
truyenhoangdung.blogspot.com
No comments
Post a Comment