ANH HÙNG XẠ ĐIÊU - CHƯƠNG 31 - KIM DUNG - TRUYENHOANGDUNG
ANH HÙNG XẠ ĐIÊU
Tác giả: Kim Dung
Thể loại: Kiếm hiệp
CHƯƠNG 31: HẮC PHONG SONG SÁT 2
Mai
Siêu Phong xem xong, cười khẽ một tiếng như rất vừa ý, ngồi xuống mặt đất nhìn
về phía mặt trăng vận công điều tức. Lưng y thị quay về phía Chu Thông và Hàn
Tiểu Oanh, theo nhịp thở nhô lên hạ xuống nhìn thấy rất rõ.
Hàn
Tiểu Oanh nghĩ thầm Lúc này mà mình phát một chiêu Điện chiếu trường không thì
có chín phần là đâm xuyên qua lưng y thị, nhưng nếu đánh một đòn không trúng lại
làm hỏng việc lớn. Nàng toàn thân phát run, nhất thời không biết nên làm thế
nào.
Chu
Thông cũng không dám thở mạnh, chỉ thấy xương sống lạnh buốt, kế đó toàn thân đổ
mồ hôi lạnh, liếc mắt lên chỉ thấy mây đen phía tây đã kéo tới che khuất nửa bầu
trời như một tấm vải đen dày, trong mây đen lóe lên tia chớp càng làm người ta
thêm phần sợ sệt. Tiếng sét văng vẳng vang lên, rền rền âm âm như bị bó chặt
trong đám mây dày không sao thoát ra được.
Mai
Siêu Phong ngồi điều tức một lúc, đứng thẳng người lên, bứt lấy cái đầu người,
bước tới trước cái hố Kha Trấn ác núp, khom lưng kéo phiến đá.
Giang
Nam lục quái người nào cũng nắm chặt binh khí, chỉ chờ y thị kéo phiến đá ra là
lập tức vọt tới.
Mai
Siêu Phong chợt nghe trong đám cành lá sau lưng có một tiếng động lạ không giống
tiếng gió khẽ vang lên liền quay ngoắt đầu lại, dưới ánh trăng bóng cái đầu người
lập tức bay thẳng vào chỗ cành cây có tiếng động, y thị hú dài một tiếng, vọt
mau tới vồ vào ngọn cây.
Người
núp trên ngọn cây chính là Hàn Bảo Câu y cậy mình lùn thấp núp trong đám lá
không bị lộ lúc ấy chuẩn bị nhảy xuống, nhưng vừa hơi duỗi người ra đã lập tức
bị địch nhân phát hiện. Y thấy mụ ác bà nhảy xổ tới hung dữ không thể chống lại,
ngọn Kim long tiên ra luôn một chiêu Ô long thủ thủy, từ trên cao giáng xuống
đánh vào cổ tay y thị. Mai Siêu Phong lại không tránh, thuận tay cuốn một cái
đã chụp cứng đầu roi. Hàn Bảo Câu tý lực rất mạnh, dùng kình lực giật lại. Mai
Siêu Phong thân hình theo ngọn roi bay tới, chưởng trái đã mau như sét nổ đánh
ra. Chưởng chưa tới nơi gió đã rít lên, vô cùng đáng sợ. Hàn Bảo Câu thấy không
chống đỡ được thả tay buông roi ra, nhào một cái từ ngọn cây lật người rơi xuống.
Mai Siêu Phong không để y rảnh tay thoát thân, bèn lộn người xuống chụp theo,
năm ngón tay nhắm vào hậu tâm của y vồ tới.
Hàn
Bảo Câu chỉ cảm thấy trên xương sống có một làn hơi lạnh phủ lên, vội cố sức
nhoài mau về phía trước, đúng lúc ấy Thấu cốt chùy của Nam Hy Nhân và Tụ tiễn của
Toàn Kim Phát dưới gốc cây đã song song bắn tới Mai Siêu Phong.
Mai
Siêu Phong ngón tay giữa bên trái bật ra, đánh rơi hai ngọn ám khí.
Soạt
một tiếng, mảnh áo chỗ hậu tâm của Hàn Bảo Câu đã bị xé rách một mảnh lớn. Y điểm
chân trái xuống đất một cái, lập tức vọt lên phía trước, nào ngờ Mai Siêu Phong
lại rơi xuống ngay trước mặt y. Mụ Thiết thi này cử động mau như gió thoảng,
quát lớn:
-
Ngươi là ai, tới đây làm gì?
Song
trảo đã chụp xuống đầu vai y. Hàn Bảo Câu chỉ cảm thấy đau buốt một cơn, mười
ngón tay của địch nhân như móc câu sắt đã cắm ngập vào thịt, y sau cơn hoảng sợ
phóng chân trái ra đá vào bụng dưới địch nhân. Mai Siêu Phong chưởng trái hạ xuống,
cách một tiếng, ống chân Hàn Bảo Câu cơ hồ gãy lìa, nhưng y lâm nguy bất loạn,
lập tức thừa thế nhào xuống đất lăn luôn ra ngoài.
