TUYẾT ƯNG LĨNH CHỦ - CHƯƠNG 32 - NGÃ CẬT TÂY HỒNG THỊ - TRUYỆN HUYỀN ẢO

TUYẾT ƯNG LÃNH CHỦ

 Tác giả : Ngã Cật Tây Hồng Thị
Thể loại: Huyền ảo, dị giới

CHƯƠNG 32: KHÔNG GIẾT NGƯƠI THỀ KHÔNG LÀM NGƯỜI


“Ha ha ha... Nói tới, năm đó ta và phụ thân cháu còn từng nói, nếu hai đứa nhỏ các cháu ở chung tốt, để các cháu kết thành một hôn sự.”

 Khổng Hải cười ha ha nói.

“Phụ thân.” 

Du Nguyệt đỏ bừng mặt.

“Vẫn là cần xem ý nguyện bản thân các cháu, lúc trước cha mẹ cháu cũng nói như vậy, không bắt buộc.”

 Khổng Hải cười nói, 

“Nếu ta có một đứa con rể cao thủ số một Nghi Thủy thành, ha ha, miệng cũng phải cười trật khớp.”

“Phụ thân đủ rồi.” 

Du Nguyệt có chút nhịn không được, tuổi nàng còn nhỏ, da mặt mỏng, có chút chịu không nổi.

Khổng Hải cười nhìn con gái mình.

Năm đó hắn và vợ chồng Đông Bá Liệt lúc nói chuyện phiếm quả thực từng tán gẫu chuyện nhi nữ kết thân, nhưng vợ chồng Đông Bá Liệt đều nói ‘Xem ý đứa nhỏ’ .

Nhưng giờ phút này hắn nhắc lại!

Là vì... Hắn rất xem trọng Đông Bá Tuyết Ưng, hy vọng đứa con gái này của mình kết thành vợ chồng với Đông Bá Tuyết Ưng! Một khi thật sự thành, địa vị Khổng gia hắn cũng sẽ nước lên thì thuyền lên.

Thậm chí, hắn cũng không thèm để ý Bạch Nguyên Chi đại pháp sư! Bái sư học đồ? Hắn một thương nhân, con gái tùy tiện chọn một thiên giai pháp sư làm sư phụ là đủ rồi, cần gì tiêu phí năm ngàn kim tệ bái đại pháp sư?

Năm ngàn kim tệ này, không phải vì đại pháp sư!

Là vì Đông Bá Tuyết Ưng!

Bởi vì đại pháp sư ở Tuyết Thạch sơn!

Hắn muốn cho con gái ở lại Tuyết Thạch sơn, sớm chiều ở chung với Đông Bá Tuyết Ưng! Thời gian dài, tự nhiên con gái rất có khả năng đi đến với Đông Bá Tuyết Ưng.

Ánh mắt một thương nhân phải dài, cần biết khi nào nên bỏ tiền vốn, Khổng Hải từ một binh sĩ quân đội xuất ngũ có thể lăn lộn cho tới bây giờ một thương nhân có chút tiếng tăm, là rất có năng lực.

...

Hôm đó, Đông Bá Tuyết Ưng liền tự mình ra mặt dẫn kiến, gặp Bạch Nguyên Chi đại pháp sư!

Thu năm ngàn kim tệ, khuôn mặt già của Bạch Nguyên Chi cười thành một đóa hoa, hứa hẹn sẽ bồi dưỡng Khổng Du Nguyệt thật tốt.

Đêm đó Khổng Hải rời đi, nhắc nhở Đông Bá Tuyết Ưng hỗ trợ chiếu cố Khổng Du Nguyệt.

Thật ra...

Tuổi Đông Bá Tuyết Ưng cũng không nhỏ, thông minh từ nhỏ, hoàn toàn có thể nhìn ra tâm tư của Khổng Hải, cái này cũng có nguyên nhân Khổng Hải cố ý bại lộ! Đối với tiểu muội muội ‘Khổng Du Nguyệt’ lúc còn nhỏ từng gặp, Đông Bá Tuyết Ưng thật sự không có tâm tư gì, bởi vì hiện tại Khổng Du Nguyệt còn nhỏ, sang năm cũng chỉ mới mười ba tuổi, thân thể còn chưa hoàn toàn nẩy nở, chỉ một tiểu nha đầu ngây ngô mà thôi.

