NHẬT KÍ SON MÔI - CHƯƠNG 11 - GÀO - TRUYỆN NGÔN TÌNH VIỆT NAM

NHẬT KÍ SON MÔI

TRUYỆN HOÀNG DUNG - TRUYỆN NGÔN TÌNH VIỆT NAM

Tác giả : Gào
Thể loại:  Ngôn tình, Tự sự.

CHƯƠNG 11: CÂU CHUYỆN THỨ SÁU : CUỘC GẶP GỠ CỦA NHỮNG NGƯỜI ĐÀN BÀ (3)


Lên xe, tôi ngồi ra ghế sau cùng An Nhiên để Elis ngồi cùng Cali ở phía trước. Ngồi cạnh An Nhiên, tôi cảm thấy cô ấy đang run lên, nắm chặt tay An Nhiên cho cô ấy bình tĩnh lại. Tôi không biết phải làm sao. 

Xe chạy, nhìn vào kính chiếu hậu, thấy vẻ mặt mệt mỏi của An Nhiên, cô bé hỏi: 

- Chị An Nhiên sao vậy? 

- Cali nói thẳng tuột, không cần giấu giếm "Buồn tình, có thằng người yêu đi cặp bồ với con khác. Chị An Nhiên này tên như nào thì tính như thế, hiền như bụt bé ạ. Bị cắm sừng biết mà mặt cứ nhơn nhơn giả vờ chả biết gì, rồi chịu đựng một mình. Bây giờ chịu không được thì khóc đấy, thương chưa?" 

Những câu nói vô tư của Cali tựa hồ như nhát dao đâm vô tình nỗi đau mà An Nhiên đang muốn giấu kỹ. Không thể trách chị, bởi chị không biết An Nhiên đang phải đối mặt với điều gì ngay lúc này. Đó là cảm giác sợ hãi của một cô gái yếu đuối, đang tan nát trước tình địch và bất lực trước chính mình. 

Elis - với khuôn mặt biểu lộ sự cảm thông sâu sắc và chân tình nhất mà tôi có thể nhận thấy được nói: 

- Đàn ông không phải tất cả chị Nhiên à. Chị nghe em, phải quên đi, bỏ đi thì cái mới và tốt đẹp hơn mới đến được. Sao phải khổ sở vì một người không tốt, thiếu chung thủy và không trân trọng mình. 

- Elis có vẻ nhiều kinh nghiệm với đàn ông nhỉ? 

Tôi nói với giọng điệu châm chích. 

- Elis lành lắm, nói thì rắn thế mà cũng điêu đứng vì tình thôi 

 Cali đớp lời.

- Thế sao? Điêu đứng như thế nào? 

 Tôi tọc mạch. 

- Em cũng đang yêu một người, nhưng anh ấy cứ sao đó. Lạ lắm! 

An Nhiên cắn môi, cúi gằm mặt. 

- Lạ sao em? 

 Tôi thắc mắc. 

- Nói chung là anh ấy cũng thương em, nhưng bọn em...ôi em chẳng biết nói thế nào. Buồn lắm chị ạ 

 Elis ngập ngừng rồi thở dài. 

- Sao. Anh ta có người yêu rồii à? 

 Tôi sỗ sàng hỏi làm An Nhiên giật thót, kéo nhẹ tay tôi như muốn nói với tôi rằng đừng nói nữa. 

- Không, nhưng mà anh ấy nói, chưa muốn có mối quan hệ quá nghiêm túc bây giờ. Em thì lại chỉ muốn...

 Giọng Elis trầm xuống. 

- Ôi, chị đã nói rồi. Elis hiền lắm, không lanh như chị đâu. Chị em ruột mà khác nhau trời vực. Chị không bao giờ cun cút chạy theo một thằng đàn ông như con bé hâm này. Mấy đứa thật dại quá! 

 Cali vừa lái xe vừa than thở. 

- Biết làm thế nào được chị, yêu mà .

 Tôi nói:

- Yêu vào thì rất khó dứt ra. Thế anh ta không muốn nghiêm túc thì em tính sao? 

- Em cũng không biết nữa 

 Elis rụt rè 

- Tính sao cái gì, các cô phải nghĩ thoáng ra. Have fun và chỉ have fun thôi. Hãy nhìn lại các em đi, xinh đẹp, trẻ trung và hấp dẫn, tại sao phải đổ cả một rổ nước mắt vì những thằng vô dụng 

 Cali quả quyết. 

- Have fun là sao hả chị? 

 Tôi ngước mắt lên nhìn về ghế phía trước. 

- Nói chuyện, vui vẻ, kết bạn, gác những thằng đàn ông làm trái tim ta tan nát sang một bên, tìm kiếm những thằng đàn ông mang đến cho ta nhiều thứ thú vị hơn. Kể cả sex. 