Mai
Siêu Phong co chân đá vào mông y, chợt bên phải có một vật đen bóng chớp lên đè
mạnh chân y thị xuống, chính là Nam Sơn tiều tử Nam Hy Nhân.
Mai
Siêu Phong không thể đuổi theo Hàn Bảo Câu vội tránh mau qua một bên, trong chớp
mắt ấy chỉ thấy bốn phía đều có địch nhân, một người văn sĩ cầm Điểm huyệt thiết
phiến, một nữ lang trẻ tuổi cầm trường kiếm từ bên phải đánh tới, một hán tử to
lớn béo mập cầm tiêm đao, một hán tử gầy nhỏ cầm một binh khí kỳ lạ từ bên trái
đánh qua, trước mặt là một hán tử khỏe mạnh vũ động đòn gánh bằng sắt, phía sau
lại có tiếng chân vang lên, nghĩ thầm chắc là hán tử béo lùn cầm nhuyễn tiên mới
rồi, những người này đều lạ mặt nhưng xem ra ai cũng võ công cao cường, nghĩ thầm:
- Bọn
họ đông người, trước tiên cứ ra tay tàn độc giết luôn vài người rồi sẽ nói chuyện.
Bất kể họ tên tuổi là gì, lai lịch ra sao thì ngoài ân sư và thằng chồng giặc của
mình ra, mọi người trong thiên hạ đều có thể giết được!
Thân
hình chớp lên một cái, thủ trào đã chụp vào mặt Hàn Tiểu Oanh.
Chu
Thông thấy thế tới của y thị hung dữ, ngọn quạt sắt bèn điểm mau vào huyệt Khúc
trì ở khuỷu tay phải y thị. Nào ngờ mụ Thiết thi này không thèm đếm Xửa gì tới,
tay trảo vẫn chụp thẳng ra. Hàn Tiểu Oanh một chiêu Bạch lộ hoành giang vung kiếm
chém ngang cánh tay đối phương. Mai Siêu Phong cổ tay lật lại chụp lên thanh kiếm,
xem ra tay y thị không sợ binh khí. Hàn Tiểu Oanh cả kinh, vội vàng thu kiếm
lui lại. Chỉ nghe chát một tiếng, ngọn quạt sắt của Chu Thông đã điểm trúng huyệt
Khúc trì của Mai Siêu Phong. Đó là yếu huyệt trên thân thể con người, bị điểm
trúng thì cả cánh tay sẽ lập tức tê dại không còn linh hoạt, không co duỗi được
Chu Thông đang mừng rỡ chợt thấy cánh tay địch nhân đột nhiên dài thêm ra, thủ
trào đã chụp tới đỉnh đầu y. Chu Thông nhờ thân pháp hình hoạt, giữa lúc tính mạng
ngàn cân treo sợi tóc lắc người một cái thoát khỏi cái chụp ấy, kinh nghi nghĩ
thầm Chẳng lẽ trên người y thị không có huyệt đạo?.
Lúc
ấy Hàn Bảo Câu đã nhặt ngọn Kim long tiên dưới đất lên, sáu người vây quanh Mai
Siêu Phong, binh khí cùng đánh tới. Mai Siêu Phong không hề sợ hãi, một đôi nhục
chưởng so ra còn lợi hại hơn binh khí của lục quái. Song trảo của y thị như móc
sắt, không chụp giữ binh khí thì vồ vào người đối phương.
Giang
Nam lục quái nghĩ tới năm lỗ thủng trên mớ đầu lâu, ai cũng thầm run sợ.
Lại
có một việc đáng sợ là ngoại hiệu của Thiết thi có một chữ thiết không phải là
chuyện ngẫu nhiên, toàn thân quả thật như đúc bằng đồng sắt. Lưng y thị bị Toàn
Kim Phát đánh trúng hai quả cân nhưng dường như chưa hề bị tổn thương, mới biết
công phu hoành luyện của y thị đã đạt tới cảnh giới thượng thừa. Chỉ thấy y thị
ngoài tiêm đao của Trương A Sinh, trường kiếm của Hàn Tiểu Oanh thì còn không
dám để đâm trúng người, chứ đối với những binh khí khác thì không sợ sệt gì lắm,
cứ hung dữ lăn xả vào tấn công.
Đánh
đến lúc hăng. Toàn Kim Phát né tránh hơi chậm, đầu vai trái bị chụp trúng một
trào. Ngũ quái cả kinh, sấn vào đánh gấp. Mai Siêu Phong giằng tay một cái.
Toàn Kim Phát cánh tay cả áo lẫn thịt đã bị y thị cào rách một mảng rơi xuống đất.
Chu
Thông nghĩ thầm:
-
Người có công phu hoành luyện, trên thân thể ắt có một luyện môn không luyện cứng
được, chỗ ấy vô cùng mềm mại, bị đánh trúng la chết ngay. Không biết luyện môn
của mụ ác bà này là ở chỗ nào?
Y vọt
lên hạ xuống. Thiết phiến chớp lên liên tiếp đánh vào hai huyệt Bách hội trên đỉnh
đầu và Liêm tuyền ở cổ họng địch nhân, kế đó lại điểm vào huyệt Thần khuyết ở bụng
dưới và Trung khu ở hậu tâm y thị, trong chớp mắt liên tiếp thử qua hơn mười
huyệt, định thăm dò xem mụ ta đặc biệt bảo vệ kín đáo khu vực nào trên thân thể
để biết chỗ luyện môn.