“Vù.” 

“Ào.”

Trường thương bay múa.

Đông Bá Tuyết Ưng một mình ẩn cư ở trúc lâu sau núi, luyện thương pháp, thương ảnh gào thét, Phi Tuyết thần thương tự nhiên dẫn động bông tuyết bay bay, trong bông tuyết bóng người thiếu niên đồ đen cũng mờ mịt bất định, bóng người và thương ảnh giống như hóa thành một thể.

“Tuyết Ưng, Tuyết Ưng.”

 Sư nhân Đồng Tam tự mình tới, đi nhanh chạy vội, giẫm lên trên một ít tuyết đọng đóng băng cũng khiến băng vỡ ra.

“Đồng thúc?”

 Đông Bá Tuyết Ưng thu thương.

“Long Sơn lâu lâu chủ Tư An đại nhân tới.”

 Đồng Tam nói.

Mắt Đông Bá Tuyết Ưng sáng rực lên, rốt cuộc đến rồi, cha mẹ rốt cuộc có tin tức rồi sao?

“Chúng ta đi.”

 Đông Bá Tuyết Ưng bất chấp thu thập thay quần áo, lập tức theo Đồng Tam hướng thành bảo tiến đến.

Từ cửa sau thành bảo tiến vào, Đông Bá Tuyết Ưng thân như ảo ảnh trở lại trong phòng của mình lầu chính thành bảo, buông Phi Tuyết thần thương, nhanh chóng hướng phòng khách dưới lầu đi đến.

Trong phòng khách.

Tông Lăng đang tiếp đãi Tư An đại nhân.

“Lúc này mới qua một tháng, trên Tuyết Thạch sơn đã có thêm một ngôi lầu của pháp sư!”

 Tư An đại nhân bưng trà nóng, 

“Nghi Thủy thành chúng ta, kỵ sĩ lợi hại nhất, pháp sư lợi hại nhất đều tụ tập ở Tuyết Thạch sơn.”

“Chỉ là Nghi Thủy thành mà thôi, so với một số cao thủ lợi hại bên ngoài, không đáng nhắc tới.” 

Tông Lăng mỉm cười nói.

Hô.

Một trận gió, một thiếu niên đồ đen đi đến.

Tư An đại nhân quay đầu nhìn, mắt cũng sáng ngời, lập tức đứng dậy mỉm cười nói: 

“Lĩnh chủ.”

“Tư An đại nhân.” 

Đông Bá Tuyết Ưng liền nói, 

“Không cần khách khí, mời ngồi.”

Đợi ngồi xuống, Đông Bá Tuyết Ưng liền lập tức hỏi: 

“Tư An đại nhân, tình huống về phụ mẫu ta...”

“Ngươi phải tin năng lực tình báo của Long Sơn lâu chúng ta, đó là số một thiên hạ.”

 Tư An đại nhân nói, 

“Nhưng ta phải nhắc nhở ngươi, bình tĩnh một chút.”

“Bình tĩnh?”

 Trong lòng Đông Bá Tuyết Ưng rùng mình, bên cạnh, sắc mặt Tông Lăng cũng biến đổi.

“Mời nói.” 

Đông Bá Tuyết Ưng mặt ngoài bình tĩnh nói.

Tư An đại nhân hiểu trong lòng vị thiếu niên lĩnh chủ này khẳng định không bình tĩnh được. Hắn thở dài trong lòng, liền nói thẳng: 

“Tình huống mẫu thân ngươi hoàn hảo, bà ấy là con em đích hệ của Mặc Dương gia tộc, hơn nữa ca ca bà ấy Mặc Dương Sâm là một vị đại pháp sư cấp Ngân Nguyệt trẻ tuổi nhất trong gia tộc, cho nên mẫu thân ngươi chỉ bị nhốt ở trong một cấm địa ‘Lôi Triều nhai’ của Mặc Dương gia tộc, tuy cô độc chút, nhưng ăn uống không lo, còn có thể dốc lòng nghiên cứu pháp thuật, nghe nói mẫu thân ngươi còn đột phá đến đại pháp sư cấp Lưu Tinh.”

“Thiên tư của A Du trước nay rất tốt, quả nhiên là đột phá đến cấp Lưu Tinh trước hết trong chúng ta.”

