PHỤ NỮ VẠN NGƯỜI MÊ - CHƯƠNG 13- HUYỀN TRANG BẤT HỐI - TRUYỆN NGÔN TÌNH VIỆT NAM

PHỤ NỮ VẠN NGƯỜI MÊ

Tác giả : Huyền Trang Bất Hối (Trịnh Huyền Trang)
Thể loại: ngôn tình

CHƯƠNG 13 :ĐÀN ÔNG HƠN NHAU LÀ Ở ĐÀN BÀ - ĐIỀU PHỤ NỮ CẦN - ĐIỀU AN TOÀN NHẤT


Có biết đàn ông hơn nhau ở điểm gì không?

Đàn ông không phải hơn nhau về tiền bạc, danh vọng hay địa vị trong xã hội. Thực chất đàn ông hơn nhau ở người phụ nữ đi cùng.

Có câu nói: khôn ngoan của đàn bà thông minh hơn trăm lần sắc đẹp của đàn bà ngu ngốc.

Trong một buổi liên hoan, ông sếp hỏi hai cô bạn gái của hai cậu nhân viên.

 "Em nghĩ thế nào về quê quán và lý lịch của một người? Bây giờ nhiều người rất ngại cái mác nhà quê. Em nghĩ sao?"

Cô gái tỏ ra đoan trang, cười diễm lệ mà đầy kiêu hãnh:

 "Nhà em ba đời đều gốc Hà Nội. Em không có quê."

Ông ta lại tiếp tục hỏi: 

"Anh ở xa, nhưng nghe mọi người nói nhà ở phố cổ rất đắt đỏ và khó mua. Có đúng không em?"

Cô gái cười thùy mị đáp: 

"Cũng tùy anh ạ, nhà hiện tại em ở khá rộng rãi, cũng là của ông bà để lại thôi."

Ông sếp cười xòa, lại quay sang hỏi cô bạn gái của anh nhân viên khác.

"Anh cũng hỏi hai câu như thế, em nói thử suy nghĩ của mình xem?"

Cô gái nghiêng đầu nhìn bạn trai, nhận được ánh mắt đồng ý của đối phương, cô mới nhẹ nhàng đáp:

 "Ở đâu cũng được, ấm áp là được. Thành phố cũng được, nhà quê cũng được, vui vẻ là được."

Câu trả lời vừa hết, ông sếp cười to, chỉ vào cô: 

"Còn câu sau, em nói xem?"

"Nhà đắt hay rẻ, dễ mua hay khó mua còn tùy thuộc vào số tiền mình kiếm ra. Dễ mua hay khó mua còn tùy vào địa vị mình đang có. Và quan trọng là nó có phù hợp với mình hay không!"

Ông sếp cười vang, vỗ vai chàng trai:

 "Tốt lắm!"

Đàn bà không nói một mà sâu.

Đàn bà dại nói lâu mà cạn.

Trước có câu đàn bà hơn nhau là ở tấm chồng. Còn thực chất đàn ông hơn nhau là ở người đi cùng.

Đàn bà xinh đẹp chưa đủ, nhan sắc có thể giúp bạn chạy nhanh. Nhưng khôn ngoan giống như đôi cánh, càng khôn ngoan, càng tinh tế, bạn càng bay xa.

Hãy để đàn ông hơn nhau là ở đàn bà. Đừng phụ thuộc mà rập khuôn theo nếp cũ.

Đàn bà hơn nhau ở tấm chồng? Không!

Trước đây phụ nữ là hậu phương, là ở phía sau ủng hộ và lo cho đàn ông. Nhưng hiện nay là sánh bước, là đi cùng, là kề cận.

Đàn bà dại là ở nhà đoan trang.

Đàn bà khôn ngoan biết vị trí của mình là bên cạnh chứ không phải sau lưng.

Đàn ông hơn nhau là ở đàn bà!

*******************

Phụ nữ trên đời tất cả đều như nhau.

Họ có thể chịu cực, chịu khổ, chịu đựng sóng gió nhưng điều kiện chính là người đàn ông ấy phải cho mình một tình yêu thật đàng hoàng.

