CÔ HẦU GÁI XẤU BỤNG TRÊU TRỌC NHẦM ÁC MA CHƯƠNG 13 TRUYỆN NGÔN TÌNH TRUNG QUỐC

CÔ HẦU GÁI XẤU BỤNG TRÊU TRỌC NHẦM ÁC MA
 
https://truyenhoangdung.blogspot.com/

Tác giả: Tử Lạc Yêu Tuyết
Thể loại: Tiểu thuyết đô thị 
Dịch: Hoangforever

CHƯƠNG 13: SÂU TRONG TRÍ NHỚ 5


“ Giản tiểu Tỷ, nếu cần cái gì, có thể nói ra” 

Trên khuôn mặt tuấn tú của Âu Dương Úc rõ ràng lộ ra một loại vui vẻ hời hợt.

“ Cám ơn Nhị thiếu gia quan tâm, ta biết rồi.”

Giản Vân Khê vừa dứt lời, Tần Phong đã trở lại. Vẻ mặt so với lúc trước có chút nghiêm túc. Hắn đi tới bên cạnh Âu Dương Úc, nhỏ giọng rỉ tai mấy câu.

“ Giản tiểu tỷ, ta xin lỗi, ta có việc gấp không cùng người trò truyện được, tới giờ, Tần Phong sẽ sang đón người.” 

Âu Dương Úc lịch sự hướng Giản Vân Khê, gật đầu một cái.

Giản Vân Khe cũng khẽ gật đầu.

Nhìn Tần Phong đẩy Âu Dương Úc ra ngoài, Giản Vân Khê phỏng đoán, chắc là Tam Thiếu gia của Âu dương đã trở về.

Bất quá, mới hồi nãy nghe được Tần Phong nói gì về món ăn ưa thích khi bé của Tam thiếu gia ? Chẳng lẽ nói, Âu Dương Hiên, đã rất lâu chưa có trở về sơn trang sao? Xem ra Âu Dương Hiên tay trắng dựng nghiệp, nhà giàu thì có ân ân oán oán, cuối cùng thì ngoại nhân cũng không có cách nào hiểu được.

Giản Vân Khê có thể khẳng định Âu Dương Úc là tự mình đi tới phòng bếp bên kia hỏi thăm, cho thấy tình cảm của bọn hắn hẳn là rất tốt.

Hơn nữa dạ tiệc hôm nay nhất định là vì chuẩn bị cho Âu Dương Hiên.

“ Giản Khê tiểu thư, người có khỏe không, theo lệnh của Nhị thiếu gia, mời Giản tiểu thư, đi chọn một bộ đồ trang sức đeo tay tối nay.” 

Một người trung niên đã có chồng đi tới, lễ phép nói.

“Được, phiền bà giúp cho” 

Giản Vân Khê từ từ đứng dậy.

“ Giản Khê tiểu thư, không cần phải khách khí, đây là bổn phận của chúng ta. Mời tiểu thư theo ta.” 

Bạn đang đọc truyện tại https://truyenhoangdung.blogspot.com/. Cảm ơn bạn đã ghé thăm.
Phụ nhân này, mặc dù đã có tuổi, nhưng vẫn còn thùy mị, mặt mày hiền lành, nhìn qua rất là có sức sống, lúc trước khẳng định cũng là mỹ nữ, mặc một bộ đồ tao nhã, cũng không có gì nổi bật, trang phục so với các nữ hầu khác cũng không giống nhau, hẳn là cao cấp hơn so với nữ hầu khác.

“Ta xưng hô như thế nào với bà?”

“ Nhị thiếu gia gọi là là Linh Di, Giản tiểu thư là khách của Nhị thiếu gia, cũng có thể gọi ta là Linh Di.” 

Linh Di giới thiệu đơn giản về mình, hướng về phía Giản Vân Khê cười hòa ái, sau đó không nhịn được than thở 

“ Giản tiểu thư thật là xinh đẹp!”

“ Linh Di quá khen.”

Một tiếng gọi Linh di này của Giản Vân Khê làm nàng vui ra mặt, cười híp cả mắt, phá lệ cầm tay Giản Vân Khê nói

 “ Thằng bé tiểu Úc kia, rốt cuộc cũng thông suốt, Giản tiểu thư, tiểu Úc của chúng ta là một người cũng không tệ, người cứ từ từ quan sát sẽ thấy.”

Trong ngôn ngữ, không còn như hồi nãy khách khí.

“ Linh di, bà hiểu lầm rồi. Ta....”  
 
 Giản Vân Khê con chưa có nói xong, Linh di đã cắt đứt lời nàng định nói.

“Ôi chao, cô bé à, ta là người từng trải, ta nhìn là biết ngay. Không cần giải thích, đi, Linh Di ta muốn hảo hảo chọn cho người một bộ trang phục, nhất định là một bộ trang phục lộng lẫy, xinh đẹp. Không thể không xứng đáng với bộ dáng xinh đẹp như thế này của tiểu thư được.” 

Linh di cũng mặc kệ, nàng nhận định Giản Vân Khê chính là cô nương mà Âu Dương Úc coi trọng, cái giọng điệu kia, cho dù Giản Vân Khê không phải là như vậy, cũng chính là như vậy!

Phải biết rằng, Âu Dương Úc cho tới bây giờ cũng chưa từng bởi vì nàng mà gặp phiền toái, khi mà nghe được tin tức vui mừng này chắc sẽ sốc vì đau đầu choáng váng mất. Vừa mới gặp một nữ hài xuất sắc như vậy, đã vui mừng như đúng rồi, chỉ là bất quá,  sợ hù dọa Giản Vân Khê, nên nàng bất giác thu liễm lại tâm tình.

Vừa nghe được Giản Vân Khê kêu nàng là Linh Di, nàng đã nhận định chính xác. Chắc chắn sẽ không sai!

Nàng không nhịn được ngắm nhìn Giản Vân Khê, gương mặt tinh tế sắc sảo, tìm không ra bất kỳ tỳ vết nào, vóc dáng cao gầy, thanh âm mỉm cười dễ nghe, cử chỉ cũng là hết sức ưu nhã. Quả thực là càng ngắm càng thích!

Sau này, mỗi lần nhớ tới, Giản Vân Khê rất là ảo não, mình chỉ khách khí gọi một tiếng Linh di, lại gây ra hiểu lầm lớn như vậy, mà càng không thể cứu vãn được.

truyenhoangdung.blogspot.com




CHƯƠNG TRƯỚC
CHƯƠNG SAU


No comments

Powered by Blogger.