THẦN ẤN VƯƠNG TỌA - CHƯƠNG 22 - ĐƯỜNG GIA TAM THIẾU - TRUYỆN TIÊN HIỆP
THẦN ẤN VƯƠNG TỌA
Tác giả : Đường Gia Tam Thiếu
Thể loại: Truyện tiên hiệp
CHƯƠNG 22: TIẾN HÓA
Long Hạo Thần ánh mắt kiên nghị
nhìn chăm chú vào biến hóa của địa hỏa tích , tay phải của hắn lúc này đã nắm
chặt thành quyền, mặc dù máu tươi chảy dài trên tay, nhưng tay của hắn lại hết
sức ổn định.
Một tầng tầng kim sắc quang mang
không ngừng cọ rửa thân thể hỏa tích, vết thương trên người nó không ngừng toát
ra khói trắng, những vết thương này rõ ràng đều có dấu vết thối rữa. Hiển
nhiên,thể chất hắc ám của địa hỏa tích được quang minh năng lượng đánh sâu vào
cải tạo lại, thân thể nó đang phải thừa nhận thống khổ khổng lồ.
Nếu như không phải bởi vì Long Hạo
Thần cùng nó ký kết bình đẳng khế ước,thể chất ẩn chứa quang minh lực khổng lồ
của Long Hạo Thần sợ rằng đã đem nó hủy diệt.
Địa hỏa tích hai má bên da thịt
rung lên, nhiều tia máu không ngừng theo khóe miệng nó rỉ ra, mặc dù thân thể của
nó đang kịch liệt run rẩy, nhưng bốn chi móng vuốt thủy chung bám chặt trên mặt
đất không để cho mình di động tí nào.
Đầu nó giơ cao hướng về phía Long Hạo
Thần, một người một thú bốn mắt nhìn nhau, trong ánh mắt trừ kiên nghị ở vẻ
ngoài, còn có một tia ấm áp, đúng vậy, bọn họ từ trong mắt lẫn nhau, cảm nhận
trong đó một loại thân tình tràn đầy ấm áp.
Máu chảy dài xuống, sắc mặt Long Hạo
Thần càng ngày càng tái nhợt, cảm giác suy yếu đã bắt đầu xuất hiện. Cho dù hắn
đã có gần một ngàn linh lực, nhưng dù sao hắn vẫn là người. Nhân loại máu chỉ cần
tổn thất vượt quá một phần ba thì chính là trí mạng. Mà với tốc độ mất máu hiện
tại, không được bao lâu nữa sẽ tới cực hạn của hắn.
Thời gian trôi qua từng phút từng
giây, nhưng vô luận là Dạ Hoa hay là lão giả, tâm tình lúc này đều hết sức khẩn
trương.
Lão giả độc nhãn đã thủ hộ Thánh
sơn không ít năm, nhưng tình huống trước mắt như thế này cũng là lần đầu tiên gặp
phải. Hiện tại có thể có vài loại kết quả. Loại thứ nhất chính là địa hỏa tích
không chịu nổi máu quang minh tẩy lễ, chết bất đắc kỳ tử. Loại thứ hai, chính
là nó bị máu quang minh tẩy lễ hoàn thành, trở thành quang minh thể chất ma
thú. Nói như vậy, Long Hạo Thần mục đích cũng đã đạt được. Loại thứ ba, địa hỏa
tích nếu như không chịu nổi thống khổ, tự mình bỏ chạy đi, như vậy hết thảy đều
là kiếm củi ba năm thiêu một giờ. Loại thứ tư, lão giả cùng Dạ Hoa không nguyện
ý nhìn thấy nhất, đó chính là Long Hạo Thần mất máu quá nhiều không cách nào
kiên trì được nữa. Nói như vậy, địa hỏa tích không được tiến hóa mà Long Hạo Thần
cũng có thể vì máu huyết tổn hao nhiều gây nguy hiểm tính mạng.
Long Hạo Thần tay phải đã bắt đầu
run rẩy,làn da trắng nõn đã chuyển sang màu xanh xám nhợt nhạt, vốn là bóng
láng mịn màng sớm đã biến mất không thấy gì nữa. Chỗ cổ tay tốc độ máu chảy xuống
đã bắt đầu giảm xuống, trừ vết thương tự động khép lại ở bên ngoài, cũng biểu
hiện ra hắn bị mất máu quá nhiều.
