TOÀN CHỨC CAO THỦ - CHƯƠNG 561 - HỒ ĐIỆP LAN - TRUYỆN VÕNG DU
TOÀN CHỨC CAO THỦ
Thể loại: truyện võng du
CHƯƠNG 561 : THIẾU NIÊN TỰ PHỤ BỊ BẼ MẶT
Lại trúng cưỡng chế, Thornton phẫn
nộ quay đầu, hơi thở của rồng vẫn tiếp tục phun ra. Cú xoay người ấy hệt như
vòi nước đang vung vẩy. Luồng hơi thở màu tro bẻ ngoặt, xẹt qua đám người bên cạnh
đang sợ đến quên di chuyển, tiến về phía Trai Ngầu Cầu Bại.
Một bóng người lao đến, chính là Trai Ngầu Cầu Bại.
Lúc này hắn cũng giống như hơi thở của rồng vừa vung tới, chạy nhanh theo chiều kim đồng hồ.
Thế là mọi người thấy được một màn hệt như phim hành động đầy mạo hiểm, đằng sau nhân vật, hơi thở rồng xám xịt cuồn cuộn còn cách bốn bước, ba bước, hai bước... Nó gần như sắp nuốt chửng Trai Ngầu Cầu Bại. Nhưng vào lúc này, kỹ năng chợt dứt, Hơi Thở biến mất, việc hà hơi kết thúc, Trai Ngầu Cầu Bại bình yên vô sự.
“Đệt!!”
Một bóng người lao đến, chính là Trai Ngầu Cầu Bại.
Lúc này hắn cũng giống như hơi thở của rồng vừa vung tới, chạy nhanh theo chiều kim đồng hồ.
Thế là mọi người thấy được một màn hệt như phim hành động đầy mạo hiểm, đằng sau nhân vật, hơi thở rồng xám xịt cuồn cuộn còn cách bốn bước, ba bước, hai bước... Nó gần như sắp nuốt chửng Trai Ngầu Cầu Bại. Nhưng vào lúc này, kỹ năng chợt dứt, Hơi Thở biến mất, việc hà hơi kết thúc, Trai Ngầu Cầu Bại bình yên vô sự.
“Đệt!!”
Mọi người đồng loạt kêu lên.
Tiếng kêu trước đó, khi nhìn thấy Hơi Thở của Thornton, họ reo hò là vì buồn bực.
Mà lúc này đây, nhìn thấy Trai Ngầu Cầu Bại dùng cách hiểm để thoát thân, họ reo hò là vì vui mừng.
“Thật sự cầu bại!!”
Tiếng kêu trước đó, khi nhìn thấy Hơi Thở của Thornton, họ reo hò là vì buồn bực.
Mà lúc này đây, nhìn thấy Trai Ngầu Cầu Bại dùng cách hiểm để thoát thân, họ reo hò là vì vui mừng.
“Thật sự cầu bại!!”
Ai đó reo lên.
“Ngầu chết được!”
“Đúng chuẩn trai ngầu!!”
Ai nấy đều khen ngợi, biểu hiện của Trai Ngầu Cầu Bại hoàn toàn làm họ phấn khích.
Ngờ đâu họ chợt nghe Trai Ngầu Cầu Bại ở bên kia gọi:
“Ngầu chết được!”
“Đúng chuẩn trai ngầu!!”
Ai nấy đều khen ngợi, biểu hiện của Trai Ngầu Cầu Bại hoàn toàn làm họ phấn khích.
Ngờ đâu họ chợt nghe Trai Ngầu Cầu Bại ở bên kia gọi:
“Thêm máu.”
“À!”
“À!”
Tân Lộ vội đáp lại, bước lên buff cho hắn. Sau một chiêu Gầm Rú Hy Sinh,
BOSS sẽ thoát khỏi cưỡng chế và reset thù hận, nhưng hiện tại nó vẫn tấn công
Trai Ngầu Cầu Bại. Hiển nhiên là Gầm Rú Hy Sinh đã kéo một lượng lớn thù hận,
nên thù hận của Thornton vẫn bám dính trên người Trai Ngầu Cầu Bại.
Rầm rầm rầm rầm!
