TUYẾT ƯNG LĨNH CHỦ - CHƯƠNG 43 - NGÃ CẬT TÂY HỒNG THỊ - TRUYỆN HUYỀN ẢO

TUYẾT ƯNG LÃNH CHỦ

 Tác giả : Ngã Cật Tây Hồng Thị
Thể loại: Huyền ảo, dị giới

CHƯƠNG 43: CẠM BẪY TUYỆT SÁT


“Có một chỗ cạm bẫy tuyệt sát, là hành lang thứ bảy!”

 Lô Hoài Như nói, 

“Là một chỗ cạm bẫy uy lực lớn nhất ta bố trí! Nhưng có hai con hàn băng đại xà kia chắn ở phía trước, chỉ sợ cạm bẫy này chỉ có thể giết chết hai ba Ngân Nguyệt kỵ sĩ... Cho nên cần ba vị hộ pháp ra tay, ở dưới tình huống bọn chúng bị cạm bẫy làm bị thương nặng, các ngươi đi bổ thêm một đao. Hừ, thời khắc chết người nhất ba người các ngươi so sánh Ngân Nguyệt kỵ sĩ giết qua, bọn chúng chắc chắn phải chết.”

“Vâng.”

 Ba vị hộ pháp đều cung kính tuân mệnh, theo đó đều có chút đau lòng từ trong lòng lấy ra dây chuyền ở ngực, dây chuyền có thể mở ra, bên trong là một tinh thể nhỏ màu máu.

Ba người bọn họ tất cả đều ngửa đầu nuốt tinh thể nhỏ đỏ như máu đó.

Theo đó làn da bắt đầu đỏ bừng, toàn thân khí huyết sôi sục, đấu khí trong cơ thể cũng bắt đầu xảy ra một số biến hóa.

Cái này là vật bảo mệnh của bọn họ — ‘Ma Thần Thủy Thạch’, đối với cấp Xưng Hào không có tác dụng, nhưng đối với Lưu Tinh kỵ sĩ, Ngân Nguyệt kỵ sĩ đều có hiệu quả thực lực tăng vọt, thực lực càng yếu hiệu quả tăng thêm càng rõ. Lưu Tinh kỵ sĩ bình thường sau khi ăn có thể ở trong khoảng thời gian ngắn đạt tới thực lực so sánh Ngân Nguyệt kỵ sĩ, đương nhiên đợi dược hiệu qua đi, sẽ kiệt sức hai ba ngày.

Nhưng dù vậy, bảo bối có thể làm thực lực tăng vọt bực này cũng cực kỳ trân quý, bọn họ là hộ pháp của một phân đàn này, cũng chỉ là mỗi người một hạt mà thôi.

“Đừng đau lòng, chờ lần này qua đi chúng ta khẳng định phải dọn đi, ta đến lúc đó tự sẽ xin, giúp các ngươi kiếm thêm một viên.” 

Lô Hoài Như nói, 

“Mau đi đi, đi phía sau hành lang thứ bảy chờ.”

“Vâng.”

Ba hộ pháp làn da đỏ bừng lập tức đi ra ngoài.

Lúc này từ cửa hông bên cạnh một tráng hán như quái vật đi vào, bước chân của hắn mơ hồ làm cả đại điện cũng chấn động, Lô Hoài Như thấy lập tức ngoan ngoãn đứng dậy. Tráng hán như quái vật này tùy ý nói:

 “Sao, gặp phiền toái?”

“Bẩm thần sứ đại nhân, nơi này chỉ sợ bại lộ rồi.” 

Lô Hoài Như nói.

“Bại lộ?” 

Quái vật tráng hán đi đến cạnh ngai báu, trực tiếp ngồi xuống, nhíu mày hừ lạnh, 

“Chưa phát hiện ta chứ?”

“Nếu phát hiện thần sứ đại nhân, thì sẽ không chỉ mấy tên cấp Ngân Nguyệt tới đây, chỉ sợ sẽ trực tiếp an bài Tư Lương Hồng, Hạng Bàng Vân đi, thậm chí có thể để Siêu Phàm tới.”

 Lô Hoài Như nói. Thực lực cấp Xưng Hào cũng có sự khác biệt.

Cấp Xưng Hào bình thường cũng sẽ nhận được Thanh Đồng Lệnh.