- Kể cả sex????? 

Tôi tỏ vẻ ngạc nhiên. Elis thì lắc đầu, An Nhiên có vẻ không chú ý lắm, vẫn cúi gằm mặt xuống, tay vẫn cầm viền váy, mân mê qua lại. 

- Ừ đối với chị thì sex cũng chỉ là một thứ giải trí thôi. Cho vui... 

Cali nói đến đó thì xe đã dừng lại trước cửa Apo. Chúng tôi xuống xe trước để Cali tìm chỗ đậu xe. Elis nhìn tôi và An Nhiên rồi nở một nụ cười thật hiền :

 "Chị An Nhiên vui lên nha, đừng buồn mà" 

Vào tới club, tôi nói Cali và Elis ra lấy bàn trước. Tôi và An Nhiên vào toilet một chút. An Nhiên như người mất hồn. Mặc cho tôi kéo đi cô ấy cứ theo tôi lẽo đẽo như một kẻ vô tri. Đóng cửa toilet, tôi thầm thì: 

- Chị, hình như Elis đâu biết bạn trai chị có người yêu rồi đâu, đúng không?

- Chị không rõ. 

- Em nghĩ vậy đấy, con bé có vẻ rất ngây thơ mà. Với lại cái cách nó nói chuyện, có vẻ như nó không biết gì đâu .

- Ừ có lẽ... 

An Nhiên dường như chẳng để tâm đến việc Elis có biết rằng bạn trai của mình cũng là người yêu của An Nhiên hay không. Cô ấy đã quá buồn bã đến độ ủ dột và không quan tâm đến mọi thứ. Có lẽ lúc này cô ấy đang gặm nhấm sự tự ti về mình trước Elis và nghĩ tới việc phải đối mặt cay nghiệt với người con gái mà bạn trai mình đã chung chạ bấy lâu nay. An Nhiên không còn đủ tỉnh táo nữa, chỉ đờ đẫn chứ chẳng thể suy nghĩ nhiều. 

Tôi cảm thấy trong việc này, với linh cảm cá nhân của tôi thôi, thì Elis cũng chỉ giống như một nạn nhân vậy. Người có lỗi duy nhất trong mối quan hệ tay ba này, là bạn trai của An Nhiên. Người đàn ông đó có lẽ đã lừa dối cả hai cô gái này. Thậm chí, nhiều hơn không biết chừng. Nhưng Elis cũng bị lừa dối thì có gì hay hơn đâu cơ chứ? Lại thêm một cô gái sẽ phải đau nỗi đau này - nỗi đau của một tình yêu phản bội. Dù họ là ai, người đến sau hay người đến trước, họ cũng vô tội trước cái bẫy này mà. Nhìn khuôn mặt bầu bĩnh nhân hậu và hiền hòa của An Nhiên, tôi thương cô ấy vô hạn. Nhớ tới dáng vẻ hồn nhiên mang đầy thiện cảm của Elis, tôi thấy xót xa. Nhưng cuối cùng thì dù có thương yêu hay xót xa rất nhiều, tôi cũng không biết phải làm gì cho họ. Trò chơi này do người đàn ông kia bày ra, anh ta là người duy nhất vui vẻ trong sự rối rắm này. Thật bất công cho những người con gái của anh ta, họ đã làm gì để phải yêu anh ta nhiều đến thế???? 

Tiếng nhạc kéo tôi ra khỏi dòng suy nghĩ miên man ấy. Để rồi tôi lại thấy An Nhiên buồn khổ trước mắt mình, tôi kéo An Nhiên ra ngoài không quên nói chị hãy cố vui cười lên và xem như hôm nay không có chuyện gì diễn ra cả. Hãy vui chơi cho thỏa thích đi và uống thật đã đời vào. Mọi chuyện hãy...để mai tính. 

Chúng tôi ra khỏi toilet, đảo mắt tìm bàn của mình. Cuối cùng tôi cũng đã nhìn thấy bàn của chúng tôi. Nó ở gần lối ra vào, khi tôi và An Nhiên bước tới, thì bàn đã rất đông người rồi. Ngoài Cali và Elis thì còn có dăm ba anh chàng nữa. Cali thì thầm với tôi, họ đều là gay cả đấy. 

Bỗng dưng tôi nhớ tới "Má Nam" nhắn tin xem "Má" đang ở đâu thì đột nhiên có người ôm tôi từ đằng sau chặt khít, làm tôi giật mình, đổ hết ly rượu Cali vừa mới đưa vào người. Thật quá đỗi hoảng hốt. 