Sau vài đòn công kích, Trai Ngầu Cầu Bại lại bảo:
Rầm rầm rầm rầm!
Sau vài đòn công kích, Trai Ngầu Cầu Bại lại bảo:
“Đánh đi!”
Quần chúng đáp lời, nhanh chóng xông lên.
Đậu Vừa Rang cảm thấy bản thân như bị lãng quên...
Không, không phải bị lãng quên hoàn toàn, trong mấy tên vừa xông lên lúc nãy, có đứa đang bàn tán về gã.
Cuồng kiếm sĩ kia còn nói, nếu Đậu Vừa Rang có thể né như Trai Ngầu Cầu Bại, chẳng phải vấn đề đã giải quyết từ lâu ư?
Đậu Vừa Rang thật muốn xông lên gào thét với cuồng kiếm sĩ:
Quần chúng đáp lời, nhanh chóng xông lên.
Đậu Vừa Rang cảm thấy bản thân như bị lãng quên...
Không, không phải bị lãng quên hoàn toàn, trong mấy tên vừa xông lên lúc nãy, có đứa đang bàn tán về gã.
Cuồng kiếm sĩ kia còn nói, nếu Đậu Vừa Rang có thể né như Trai Ngầu Cầu Bại, chẳng phải vấn đề đã giải quyết từ lâu ư?
Đậu Vừa Rang thật muốn xông lên gào thét với cuồng kiếm sĩ:
“Mày đầu bò hả? Lúc
đó tao còn đang lơ lửng, chẳng lẽ tao mọc cánh bay vòng vòng à?”
Nhưng Đậu Vừa Rang không làm thế. Bởi trong lòng gã hiểu rõ, đó chỉ là cái cớ nghe có vẻ hợp lý do chính gã nghĩ ra. Dù lúc đó gã có đứng vững trên đất, gã cũng không thể ý thức được ngay; cho dù có, cũng chưa chắc sẽ phản ứng giống tên kia, mà dù gã phản ứng y vậy, gã cũng không thể thao tác chính xác như thế.
Gã không ở trên mặt đất, gã còn đang lơ lửng, vì thế gã lại luống cuống tay chân, thậm chí ngay thao tác Chịu Thân cuối cùng gã cũng không làm tốt, ngã sõng soài trên đất. Giờ phút này, gã sẽ hứng chịu bao nhiêu ánh mắt khinh bỉ đây?
Vì sao tên kia có thể làm được?
Đậu Vừa Rang cắn răng, trong lòng tràn đầy ghen ghét.
Bởi vì trước đó bị quất bay, khoảng cách quá xa, thời gian của Gầm Rú Hy Sinh không thể giúp gã chạy qua đấy củng cố thù hận kịp, hiện tại thù hận coi như hoàn toàn nằm trong tay Trai Ngầu Cầu Bại, nhưng bản thân mình có thể bỏ qua như vậy sao?
Không thể được!
Đậu Vừa Rang nghĩ, nhanh chóng đuổi theo đám DPS và tấn công.
Kỹ năng kéo thù hận, kỹ năng tấn công mạnh mẽ, Đậu Vừa Rang đều dùng sạch sành sanh. Nhưng Thornton vẫn không chịu ngoảnh đầu lại. Đậu Vừa Rang thấp thỏm, ánh mắt nhiều lần ngó sang vài kỹ năng.
Khiêu Khích......
Gầm Rú......
Thậm chí cả Tinh Thần Kỵ Sĩ, những kỹ năng này gã đều có hết! Hơn nữa gã chỉ cần dùng, tác dụng sẽ giống hệt vậy, muốn cưỡng chế mấy giây thì cưỡng mấy giây, muốn cưỡng chế mấy lần thì cưỡng mấy lần.
Nhưng trong trường hợp thù hận được giữ vững, đột nhiên dùng chúng chẳng khác gì gây OT, chắc chắn sẽ bị mọi người khinh miệt.
Đậu Vừa Rang là một MT, trong cuộc đời hận nhất là OT. Giờ lại tự mình làm chuyện đó, thế này trái với đạo đức nghề nghiệp, nên gã không thể nào dùng chúng được. Dùng chiêu này không hề giống với việc vừa công kích vừa dùng kỹ năng kéo thù hận về phía mình.