Đàn ông đừng hỏi câu:

 "Rốt cuộc em muốn gì?"

"Anh chẳng hiểu em cần gì?"

"Bây giờ em muốn anh phải làm sao?"

Đơn giản lắm, nhưng đàn ông đáp ứng được không? Phụ nữ chúng tôi ở bên một người đàn ông, nếu không vì tiền thì là vì tình. Anh chỉ cần cho chúng tôi đủ tình yêu và tin tưởng.

Tôi chỉ mong đàn ông đều hiểu một điều. Đừng bắt chúng tôi lặp đi lặp lại một việc khi mà không nhận được hồi đáp. Đừng bắt chúng tôi phải chờ khi mà bản thân chưa từng trở về đúng giờ.

Đừng mong cầu chúng tôi toàn tâm toàn ý tin tưởng trong khi bản thân lại mỗi ngày bòn rút đi tin yêu.

Anh có biết trên đời tình yêu thế nào là hoàn mỹ nhất không?

Là khi em chờ đợi mà anh đến.

Là khi em khóc anh thấu hiểu được nỗi đau của em.

Là khi mà em tin tưởng và anh làm em an lòng.

Nhưng ngay cả điều nhỏ nhất, giản đơn nhất anh cũng không thể làm được. 

Anh không có tư cách nhận được tình cảm của em!

****************

Phụ nữ trải qua nhiều va vấp, thứ họ thiếu thốn nhất, thèm muốn nhất không phải tiền, không phải đàn ông mà là cảm giác an toàn.

Cô nằm trên giường, vừa bấm điện thoại vừa nói: 

"Chị nghĩ phụ nữ cần gì nhất?"

Chị ngồi bên sofa, tay lật tạp chí, lạnh nhạt đáp: 

"Cảm giác an toàn."

Cô bật dậy khỏi giường, chống cằm hỏi: 

"Thế cảm giác an toàn như chị nói ở đâu, ở đàn ông à?"

Chị cô liếc mắt: 

"Tiền."

Cảm giác an toàn ở tiền là tốt nhất.

Cô bĩu môi, không tán đồng: 

"Em cũng có thể tìm an toàn ở tình yêu mà, ví dụ như lời hứa của anh ấy, em tin tưởng và cảm thấy an toàn."

Chị ném quyển tạp chí qua một bên nhấc điện thoại lướt qua vài mục, ném điện thoại lên giường hất cằm.

"Ừ đấy an toàn của mày đấy, an toàn còn đang đi thả thính ở facebook cơ!"
 
Nhìn vẻ mặt thay đổi liên hồi của em gái, cô nói: 

"Muốn an toàn thì tự mình kiếm ra tiền và dựa vào nó, khi mày kiếm được tiền rồi mày sẽ hiểu an toàn là thế nào. Phụ nữ ngốc mới tin vào lời hứa và lời nói của đàn ông, mày biết cái gì dễ thay đổi nhất không? Chính là lời hứa, mày biết cái gì nhanh quên nhất không? Chính là lời nói."

Lời hứa của đàn ông là thứ thiếu an toàn nhất.

Nên phụ nữ khôn chỉ nghe chứ không tin.

Phụ nữ dại là chưa nghe đã vội tin.

"Xin lỗi đi!"

Cô em gái ngẩng đầu lên khó hiểu hỏi:

 "Xin lỗi gì?"

Cô đứng dậy ra khỏi phòng, trước khi đi buông lời: 

"Xin lỗi chính mình. Đến một lúc nào đấy mày tự hiểu, người mày cần xin lỗi nhiều nhất là bản thân, xin lỗi vì ngay cả chính mình còn không tin tưởng mà ngu ngốc đi tin tưởng người khác. Xin lỗi vì đã bỏ mặc bản thân mình mà để tâm đến người khác quá nhiều."

Và xin lỗi chính mình vì ngu ngốc.

Xin lỗi vì có lúc yêu một người mà quên đi mình là ai.

truyenhoangdung.blogspot.com



No comments

Powered by Blogger.