THẦN ẤN VƯƠNG TỌA - CHƯƠNG 13 - ĐƯỜNG GIA TAM THIẾU - TRUYỆN TIÊN HIỆP
THẦN ẤN VƯƠNG TỌA
Tác giả : Đường Gia Tam Thiếu
Thể loại: Truyện tiên hiệp
CHƯƠNG 13: KỴ SĨ THÁNH SƠN (1)
Thiếu nữ phía sau quầy vội vàng thấp giọng nói :
"Tiểu đệ đệ, ngươi đi nhanh đi. Đây không phải là nơi ngươi nên tới. Đừng
để ý đến bọn hắn, những tên Mạo Hiểm Giả này trải qua sinh hoạt dưới đầu đao lưỡi
kiếm,chịu áp lực nên, thường thường sẽ có một số biểu hiện bất hảo. Bất quá bọn
hắn hẳn là không dám làm gì với ngươi đâu dù sao nơi này cũng là công hội."
Sau khi nói ra những lời này, thiếu nữ đột nhiên
phát hiện, thiếu niên trước mặt này trong đôi mắt trong suốt nhiều hơn một phần
kiên định.
"Hắn không nên làm nhục mẫu thân ta."
Vừa
nói, Long Hạo Thần từ trong lòng ngực lấy ra thứ đồ vật đưa cho cô gái kia sau
đó xoay người hướng tên râu quai nón đi tới.
Long Hạo Thần mới có mười tuổi,cao chưa đến ngực tên
râu quai nón kia, nhưng mà cước bộ của hắn lại cực kỳ ổn định.
"Oa, oa, oa, mọi người mau nhìn xem này tên tiểu
tử này tức giận rồi. Sách sách,Nhìn một chút khuôn mặt nhỏ bé xinh đẹp này!Da dẻ
trắng trẻo mọng nước. Cho dù còn là một đứa con nít, đưa đến lầu xanh là hàng
nhất đẳng."
Trong tay tên râu quai nón có một chuôi song nhận
chiến phủ, lúc này, hắn đem chiến phủ chống ở trên mặt đất, thân thể tựa vào đấy
, vẻ mặt trêu tức nhìn Long Hạo Thần.
Long Hạo Thần đi tới trước mặt tên râu quai nón
ngoài một trượng mới dừng bước lại, sắc mặt của hắn rất bình tĩnh, cái eo thẳng
tắp, tay trái úp lòng bàn tay lại đặt trên ở ngực phải thực hiện lễ nghi tiêu
chuẩn Kỵ Sĩ.
Sau một khắc, hắn móc ra một cái bao tay trắng ném
cho đối phương đồng thời rút song kiếm ở sau lưng ra, mũi kiếm hướng xuống phía
dưới, trầm giọng nói :
"Các hạ làm nhục mẫu thân của ta, ta, Long Hạo Thần,
lấy thân phận Chuẩn Kỵ Sĩ của Kỵ Sĩ Thánh điện hướng ngươi khiêu chiến. Không
chết không thôi."
Long Hạo Thần thanh âm rất thanh thúy, người chung
quanh cũng có thể nghe được rõ ràng, Trong lúc nhất thời, vốn là các mạo hiểm
giả đang cười đều tĩnh lặng lại.Tên râu quai nón cũng sững sờ cả người.
Bất quá, qua trong giây lát tên râu quai nón liền phản
ứng lại,
"Ha ha, chết cười mất thôi. Các ngươi mau nhìn a! Tên tiểu tạp chủng
này nhất định là nghe nhiều chuyện xưa, còn học cách Kỵ Sĩ khiêu chiến, còn nói
là Chuẩn Kỵ Sĩ nữa.Tên tiểu tử còn chưa ráo máu đầu nhà ngươi,Hảo, ta đáp ứng lời
khiêu chiến của ngươi, tới đi! Tới cắn ta đi! Ha ha ha ha."
Long Hạo Thần tay phải giơ kiếm lên lạnh lùng chỉ ra
hướng bên ngoài, "Mời." Hắn mặc dù là lần đầu tiên tới Mạo Hiểm Giả
công hội, nhưng cũng biết không có thể ở chỗ này động thủ, cho dù là Kỵ Sĩ
chính thức khiêu chiến.
Nói xong câu đó, hắn đã dẫn đầu đi ra ngoài.
Tên râu quai nón cầm chiến phủ không chút do dự hãy
cùng đi ra ngoài, đi theo sau còn có một đám người đi xem náo nhiệt. Chỉ có thiếu
nữ ngồi ở phía sau quầy đang ngơ ngác nhìn mai huy chương trong tay."nhất
cấp Chuẩn Kỵ Sĩ, chẳng lẽ hắn thật sự là Chuẩn Kỵ Sĩ?"