Trang bị của mình vốn không cần Khiêu Khích hay Gầm Rú cũng có thể nắm được thù hận trong tay.
Trang bị xịn đã trở thành sự tự tin cuối cùng của Đậu Vừa Rang, gã tiếp tục thao tác, tấn công, tạo cừu hận, chờ mong Thornton sẽ ngoảnh đầu nhìn lại. Lúc này gã đã chuẩn bị tốt, chọn được chỗ đứng tốt, thế thì khi thù hận trở về, bất kể cốt long dùng đòn công kích gì, gã cũng sẽ không giống lần trước, chưa kịp phòng bị đã bị hất bay.
Quay về đi! Quay về đi! Quay về đi!
Đậu Vừa Rang kêu gọi thù hận, gã tất nhiên sẽ không chủ động mở miệng bảo Trai Ngầu Cầu Bại ngừng lại nhường thù hận cho mình, làm vậy gã cảm thấy rất mất mặt.
Gã chỉ đành cố gắng thao tác, chờ đợi, mãi đến khi Cốt Long Thornton ngã xuống.
Thế mà chết rồi ư?
Nhưng Đậu Vừa Rang không làm thế. Bởi trong lòng gã hiểu rõ, đó chỉ là cái cớ nghe có vẻ hợp lý do chính gã nghĩ ra. Dù lúc đó gã có đứng vững trên đất, gã cũng không thể ý thức được ngay; cho dù có, cũng chưa chắc sẽ phản ứng giống tên kia, mà dù gã phản ứng y vậy, gã cũng không thể thao tác chính xác như thế.
Gã không ở trên mặt đất, gã còn đang lơ lửng, vì thế gã lại luống cuống tay chân, thậm chí ngay thao tác Chịu Thân cuối cùng gã cũng không làm tốt, ngã sõng soài trên đất. Giờ phút này, gã sẽ hứng chịu bao nhiêu ánh mắt khinh bỉ đây?
Vì sao tên kia có thể làm được?
Đậu Vừa Rang cắn răng, trong lòng tràn đầy ghen ghét.
Bởi vì trước đó bị quất bay, khoảng cách quá xa, thời gian của Gầm Rú Hy Sinh không thể giúp gã chạy qua đấy củng cố thù hận kịp, hiện tại thù hận coi như hoàn toàn nằm trong tay Trai Ngầu Cầu Bại, nhưng bản thân mình có thể bỏ qua như vậy sao?
Không thể được!
Đậu Vừa Rang nghĩ, nhanh chóng đuổi theo đám DPS và tấn công.
Kỹ năng kéo thù hận, kỹ năng tấn công mạnh mẽ, Đậu Vừa Rang đều dùng sạch sành sanh. Nhưng Thornton vẫn không chịu ngoảnh đầu lại. Đậu Vừa Rang thấp thỏm, ánh mắt nhiều lần ngó sang vài kỹ năng.
Khiêu Khích......
Gầm Rú......
Thậm chí cả Tinh Thần Kỵ Sĩ, những kỹ năng này gã đều có hết! Hơn nữa gã chỉ cần dùng, tác dụng sẽ giống hệt vậy, muốn cưỡng chế mấy giây thì cưỡng mấy giây, muốn cưỡng chế mấy lần thì cưỡng mấy lần.
Nhưng trong trường hợp thù hận được giữ vững, đột nhiên dùng chúng chẳng khác gì gây OT, chắc chắn sẽ bị mọi người khinh miệt.
Đậu Vừa Rang là một MT, trong cuộc đời hận nhất là OT. Giờ lại tự mình làm chuyện đó, thế này trái với đạo đức nghề nghiệp, nên gã không thể nào dùng chúng được. Dùng chiêu này không hề giống với việc vừa công kích vừa dùng kỹ năng kéo thù hận về phía mình.
Trang bị của mình vốn không cần Khiêu Khích hay Gầm Rú cũng có thể nắm được thù hận trong tay.