 Tông Lăng khẽ gật đầu.

“Vậy cha ta thì sao?” 

Đông Bá Tuyết Ưng lo lắng.

Mẫu thân không có việc gì, vậy có chuyện là phụ thân?

“Phụ thân ngươi...” 

Tư An đại nhân do dự chút, 

“Mẫu thân ngươi năm đó là vì không muốn tiếp nhận hôn sự gia tộc an bài chạy khỏi gia tộc, Mặc Dương gia tộc về sau lại chọn một thiếu nữ đích hệ khác tương đối ưu tú gả đi. Phụ thân thiếu nữ này tên là ‘Mặc Dương Thần Bạch’, Mặc Dương Thần Bạch năm đó không thể bảo vệ được con gái, vẫn luôn rất không cam lòng, từ sau khi con gái hắn gả ra, hắn khổ tu hai mươi năm nay cũng đạt tới kỵ sĩ cấp Ngân Nguyệt, hơn nữa mượn dùng áo giáp luyện kim trong gia tộc có thể phát huy ra thực lực cấp Xưng Hào, Long Sơn lâu chúng ta cũng đưa lên một cái Thanh Đồng Lệnh!”

“Mặc Dương Thần Bạch đối với chuyện năm đó canh cánh trong lòng, cũng rất oán hận mẫu thân của ngươi, cho rằng chính là mẫu thân ngươi chạy trốn mới đưa đến con gái hắn chỉ có thể gả cho một lão già.” 

Tư An đại nhân nói.

“Điều này sao có thể trách mẫu thân ta? Sau khi mẫu thân ta chạy trốn, đem con gái hắn gả đi... Không phải người chủ sự bên trên của Mặc Dương gia tộc sao?” 

Đông Bá Tuyết Ưng cả giận nói.

“Hắn không dám khiêu khích quyền uy tộc trưởng gia tộc, chỉ có thể giận chó đánh mèo mẫu thân ngươi.”

 Tư An đại nhân nói, 

“Mẫu thân ngươi có bác ngươi che chở, lại bị nhốt ở cấm địa Lôi Triều nhai, hắn không có cách nào! Nhưng phụ thân ngươi là làm khổ dịch... Mặc Dương Thần Bạch vì thế đem oán hận phát tiết trên thân phụ thân ngươi.”

Sắc mặt Đông Bá Tuyết Ưng đã xanh mét, ngón tay nắm tay vịn dùng sức cũng bắt đầu ngập vào trong gỗ rồi.

“Phụ thân ngươi bị phán khổ dịch trăm năm, là ở trong xưởng luyện kim ‘Đông Hương hồ’ của Mặc Dương gia tộc làm những công việc khổ lao, Mặc Dương Thần Bạch thường xuyên an bài người tra tấn phụ thân ngươi, hơn nữa còn chuyên môn để pháp sư trong xưởng lần lượt chữa khỏi phụ thân ngươi! Để phụ thân ngươi chết không xong.” 

Tư An đại nhân nói, 

“Nếu không phải có pháp sư lần lượt trị liệu, phụ thân ngươi chỉ sợ ở trong xưởng luyện kim cũng không chịu được ba năm sẽ chết.”

“Bồng!”

Ngón tay Đông Bá Tuyết Ưng cầm lấy tay vịn cuối cùng bóp nát hết. Đôi mắt Đông Bá Tuyết Ưng cũng trào ra sát khí: 

“Đáng chết đáng chết.”

Trong trí nhớ phụ thân nguy nga như núi...

Phụ thân hoặc là nghiêm khắc huấn luyện mình, hoặc là cưng chiều mình...

“Mặc Dương Thần Bạch! Mặc Dương gia tộc!”

Khí huyết toàn thân Đông Bá Tuyết Ưng lưu động, một khí tức hung lệ từ trong thân thể hắn phát ra.

Tông Lăng cũng phẫn nộ, sắc mặt khó coi.

Tuy Tư An đại nhân nói rất giản lược —

Nhưng bọn họ đều nghe ra được, làm khổ dịch vốn là tra tấn, còn chuyên môn phái người đi tra tấn? Lấy thân thể Thiên giai kỵ sĩ của Đông Bá Liệt thế mà cũng không chịu được, cần pháp sư trị liệu nhiều lần?

Trong lồng ngực Đông Bá lửa giận hừng hực, phẫn nộ kích động.

