TẬP 4 - CHƯƠNG 7 - LŨ NGỐC BÀI THI VÀ LINH THÚ TRIỆU HỒI - LIGHT NOVEL
CHƯƠNG 7:
Câu hỏi cuối
cùng
Hãy điền 1 từ tiếng Anh vào ( ) và dịch
câu dưới đây.
"She
( ) a bus."
Câu trả lời của Himeji Mizuki
"She
(took) a bus. Dịch: Cô ấy bắt 1 chiếc xe buýt."
Nhận xét của giáo viên
Chính
xác. Ngoài động từ 'take', em cũng có thể dùng 'get on' (bước lên).
Câu trả lời của Yoshii Akihisa
"She
(is) a bus."
Nhận xét của giáo viên
Em dịch
câu này như thế nào? Nếu nhìn qua, nó có vẻ đúng. Nhưng thật ra là sai. Sai ở
nhiều mức độ là đằng khác ấy chứ! Vì em còn không thể dịch sang tiếng Nhật, môn
Tiếng Anh của em cần phải cải thiện nhiều.
Câu trả lời của Tsuchiya Kouta
"Dịch:
Cô ấy là 1 người xấu xí."
(Akihisa
trả lời là: Cô ấy là 1 cái xe buýt. Nên Muttsurini mới dịch ra như
vầy :)))
Nhận xét của giáo viên
Câu
trả lời làm này làm thầy mở rộng tầm mắt đấy.
☆
"Wooo...Hôm
nay là 1 ngày xui xẻo...."
Những
giờ giáo huấn với Người Sắt cuối cùng cũng kết thúc. Tôi có thể về nhà rồi.
Vẫn
còn vài người ở trong trường. Lẽ ra khi tan học, mọi người đã phải về nhà hết
rồi. Himeji-san nói cậu ấy có việc phải làm. Những người còn lại không có vẻ
như đang đợi tôi.
Tôi
thở dài ngao ngán và đẩy cửa phòng lớp F.
Được
rồi. Tôi phải nhanh chóng thu dọn đồ đạc - Eh? Thế quái nào...
"3
người các cậu vẫn chưa đi về à?"
Bộ 3,
Yuuji, Hideyoshi và Muttsurini, vẫn ở lại. Chuyện gì đã xảy ra vậy? Bọn họ có
việc cần phải làm sao?
"Có
chuyện này tao rất quan tâm."
"Chuyện
mày quan tâm hử?"
Yuuji
cười như kiểu cậu ta đang rất vui vẻ.
"Đúng
vậy. Vả lại, Muttsurini có vấn đề rất chi là thú vị để kể cho chúng ta."
Hideyoshi
ngồi cạnh Yuuji cũng đang cười rất tươi. Có vẻ cậu ấy rất vui sướng.
"....Akihisa,
mày cũng nên ra đây mà nghe này."
Muttsurini
lấy ra cái máy ghi âm mà cậu ấy hay mang bên mình và đặt lên bàn.
"1
thứ rất thú vị...Cái gì vậy? Có vẻ mọi người rất vui. Nó tuyệt thế cơ à?"
"Muttsurini
không kiểm định lại chi tiết nhưng tao đảm bảo cái này rất thú vị."
"...Tớ
cũng dám đảm bảo."
Muttsurini
tự tin gật đầu.
Nếu
cậu ấy dám nói như vậy, tôi nghĩ cái nầy chắc chắn là rất thú vị đây.
"Eh,
nội dung là gì?"
"Ah,
trông giống 1 cuộc đối thoại giữa 1 chàng trai và 1 cô gái."
"....1
cuộc đối thoại giữa 1 chàng trai và 1 cô gái?"
Ai đó
'tỉnh tò' à? Hay là 1 trận cãi nhau của 1 cặp đôi? Dù là cái gì đi nữa, tôi
nghĩ những tên này có những sở thích thật xấu xa.
"Cuộc
đối thoại này sẽ giải tỏa nghi ngờ của mày."
"....Eh?"
Tôi
cảm thấy cực kì kì lạ. Thật khó hiểu. Có chuyện gì đó không đúng. 3 tên này
đang cười nhưng tại sao tôi lại thấy nham hiểm vậy?
"....Bắt
đầu."
Muttsurini
ấn nút play của máy. Cái tiếng phát ra từ máy nghe quen quen.
