ĐẤU LA ĐẠI LỤC 2 - TUYỆT THẾ ĐƯỜNG MÔN - CHƯƠNG 61 - TRUYỆN TIÊN HIỆP - TRUYENHOANGDUNG

ĐẤU LA ĐẠI LỤC 2
TUYỆT THẾ ĐƯỜNG MÔN

TRUYENHOANGDUNG
Tác giả: Đường gia tam thiếu
Thể loại: Tiên hiệp
Editor: Mạc tuyết Y

CHƯƠNG 61 : KHU BA MƯƠI BA - BA ĐẤU BA 3


- Các ngươi thật sự không biết?

Mã Tiểu Đào trầm giọng hỏi.

Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông đồng thời lắc đầu.

Sắc mặt của Mã Tiểu Đào đột nhiên biến đổi, lạnh giọng nói:

- Vậy thì đừng trách ta không khách khí. Các ngươi không biết, vậy thì ta sẽ bắt hắn phải đi ra.

Vừa dứa lời, một luồng nhiệt dầy đặc ầm ầm xuất hiện, ngọn lửa màu đỏ thẩm uyển chuyển như từ trên người Tiểu Đào phóng ra.

Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông từ lúc bị Mã Tiểu Đào gọi đi cũng đã cảm thấy có chút không dúng, cho nên trong lòng hai người vẫn luôn duy trì cảnh giác, hơn nữa lần trước đã ăn thiệt thòi nên lần này Mã Tiểu Đào vừa ra tay, hai người lập tức có phản ứng, nhất định không thể ngồi chờ chết được!

Đôi cánh của vũ hồn Quang Minh nữ Thần trong nháy mắt xuất hiện sau lưng Vương Đông, đồng thời trên hai cánh phủ đầy hoa văn ánh kim, trát dao xuất hiện.

Hoắc Vũ Hạo lập tức đồng thời phóng ra Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng và Linh Hồn Công Kích.

Tuy chỉ mới ba tháng nhưng tu vi của Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông đều tăng lên không ít, hơn nữa cả hai phối hợp với nhau cũng cực kỳ ăn ý, vừa bắt đầu Vương Đông lập tức tóm lấy Hoắc Vũ Hạo rồi bay ngược về sau.

Mã Tiểu Đào dĩ nhiên không ngờ được, vì ngay từ đầu nàng hoàn toàn không chút xem trọng hai người bọn họ, chỉ là một người nhất hoàn một người song hoàn thôi mà! Nàng vừa phóng vũ hồn ra, một ngọn lửa màu đỏ lập tức bao trùm lấy thân thể.

Ngay sau đó, Mã Tiểu Đào liền thấy một ánh sáng màu tím lóe ra từ con ngươi màu xanh của Hoắc Vũ Hạo, trong tích tắc đó, nàng cảm thấy ánh mắt của Hoắc Vũ Hạo giống như hai cây kim nhọn hoắt đâm vào linh hồn của nàng, khiến nàng theo bản năng nhắm chặt hai mắt, trong đầu cũng nháy mắt xuất hiện chút choáng váng.

Sau khi Tử Cực Ma Đồng tiến giai, uy lực của Linh Hồn Công Kích càng thêm mạnh mẽ, đến cả một Hồn Đế như Mã Tiểu Đào cũng không thể hoàn toàn chống cự được.

Nháy mắt trong vài giây Mã Tiêu Đào bị choáng váng, Vương Đông đã mang theo Hoắc Vũ Hạo chạy khỏi rừng cây, chạy đến đường mòn bờ hồ rồi.

- Quay về Giáo Học Lâu.

Hoắc Vũ Hạo hét lớn một tiếng, rồi ném một vài thứ về phía Mã Tiểu Đào, từng tiếng xé gió ào ào vang lên, đấy đúng là ám khi Đường Nhã đã cho hắn. Đây là thủ pháp đơn giản và nhanh nhất khi sử dụng ám khí.

Hoa văn ánh kim trên hai cánh của Vương Đông đồng thời tỏa ra dòng khí mãnh liệt, tốc độ nháy mắt lại tăng lên, trong tích tắc đưa cả hai đi xa chốn này.
Mã Tiểu Đào làm sao có thể để cho hai người chạy trốn dễ dàng như thế, nàng căn bản chẳng thèm quan tâm đến ám khí của Hoắc Vũ Hạo, một đôi cánh màu đỏ thật lớn xuất hiện, toàn bộ ám khí chưa kịp chạm vào cơ thể nàng đã hoàn toàn bị hòa tan, hóa thành chất lỏng rơi xuống mặt đất. Sức nóng khủng bố mạnh mẽ bao trùm lấy đường chạy trốn của Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông.