Nhưng kỳ dị chính là, thân thể địa
hỏa tích cũng đang run rẩy . Trên người vốn lân phiến đen nhánh dần dần tăng
thêm một tầng kim quang nhàn nhạt, những vết thương thối nát cũng khép lại với
tốc độ kinh người. Hiển nhiên, nó đã khổ tẫn cam lai, thể chất đang nhanh chóng
được cải biến.
Kỳ lạ nhất biến hóa là khế ước ký
hiệu trên người Long Hạo Thần cùng địa hỏa tích. Vốn là khế ước ký hiệu tử sắc,
lúc này dần dần biến thành tử kim sắc, mặc dù vẫn như cũ là lấy tử sắc làm chủ,
nhưng tăng thêm một ít màu vàng nhàn nhạt, cả ký hiệu lộ ra vẻ huyễn lệ rực rỡ.
Phía trên tầng tử sắc quang vụ cũng đã giảm bớt chút ít, mơ hồ có thể thấy đường
vân phức tạp trên ký hiệu kia.
Thân thể Long Hạo Thần thoáng suýt
chút nữa ngã xuống.
"Không tốt, Hạo Thần kiên trì
không được ."
Dạ Hoa trong lòng vốn căng thẳng, không nhịn được phải xông
lên.
"Chờ một chút."
Độc nhãn
lão giả khoát tay, ngăn cản hắn vọt tới trước thân thể.
Long Hạo Thần tay trái giơ lên, đặt
tại địa hỏa tích trên cổ, chống đở thân thể của mình, lúc này, hắn đã có chút
ít thấy không rõ hết thảy trước mắt rồi, mất máu quá nhiều mang đến mãnh liệt
cháng váng làm cho hắn tùy thời cũng có thể ngã xuống.
Không vứt bỏ, không buông bỏ. Long
Hạo Thần cắn chặc hàm răng, ở trong lòng yên lặng lẩm bẩm này sáu chữ.
Mặc dù hắn cùng với địa hỏa tích tiếp
xúc thời gian rất ngắn, trước sau chỉ bất quá như vậy chốc lát công phu : thời
gian mà thôi, nhưng đây cũng là hắn lần đầu tiên cảm thụ bình đẳng khế ước hiệu
quả. Kia phân giống như thân nhân loại thân thiết, còn có địa hỏa tích bởi vì sợ
hãi đối với hắn không muốn xa rời, không khỏi thật sâu xúc động tim của hắn.
Long Hạo Thần không có huynh đệ tỷ
muội, mấy năm qua này, Lý Hinh đối với hắn vẫn giống như là thân tỷ tỷ giống
nhau. Hắn mới vừa rồi làm ra cuối cùng quyết định thời điểm chỉ là bởi vì nghĩ
đến, nếu như là mình đối mặt như vậy nguy nan, Lý Hinh có làm ra như thế nào
quyết định?
Đồng bạn, cái gì là đồng bạn, cùng
sinh cùng tử mới thật sự là đồng bạn.
Tầm mắt mơ hồ nhìn chấm hỏa tích
hai mắt, giờ khắc này, Long Hạo Thần nữa không cảm thấy nó xấu xí.
Lúc này, Long Hạo Thần máu lưu thất
đã vượt qua một phần ba, nếu như không phải là hắn đã thân là Đại Kỵ Sĩ, chỉ sợ
cũng muốn nguy cấp sinh mệnh .
độc nhãn lão giả mặc dù ngăn cản Dạ
Hoa, nhưng hắn cũng đã làm xong tùy thời xuất thủ chuẩn bị, một khi Long Hạo Thần
sinh mệnh lực xuất hiện suy kiệt, hắn nhất định sẽ ở trước tiên động thủ. Ngăn
cản hắn tiếp tục nữa.
"Rống ——"
Một tiếng tràn
đầy hưng phấn tiếng hô vang lên, một tầng vàng mịt mờ sáng bóng từ địa hỏa tích
trong cơ thể xông ra. Tất cả hắc ám khí tức cùng hung lệ khí đã là không còn
sót lại chút gì.
Một đạo kim quang từ độc nhãn lão
giả trong tay xạ ra, vừa lúc rơi vào miệng vết thương trên cổ tay Long Hạo Thần,
trong nháy mắt giúp hắn khép lại vết thương.