Trong ánh đèn nhập nhòa và tiếng nhạc chói tai, tôi ngoái lại xem ai vừa ôm mình như thế, thì hóa ra là "Má Nam" vừa thấy tôi nhận ra mình, má đã la toáng lên như bị ai cắt tiết: 

- Ôi, yêu yêu yêu, hóa ra cưng cũng là bạn của chị Cali hả. Trời ơi, sao không nói sớm vậy? Cùng bàn rồi, ưng quá ưng quá! Nhớ cưng chết mất thôi. 

- Má Nam nói liến thoắng không để cho tôi đáp trả câu nào. Tôi chỉ còn biết cười và nói mấy câu bâng quơ cho có lời qua tiếng lại. An Nhiên vẫn thu lu trong một góc bàn. Sự trơ trọi ấy thu hút mọi ánh nhìn. Ai cũng hỏi thăm An Nhiên kể cả những người lạ cùng bàn mà chúng tôi chưa từng gặp. Cô ấy chỉ cười khách sáo và lại nhâm nhi ly rượu rồi nhìn xuống đất với ánh mắt rất buồn. Má Nam hỏi tôi: 

- Nè cưng, con bạn cưng bị làm sao thế? Thất tình phỏng ? Bị mấy thằng đĩ zai đá phải hun? 

- Ừ má, bị cắm sừng đó. 

- Khổ thân con bé, để má chăm nó cho. Má cũng có một phần đàn bà, nhìn tụi bay vậy, má xót dữ lắm. 

Nói rồi, Má Nam quay ra phía An Nhiên và bắt đầu bắt chuyện. Má Nam luôn biết cách làm cho người ta hòa nhập vào cuộc vui. Tôi cầm ly rượu uống cạn, nghe nhạc và bắt đầu nhảy. Apo bỗng nhiên ngày hôm đó đông dễ sợ. Mọi người chen lấn như muốn đè bẹp lên nhau. Dân đồng tính ở khắp nơi trong club, nhìn ra chỉ toàn thấy "bóng" chứ chẳng có mấy mống "man". 

Thỉnh thoảng cao hứng, má Nam và mấy cậu bạn của má lại đùa nhau hét toáng lên : 

"Trời ơi sao hôm nay lắm pede vậy trời. Đuổi hết bọn pede ra đi!"

 "Mày là pede phỏng?" 

"Tao cũng pede này".

 Cứ nói qua nói lại như vậy, rồi cả hội phá lên cười. Họ giống như đang mỉa mai chính họ, cười chính họ. Thật lạ lùng, không biết họ đang buồn hay đang vui? 

Còn những người phụ nữ 100% như chúng tôi là tôi, An Nhiên, Elis, và Cali, chúng tôi buồn hay vui? Tôi nhìn thấy rõ nỗi buồn hiển hiện trên khuôn mặt An Nhiên, đôi mắt xa xăm có gì đó đầy trông ngóng của Elis...và cả nước mắt hình như đang chảy trong nỗi cô đơn dưới nụ cười giả dối của Cali... 

Hôm đó, hình như, chẳng một ai vui cả. 

Tôi thì ...nhớ anh ! Rất nhớ Anh. Nhưng sao cứ phải giả vờ cố vui ? 

Này anh ơi, đã hiểu hết em chưa?

Em chẳng phải một người ưa nói thật

Những gì em nói, toàn là nói dối tất

Chẳng mấy khi là nói thật đâu mà

Giả vờ mạnh mẽ, giả vờ cười

Giả vờ không nghĩ, giả vờ thôi

Giả vờ vui khi đang buồn đang tủi

Giả vờ cười khi nước mắt đang rơi

Này anh ơi, đã hiểu hết em chưa?

Ghen lồng lộn nhưng giả vờ không thiết

Nhớ cuồng điên nhưng quyết không thể hiện

Giận tím người, nhưng lại giả vô tư

Giả vờ cố chấp, giả vờ hư

Nhưng trong tâm đã từ lâu tha thứ

Giả vờ quên, trong khi luôn rất nhớ

Giả vờ hết yêu, trong lúc vẫn rất yêu

Em thật là một cô gái nói điêu

Khi luôn giấu những điều em vẫn nghĩ

Em thực sự là cô gái sân si

Hay bồn chồn và luôn luôn ghen tị

Này anh, chẳng hiểu em chút gì

Nếu có hiểu, hãy cứ giả vờ đi

Giả vờ biết là em luôn mạnh mẽ

Để em cứ phải, bẻ oặt thân em đi

Bẻ oặt thân đau, giấu trong lòng nỗi sầu

Để bất cứ đi đâu, cũng gật đầu : "Em mạnh"

Để cứ lâu lâu, lại ra vẻ đành hanh 
 Giả vờ mạnh mẽ, giả vờ nhanh!
truyenhoangdung.blogspot.com



No comments

Powered by Blogger.