Đi ra khỏi Mạo Hiểm Giả công hội,Cho dù là ánh dương
quang ấm áp cũng không có hóa giải tức giận trong lòng Long Hạo Thần.Giờ này khắc
này những lời Tinh Vũ dạy đang quanh quẩn trong lòng hắn. Không cần nói nhiều với
địch nhân của ngươi chỉ có dùng kiếm trong tay cùng máu tươi địch nhân để rửa sạch
sỉ nhục.
Tên râu quai nón cũng đi ra, cầm chuôi song nhận chiến
phủ này, giơ tay lên chỉ vào Long Hạo Thần,
"Tới đi! Tiểu tạp chủng, để
cho gia gia dạy dỗ cho ngươi. Chờ gia gia đánh bại ngươi, ta cũng sẽ không giết
ngươi mà trực tiếp bán ngươi cho lầu xanh như thế còn có thể kiếm thêm chút kim
tệ a. . ."
Trong khi bên cạnh đang vang lên một trận cười, Long
Hạo Thần đã động.
Công kích dồn dập trong nháy hiện ra,trong nháy mắt
Long Hạo Thần đã tăng tốc độ của mình tới cực hạn, hơn nữa những người đang xem
cuộc chiến có thể thấy rõ ràng, trong tay của hắn một đôi tinh thiết kiếm cũng
nhiều hơn một tầng bạch quang.
Thuần Bạch Chi Nhận, đúng là kỹ năng mà Kỵ Sĩ cấp thấp
của Kỵ Sĩ Thánh điện thường xuyên sử dụng.
Trong phút chốc những tiếng cười vang đột nhiên ngừng
lại, Long Hạo Thần đã đến trước người đối phương .
Tên râu quai nón thấy Long Hạo Thần công kích tới
cũng lấy làm kinh hãi, Thuần Bạch Chi Nhận hắn cũng biết, trong lúc nhất thời sắc
mặt kịch liệt biến đổi hắn chẳng thể nghĩ rằng cái tên tiểu hài tử này lại thật
sự là người của Kỵ Sĩ Thánh điện, đắc tội Kỵ Sĩ Thánh điện đứng đầu trong Lục Đại
Thánh điện,loại Mạo Hiểm Giả bình thường như hắn còn thế nào lăn lộn đây? Bất kể
thế nào, trước cứ giết chết tiểu tử này đã, cùng lắm thì lập tức bỏ trốn là được.
Vừa nghĩ tên râu quai vừa đánh tới, hai tay vung
song nhận chiến phủ, một đường hướng đến Long Hạo Thần bổ xuống. Hắn là nhị
giai chức nghiệp chiến sĩ ,tam cấp chiến sĩ. Linh lực vượt qua một trăm hai
mươi.Một bước bổ tới này cũng có uy thế mười phần.
Nhưng mà, Long Hạo Thần một năm qua ,cơ hồ mỗi tuần
trên đường về nhà đều phải đối mặt với ma thú, kinh nghiệm thực chiến của hắn
cũng không ít. Mấu chốt là vào lúc này, hắn như cũ vẫn duy trì tỉnh táo.
Chân phải đạp mạnh xuống mặt đất,lại sử dụng kỹ năng
ở trận đánh lúc trước khi Lý Hinh công kích tới, hơn nữa lần này hắn còn tiếp tục
sử dụng một cái kỹ năng khác.
Song kiếm giơ lên, ở trước khi song nhận chiến phủ bổ
xuống trong nháy mắt hoàn thành Thần Ngự Cách Đáng.
Đây phải là lực phán đoán chuẩn xác cỡ nào mới có thể
làm được a! Nếu không phải tinh thần lực của hắn khác với thường nhân thì Long
Hạo Thần cũng quyết không có thể nào hoàn thành một loạt các hành động này.
"Ầm, đương" một tiếng nổ thật lớn, song nhận
chiến phủ hung hăng chém vào chỗ song kiếm giao nhau.
Rất nhiều người cũng nhịn không được nhắm mắt lại,Nhìn
thân hình của Long Hạo Thần cùng so sánh với tên râu quai nón thì hắn thật quá
nhỏ bé, ở trong mắt rất nhiều người xem ra, hắn bị buộc phải lựa chọn ngăn chặn
công kích như vậy. Nhưng mà hắn tuổi vẫn còn nhỏ như thế thì có thể có bao
nhiêu linh lực, hơn nữa một kích kia của tên râu quai nón bổ xuống cũng giống
như Thuần Bạch Chi Nhận đều hiệu quả có hiệu quả gia tăng lực công kích,mà chiến
phủ lại còn vũ khí hạng nặng.Các mạo hiểm giả đang xem cuộc chiến phảng phất đã
thấy được tràng diện kiếm đoạn nhân vong.