Long Hạo Thần thân thể mềm nhũn, cả
người đã ngã xuống, nhưng hắn cũng không hôn mê, bởi vì hắn muốn xem mình đã
thành công hay chưa.
Đầu lưỡi ẩm ướt nhẹ nhàng liếm láp
khuôn mặt của hắn,trong đôi mắt nhỏ màu đỏ tràn đầy thần thái, giống như là hai
khỏa Hồng Bảo Thạch.
Tử kim sắc khế ước ký hiệu lặng lẽ
biến mất trên lưng,vết thương trên người địa hỏa tích đã hoàn toàn biến mất, tấm
chắn hình dạng trên lân phiến tản ra một tầng màu vàng nhạt sáng bóng .
Dạ Hoa thầm than một tiếng, chậm
rãi tiến lên, muốn ép Long Hạo Thần ăn một chút cố bản bồi nguyên đan. Hắn biết,
Long Hạo Thần mặc dù thành công, nhưng đã bỏ ra quá nhiều. Máu huyết như thế mất
đi, sợ rằng nửa năm hoặc một năm cũng khôi phục kịp.
"Rống"
Địa hỏa tích đột
nhiên hướng tới Dạ Hoa phát ra một tiếng gầm trầm thấp, trong đôi mắt nhỏ màu đỏ
tràn đầy vẻ bất thiện. Một đoàn hỏa cầu to lớn từ trong miệng nó phụt ra, bắn
thẳng tới Dạ Hoa.
"Hả?"
Dạ Hoa lấy làm kinh
hãi, Linh Quang Tráo phát động, oanh một tiếng, chặn lại hỏa cầu.
"Trước tiên không nên tới gần
nó, nó tựa hồ muốn làm cái gì đó."
Độc nhãn lão giả trầm giọng quát lên.
Địa hỏa tích dừng lại trước Dạ Hoa,
ánh mắt của nó một lần nữa rơi vào Long Hạo Thần đang suy yếu. Cũng vừa lúc đó,
trong bất chợt, một đạo tử sắc Quang Hoa từ trên lưng nó bắn ra, bay thẳng lên
đỉnh động.
Đạo tử sắc quang mang hiện lên đường
nét buông thả, giống như là nứt ra từ lưng nó, quang văn xuất hiện về sau, địa
hỏa tích ngẩng đầu lên lần nữa, chẳng qua giờ khắc này, cặp mắt đỏ của nó nhộn
nhạo lên ánh tím. Ánh tím lạnh như băng mà trông cực kỳ cao quý.
Tử sắc quang vân đầu tiên đi dọc
theo người nó đến phần đuôi, sau đó lại phản ngược lên trên, trong phút chốc đã
tới vị trí cổ nó, đến nơi này, quang vân tử sắc cũng không hướng thẳng tắp về
phía trước mà chia làm hai đạo, một đạo vẫn dọc theo người đến nó đỉnh đầu, một
đạo khác kéo dài tới vết nhô lên trên cổ nó.
Một đạo linh lực ba động khác thường
lặng lẽ nhộn nhạo,con ngươi địa hỏa tích đột nhiên toát ra một tia thống khổ,
nhưng hưng phấn lại nhiều hơn. Thân thể của nó bắt đầu run rẩy kịch liệt. Linh
lực ba động không ổn định không ngừng từ đó xuất hiện tử sắc quang vân, linh lực
ba động đã rõ ràng vượt qua cấp hai trung giai ma thú.
"Tiến hóa? Địa hỏa tích này muốn
tiến hóa."
Độc nhãn lão giả kinh hô một tiếng. Ma thú tiến hóa cũng không
ít cách nhìn, nhưng nói thì như vậy, chỉ có cấp năm ma thú trở lên mới có thể
có tiến hóa. Địa hỏa tích mới bất quá là hai cấp ma thú mà thôi a! Thì ra nó nhờ
máu Long Hạo Thần mà tiến hóa được.
Phù một tiếng, một cổ khí lưu tử sắc
nồng nặc từ trên người địa hỏa tích bộc phát ra, ngay sau đó, nó vốn chỉ dài
hơn một thước nhưng lấy mắt thường có thể thấy được tốc độ sinh trưởng nhanh
chóng.