Tinh Thần Tham Trắc Công Hưởng của Hoắc Vũ Hạo là kỹ năng rất mạnh có thể thay đổi thắng bại, nhưng, đối mặt với một đối thủ như Mã Tiểu Đào liền lộ ra sự chênh lệch, có thể phán đoán chuẩn xác thì sao? Có khả năng ngăn cản à?

Vương Đông muốn nhanh chóng chạy thoát khỏi đây, nhưng sóng nhiệt sau lưng nháy mắt đã đến chổ hai người bọn họ.

Nếu đứng bên ngoài quan sát chỉ có thể thấy Mã Hiểu Đào vừa bắt đầu đuổi theo hai người kia, đôi cánh màu đỏ xuất hiện, tốc độ của nàng lập tức tăng vọt, rồi vèo một cái đã đến ngay cạnh Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông.

Hai tay Hoắc Vũ Hạo tóm lấy hai vạt áo của hai người Hoắc Vũ Hạo, Hồn lực khủng bố của nàng tạo thành một áp lực cực lớn khiến cả hai hoàn toàn mất đi sức chống cự. Vương Đông và Hoắc Vũ Hạo khiếp sợ nhìn xung quanh, khắp nơi đều là lửa đỏ, căn bản không thể nhìn thấy thế giới bên ngoài nữa. Thậm chí muốn mở miệng nói chuyện cũng không được.

Mã Tiểu Đào vẻ mặt ngưng trọng chờ đợi, ước chừng qua ba mươi giây, nàng mới nhăn mày lại:

- Chẳng lẽ lần trước chỉ là trùng hợp?

Nàng ra tay với Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông chủ yếu chỉ muốn bức bách vị hồn sư thuộc tính băng đã trấn áp nàng lần trước. Nhưng lần này, bề ngoài nàng đã hoàn toàn đánh bại cả Vương Đông lẫn Hoắc Vũ Hạo thế mà người ấy vẫn chưa xuất hiện.

Nghĩ thế, nàng nhẹ nhàng thu hồi vũ hồn lẫn hồn lực, toàn bộ ánh lửa xung quanh nháy mắt liền biến mất, Mã Tiểu Đào cũng khôi phục lại bình thường, nàng nhẹ nhàng buông tay, ném Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông đi. Hai người liền lảo đảo ngã nhào xuống mặt đất.

Mã Tiểu Đào thản nhiên nói:

- Nếu chuyện kia không liên quan gì đến các ngươi thì thôi quên đi. Ta biết các ngươi không phục, không phục là cố mà tu luyện cho tốt, khi nào các ngươi có thể tiến vào nội viện thì đến mà khiêu chiến ta.

Nói xong, nàng cũng không thèm quan tâm đến sự phẫn nộ trong ánh mắt hai người kia, cứ thế bỏ đi.

- Đúng là đồ điên.

Vương Đông phẫn nộ kêu lên.

Hoắc Vũ Hạo đứng dậy, sau đó lại kéo Vương Đông lên:

- Thôi, mắng chửi được gì đâu, về tu luyện còn tốt hơn. Tỷ tỷ kia nói cũng không sai, ai bảo thực lực của chúng ta không bằng nàng? Trở về thôi.

Lúc trước, toàn bộ quá trình Mã Tiểu Đào bị Thiên Mộng băng tằm đánh bại, Hoắc Vũ hạo đều thấy rõ, bởi vậy ban nãy hắn đã mơ hồ đoán được mục đích của nàng.

Mã Tiểu Đào hoàn toàn không có ý định giết chết hai người bọn họ, nàng chỉ muốn bức Thiên Mộng băng tằm ra thôi. Nhưng không kể Hoắc Vũ Hạo đã đoán được mục đích của nàng, cho dù không, bây giờ muốn Thiên Mộng băng tằm xuất hiện cũng không được a! Ca ca đã ngủ say mất rồi, hơn nữa còn nhắn lại, trong vòng một năm không cách nào phụ thể trợ giúp Hoắc Vũ Hạo nữa.

Sáng sớm hôm sau, lúc Tiêu Tiêu thấy hai người Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông, không khỏi toát ra thốt lên kinh ngạc:

- Hai người các ngươi bị làm sao vậy? Hôm qua vị tỷ tỷ kia tặng các ngươi bộ dạng này à?

Vương Đông cướp lời nói:

- Tất nhiên là không, tỷ tỷ kia chỉ hỏi một bọn ta một số chuyện. Đi, đi sát hạch thôi.