Lợi hại chút, có thể xếp ba ngàn hạng đầu của toàn bộ đế quốc, khác biệt của vào bảng cùng chưa vào bảng vẫn rất lớn.

Mà Tư Lương Hồng là lão quái vật huyết yêu sống mấy trăm năm, Hạng Bàng Vân càng thêm hung tàn, hai người bọn họ ở cấp Xưng Hào toàn bộ Long Sơn đế quốc cũng đủ để xếp hạng khoảng năm trăm, là xa xa bao trùm ở trên cấp Xưng Hào bình thường.

“Mấy tên cấp Ngân Nguyệt?” 

Tráng hán quái vật cười xùy một tiếng,

 “Ở trước mặt ta chỉ là mấy con kiến thôi. Đáng tiếc, mới vừa ở chỗ ngươi tĩnh dưỡng một đoạn thời gian an ổn đã phải rời khỏi.”

Đại sảnh chỗ rẽ hành lang thứ bảy ẩn giấu trong đường hẻm, ba hộ pháp phân đàn đang cầm binh khí canh giữ ở nơi đó.

“Đến rồi.” 

Bỗng nhiên một hộ pháp cao to hạ giọng.

Oành đùng đùng ~~~~

Bên ngoài truyền đến một số tiếng gầm rú, mặt đất cũng phát ra chấn động.

Hộ pháp nhỏ gầy đi đến phía trước xuyên thấu qua lỗ quan sát nhìn bên ngoài, chỉ thấy hai con hàn băng đại xà đã tiến đến nơi này, thân thể khổng lồ quật trên bức tường đại sảnh chỗ rẽ, trong lúc nhất thời mặt đất lõm xuống, vách tường rạn nứt...

“Hai con hàn băng đại xà, thật đủ ác, nhiều cơ quan pháp trận như vậy đều bị hủy diệt rồi, may mắn cơ quan của hành lang thứ bảy này chịu ảnh hưởng thấp nhất.”

 Hộ pháp nhỏ gầy nói thầm. Cơ quan cạm bẫy cũng chia rất nhiều chủng loại, không phải toàn bộ đều có thể bị hàn băng đại xà phá hỏng.

“Chuẩn bị tốt, chờ những kẻ xâm nhập đó tiến vào đại sảnh, thì phát động cơ quan.” 

Cao cái hộ pháp nói.

“Bọn chúng bắt đầu vào rồi, nghe hiệu lệnh ta.”

 Hộ pháp nhỏ gầy xuyên thấu qua lỗ quan sát nhìn.

...

Năm người bọn Đông Bá Tuyết Ưng theo hai con hàn băng đại xà tiến lên ở trong nội thành bảo, bọn họ đang tìm Lô Hoài Như! Bởi vì toàn bộ nội thành bảo là tám cạnh, toàn bộ có ước chừng tám đại sảnh chỗ rẽ.

Giờ phút này bọn họ đi vào đại sảnh một chỗ rẽ trong đó.

Tư Bách Vinh cầm kiếm hai tay cùng lão giả tóc đen Lương Ung đi phía trước, Dư Tĩnh Thu cầm pháp trượng đi ở giữa, nàng sớm thêm vào cho mình hàn băng pháp thuật, mặt ngoài thân thể có một tầng hàn băng ngưng kết áo giáp.

Đông Bá Tuyết Ưng, Đường Hùng thì theo sau cùng, phân biệt ở hai bên trái phải phía sau Dư Tĩnh Thu.

“Nội thành bảo này thật lớn, Lô Hoài Như rốt cuộc trốn tới chỗ nào?”

 Tư Bách Vinh có chút sốt ruột nói.

“Không vội.”

Dư Tĩnh Thu nói, 

“Qua mỗi một chỗ chúng ta đều điều tra rõ, toàn bộ nội thành bảo thành hình tám cạnh, chúng ta đã xem xét sáu chỗ, đây chính là chỗ thứ bảy. Sau khi đem tám khu vực điều tra rõ hết, nếu vẫn không có... Vậy thì ở trong lòng đất, chúng ta lại tiến vào trong lòng đất! Sàng chọn từng chỗ một, bên ngoài có thuyền bay của Long Sơn lâu giám thị, hắn trốn không thoát!”

“Ừm.” 

Tư Bách Vinh gật đầu.