Trang bị xịn đã trở thành sự tự tin cuối cùng của Đậu Vừa Rang, gã tiếp tục thao tác, tấn công, tạo cừu hận, chờ mong Thornton sẽ ngoảnh đầu nhìn lại. Lúc này gã đã chuẩn bị tốt, chọn được chỗ đứng tốt, thế thì khi thù hận trở về, bất kể cốt long dùng đòn công kích gì, gã cũng sẽ không giống lần trước, chưa kịp phòng bị đã bị hất bay.
Quay về đi! Quay về đi! Quay về đi!
Đậu Vừa Rang kêu gọi thù hận, gã tất nhiên sẽ không chủ động mở miệng bảo Trai Ngầu Cầu Bại ngừng lại nhường thù hận cho mình, làm vậy gã cảm thấy rất mất mặt.
Gã chỉ đành cố gắng thao tác, chờ đợi, mãi đến khi Cốt Long Thornton ngã xuống.
Thế mà chết rồi ư?
Đậu Vừa Rang không tin nổi. Thời
gian tại sao lại quá ngắn? Máu của Thornton mới mất bao nhiêu đâu? Vì sao không
cố gắng gượng nữa? Bản thân mình còn chưa kịp kéo thù hận, tại sao nó lại chết
rồi?
Thù hận không được thống kê, Đậu Vừa Rang chỉ có thể ngơ ngác nhìn bảng sát thương.
Trên bảng, gã rõ ràng đứng thứ hai.
Đùa gì vậy!!
Tuy sau này gã mới tập trung vào việc tạo thù hận, nhưng Trai Ngầu Cầu Bại cũng tháo búa Hộ Long xuống rồi, hắn còn phải vừa tấn công vừa ổn định thù hận, thế mà vẫn có thể đạp gã xuống top 1?
Đậu Vừa Rang không muốn tin những gì xảy ra trước mặt là thật, gã nhìn thấy những người trong đội đang hoan hô nhảy nhót, ngay cả Tân Lộ không để tâm chuyện qua bản cũng vô cùng hưng phấn, Đậu Vừa Rang cảm thấy bản thân mình bị quên lãng thật rồi.
“Đội trưởng là gì vậy?”
Thù hận không được thống kê, Đậu Vừa Rang chỉ có thể ngơ ngác nhìn bảng sát thương.
Trên bảng, gã rõ ràng đứng thứ hai.
Đùa gì vậy!!
Tuy sau này gã mới tập trung vào việc tạo thù hận, nhưng Trai Ngầu Cầu Bại cũng tháo búa Hộ Long xuống rồi, hắn còn phải vừa tấn công vừa ổn định thù hận, thế mà vẫn có thể đạp gã xuống top 1?
Đậu Vừa Rang không muốn tin những gì xảy ra trước mặt là thật, gã nhìn thấy những người trong đội đang hoan hô nhảy nhót, ngay cả Tân Lộ không để tâm chuyện qua bản cũng vô cùng hưng phấn, Đậu Vừa Rang cảm thấy bản thân mình bị quên lãng thật rồi.
“Đội trưởng là gì vậy?”
Nhiều người háo hức muốn biết BOSS rơi ra vật gì.
“Là thứ mà người phe ta có thể dùng được, mọi người đoán thử xem.”
“Là thứ mà người phe ta có thể dùng được, mọi người đoán thử xem.”
Tân Lộ đang
vui vẻ, bèn vui đùa cùng mọi người.
“Là vũ khí à?”
“Là vũ khí à?”
Có người hỏi.
“Phải!”
“Phải!”
Tân Lộ đáp.
“A, đỉnh vãi, đây không phải vực thẳm gì hết, là kho vũ khí cmnr!”
“A, đỉnh vãi, đây không phải vực thẳm gì hết, là kho vũ khí cmnr!”
Ai đó reo
hò.
Mọi người cười ồ lên.
“Đội trưởng đừng gây tò mò nữa, mau đưa trang bị ra đi!”
Tân Lộ cũng không đùa nữa, show trang bị rớt ra từ BOSS lên kênh tán gẫu – một cái bao tay của nhà quyền pháp, sau đó lại đưa nó cho nhà quyền nháp trong đội giữa sự tấm tắc hâm mộ của mọi người.