Nực cười, chuyện hoang đường như vậy hắn cũng có thể nói ra sao.

Bởi vì bọn họ đạt được thành tích toàn thắng trong cả năm trận đấu, nên vẫn tiếp tục ở lại khu vực ba mươi ba, chỉ cần rút thăm chia tổ thay đổi đội ngũ sau đó tiếp tục sát hạch.

Khu vực này không phải khu vực có tiếng nhất nên năm trận đấu kế tiếp có lẽ không quá khó xơi, nhưng chắc chắn sẽ không dễ dàng vượt qua như trước.

Vương Ngôn lão sư thoáng nhìn ba người Hoắc Vũ Hạo rồi nói:

- Tốt lắm, mọi người đã đến đông đủ. Vì lúc năm trận đấu trước, đội của Hoắc Vũ Hạo có thành tích tốt nhất nên đội của bọn họ sẽ là đội hạt giống của khu vực này. Bọn họ sẽ đấu trận mở màn, dựa theo kết quả rút thăm thì mời đội Hoắc Vũ Hạo của lớp Tân Sinh - Nhất Ban và đội Hoàng Sở Thiên của lớp Tân Sinh - Thất Ban vào sân chuẩn bị sát hạch.

Khi hai đội vào sân, ba người Hoắc Vũ Hạo lập tức kinh ngạc phát hiện, đội đối phương, có hai nữ đệ tử dung mạo giống nhau như đúc.

Hai người nữ đệ tử này đều có mái tóc dài màu lam, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú, trông hết sức đáng yêu, tuổi tác dường như nhỏ hơn bọn hắn một chút.

- Chị em song sinh?

Đứng trước hai nữ đệ tử kia là một nam đệ tử khôi ngô, thân hình cao lớn, hiển nhiên chính là Hoàng Sở Thiên, đội trưởng đội này.

- Ta là Hoàng Sở Thiên, bên trái là Lam Tố Tố, bên phải là Lam Lạc Lạc. Xin chỉ giáo.

- Hoắc Vũ Hạo, Vương Đông, Tiêu Tiêu, xin chỉ giáo.

Hoắc Vũ Hạo đáp.

Hai bên lập tức vào vị trí, bên phía Hoắc Vũ Hạo, vẫn là theo vị trí cũ, Vương Đông ở phía trước, Tiêu Tiêu ở giữa, Hoắc Vũ Hạo đứng sau cùng.

Bên kia, Hoàng Sở Thiên đứng phía trước, Lam Tố Tố cùng Lam Lạc Lạc đứng ở phía sau hắn. Mỗi chi đoàn đội nhiều nhất chỉ có thể có một Cường Công hệ Chiến Hồn Sư, rõ ràng, hai chị em này không phải chủ công, rất có thể là song phụ trợ hoặc sonh khống giống bên Hoắc Vũ Hạo.

Vương Ngôn lão sư trầm giọng quát:

- Sát hạch - Bắt đầu.

Song phương nhanh chóng phóng thích Vũ Hồn, Hoàng Sở Thiên gầm lên một tiếng, hai đấm đánh mạnh vào ngục của mình, hắn nhất định vẫn chưa tới mười hai tuổi, nhưng lại cao hơn một thước năm, Vũ Hồn phóng thích ra, dáng người lại càng tăng vọt đến một thước tám, cơ thể cường tráng trực tiếp khiến đồng phục trên người hoàn toàn rách nát. Lộ ra bên ngoài một làn da đã hóa thành màu đen như mực.

Hai tròng mắt vốn màu đen đã biến thành màu vàng, khóe miệng lộ ra hai cái răng nanh. Tứ chi hết sức cường tráng, từng phần cơ thể giống như được sắt thép tạo thành.

Hai cái Hồn Hoàn màu vàng đồng thời từ dưới chân hắn dâng lên, vị này chính xác là một Đại Hồn Sư Cường Công Hệ trên cấp hai mươi.

Hai cô bé song sinh phía sau Hoàng Sở Thiên cũng đã phóng thích ra Vũ Hồn, Vũ Hồn của cả hai không ngờ lại chính là mái tóc của họ.

Dưới chân Lam Lạc Lạc và Lam Tố Tố cũng xuất hiện hai cái Hồn Hoàn, cùng là màu vàng rực rỡ, mái tóc vung lên, bay phất phới trong gió, từng sợi tóc rất nhanh dài ra. Sợi tóc bay bay trên không trung cũng không có rơi xuống đất.

truyenhoangdung.blogspot.com

CHƯƠNG TRƯỚC
CHƯƠNG SAU

No comments

Powered by Blogger.