“Oành——” 

Toàn bộ mặt đất đại sảnh chỗ rẽ bỗng di động, mặt đất bắt đầu di động, lộ ra từng cái hố to phía dưới, trong hố đều là mũi mâu sắc bén! Trên mũi mâu còn tỏa ra màu xanh lục đậm, hiển nhiên là có độc tố rất mãnh liệt. Bọn Đông Bá Tuyết Ưng ai cũng đều nhanh chóng né tránh, may mắn mặt đất phía trước lọt vào hàn băng đại xà phá hoại, những chỗ mặt đất di động này chỉ có một bộ phận di động, đại bộ phận khu vực đều kẹt chết.

Cho nên bọn Đông Bá Tuyết Ưng hơi né tránh chút, liền đã tránh đến nơi an toàn.

“Oành——” 

Bức tường rạn nứt vặn vẹo chung quanh bỗng hoàn toàn sụp đổ trong nháy mắt, lượng lớn đá lăn ra, lộ ra lượng lớn máy móc cung nỏ phía sau bức tường.

Máy móc cung nỏ to lớn, bánh răng liên tiếp.

Vô số mũi tên nỏ dày đặc rậm rạp, trải rộng phía sau mỗi một bức tường, mỗi một mũi tên nỏ đều to như cái đùi! Nhìn thấy mũi tên nỏ, bọn Tư Bách Vinh, Đường Hùng, Dư Tĩnh Thu ai cũng lạnh toát cả người, tên nỏ to như vậy... Lại là dựa vào máy móc bánh răng kéo chốt, sức kéo khẳng định phi thường lớn, lực công kích khi bắn ra tuyệt đối mạnh hơn nỏ Phá Tinh!

“Không xong!” 

Sắc mặt Dư Tĩnh Thu đại biến.

“Phòng thủ bốn phía, mỗi người một bên!” 

Đường Hùng, Lương Ung nhiều kinh nghiệm hầu như đồng thời hô, bọn họ cũng đều biết đến thời khắc sinh tử.

Băng băng băng băng băng băng! ! ! ! ! !

Mỗi một mũi tên nỏ bắn ra chấn động đều rõ rệt như vậy, phía trước, sau, hai bên... Toàn bộ đều là mũi tên nỏ bắn tới, hơn nữa bọn Đông Bá Tuyết Ưng lại ở hết trong phòng, khoảng cách xa nhất với mũi tên nỏ cũng chỉ mấy chục thước, gần chỉ có khoảng mười thước. Quá gần!
Hô hô hô hô...

Gió bị xé rách!

Ước chừng mấy trăm cây tên nỏ thô to hầu như trong nháy mắt, đan xen nhau hầu như đem toàn bộ đại sảnh chỗ rẽ bao phủ!

May mắn nó chỉ là cơ quan, những mũi tên nỏ này là nhằm vào hầu như mỗi một chỗ của đại sảnh, thật sự công kích đến năm người bọn Đông Bá Tuyết Ưng cũng chỉ mấy chục mũi tên nỏ thô to.

“Chắn.”

“Mọi người ngăn trở.”

Đường Hùng, Lương Ung đều hô.

“Oành!”

 Lão giả tóc đen Lương Ung một tay khiên một tay chiến đao, khiên nháy mắt đón đỡ gạt ra một mũi tên nỏ, ở lúc ngăn cản, khiên theo đó hơi nghiêng khẽ thu lại đem lực lượng tan mất tám chín phần mười, gạt bay mũi tên nỏ! Nhưng dù vậy hắn vẫn cảm thấy lực công kích của mũi tên nỏ. Nếu bị đánh trúng chính diện, mặc dù có áo giáp che chở cũng khẳng định phải hộc máu bị thương nặng, hai ba mũi tên nỏ đánh trúng sợ sẽ mất mạng.

“Đang đang đang.”

 Lão giả tóc trắng Đường Hùng đã hơn một trăm sáu mươi, thì hai tay đều cầm một thanh đoản kiếm, đang đang, hoàn mỹ ngăn cản mũi tên nỏ công kích đến một mặt đó của hắn, các lão gia hỏa này kinh nghiệm quá phong phú.

“Đáng chết, đáng chết.” 

Cùng là Ngân Nguyệt kỵ sĩ Tư Bách Vinh lại hoảng hốt hơn nhiều, hai tay hắn cầm đại kiếm hai tay ra sức ngăn cản.