“Mặc Dương Thần Bạch, ta không giết ngươi, thề không làm người!”

 Trong lòng Đông Bá Tuyết Ưng sát khí hừng hực, nhưng bên cạnh có người ngoài, Đông Bá Tuyết Ưng là sẽ không đem những cái này trực tiếp hô ra miệng.

Hò hét, là vô dụng.

Là phải làm ra!

“Mặc Dương gia tộc thì sao? Mặc Dương Sâm thì sao? Cứ như vậy nhìn hắn tra tấn cha ta?”

 Đông Bá Tuyết Ưng nói.

“Mặc Dương gia tộc nào sẽ để ý phụ thân ngươi chết sống, về phần Mặc Dương Sâm, tuy từng nhắc nhở bảo người ta chiếu cố phụ thân ngươi, nhưng vô dụng, thứ nhất bản thân Mặc Dương Sâm cũng cần dốc lòng nghiên cứu pháp thuật, thứ hai Mặc Dương Thần Bạch có thể lấy được Thanh Đồng Lệnh, địa vị trong gia tộc không thua gì Mặc Dương Sâm! Hơn nữa hắn chuyên môn phái người đi tra tấn, Mặc Dương Sâm chung quy không thể luôn luôn bảo hộ phụ thân ngươi chứ?”

Tư An đại nhân nói,

 “Huống chi, Mặc Dương Sâm có cảm tình đối với muội muội hắn, đối với phụ thân ngươi lại không có cảm tình gì.”

Đông Bá Tuyết Ưng nghe mà nghiến răng.

Hắn hiểu.

Tất cả cái này hắn đều hiểu.

Nhưng hắn chính là hận, thật sự không cam lòng.

“Như thế nào mới có thể cứu phụ mẫu ta?”

 Đông Bá Tuyết Ưng nói.

“Căn cứ tình báo chúng ta điều tra, Mặc Dương gia tộc đối với pháp quy gia tộc chấp hành cực kỳ nghiêm khắc, không ai có thể vi phạm! Hơn nữa mẫu thân ngươi là bị nhốt ở cấm địa, phụ thân ngươi cũng là ở xưởng luyện kim Đông Hương hồ trong gia tộc, người ngoài căn bản không vào được, cũng không có cách nào cứu phụ thân ngươi.” 

Tư An đại nhân nói, 

“Biện pháp đầu cơ trục lợi, đều không có hy vọng.”

“Không đầu cơ trục lợi thì sao?” 

Đông Bá Tuyết Ưng hỏi.

“Tương đối đơn giản nhất, chính là kiếm cho phụ thân ngươi một cái tước vị ‘Vinh dự hầu tước’.” 

Tư An đại nhân nói, 

“Tước vị hầu tước địa vị cực cao, dù là đặc quyền Siêu Phàm cũng không thể bắt! Trực tiếp nhốt hoặc là giết một hầu tước? Vị ngụy Siêu Phàm kia của Mặc Dương gia tộc còn chưa thừa nhận nổi hậu quả!”

Hầu tước.

Là tước vị tương đối đặc thù.

Bởi vì hầu tước trở xuống ‘Bá tước, Nam tước’ đều có thể tiêu phí tiền tài dễ dàng mua được, nhưng hầu tước không mua được! Thậm chí hầu tước cũng phi thường hiếm thấy.

Dưới tình huống bình thường, chỉ có một gia tộc sinh ra một sinh mệnh Siêu Phàm! Sinh mệnh Siêu Phàm có thể chỉ định một người trong gia tộc đạt được tước vị hầu tước, tước vị này có thể thừa kế ngàn năm! Ngàn năm sau tự nhiên giáng xuống thành bá tước.

Cho nên...

Hầu tước bình thường, đại biểu là thủ lĩnh trên danh nghĩa của một Siêu Phàm gia tộc. Về phần bản thân cường giả Siêu Phàm? Đã không cần tước vị.

Cho nên hầu tước là cấm bị nhốt, đánh giết vân vân. Ngụy Siêu Phàm căn bản không có tư cách, mặc dù Siêu Phàm thật sự làm như vậy, cũng phải trả giá rất đắt.

...

