TỨ QUÁI TKKG - CHƯƠNG 39 - TẬP 03 - NGÔI MỘ TRỐNG TRONG ĐẦM LẦY
TỨ QUÁI TKKG
Tác giả : Stefan Wolf
Thể loại: Phiêu lưu, trinh thám, tiểu thuyết
TẬP 03: NGÔI MỘ TRỐNG TRONG ĐẦM LẦY
Tarzan giật mình. Cái giọng ngắt
quãng kia đích thị là giọng lão già Stunla. Và lão đang nói với một kẻ thứ hai…
Đúng như hắn đoán, lão Stunla cười
khoái trá:
- Hiểu chứ Harry Smith, chúng ta mặc
sức tung hoành. Fungco và Onga Kretsme đi du hí rồi. Chúng tưởng bở nên ăn mừng
quá sớm, hề hề…
Đáng lẽ hắn phải tính đến chuyện
lão già Stunla và viên phi công Smith sẽ “thăm viếng” căn nhà Fungco. Bởi chúng
không tìm kho báu ở đây thì tìm ở đâu? Cái ống nhòm của Smith đã hướng về
Fungco và thấy hết mọi hành vi của gã ở Ngôi Mộ Trống.
Không nên ra tay sớm. Tarzan tự nhủ
thầm. Cứ đợi hai tên cáo già lùng sục ra cái két sắt đã. Gã Smith tuy cao lớn
nhưng một chân bị gãy, còn lão Stunla thì khỏi nói: một con thỏ đế đúng nghĩa.
Với thành tích thi lên huyền đai hạ sáu đối thủ liên tục, Tarzan biết cách làm
cho hai ông khách… người lớn nếm mùi Judo lịch sự.
Hắn nghe một âm thanh trầm trầm:
- Kiếm từng phòng. Cái két sắt
không thể có cánh được.
Ái chà, tiếng của Harry Smith. Gã
phi công người Anh nói tiếng Đức khá trôi chảy. Rõ ràng hai con cáo già đang đứng
trong hành lang. Ánh đèn pin tắt phụt.
Sau đó là tiếng nạng khua xuống sàn
lộc cộc và tiếng kính vỡ loảng xoảng từ phòng chứa dược thảo. Hai kẻ đồng mưu hẳn
đã chui vào cửa sổ, và một kẻ đã can đảm chui vào với cái chân cà thọt.
Vậy là bọn chúng phải có một chiếc
xe hơi đậu sẵn ở đâu đó ngoài khu vườn để chở gã phi công què chân. Chiếc xe
hơi đó có phải là chiếc xe đã chở người đàn ông bắt cóc con chó Oskar không?
Bọn chúng đã đi vào phòng khách.
Tarzan nghe rất rõ tiếng nạng khua của Smith mỗi lúc một gần. Lão Stunla đang
la lên:
- Đợi tôi bật đèn đã. Chúng ta cần
ánh sáng để lục soát mấy cái tủ ở phòng ngoài. Thằng Fungco và con Kretsme tóc
đỏ chưa về đâu mà lo.
Đèn trần sáng rực. Ánh sáng hắt qua
cửa đe dọa. Hình như chúng đang moi sạch những đồ vật trong tủ. Chúng sục sạo
như trên cõi đời này chỉ có chúng hiện diện.
“Rồi chúng sẽ mò vào đây và đương
nhiên sẽ rọi đèn xuống gầm giường”.
Tarzan chờ đợi giây phút ấy. Hắn nằm tấn
ngay trên tấm thảm, hắn có thể trườn nhanh như một ninja và bật dậy tấn công một
lúc hai đối thủ.
Đúng lúc ấy hắn nghe thấy tiếng
huýt gió. Tín hiệu báo động xuyên qua bóng tối tĩnh lặng nghe chát chúa.
Gã phi công có vẻ hốt hoảng:
- Ai vừa huýt gió đó Stunla?
Lão già lang thang đang mê muội
trong cơn tìm báu vật:
- Không phải tôi, yên trí đi, ở khu
này huýt sáo là thường. Người ta nuôi chó đầy rẫy. Ủa, mà cái két sắt nằm đâu
kìa?
