CÔ HẦU GÁI XẤU BỤNG TRÊU TRỌC NHẦM ÁC MA CHƯƠNG 04 TRUYỆN NGÔN TÌNH TRUNG QUỐC
CÔ HẦU GÁI XẤU BỤNG TRÊU TRỌC NHẦM ÁC MA
Tác giả: Tử Lạc Yêu Tuyết
Thể loại: Tiểu thuyết đô thị
Dịch: Hoangforever
CHƯƠNG 04: BỊ NGƯỜI HÃM HẠI 4
Tiến vào phòng bếp, Miss
Dương vỗ vỗ 2 bàn tay mấy cái, cái miệng mở hết công suất nói to.
“ Mọi người, mọi người, nghỉ
tay dừng công việc lại một chút. Giới thiệu với mọi người, đây là nữ hầu mới tới,
nàng là Dương Nhị muội , nàng sẽ đi theo lão Lý học kỹ thuật xắt
rau.”
Dương....Dương Nhị muội!!!
Giản Vân Khê thiếu chút nữa là phun ra máu.
Không đợi nàng tiêu hóa hoàn
toàn thân phận mới của mình, Miss Dương đã đẩy Giản Vân Khê ra phía trước.
Vừa nhìn thấy mỹ nữ tuyệt sắc
bước ra, các thanh niên trẻ tuổi kinh hãi thiếu chút nữa cằm rơi xuống đất. Ở
đây không thiếu nữ hầu thanh tú, xinh đẹp nhưng so với người này không khác gì
đom đóm mà so với mặt trăng. Người này khí chất cho đến dung mạo quá xuất sắc,
thật là trăm năm khó gặp được một người như vậy.
Có mấy thanh niên tự nhân
mình anh tuấn, tiêu soái đang suy nghĩ, tìm cách làm sao mà lấy lòng, ôm nữ
nhân này về phía mình. Quả thật phúc lợi của Âu Dương Sơn Trang càng ngày càng
tốt hơn rồi.
Những nữ hầu còn lại thì có
vẻ mặt hâm mộ lẫn ghen tỵ. Nhất là những nữ nhân Arine lúc trước tự nhận mình
là đáng yêu, xinh đẹp tuyệt thế thì bây giờ tỏ ra hậm hực.
Tất cả mọi người đều ngắm
nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Giản Vân Khê một lúc lâu mà không có hoàn hồn.
“ Khụ!!!... Khụ!! Lão lý còn
không mau tới đây!”
Miss Dương hắng giọng mấy
cái rồi nói, ánh mắt khinh bỉ quét một vòng
“Các người chưa từng được
nhìn thấy nữ nhân à??”
........
Nửa giờ sau.
Một đám thanh niên giúp việc
tụ tập lại một chỗ chơi trò đoán số, để định xem thứ tự.
Cuối cùng nữ thần may mắn đã
mỉm cười với ba chàng trai.
Người đầu tiên chiến thắng,
mừng rỡ, sửa sang lại cổ áo của mình, thấm nước miếng vẩy vẩy mấy cái lên tóc của
mình vuốt lại. Sau đó kiềm chế lại nhịp tim đang đạp loạn cào cào....
“Nhị muội, người có khát
không? Đây là nước trái cây Tiên chanh. Nước Tiên chanh này là do mỗi
ngày từ bên ngoài nông trường hái vào, để dâng lên phu nhân uống mỗi ngày một
chén cho xinh đẹp. Vì vậy nước trái cây Tiên chanh này nên dành cho những ngươi
xinh đẹp như Nhị muội.”
Người thanh niên này cẩn thận
bưng một cái chén Tiên chanh mang tới dâng trước gói chân Giản Vân Khê.
“ Cám ơn, ta không khát.”
Giản Vân Khê mỉm cười
cự tuyệt, nụ cười tuyệt mỹ này quả thực so với tiên nữ còn hơn tiên nữ! Tất cả
mọi người nhìn tới mà ngây người!
Bạn đang đọc truyện tại
https://truyenhoangdung.blogspot.com/. Cảm ơn bạn đã ghé thăm.
Chàng thanh niên giúp việc
thứ hai thấy vậy vui mừng, biết số thằng kia là số con ruồi, khẳng định là
không thành công.Vừa thấy người thanh niên kia rời đi, liền bước ra phía trước,
xoắn tay áo lên,
“ Nhị muội, có mệt lắm
không, người nghỉ ngơi đi, phần việc của ngươi ta sẽ giúp ngươi làm.”
“Ta không mệt, cám ơn!”
Giản Vân Khê yếu ớt cười
cự tuyệt.
Người thanh niên giúp việc
thứ ba mừng thầm, xem ra ta để cho hai kẻ kia đi thăm dò trước là hoàn toàn
chính xác. Sau đó hắn ưỡn thẳng ngực, mạnh mẽ bước tới chỗ Giản Vân Khê, nhìn
như thô bạo nói,
“ Nhị muội, đi sang bên kia
lấy cây hành ở trong cái khay rồi khắc thành hình thù này cho ta. Ta đang cần
dùng.”
Hắn cầm trên tay tượng nữ thần
vừa tưởng tượng ra hình ảnh Nhị muội xinh đẹp.
“Ok. Ta đi làm đây.”
Giản Vân Khê gật đầu, thoải
mái nhận công việc.
Trong những buổi đóng phim cổ
trang, vào những lúc rảnh rỗi, khi không có gì để tiêu khiển, Giản Vân Khê đi
theo tổ kịch học làm đạo cụ là các món ăn được trạm khắc tinh tế để chuẩn bị
cho buổi đóng phim. Những việc này quả thực không quá khó khăn cho lắm đối với
nàng.
Chàng thanh niên nhìn nàng bằng
ánh mắt kinh ngạc, không thể tin vào chuyện trước mắt, liền run rẩy chất vấn,
“ Người biết làm??”
Giản Vân Khê, cười nhẹ một
tiếng
“ Quá dễ dàng!”
Chàng thanh niên:
“....”
Đám thanh niên giúp việc bên
kia che miệng cười trộm.
Bên kia thì đám nữ hầu bàn
luận xôn xao.
Một nữ hầu nói,
“Các ngươi có nhìn thấy
gì không? Nàng chạm trổ biên độ cũng không quá lớn, chắc chắn là biết thật,
nhìn rất chuyên nghiệp.”
Đám nữ hầu còn lại đồng
thanh nói:
“ Đích thị là như vậy!”
Lại một nữ hầu khác
nói
“Các người cẩn thận quan sát
kỹ mà xem, nàng nhìn có chút giống với Minh tinh màn ảnh Giản Khê, chỉ là, điều
này, cảm giác này có chút gì đó là lạ.”
Đám nữ hầu vô cùng khinh bỉ
nói,
“Tất nhiên là quái lạ rồi,
chuyện đó sao có thể xảy ra được, không thấy được người của nàng đều chỉnh hình
hết sao! Cho nên nói, không có gì là không thể xảy ra. Tất cả đều là giả dối.”
truyenhoangdung.blogspot.com
CHƯƠNG TRƯỚC
|
CHƯƠNG SAU
|
No comments
Post a Comment