Rời khỏi phó bản, không khí vẫn sôi nổi như cũ.
“Tiếp nữa không?”
Mọi người cười ồ lên.
“Đội trưởng đừng gây tò mò nữa, mau đưa trang bị ra đi!”
Tân Lộ cũng không đùa nữa, show trang bị rớt ra từ BOSS lên kênh tán gẫu – một cái bao tay của nhà quyền pháp, sau đó lại đưa nó cho nhà quyền nháp trong đội giữa sự tấm tắc hâm mộ của mọi người.
Rời khỏi phó bản, không khí vẫn sôi nổi như cũ.
“Tiếp nữa không?”
Tân Lộ hỏi. Số lần đánh phó bản ở Thần Chi Lĩnh Vực vẫn bị hạn
chế, Vực Thẳm Cốt Long chỉ có thể đánh tối đa hai lần một ngày.
“Tiếp tiếp!”
“Tiếp tiếp!”
Mọi người hùa theo.
“Anh bận chút việc, không đi nữa.”
“Anh bận chút việc, không đi nữa.”
Đậu Vừa Rang thình lình nhắn một câu.
“Ừ, vậy anh đi đi!”
“Ừ, vậy anh đi đi!”
Tân Lộ không hề định khuyên can, sau khi chứng kiến tài
năng của Trai Ngầu Cầu Bại ở BOSS cuối, cô cảm thấy Đậu Vừa Rang không cần ở lại
nữa. Đương nhiên, cô chỉ có ý tốt mà thôi. Với trình độ của Đậu Vừa Rang, còn
đánh phó bản này chỉ tổ tốn thời gian. Khó khăn thì mới tìm người, giờ đã không
còn gì khó khăn, Tân Lộ đương nhiên sẽ không làm phiền Đậu Vừa Rang nữa. Còn những
chuyện xảy ra trong giai đoạn BOSS cuối, Tân Lộ cũng không nghĩ nhiều. OT khi
đánh phó bản không phải chuyện bình thường ư? Vào thời điểm mấu chốt, MT và T
phụ thay nhau ngăn lại cũng rất bình thường.
Đậu Vừa Rang lại không nghĩ đơn giản như vậy. Sự tự phụ làm gã không dễ dàng bỏ qua cho những gì vừa xảy ra, chuyện Tân Lộ không giữ gã lại cũng làm gã khó chịu.
Không nói nhiều, Đậu Vừa Rang thoát khỏi đội ngũ, rời đi mà không chào tạm biệt những người khác. Tân Lộ đang sắp xếp đội ngũ, đột nhiên nhận được tin nhắn từ hội trưởng Diệt Thiên Tôn:
Đậu Vừa Rang lại không nghĩ đơn giản như vậy. Sự tự phụ làm gã không dễ dàng bỏ qua cho những gì vừa xảy ra, chuyện Tân Lộ không giữ gã lại cũng làm gã khó chịu.
Không nói nhiều, Đậu Vừa Rang thoát khỏi đội ngũ, rời đi mà không chào tạm biệt những người khác. Tân Lộ đang sắp xếp đội ngũ, đột nhiên nhận được tin nhắn từ hội trưởng Diệt Thiên Tôn:
“Đậu Vừa Rang nói muốn rời công hội, có chuyện gì vậy?”
“Hả?”
“Hả?”
Tân Lộ khó hiểu.
“Không phải cậu ấy giúp em đánh phó bản sao?”
“Không phải cậu ấy giúp em đánh phó bản sao?”
Diệt Thiên Tôn hỏi.
“Đúng vậy!”
“Xảy ra chuyện gì?”
“Đúng vậy!”
“Xảy ra chuyện gì?”
Diệt Thiên Tôn hỏi.
“Không có gì!”
“Không có gì!”
Tân lộ tiếp tục khó hiểu. Thật ra, người bình thường sẽ cảm thấy
lần đánh phó bản này rất thuận lợi. Trừ thời điểm đánh BOSS cuối khó nhằn, chẳng
phải tất cả đều qua cửa trót lọt hết sao?
“Có phải xảy ra mâu thuẫn với ai không?”
“Có phải xảy ra mâu thuẫn với ai không?”