Tarzan suýt nữa thì ho sặc lên vì tức
cười và vì bụi bẩn. Cái chết đến trước mặt mà hai kẻ đột nhập vẫn không hay.
Này, gã hung thần Fungo sẽ xông vào với khẩu súng trên tay không biết lúc nào…
*********
Nhưng… gia chủ không xông vào liền.
Fungco chỉ lẳng lặng di động bằng bước chân của loài mèo. Cũng là kiểu rình rập
của một tay săn trộm chuyên nghiệp. Gã thừa thị lực để thấy căn nhà mình đang
tràn ngập ánh điện. Chứ sao, và gã có cách đối phó của gã. Gã luôn luôn áp đặt
sự bất ngờ cho người khác, từ con béc-giê luôn luôn bị rọ mõm đến… cửa hàng bí
mật mà gã tiêu thụ thịt rừng. Gã cần thiết phải tạo nên một sự bất ngờ mới cho
bọn trộm tập sự này. Fungco nhếch mép trong bóng tối, gã rút từ lưng quần ra một
khẩu súng lục nhỏ xíu.
Tarzan đã cố vểnh hết vành tai vẫn
không nghe được tiếng bước chân của Fungco và ả tóc đỏ. Chúng lọt qua cửa trước
như hai bóng ma.
Khi Tarzan nhìn thấy được đôi nhân
tình từ cặp mông trở xuống thì đã muộn. Chúng xuất hiện đột ngột đến mức độ chắc
chắn Smith và Stunla không thể có một phản ứng nào.
Fungco gầm thét như một con thú bị
chọc tiết:
- Đưa tay lên khỏi đầu. Cấm cử động.
Thằng chó đẻ kia bỏ cái nạng xuống, nghe rõ chưa? Bỏ xuống, tao bắn thủng tim
mày ngay bây giờ.
Một phút im lặng. Fungco sửng sốt
xì hơi qua kẽ răng:
- Ra là Maks Stunla. À a, tôi lại
còn được vinh dự tiếp ai nữa đây? Rõ rồi, Harry Smith! Tôi đã thấy mặt mũi
“ngài” trên báo chí rồi. Hừ, giờ thì thằng này rõ tất cả rồi, thưa ngài phi
công láu cá.
Onga Kretsme thì thào:
- Đừng bắn chết họ Fungco. Hãy nghe
họ nói vài tiếng cũng còn kịp chán.
- Câm miệng lại Onga. Cô không khôn
hơn tụi nó đâu.
Smith bắt đầu lên tiếng. Gã đã lấy
lại tinh thần:
- Dẹp khẩu súng qua một bên đi
Fungco. Chúng ta có thể thỏa thuận với nhau.
- Sao? Thỏa thuận với một gia chủ
đang thắng thế? Ngon lành quá hả. Nhưng, thôi được. Hãy ngồi lên chiếc đi-văng
đó. Cả lão Stunla nữa. Hai tay đặt lên bàn. Ờ, bây giờ thì nói đi…
Con sói đồng hoang Fungco vẫn lăm
lăm khẩu súng lục và tất nhiên, đứng nguyên chỗ cũ.
Harry Smith bắt đầu nói:
- Chúng ta chơi bài ngửa, thưa ông
Fungco. Tôi là Harry Smith, phi công riêng của Abu Yassir Khalun. Tôi đã tự tay
đặt trái bom hẹn giờ trong máy bay mình và định giờ nổ trên mặt biển với một
chiếc dù cá nhân dành cho thợ lặn. Xui cho tôi là đêm đó thời tiết rất xấu, tôi
buộc phải bay vòng vòng chệch hướng biển Măng và lọt vào không phận cánh đồng
Soine. Một phút trước khi bom nổ tôi đã nhảy dù xuống cánh đồng này và vì không
dám liệng cái két sắt trị giá 15 triệu mark nên tôi bị trật xương mắt cá chân
lúc chạm đất. Trong quá khứ tôi đã nhiều lần đến thành phố và thông thuộc vùng
ngoại ô này, nhưng hoàn cảnh lúc đó chỉ có nước chịu chết. Tôi đã chôn cái dù
trắng tại chỗ và lết đến những tảng đá rỗng ruột chồng lên nhau, sau này tôi mới
biết đó là Ngôi Mộ Trống. Giấu cái két sắt vào hõm đá tôi lại lết đến bìa rừng.