Nhưng mà tinh thiết kiếm trong tay Long Hạo Thần
cũng không có bị đánh gãy,trong lòng tên râu quai nón liền hoảng sợ, song nhận
chiến phủ công kích cũng không phá được thế thủ của Long Hạo Thần.
Thần Ngự Cách Đáng của Long Hạo Thần ngay cả tam cấp
Kỵ Sĩ Lý Hinh cũng phá không được thì nhị cấp chiến sĩ như hắn thì sao có thể
phá được?
Ngay lúc này,trên người Long Hạo Thần tựa hồ nhiều
hơn một tầng quang mang, song kiếm trong tay va chạm cơ hồ là thuận thế liền
hoàn thành một lần công kích "Thập Tự Trảm".
Phốc phốc hai tiếng, hai thanh thiết kiếm của Long Hạo
Thần chẳng phân biệt trước sau chém vào áo giáp trước ngực tên râu quai nón,Thiết
Kiếm Vô Phong, trong nháy mắt truyền ra thanh âm xương cốt vỡ vụn.
Tên râu quai nón trừng mắt thật to, phun ra một ngụm
máu tươi.
Thần Ngự Cách Đáng của Long Hạo Thần còn chưa có
tinh thâm, nên hắn không cách nào mượn được linh lực của Lý Hinh, nhưng tên râu
quai nón này linh lực tu vi chẳng qua là so với hắn cao hơn một chút, vừa lúc bị
Long Hạo Thần dùng Thần Ngự Cách Đáng mượn hai mươi điểm linh lực, hơn nữa hiệu
quả tăng phúc của Thuần Bạch Chi Nhận cùng linh lực tự thân Long Hạo Thần đã vượt
qua một trăm độ,iu lực một kích kia thậm thậm chí đã vượt qua một kích toàn lực
của tên râu quai nón vì vậy nên áo giáp bình thường mà hắn mặc sao có thể chống
đỡ được.
"Lão Tam."
Hai tiếng kinh hô vang lên,
trong đám người hai gã đại hán liền vọt ra, rất rõ ràng là đồng bọn của tên râu
quai nón. Mạo Hiểm Giả là nghề nghiệp rất nguy hiểm,khi làm việc đều là tổ đội.
Bất quá, bọn họ đã tới chậm.
Phốc ——, sau khi thi triển Thập Tự, Long Hạo Thần
tay phải cầm kiếm không chút do dự thi triển Đột Thứ, thiết kiếm khí thế mạnh mẽ
trong nháy mắt xuyên thấu cổ họng tên râu quai nón sau đó nhanh như tia chớp
thu trở lại.
"Khốn kiếp."
Hai gã tráng hán vừa lao ra
chạy thẳng tới chỗ Long Hạo Thần .
"Dừng tay."
Một thanh âm trong trẻo lạnh
lùng vang lên, ngay sau đó, Một đạo kim sắc quang mang đang ở phía sau Long Hạo
Thần vọt lên mạnh mẽ đem hai gã Mạo Hiểm Giả đang xông tới đẩy lui.
Lý Hinh vẻ mặt lạnh lẽo đứng ở nơi đó, nắm trong tay
song kiếm,linh lực kim sắc quang mang tại trong thân thể phóng ra thể hiển rõ
ràng của nàng là thực lực tam cấp ba Kỵ Sĩ .
"A, Là Địa Ngục Mân Côi ( Hoa Hồng ). . ."
Trong đám người, nhất thời có người lên tiếng kinh hô.
"Nếu các ngươi muốn tìm cái chết thì ta cũng
không ngần ngại tiễn các ngươi đoạn đường để hội họp với tên vừa rồi."
Thanh
âm của Lý Hinh lạnh như băng tràn ngập sát khí.
Hai tên tráng hán kia đều là chiến sĩ, một tên cầm
trong tay trọng kiếm, một tên cầm trong tay thứ kiếm cùng thuẫn bài. Nhìn trên
mặt Lý Hinh lóe lên ánh mắt âm hàn.Bọn họ cũng biết là mình đuối lý, Long Hạo
Thần là ở trong quyết đấu đánh chết tên râu quai nón, coi như là thành vệ quân
cũng không thể can thiệp.