Biến hóa không chỉ là thân thể nó lớn
lên, lân phiến trên người nó xuất hiện biến hóa kỳ dị, vốn lân phiến hồi trước
chỉ trơn nhẵn, bây giờ dần dần có cảm giác bay bổng một chút, cảm giác phiêu
lãng rõ dần lên, kỳ lạ nhất là vết nhô trên cổ nó theo thân thể bành trướng mà
kéo dài ra ngoài.
Khì khì một tiếng, thân thể địa hỏa
tích chợt cứng đờ, ngay sau đó chỗ nhô ở cổ nó nhô lên, lòi ra một cái đầu mới,
hai cái đầu đặt song song với nhau. Mà lúc này thân thể của nó cũng đã kéo dài
đến hai thước.
Tử quang vừa thu lại, tất cả tựa hồ
cũng dừng lại. Tử sắc quang vân vẫn dọc theo người nó đến đỉnh đầu thứ hai, hai
đầu phía trên cũng nhô ra ít sừng, nhìn qua càng thêm mấy phần nanh ác.
Nhìn qua hai cái đầu không có gì
khác nhau, bất đồng duy nhất, chính là màu sắc ánh mắt. Cái đầu thứ hai có ánh
mắt màu vàng.
Địa hỏa tích tiến hóa xong, tứ chi
trở nên tráng kiện hơn rất nhiều, áo giáp lưng cũng nặng nề dầy cộm, nhất là
cái hai đầu này hiện ra rằng chỗ nó nhô lên lúc trước không phải là bị tàn tật.
Hoàn thành tiến hóa xong, ở cổ của
đầu thứ hai lại nhô ra một ít, bất quá không nhô ra lớn như ban đầu, trông giống
như một cái mụt.
"Cấp bốn trung giai?"
Dạ
Hoa cùng độc nhãn lão giả liếc mắt nhìn nhau, trong mắt hai người cũng tràn đầy
rung động.
Mỗi một cấp ma thú, cũng đều chia
làm sơ giai, trung giai, cao cấp cùng đỉnh. Từ cấp hai trung giai đến cấp bốn
trung giai, đây chính là vượt qua tám cái giai đoạn tiến hóa a!
Đừng nói là đã gặp qua, bọn họ coi
như là nghe cũng chưa bao giờ nghe nói qua. Một loại ma thú tiến hóa, nhiều nhất
chẳng qua thân thể cũng chỉ xuất hiện một ít biến hóa cực nhỏ, thực lực hơi có
tăng cường, từ trung giai đến cao cấp là bình thường, chưa từng nghe nói qua có
thế tiến hóa nhảy cấp. Nhưng trước mắt địa hỏa tích này lại là một ví dụ.
Không, hiện tại đã không thể xưng
nó là địa hỏa tích nữa rồi, cái đầu thứ hai thuộc tính cùng đầu thứ nhất cũng
không giống nhau, rõ ràng tản ra quang minh khí tức.
Song đầu song thuộc tính Tích
Dịch ma thú, đây là giống gì? Nhất là loài này vượt cấp tiến hóa, hiện ra rằng
đầu địa hỏa tích này chỉ sợ cũng không phải là ma thú kém cỏi.
Hơn nữa, Dạ Hoa lại càng chú ý tới
chỗ nhô ra trên cổ nó, chẳng lẽ nói, địa hỏa tích này sau này còn có thể sinh
trưởng ra đầu thứ ba và tiến hóa được nữa?
Dạ Hoa nuốt xuống một ngụm nước miếng,
hướng độc nhãn lão giả hỏi :
"Tiền bối, ngài biết loại ma thú này
không?"
Lão giả cười khổ lắc đầu, nói :
"Không biết. Không có người nào có thể nhận thức toàn bộ ma thú. Nhất là
loại từ không gian khác mà đến. Nhìn dáng dấp, tên tiểu tử dường như là nhặt được
bảo khố! Chỉ cần đầu Tích dịch này có thể tiến hóa một lần nữa, coi như cũng là
một tọa kỵ tuyệt vời . Di, nó đang làm gì vậy?"
Trong thời gian bọn họ nói chuyện,
song đầu tích dịch dịch chậm rãi hạ thấp nhìn chăm chú vào Long Hạo Thần đang
khiếp sợ bởi vì nó tiến hóa. Cái đuôi dài từ phía sau đưa lên miệng, cái đầu thứ
hai khẽ cắn nhẹ lên, nhất thời chảy ra máu màu tím nhạt . Theo nó tiến hóa, màu
máu cũng thay đổi theo luôn.