Mai
Siêu Phong hiểu ý y, quát:
-
Con ma đói kia, công phu của bà cô ngươi đã thành đại hành gia, toàn thân không
có luyện môn đâu?
Rồi
vung tay một cái chụp cứng cổ tay y. Chu Thông cả kinh, may là y suy nghĩ mau lẹ,
thủ pháp lanh lợi, không chờ ngón tay của y thị cắm lút vào thịt đã lật bàn tay
lại nhét cán quạt vào chưởng tâm y thị, kêu lênTrên quạt có độc đấy!
Mai
Siêu Phong đột nhiên thấy trong tay xuất hiện một vật cứng, vừa ngẩn người ra.
Chu Thông đã giật tay ra được. Mai Siêu Phong cũng sợ trên cán quạt có độc thật,
lập tức ném xuống đất.
Chu
Thông nhảy ra mấy bước giơ tay lên nhìn, chỉ thấy mu bàn tay có năm vết máu bầm,
bất giác toát mồ hôi lạnh, thấy đánh nhau đã lâu không hạ được đối phương mà
bên mình đã có ba người bị thủ trảo của y thị chụp trúng, đến lúc chồng y thị
là Đồng thi tới thì bảy anh em mình chắc chắn phải bỏ xác trên núi hoang này,
chợt thấy Trương A Sinh. Hàn Bảo Câu. Toàn Kim Phát đều đã thở hồng hộc, trán đổ
mồ hôi. Chỉ có Nam Hy Nhân công lực hơi cao hơn. Hàn Tiểu Oanh thân hình nhanh
nhẹ thì chưa thấy tỏ vẻ mệt mỏi, nhưng địch nhân lại càng đánh càng mạnh, liếc
mắt thấy ánh trăng xanh xao vừa nhô ra khỏi đám mây đen chiếu xuống ba đống đầu
lâu, bất giác trong lòng lạnh buốt, lúc nguy cấp chợt nảy ý khôn, bèn phóng tới
trước hầm đất chỗ Kha Trấn ác núp, cao giọng quát lớn:
- Mọi
người chạy mau?
Ngũ
quái hiểu ý, vừa đánh vừa lùi.
Mai
Siêu Phong cười nhạt nói:
- Bọn
con hoang ở đâu nảy ra tới đây ám toán ìão nương, bây giờ muốn chạy trốn thì đã
muộn rồi.
Rồi
sải chân đuổi theo. Nam Hy Nhân. Toàn Kim Phát. Hàn Tiểu Oanh ba người hết sức
chống lại. Chu Thông. Trương A Sinh. Hàn Bảo Câu ba người khom lưng hợp sức,
binh một tiếng ném phiến đá qua một bên.
Đúng
lúc ấy, tay trái Mai Siêu Phong đã chụp cứng chiếc đòn gánh của Nam Hy Nhân,
tay trảo bên phải vung ra xỉa thẳng vào hai mắt y. Chu Thông quát lớn một tiếng:
-
Xuống mau đi!
Ngón
tay chỉ ra một cái hai mắt nhìn lên trời, tay trái giơ cao vẫy vẫy liên tiếp, tựa
hồ gọi đồng bạn trên cao nhảy xuống giáp kích.
Mai
Siêu Phong cả kinh, bất giác ngoảnh nhìn một cái, chỉ thấy mây đen đầy trời che
mất nửa vầng trăng, chứ đâu có người nào?
Chu
Thông kêu lên:
- Bảy
bước phía trước?
Kha
Trấn ác hai tay cùng vung ra, sáu ngọn độc lăng chia ra ba lộ thượng trung hạ bắn
mau tới vị trí bảy bước phía trước. Trong tiếng quát tháo. Kha Trấn ác dưới hầm
nhảy vọt ra.
Giang
Nam thất quái bốn phía cùng xông vào. Mai Siêu Phong gào thảm một tiếng, hai mắt
đã bị hai ngọn độc lăng đồng thời đánh trúng, bốn ngọn còn lại thì trượt, cũng
nhờ y thị ứng biến mau lẹ, thiết lăng vừa chạm vào mắt, đầu đã lập tức ngửa về
phía sau làm giảm sức mạnh, thiết đăng mới không cắm vào óc, nhưng trước mắt đã
tối sầm lại không nhìn thấy gì nữa.
Mai
Siêu Phong lửa giận đầy lòng, song chưởng cùng vung ra. Kha Trấn ác đã lách qua
một bên, chỉ nghe bình bình hai tiếng, song chưởng của y thị đã đánh vào một tảng
đá. Y thị giận dữ như điên cuồng, cước phải phóng mau ra đá trúng phiến đá, phiến
đá ấy lập tức bay tung lên. Thất quái bên cạnh thấy thế ai cũng hoảng sợ, nhất
thời không dám xông vào tấn công.
truyenhoangdung.blogspot.com
No comments
Post a Comment