Tên chiến sĩ cầm trong tay trọng kiếm phẫn nộ quát :
"Tam đệ ta chỉ bất quá đùa giỡn mấy câu, tiểu tử này liền hạ sát thủ,đây
chính là nhân ái của Kỵ Sĩ các ngươi sao?"
Hai gã chiến sĩ này một tên là tam giai nhị cấp chiến
sư,tên còn lại là nhị giai bát cấp chiến sĩ, hai người này ở chung một chỗ tự
nhiên không sợ Lý Hinh. Nhưng bọn họ lại không thể không cố kỵ Kỵ Sĩ Thánh điện
sau lưng Lý Hinh.
Lý Hinh khinh thường hừ một tiếng,
"Các ngươi mắt
mù rồi sao? Đệ đệ của ta chính là trừng giới Kỵ Sĩ, không phải là thủ hộ Kỵ Sĩ.
Trừng giới Kỵ Sĩ tiêu chuẩn chuẩn chính là trừ ác lập thiện,với tính tình của đệ
đệ ta nếu như không phải do đồng bọn của các ngươi cực kỳ kinh tởm thì hắn sao
lại hạ sát thủ? Nếu không phục, các ngươi hãy cùng lên đi."
Vừa nói,hai tay Lý Hinh huy vũ trường kiếm trên
không trung huyễn hóa ra liên tiếp những quỹ tích kỳ dị, quang minh năng lượng
màu vàng nhạt từ trong cơ thể nàng phóng ra.
"Hi luật luật."
Một tiếng hí dài vang lên,
trong quỹ tích vặn vẹo kì dị, một con tuấn mã cường tráng sau lưng có hai cánh
đi ra.
Con tuấn mã này toàn thân một màu phấn hồng hiếm thấy,thân
dài chừng tám thước, cao sáu thước, hai cánh sau lưng còn không tính là lớn, tựa
hồ không cách nào mang theo hắn phi hành, trên đỉnh đầu nó có một khối nhỏ nhô
ra. Cặp mắt của nó màu đỏ tựa như mân côi (hoa hồng ),khi nó vừa mới xuất hiện
trên người nó liền bộc phát ra khí tức tràn đầy năng lượng. trong đôi đồng tử đỏ
như mân côi (hoa hồng ) của nó tản ra hơi thở uy nghiêm.
Lý Hinh mũi chân hướng xuống đất, phóng người nhảy
lên ngồi trên lưng ngựa, nhìn hai gã Kỵ Sĩ đối diện, trong mắt tràn đầy vẻ
khinh miệt cùng khinh thường.
Danh hiệu Địa Địa Ngục Mân Côi của Lý Hinh chính là
từ khi nàng cưỡi con ngựa này mà có, đây là một côn Mân Côi Độc Giác Thú chưa
thành thục, cho dù là trạng thái chưa thành thục, cũng vẫn là ngũ cấp sơ giai
ma thú. Có nó, đừng nói là tam giai ba chiến sĩ, cho dù là tứ giai đụng phải
nàng đều muốn tránh đi.Mà vốn là đồng cấp chiến sĩ cũng không phải là đối thủ của
Kỵ Sĩ.
"Nàng chính là Kỵ Sĩ trở về từ Kỵ Sĩ Thánh
sơn?"
Tên chiến sĩ cầm trong tay thuẫn bài lên tiếng kinh hô, hai người liếc
mắt nhìn nhau, cũng không dám nói thêm cái gì nữa, nhanh chóng khiêng thi thể đồng
bọn đi nơi khác.
Mạo Hiểm Giả ở bên cạnh không ít người đều ở thấp giọng
nghị luận,
"Mấy cái tên là người nơi khác đến, ngay cả đệ nhất thiên tài của
Hạo Nguyệt Phân Điện là Địa Địa Ngục Mân Côi cũng không nhận ra. Đáng đời bọn họ.
Hơn nữa nàng còn là. . ."
"Tỷ tỷ."
Long Hạo Thần lúc trước vẫn đứng ở
bên cạnh Lý Hinh ,sau khi giết người sắc mặt của hắn cũng không có quá nhiều biến
hóa.
Lý Hinh từ trên lưng Mân Côi Độc Giác Thú nhảy xuống,
mỉm cười nói :
"Tiểu tử ngốc, ngươi chạy tới Mạo Hiểm Giả công hội làm
gì?"
Thì ra là lúc trước nàng nghe Long Hạo Thần hỏi thăm Mạo Hiểm Giả
công hội, không yên lòng để một mình hắn đi tới nơi long xà hỗn tạp này, ta tới
đây để hoàn thành một nhiệm vụ.
truyenhoangdung.blogspot.com
No comments
Post a Comment