TRUYỆN NGÔN TÌNH TRUNG QUỐC - CÔ HẦU GÁI XẤU BỤNG TRÊU TRỌC NHẦM ÁC MA CHƯƠNG 14
CÔ HẦU GÁI XẤU BỤNG TRÊU TRỌC NHẦM ÁC MA
Tác giả: Tử Lạc Yêu Tuyết
Thể loại: Tiểu thuyết đô thị
Dịch: Hoangforever
CHƯƠNG 14:NHÌN NGÔI SAO TỎA SÁNG 1
“Cô bé à, Tiểu Úc nếu mà dám ăn hiếp
ngươi, người cứ nói cho ta biết, ta sẽ giúp ngươi giáo huấn hắn. Ta nghĩ ngày
mai để ta bảo Tiểu Úc tự mình đi bái phỏng cha mẹ của ngươi, hảo hảo nói một chút
chuyện của các ngươi.”
Linh di mặt mày hớn hở nói. Dọc đường đi, người giúp việc
cùng hộ vệ trong phủ hướng về phía nàng vấn an.
Chuyện nàng quan tâm vẫn là đại sự cả
đời của Âu Dương Úc, nàng đã từng nhiều lần giới thiệu qua các cô gái danh môn
khuê tú cho hắn, nhưng tiểu tử kia lại cự tuyệt ý tốt của nàng.
Cho tới khi Âu Dương Úc mời nàng tới
chọn đồ trang sức đeo tay cho Giản Vân Khê, nàng cứ nghĩ là mình nghe nhầm, hỏi
đi hỏi lại mấy lần. Bây giờ gặp được, nàng tất nhiên là vui mừng, nàng đã duyệt
qua vô số người, cô gái nào được hay không được, nàng chỉ cần nhìn một cái là
ra ngay. Giản Vân Khê tuyệt đối là một cô gái tốt có tâm địa thiện lương.
Bởi vì cũng không để ý tới điện ảnh
và tivi, cho nên nàng cũng không biết Giản Vân Khê là một minh tinh.
“Linh di, ta.... là một cô nhi.”
Giản
Vân Khê dừng một chút, thanh âm nhẹ nhàng, có chút đau buồn. Thật ra thì nàng muốn
giải thích thêm nữa, nhưng mà lại không biết nên nói như thế nào, nói nàng là một
minh tinh, gặp rủi ro tới đây làm nữ hầu, sau đó trùng hợp đụng phải Âu Dương
Úc, sau đó...., sau đó chính nàng cũng không biết nên nói như thế nào cho phải.
Cho dù nàng là minh tinh, trong tình huống này dưới ánh mắt của quý tộc giàu có
thì cũng chỉ là một đào kép.
“ Thật xin lỗi, cô bé, ta không nên
nhắc tới chuyện này, ta chỉ là cao hứng. Chỉ tại cái miệng thúi này, đáng đánh.
Không có chuyện gì, sau này ta chính là thân nhân của ngươi.”
“Linh di, cám ơn người.”
ánh mắt Giản
Vân Khê chân thành nhìn Linh di, giờ khắc này, nàng đột nhiên không muốn làm
cho nụ cười sáng lạn trên khuôn mặt kia biến mất, có lẽ bởi vì nàng, làm cho Giản
Vân Khê nhớ tới Phượng. Nàng biết tin tức mình đã chết, nhất định rất khó giải
thích, mà nàng sở dĩ không có van xin Âu Dương Úc liên lạc Phượng, là vì sợ
liên lụy tới Phượng. Nếu như mục tiêu phía sau của kẻ chủ mưu là nàng, người
duy nhất nàng không muốn bị liên lụy chính là Phượng.
“ Cô bé, cám ơn cái gì. Ta phải cảm
ơn ngươi mới đúng, vì khi ngươi xuất hiện đã thay đổi Tiểu Úc.”
Linh Di ngừng lại,
nắm hai tay Giản Vân Khê, bỗng nhiên trong thoáng chốc, ánh mắt nàng phai nhạt
dần giống như nàng đang nghĩ tới điều gì.
Linh di nắm tay Giản Vân Khê đi tới
gian phòng của nàng, dẫn nàng tới trước bàn trang điểm ngồi xuống.
Nàng xoay người bước tới tủ treo quần
áo, mở ngăn kéo bên trong ra, lấy ra một hộp có chứa đồ trang sức đeo tay, nhìn
giống như trải qua năm tháng, sau đó đặt trước mặt Giản Vân Khê, có chút áy náy
nói,
“ Bởi vì thời gian gấp gáp, nên ta không kịp đi mua đồ mới, đây đều là đồ
lúc còn trẻ ta thích đeo, kiểu dáng cũng lạc hậu, nên người có thể chán ghét.
Ngươi thích cái nào, ngươi chọn cái đó.”
Nàng biết Âu Dương Úc cho nàng bộ đồ
trang sức đeo tay, bởi vì nàng chính là bạn gái dạ tiệc của hắn, cho nên khẳng
định hắn không thể không quá keo kiệt.
“ Linh di, người chọn giúp ta. Những
đồ này rất đẹp.”
Giản Vân Khê suy nghĩ một chút, cái vấn đề khó khăn này tốt nhất
nên ném cho Linh làm. Về mặt khác, những vật phẩm này là đồ riêng của Linh di,
dù nàng không nỡ chọn, cũng sẽ bi Linh di trực tiếp đưa cho mình.
“ Ha ha, tốt.”
Linh di cười sang sảng
một tiếng, bắt đầu tỉ mỉ chọn lựa, chỉ cần nàng nhìn ưng ý, liền đưa cho Giản
Vân Khê đeo, sau đó từ từ cẩn thận đánh giá, lúc lắc đầu lúc gật đầu.
Giản Vân Khê rất xinh đẹp, khí chất lại
cao quý, cho nên không cần bất kỳ đồ trang sức đeo tay nào, cũng sẽ được vạn
người chú ý, mang cái gì cũng đều đẹp mắt cả, nhưng Linh di lại phá lệ thật
tình đánh giá cẩn thận.
Cuối cùng, Linh di cũng chọn cho nàng
một bộ Trân châu đồ trang sức đeo tay.
Đơn giản, trang nhã mà không quá xa hoa.
truyenhoangdung.blogspot.com
CHƯƠNG TRƯỚC
|
CHƯƠNG SAU
|
No comments
Post a Comment