Diệt Thiên Tôn hỏi.
“Anh ấy nói với anh thế nào?”
“Anh ấy nói với anh thế nào?”
Tân Lộ ướm hỏi, nếu vì nguyên nhân này, người bị
tình nghi chỉ có thể là Trai Ngầu Cầu Bại. Ban đầu Tân Lộ cũng phát hiện Đậu Vừa
Rang không thích người mới này, nhưng chẳng ngờ mâu thuẫn lại lớn đến vậy. Hơn
nữa, ban đầu Trai Ngầu Cầu Bại có chơi nhây thật, nhưng sau đó hắn lại nghiêm
túc tấn công, cuối cùng trở thành DPS đứng đầu. Ban đầu mọi người cũng khinh
thường chuyện hắn muốn làm MT, thế nhưng, hắn đã thể hiện kỹ thuật MT xuất sắc
vào lúc đánh BOSS cuối rồi. Lẽ ra không nên xảy ra chuyện gì chứ! Xét theo một
góc độ bàng quan, Tân Lộ không cảm nhận được nguyên nhân Đậu Vừa Rang bẽ mặt,
chính là vì Trai Ngầu Cầu Bại trở thành DPS đứng đầu và lại thể hiện kỹ thuật
MT xuất sắc vào khúc cuối.
Đấy là nỗi lòng của một thiếu niên tự phụ bị bẽ mặt.
“Anh có hỏi, cậu ấy lại không muốn nói nguyên nhân.”
Đấy là nỗi lòng của một thiếu niên tự phụ bị bẽ mặt.
“Anh có hỏi, cậu ấy lại không muốn nói nguyên nhân.”
Diệt Thiên Tôn cũng bó
tay. Người bình thường lui hội không phải chuyện to tát, nhưng MT thì không giống
vậy. Lại còn là MT đứng đầu, là chỗ dựa trong nhiều phương diện của công hội.
“Để em hỏi anh ấy.”
“Để em hỏi anh ấy.”
Tân Lộ cũng khó chịu với sự khó hiểu của Đậu Vừa Rang, hơn
nữa cô còn khá thân với gã, bèn gửi tin hỏi thẳng:
“Nghe nói anh muốn rời công
hội? Sao vậy?”
“Không liên quan đến em, đừng hỏi nữa.”
“Không liên quan đến em, đừng hỏi nữa.”
Đậu Vừa Rang trả lời rất nhanh.
“Trước đó còn tốt mà, đánh phó bản với em xong liền muốn rời hội, sao lại không liên quan tới em chứ?”
“Trước đó còn tốt mà, đánh phó bản với em xong liền muốn rời hội, sao lại không liên quan tới em chứ?”
Tân Lộ nói.
Đậu Vừa Rang im lặng không đáp.
“Bởi vì Trai Ngầu Cầu Bại?”
Đậu Vừa Rang im lặng không đáp.
“Bởi vì Trai Ngầu Cầu Bại?”
Tân Lộ hỏi thẳng, tuy cô không rõ suy nghĩ của Đậu
Vừa Rang, nhưng xét đến nguyên nhân, nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có thế.
“Ừ......”
“Ừ......”
Đậu Vừa Rang thừa nhận.
“Vì sao?”
“Vì sao?”
Tân Lộ cũng không hiểu được.
“Không sao trăng gì hết, anh không muốn ở cùng công hội với nó thôi.”
“Không sao trăng gì hết, anh không muốn ở cùng công hội với nó thôi.”
Đậu Vừa
Rang bị bẽ mặt, đương nhiên sẽ không nói toẹt cho người khác biết.
“Không thể hiểu nổi!”
“Không thể hiểu nổi!”
Tân Lộ rất khó chịu, cô mặc kệ Đậu Vừa Rang, hỏi được
nguyên nhân bèn báo lại với Diệt Thiên Tôn.
“Vì sao? Vậy trong lúc đánh phó bản đã xảy ra chuyện gì?”
“Vì sao? Vậy trong lúc đánh phó bản đã xảy ra chuyện gì?”
Diệt Thiên Tôn hỏi.
truyenhoangdung.blogspot.com
No comments
Post a Comment