(Miharu
không biết cuộc nói chuyện này có giúp ích gì cho mi nhưng Miharu không còn coi
mi là tình địch nữa. Ghen tỵ với người không thể nhận ra sự quyến rũ của
onee-sama và là 1 con lợn coi chị ấy như con trai,chỉ làm tốn thời gian của
Miharu...Dù sao, Miharu là người duy nhất hiểu được sự quyến rũ của onee-sama,
thế là đủ rồi..)
"Eh,
giọng nói đó..."
"Là
của Shimzu lớp D."
Đúng
là giọng của Shimizu-san. Mọi người đều biết cậu ấy thích Minami. Nếu vậy, tại
sao bọn họ lại nói đây là cuộc đối thoại 'giữa 1 chàng trai và 1 cô gái'?
(...Gì?
Mi vẫn còn điều muốn nói với Miharu à?)
Giọng
của Shimizu-san lại vang lên.
Nhưng...lạ
thật đấy! Tôi đã nghe những lời này ở đâu rồi nhỉ?
"Oh!
Chờ, chờ chút đã! Đây chẳng phải là cuộc nói chuyện..."
"Chính
xác. Những gì mà mày và Shimizu tranh luận đã được ghi hết vào đây rồi."
Nụ
cười nham nhở kia...Yuuji nhìn tôi với ý định xấu xa.
(Đúng
vậy. Tớ chỉ muốn nói 1 điều thôi. Đó là cậu đã hiểu lầm nên tớ muốn giải thích
rõ ràng.)
(Hiểu
lầm ư? Hiểu lầm cái gì? Việc mi và onee-sama giả vờ hẹn họ thì Miharu biết từ
lâu rồi.)
Những
giọng nói phát ra từ máy ghi âm là của Shimizu-san...và tôi.
"Chờ
chờ chờ chờ đã! Sao cậu nhất thiết phải bật phần đó? Đừng đùa nữa! Dừng
lạ-"
"Hideyoshi."
"Hiểu
rồi."
Khi
Yuuji ra mệnh lệnh, Hideyoshi hành động ngay lập tức. Loáng 1 cái, cậu ấy đã
khóa tôi lại từ phía sau bằng cách ôm chặt thân trên của tôi.
Không
ổn rồi! Tôi phải nhanh chóng chặn họ lại!
(Không.
Ý tớ không phải vậy. Cái đó...Sự hấp dẫn của Minami không chỉ có mình cậu nhận
ra-đó là điều tớ muốn nói.)
"Eh!
Thả, thả tớ ra, Hideyoshi! Không được...!"
"Hehehe.
Tớ sẽ không để lấy nó đâu."
2 bàn
tay tôi đã bị nắm chặt. Tôi không thể cử động. Eeeeeeek!
(Mi
vừa nói gì cơ?! Mi luôn nói với onee-sama những điều vô tâm và mi còn không coi
chị ấy là con gái. Không phải sao?)
(Phải.
Shimizu-san nói không sai.)
(Nếu
vậy, sao mi dám nói mình biết sức quyến rũ của onee-sama?!)
(Tớ
không đối xử với Minami như 1 nàng công chúa. Nhưng--)
Họ
còn không để ý cảm nhận của tôi khi cuộc nói chuyện tiếp diễn. Cứ thế này
thì....
"Wa~Wa~Đừng
nghe mà~~Đừng play nữa"
"Mày
ồn ào quá đấy! Im lặng chút đi."
"Ugu!
Unu-"
Yuuji
dùng tay bịt miệng tôi lại.
Đừng
mà! Tao cầu xin chúng mày, đừng nghe nữa!
(Nhưng
gì?)
(Nhưng
với tớ, Minami là người mà tớ có thể là chính mình. Tớ cảm thấy rất vui và
thoải mái khi trò chuyện và chơi đùa với cậu ấy. Tớ thấy ở vài điểm, cậu ấy
cũng rất đáng yêu. Nói chung, với tớ, cậu ấy là 1 cô gái xinh xắn và dễ
thương.)
Waaaaa~Giọng
nói từ cái máy ghi âm làm không gian xung quanh tôi chỉ còn 2 màu đen trắng.
Bị
nghe thấy rồi? Những lời đó bị nghe thấy rồi sao? Có ai nhớ chúng không?