Ký hiệu khế ước lần nữa xuất hiện,
ký hiệu trên lưng song đầu tích dịch dịch cũng vì nó tiến hóa mà to lên, hơn nữa,
lần này rõ ràng là nó chủ động dẫn phát.
Đuôi dài gảy nhẹ,máu tử sắc ở đuôi
chảy ra nhỏ lên khế ước ký hiệu trên trán Long Hạo Thần.
Long Hạo Thần thân thể cứng đờ, chỉ
cảm thấy một dòng nước ấm từ trán rót vào, cảm giác nóng bỏng trong nháy mắt
truyền khắp toàn thân.
"Phụng dưỡng cha mẹ, nó ở dùng
máu của mình phụng dưỡng cha mẹ cho Hạo Thần."
Dạ Hoa giật mình nhảy lên.
Ma thú cấp bậc càng cao thì càng
thông linh, lục cấp trở lên ma thú mới có thể sinh ra trí tuệ không kém nhân loại,
mà song đầu tích dịch dịch trước mắt này lại có mười phần linh tính, học theo
Long Hạo Thần dùng máu huyết của nó bù đắp hao tổn cho Long Hạo Thần.
Hai đầu, một đôi mắt đỏ hồng, một
đôi mắt hoàng kim ôn nhu nhìn chăm chú vào Long Hạo Thần, song đầu tích dịch khẽ
đung đưa thân thể.
Một tầng vân nhạt tử sắc bắt đầu từ
trán Long Hạo Thần dọc theo toàn thân hắn, hắn chỉ cảm giác toàn thân phảng phất
như bị vây trong lò luyện , không biết là thống khổ hay thoải mái, chỉ có thể
mơ hồ cảm nhận được huyết mạch của mình phía trong nóng bỏng lên đang xuất hiện
biến hóa long trời lở đất. Cảm giác nóng bỏng dần dần suy yếu rồi biến mất.
Một tầng hồng sắc quang mang nhàn
nhạt từ song đầu tích dịch lặng lẽ khuếch tán ra, tạo thành một vòng hồng sắc
quang khâu, sau đó lại chậm rãi hội tụ, cuối cùng rơi vào ký hiệu khế ước trên
lưng.
Long Hạo Thần cùng song đầu tích dịch
đồng thời chấn động, hai người cùng lúc, mơ hồ tăng thêm một tầng liên lạc.
"Đây là so với chủ tớ khế ước
còn cực đoan hơn huyết khế."
Độc nhãn lão giả thất thanh nói,
"Chủ mất
thì tớ cũng chết theo a, song đầu tích dịch này đang báo ân."
Dạ Hoa cũng biết huyết khế loại này
dị thường cực đoan, đối với Long Hạo Thần không có nửa phần tổn thương, nhưng với
song đầu tích dịch mà nói lại bị trói buộc tính mạng, một khi Long Hạo Thần chết
đi, nó hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Nhưng nếu như là nó đã chết, đối với
Long Hạo Thần lại không có nửa phần ảnh hưởng.
Trong truyền thuyết, huyết khế hình
như còn nhiều tác dụng đặc biệt khác, thậm chí có thể đem năng lực của mình
truyền cho chủ nhân. Chỉ bất quá căn bản không có ma thú nào nguyện ý ký kết khế
ước như vậy, vì vậy huyết khế ảo diệu đến đâu thì rất ít người biết.
Độc nhãn lão giả hít sâu một cái, từ
từ nói :
"Vô luận song đầu tích dịch này có thể tiến hóa lần nữa hay
không, nó cũng cùng tiểu tử này liên hệ mật thiết vô cùng so với các kỵ sĩ khác
. Có lẽ đây cũng là nhân họa gặp phúc."
Quang mang dần dần thu liễm,tử sắc
quang mang trên làn da Long Hạo Thần biến mất không thấy gì nữa. song đầu tích
dịch cũng thu hồi lại cái đuôi của mình, đi tới bên cạnh hắn, dùng hai đầu nhẹ
nhàng dụi vào chân của hắn.
"Ta đây cuối cùng cũng có đồng
bọn a! Ta tên là Hạo Thần, ngươi sẽ theo tên ta, gọi Hạo Nguyệt nhé."
truyenhoangdung.blogspot.com
No comments
Post a Comment