Vinh dự hầu tước, cái này không thể thừa kế! Bình thường là lập công lao thật lớn cho đế quốc, có thể nhận được vinh dự hầu tước, quyền lực và thừa kế hầu tước không sai biệt lắm, chỉ là không thể thừa kế.

“Phụ thân ngươi là vinh dự hầu tước, mẫu thân ngươi sẽ là hầu tước phu nhân. Như vậy Mặc Dương gia tộc bọn họ nhất định phải lập tức dừng mọi hình phạt, cái gì cấm đoán khổ dịch đều phải dừng, còn không thể đắc tội chút nào.” 

Tư An đại nhân nói.

“Như thế nào mới có thể nhận được vinh dự hầu tước?” 

Đông Bá Tuyết Ưng vội hỏi.

Tư An đại nhân nói: 

“Muốn đạt được vinh dự hầu tước, chỉ có lập công lao lớn! Ngươi nếu cẩn thận lật xem Hoán bảo điển, trong đó sẽ có một mục này, một cái tước vị vinh dự hầu tước... Cần hai vạn điểm công lao đổi lấy!”

“Chỉ có biện pháp này sao?”

 Đông Bá Tuyết Ưng đương nhiên đã sớm lật xem.

Nhưng hai vạn điểm công lao, quá xa xôi.

Nhiệm vụ hắn hiện tại có thể tiếp đều là cấp Hắc Thiết, điểm công lao ở mười đến một trăm! Một trăm điểm công lao cũng có nguy hiểm sinh mệnh hơn nữa rất tốn thời gian.

Một trăm điểm công lao một lần nhiệm vụ, cần ước chừng hai trăm lần mới có thể tích lũy đến ‘Hai vạn điểm công lao’ !

Một lần cho dù hao phí hai tháng... một mực không nghỉ ngơi, một năm mới chỉ có thể hoàn thành sáu lần, cần hơn ba mươi năm mới có hi vọng tích lũy! Hơn nữa Long Sơn lâu đưa tới danh sách nhiệm vụ cấp Hắc Thiết chỉ một xấp như vậy, nào có nhiều nhiệm vụ cấp Hắc Thiết như vậy vừa vặn một trăm điểm công lao.

“Không có cách khác sao?”

 Đông Bá Tuyết Ưng vội hỏi.

“Không có.” 

Tư An đại nhân lắc đầu, 

“Vinh dự hầu tước là không thể đầu cơ trục lợi, chỉ có thể dựa vào công lao lớn, đối với cường giả cấp Xưng Hào mà nói cũng phải trải qua nhiều lần sinh tử mạo hiểm, mới có thể tích lũy nhiều công lao như vậy! Cho nên vinh dự hầu tước mới càng được người ta tôn kính, bởi vì sau lưng hắn có một vị cấp Xưng Hào vì hắn nhiều lần không để ý nguy hiểm sinh mệnh.”

“Phù.”

Đông Bá Tuyết Ưng nhắm mắt lại.

Phụ thân...

Phụ thân... Con rốt cuộc nên làm cái gì bây giờ?

Thật sự rất muốn trực tiếp giết đến Mặc Dương gia tộc cứu phụ thân về, nhưng Mặc Dương gia tộc là một gia tộc cổ xưa truyền thừa hơn ngàn năm, cường giả như mây, chỉ cần Mặc Dương Thần Bạch kia mượn dùng áo giáp luyện kim đã có thể phát huy chiến lực cấp Xưng Hào! Càng đừng nói một số lực lượng cường đại khác, cùng với vị ngụy Siêu Phàm kia! Tuy là ngụy Siêu Phàm, nhưng mà chỉ sợ một chiêu có thể diệt sát mình.

“Muốn đạt được hai vạn điểm công lao, hiện tại đi làm nhiệm vụ là ngu xuẩn nhất. Ta vừa thức tỉnh thái cổ huyết mạch không bao lâu, thân thể ở dưới đấu khí tưới tắm đang không ngừng cường đại! Đấu khí tiến bộ cũng cực nhanh, thực lực của ta mỗi ngày đều đang tăng lên biên độ rõ ràng.” 

Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ, 

“Ta hiện tại dưới tình huống bình thường lực lượng có thể so sánh cấp Lưu Tinh, không cần bao lâu có thể so sánh cấp Ngân Nguyệt, thậm chí cấp Xưng Hào!”
truyenhoangdung.blogspot.com




No comments

Powered by Blogger.