Ở bìa rừng tôi gặp Maks Stunla. Ông ta đã biết tôi là ai qua chiếc áo khoác phi
công. Ông ta báo tin cho tôi biết là nửa thành phố đã kéo đến cánh đồng Soine để
tìm vàng. Lạy Chúa, Maks Stunla là ân nhân cứu mạng tôi, ông ta chẳng những
không giao tôi cho cảnh sát mà còn cung cấp mọi thứ… thậm chí cung cấp cả con
hoẵng mẹ mà ông săn trộm, thưa ông Fungco. Ông Maks Stunla đã thấy ông và con
béc-giê rượt theo con hoẵng như thế nào. Tôi… tôi có bổn phận phải chia phần
kho báu của tôi cho ông Stunla và ông.
Fungco nhíu mày:
- Kho báu của ông sao? Không, kho
báu không phải của ông, thưa ông Smith! Kho báu là của vị tù trưởng A-rập. Và
tôi, kẻ không hề chờ đợi ân huệ của Thượng đế đã được ngài ban phát kho báu nơi
Ngôi Mộ Trống.
Gã nghiến răng kèn kẹt:
- Bây giờ thì mọi việc đã đổ bể. Tôi
cũng không ích kỉ ẵm gọn 15 triệu mark mà sẵn sàng ăn đồng chia đủ với nhau.
Smith cười nhẹ nhàng:
- Thưa ông Fungco, phần chia của
ông cũng đã là một gia tài quá lớn đối với một kẻ chuyên hành nghề săn trộm.
- Sao?
Bất chấp sự ngạc nhiên của Fungco,
lão Stunla đắc chí tiết lộ:
- Giấu nhau làm chi Fungco. Tôi còn
biết anh bán thịt thú rừng săn được cho ai nữa kia! Có phải anh mang cho lão
Kaipne, chủ quán Thức Ăn Địa Ngục không nào?
- Trời ơi, lão như… một con quỷ.
Fungco cao hứng liền ba hoa một hồi
về cái hầm bí mật chứa thịt nào đó ở quán Kaipne.
Smith kéo hung thần Fungco trở lại
câu chuyện:
- Tôi có một ý kiến về kho báu. Bốn
người chúng ta sẽ chia đều để người này không tố cáo người kia.
- Đúng là một đề nghị tuyệt hảo về
tính… tin cậy.
Cả đám cười lên man rợ. Tarzan nín
thở nghe ngóng. Rõ ràng mọi điều hắn đoán về Smith, Stunla và Fungco đều đúng.
Chỉ trừ lão chủ quán gian ác Kaipne.
Có điều, tình thế đã không còn lạc
quan như trước nữa. Hai băng ma quỷ bắt tay nhau khiến hắn phải chạm trán với…
bốn kẻ thù. Ít nhất cũng một kẻ có súng.
Smith ngập ngừng hỏi:
- Cái két sắt… đâu rồi Fungco?
Tên săn trộm cười ha hả:
- Giờ thì tôi tiết lộ được rồi.
Ngoài vườn…
Gã gạt bàn tay ả Onga định bịt miệng
gã lại:
- Tình thế đã khác rồi. Cứ tin ở
anh. Này, kho báu tôi đã chôn ngoài vườn dưới chân con chó béc-giê.
Smith vừa mừng rỡ vừa thất vọng:
- Đáng tiếc là cái két sắt không thể
mở được…
Ba tên còn lại bàng hoàng:
- Sao?
- Vì nó là một trong những cái két
nhỏ an toàn nhất thế giới. Lão tù trưởng bị thịt bao giờ cũng xài loại hàng cao
giá nhất, cái két đó là sự liên kết của các hợp kim.
- Mẹ kiếp, đành phải dùng thuốc nổ
mở két vậy. – Fungco đề nghị.
- Không được! Vì các báu vật bên
trong sẽ bị hủy hoại.
Đúng lúc nản lòng đó, Onga và
Stunla đồng loạt hét lên:
- Thằng… Tesco!