Đang đang đang! ! !

Từng cây tên nỏ chính diện tốc độ cao tập kích đến, hắn thân là Ngân Nguyệt kỵ sĩ, phản ứng nhanh, động tác cũng nhanh, nhưng kiếm pháp của hắn hiển nhiên không đủ cao, ngăn cản rất cố sức.

Kỵ sĩ cao thấp, cũng không có quan hệ tuyệt đối với kỹ xảo chiến đấu.

Có thể trở thành Ngân Nguyệt kỵ sĩ, chỉ là đại biểu đấu khí hắn tu luyện đến cấp Ngân Nguyệt mà thôi, về phần kỹ xảo đại kiếm hai tay? Hắn tuy mỗi ngày cũng đi luyện một chút, cũng luận bàn với cao thủ trong gia tộc, nhưng ngay cả ‘Nhân kiếm hợp nhất’ cũng chưa thể đạt tới, chỉ có thể xem như cơ sở tương đối vững chắc, chiến đấu bình thường là đủ rồi. Nhưng giờ phút này sống chết trước mắt, mũi tên nỏ bắn tới tốc độ siêu cao, lúc này là không thể tự hỏi ngăn cản mỗi một mũi tên nỏ như thế nào, dựa vào hoàn toàn là phản xạ có điều kiện!

“Không.” 

Tư Bách Vinh mồ hôi lạnh đầy trán, bỗng hắn kinh hô lên, rốt cuộc không ngăn được nữa.

“Hô.” 

Thời khắc mấu chốt một tấm khiên đột nhiên vượt tới, dốc sức va vào một mũi tên nỏ thô to, mũi tên nỏ đổi hướng bay ra, chưa thể tổn thương đến Tư Bách Vinh.

Thời khắc mấu chốt ra tay chính là hộ vệ ‘Lương Ung’ của Tư Bách Vinh.

Hầu như một nửa lực chú ý của lão giả tóc đen Lương Ung đều ở trên thân Tư Bách Vinh hắn dù sao lần này đến, chính là phụ trách bảo hộ, nhưng mũi tên nỏ thật sự quá nhanh, hắn cũng miễn cưỡng dốc sức ra tay, ở giảm bớt lực, thân pháp các phương diện đều bị ảnh hưởng, trong lúc nhất thời cả người thất tha thất thểu, mũi tên nỏ tập kích đến trước mặt hắn, ứng đối nhất thời có chút rối loạn, băng băng băng... Hắn dốc sức đơn đao đón đỡ hai mũi tên nỏ, mũi tên nỏ thứ ba hắn thấy không còn kịp nữa.

“A.” 

Lương Ung hô khẽ một tiếng, thân thể dốc sức né tránh.

Một mũi tên nỏ bay qua, mũi tên nỏ thô to hoàn toàn xé rách cánh tay phải hắn, cánh tay phải cầm chiến đao trực tiếp bay lên, máu tươi phun tung toé.

Hô.

Rất nhanh tất cả mũi tên nỏ đều đã dừng lại.

Toàn bộ nỏ tiễn toàn bộ công kích gần duy trì vài giây mà thôi.

“Ài, đối mặt máy móc nỏ tiễn đáng sợ khoảng cách gần như vậy, Lương Ung này không toàn tâm ngăn cản, thế mà còn dám phân tâm đi giúp vị Bách Vinh thiếu gia kia của lão, không mất mạng coi như vận khí tốt rồi.” 

Đường Hùng thở dài trong lòng.

“Lão Lương, lão Lương.” 

Tránh được một kiếp Tư Bách Vinh vội đỡ lão giả tóc đen Lương Ung. Cánh tay phải Lương Ung chỗ bị cụt trào ra máu tươi, nhưng Lương Ung lật tay lấy ra dây vải cắn răng buộc chặt chỗ cụt tay, đồng thời cơ nhục mạch máu chỗ cụt tay cũng bắt đầu co rút lại, tốc độ máu tươi chảy ra bắt đầu chậm đi.

“Ta không sao, chỉ là mất cánh tay mà thôi.”