Tôi
ngượng ngùng nhìn phản ứng của họ.
"..."
"..."
"..."
Cả 3
người bọn họ nhìn tôi đầy kinh ngạc.
"...Eh,
thật không thể ngờ đấy..."
"Uh,
đúng đó...Tớ nghĩ cậu sẽ nói điều gì đỡ rõ ràng hơn cơ...."
"....đây
là 1 thử thách."
Họ
nghe rõ từng từ từng chữ....Câu nói đó lẽ ra không ai được biết, nhưng 3 tên
này......
"Akihisa.
Tao không nghĩ mày sẽ nghe dũng cảm như vậy khi mày nói rõ mọi chuyện."
"Tại,
tại sao, tim tớ lại đập nhanh hơn rồi..."
"....Thật
đàn ông."
Tôi
rất muốn xóa trí nhớ của 3 tên này. Làm sao bây giờ? Nếu tôi đánh đủ mạnh, họ
có quên những lời đó không nhỉ?
Khi
tôi đang nghĩ -
"....Oh!"(Cạch)
Mặt
Muttsurini bỗng biến sắc. Cậu ấy vội vàng chạy ra hành lang.
"Chuyện
gì vậy? Muttsurini, có chuyện gì à?"
".....Mình
quá bất cẩn."
Muttsurini
buồn bực lẩm bẩm khi quay trở lại.
"Bất
cẩn là sao? Đã có ai đó ở hành lang à?"
".....Bản
ghi âm có thể đã bị nghe lén."
Eh?
Nghe lén.....Đừng nói là cái phần xấu hổ nhất lại bị nghe trộm đấy chứ?!
"Muttsurini!
Đó là ai vậy?"
"....Tớ
đoán là người nào đó liên quan."
Ngư,
người nào đó liên quan ư....Ý cậu ấy là Shimizu-san sao?
Nếu
là vậy....ừm, tôi nghĩ là không sao đâu. Mặc dù nó hơi xấu hổ nhưng cũng chấp
nhận được. Dù sao thì đó cũng là lời tôi nói với cậu ấy. Còn đỡ hơn người nghe
thấy là Sugawa-kun.
"Tao,
tao nghĩ nó bị nghe lén rồi....Akihisa, tao xin lỗi. Tao không nghĩ nó lại có
nội dung này...."
"Tớ
cũng xin lỗi."
".....Xin
lỗi."
3
người bọn họ gập người xin lỗi.
"Không
sao đâu. Nếu người liên quan đến việc này nghe thấy, tớ nghĩ sẽ không có việc
gì đâu. Với cả, nếu thật sự cảm thấy có lỗi, các cậu nên giúp tớ làm lành với
Minami! Từ vụ đó, quan hệ của bọn này trở nên khá căng thẳng."
Tôi
đã bảo quản cẩn thận thiết bị cũ của lớp nhưng vẫn còn 1 vấn đề cần giải quyết.
Rách việc thật!
"Không.
Tao không nghĩ là còn vấn đề nào nữa đâu."
"Đúng
thế. Tớ chắc chắn cậu không cần sự giúp đỡ của bọn tớ đâu..."
"....Ưm."
3
tên cùng nhìn tôi cười chua xót.
"Eh?
Sao lại không có vấn đề gì?"
Không
có điều kì diệu nào xảy ra. Vậy thì tại sao họ lại nói không có vấn đề gì?
Nhưng
3 người bọn họ có vẻ khá chắc chắn. Có lẽ họ đã nói chuyện với Minami rồi cũng
nên.
Nếu
là vậy thì tốt rồi. Mọi thứ sẽ sớm trở về bình thường thôi.
Tuyệt
quá~Thật là tuyệt quá!
☆
Cạch
(tiếng mở cửa).
"Ah!
Onee-chan, chị về rồi."
"Chị,
chị về rồi đây......."
"Eh?
Onee-chan, có chuyện gì sao? Mặt chị đỏ thật đấy."
"Hazuki,
chị phải..."
"Chị
phải sao? Có vấn đề gì ở trường ạ?"
"Hazuki,
nghe chị nói này..."
"Em
nghe đây."
"Lần
này, onee-chan của em...yêu rồi..."
truyenhoangdung.blogspot.com
No comments
Post a Comment