Mắt Fungco sáng rực:
- À á a, Tesco. Đúng rồi. Chuyên
viên phá két bạc, ông vua nổ tung mọi ổ khóa trên đời! Chúng ta sẽ chia thêm phần
cho nó.
Lão lang thang Stunla nhấp nhổm:
- Tôi sẽ gọi nó lại đây ngay lập tức.
Bởi vì… hề hề, tôi còn một chuyện khác phải làm…
Lão cười thật độc ác khiến Fungco
giật mình:
- Chuyện gì nữa hả lão già?
- Ừ ừm, chuyện nhỏ thôi. Khởi sự từ
ba thằng nhóc con và một con bé. Chúng mò mẫm khắp đồng hoang. Chúng chiếm
giang sơn của tôi, phát hiện khẩu súng của anh đấy Fungco, và lục tung cái dù
chôn kín của Smith. Chúng “tuyên chiến” với tất cả chúng ta. Ừ… ừm, tôi nghĩ rằng
chúng còn nguy hiểm hơn cả cảnh sát. Có vẻ như chúng đã biết rành rẽ rằng ai
đang giữ kho báu. Hề hề, chúng có một con chó chột mắt gốc Tây Ban Nha lúc nào
cũng quanh quẩn bên mình. Tôi đã quyết định bắt cóc con chó khốn kiếp kia để
làm chúng chùn bước. Chuyện nhỏ mà Fungco. Con chó đang bị trói và giam giữu tại
một kho chứa cỏ. Nó sủa ăng ẳng như một con chó điên. Bây giờ tôi phải cho nó ngưng…
sủa.
Fungco rất hài lòng:
- Làm thịt nó đi Stunla. Lão cứ lột
da và bán cho lão Kaipne như bán một con thỏ ngoại hạng. Lão chủ quán mua tất cả
những sinh vật bốn chân không từ con nào.
Lão Stunla tiếp tục:
- Tôi đã gọi điện cho chủ của con
chó. Cái con bé đó hình như tên là Gaby Glockner. Tôi đã bịt mũi khiến con bé
không phân biệt được giọng nói. Tôi chỉ muốn chúng ngưng quấy rầy chúng ta bằng
không thì sẽ… cứa cổ con chó. Nhưng lúc này chuyện đó xưa rồi phải không, chúng
ta chỉ chờ thằng vua phá két Tesco mở kho báu ra là chia phần và biến. Khỏi sử
dụng con chó làm áp lực nữa, tôi thề sẽ cho nó tan trong nồi súp hầm của lão
Kaipne.
Fungco bây giờ mới chịu hạ khẩu
súng lục xuống. Gã choàng tay qua vai ả nhân tình tóc đỏ.
- Vô phòng khách đi em. Mình sắp cần
tiếp đãi hai… người bạn mới này.
********
Cánh cửa đóng sập sau lưng bọn
chúng và… Tarzan chui ra khỏi gầm giường. Hắn dừng bước trước phòng khách nghe
ngóng.
Tiếng Fungco:
- Bốn đứa nhãi đó làm tôi khó chịu.
Cái thằng cao lớn cầm đầu bốn đứa đã mò đến đây do thám. Tuy nhiên tôi tin là
chúng chưa biết gì về kho báu trong vườn, nếu không chúng đã báo cảnh sát… Ờ, uống
đi chứ Stunla. Smith nữa, cụng nào…
Tiếng Stunla:
- Cho phép tôi uống ít thôi. Tôi
còn phải tìm Tesco về bây giờ. À… ừm, xong nhé. Hoan hô sự hợp tác làm ăn. Tôi
còn phải thăm… con chó.
Tarzan nghe tiếng lão xô ghế đứng dậy.
Hắn chạy liền qua phòng hong dược thảo. Kính cửa sổ đã bị đập vỡ toang. Tarzan
nhảy ra theo lỗ thủng đó. Hắn đợi ở góc nhà.
Vài giây sau Stunla bước ra. Bên
ngoài lão có vẻ thật đáng thương với thân hình gầy gò có chiều cao hai mét. Chẳng
ai ngờ chỉ vì một phần kho báu mà lão bị mất hết tính người.
truyenhoangdung.blogspot.com
No comments
Post a Comment