 Lương Ung nói, hắn cũng không phải thật sự trung thành cỡ nào, chỉ là hắn là Tư gia bồi dưỡng, gia tộc của hắn cũng dựa vào Tư gia, nếu lần này Tư Bách Vinh mất mạng mà nói... Hắn và gia tộc của hắn cũng xong, cho nên hắn phải bảo vệ Tư Bách Vinh, nếu Tư Bách Vinh thật sự chết, hắn cũng phải chết trận trước chứng minh bản thân!

“Đông Bá Tuyết Ưng này thật lợi hại, ta đón đỡ những mũi tên nỏ đó đã toàn lực ứng phó, không ngờ người trẻ tuổi này tựa như tương đối thoải mái đã chặn toàn bộ tên nỏ.” 

Đường Hùng đầu bạc liếc nhìn Đông Bá Tuyết Ưng, vừa rồi lão hết sức chăm chú, cũng chưa tình hình chú ý Đông Bá Tuyết Ưng đón đỡ, nhưng nhìn bộ dáng Đông Bá Tuyết Ưng giờ phút này hiển nhiên rất bình tĩnh.

“Đáng tiếc.”

Đông Bá Tuyết Ưng đứng ở phía sau nhìn lắc đầu, hắn có một tia sát ý đối với Tư Bách Vinh, nhưng đối với lão giả tóc đen hộ vệ này lại không có thù hận gì. Nếu thuận tay, hắn cũng có thể giúp một phen. Đáng tiếc hắn ở phía sau đội ngũ, đối phương ở trước nhất! Đông Bá Tuyết Ưng căn bản không kịp đi cứu, nếu thật sự tốc độ cực hạn lao đi cứu đối phương... Như vậy chính là khiến Dư Tĩnh Thu ở vào tuyệt cảnh.

Dư Tĩnh Thu là ở trung ương toàn bộ đội ngũ, hơn nữa là pháp sư, đối mặt loại mũi tên nỏ này chỉ có thể bị động thừa nhận.

“Cẩn thận.”

 Dư Tĩnh Thu bỗng thét một tiếng kinh hãi, nàng luôn bình tĩnh quan sát tất cả.

Vù vù vù!

Ba cái bóng người bỗng từ phía sau một bộ cung nỏ máy móc lao ra, cách đội ngũ chỉ hơn mười thước, ba bóng người đó giờ phút này đều có chiến lực Ngân Nguyệt kỵ sĩ, tốc độ cũng nhanh đến đáng sợ, hơn mười thước khoảng cách chợt lóe đã qua.

“Cẩn thận.”

“Lương Ung.”

 Đường Hùng càng hô một tiếng.

“Thiếu gia.”

 Lương Ung lại hét to một tiếng, cầm khiên đi ngăn cản, ước chừng có hai hộ pháp giết về phía bọn họ, hiển nhiên bọn chúng trước đó đã nhìn ra... Trong những Ngân Nguyệt kỵ sĩ này, Tư Bách Vinh là một kẻ yếu nhất, mà lão giả tóc đen hiện tại lại cụt tay, hai người này là dễ đối phó nhất, đương nhiên giải quyết xong trước hai kẻ này, rồi đối phó kế tiếp.

Còn có một hộ pháp thì lao về phía Dư Tĩnh Thu pháp sư! Một đại pháp sư, xử lý trước!

“Dừng tay.”

 Đường Hùng hai tay đều cầm đoản kiếm, giữa đường cắt về phía một gã hộ pháp kia.

Mà Đông Bá Tuyết Ưng là ở phía sau cùng đội ngũ, giờ phút này cũng cầm trường thương hướng phía trước giết tới.

...

“Thiếu gia, chúng ta liên thủ.” 

Hộ vệ Lương Ung cụt một tay cầm khiên ngăn cản.

Tư Bách Vinh thì quá sợ hãi, vội cầm lấy đại kiếm hai tay trong tay đi ngăn cản, đang đang đang, tên hộ pháp đánh tới cầm hai thanh loan đao nhanh như thiểm điện, cấp tốc cận thân! Ở trên kỹ xảo hiển nhiên vị hộ pháp này cao siêu hơn, giết Tư Bách Vinh hầu như nháy mắt bạo lui! Lúc này hắn nào sẽ quản một hộ vệ chết sống, thậm chí hắn cũng không kịp quản Dư Tĩnh Thu chết sống.
truyenhoangdung.blogspot.com




No comments

Powered by Blogger.