TRẠNG LỢN - CHƯƠNG 07: THÂM TINH HUYỀN LÝ
TRẠNG LỢN
CHƯƠNG 06: THÂM TINH HUYỀN LÝ
Đi qua một ngôi chùa, am thảo thâm nghiêm, tĩnh lặng, thấy phong cảnh đẹp,
ba người rủ nhau vào vãn cảnh. Họ dạo quanh một lúc thì trời tối. Khi trăng
lên, nhà sư ra mời vào trong phòng uống trà. Ba người mừng lắm, nhận lời. Trong
phòng sạch sẽ, phong quang, gió đưa mùi hương thơm ngát. Nhìn cảnh trăng soi
đáy nước, liễu rủ phất phơ, ba người tưởng như lạc vào nơi bồng lai tiên cảnh.
Nhà sư thấy khách vãn cảnh chùa ra dáng học trò đi thi, bèn đem giấy bút
ra, xin ba thầy đề thơ làm kỉ niệm.
Hai người bạn lĩnh giấy bút đề luôn hai bài thơ tức cảnh. Chung Nhi nghĩ
bụng, không nhẽ mình cứ ngồi ì ra, e không tiện, liền cầm bút định viết bốn chữ
tiếng lóng của lái lợn : “ Thâm tinh lập lái” nghĩa là “ba quan và mười hai
quan.” Nhưng vì không nhớ mặt chữ, nên chữ “lập” viết ra chữ “huyền”, chữ “lái” viết ra chữ “lý” Thế là định viết “
Thâm tinh lập lái” thì lại thành ra “ Thâm tinh huyền lý” Nghĩa là “hiểu sâu lẽ
nhiệm màu”.
Nhà sư nhìn bốn chữ tuy nét bút không phải rồng bay phượng múa, nhưng ý
nghĩa thì thật sâu sắc, tấm tắc khen mãi:
- Văn từ hàm sức mà ý nghĩa lại rất hợp với cảnh chùa. Bần tăng lấy làm
ái mộ lắm.
Hai người bạn đồng hành cũng hết sức khâm phục và tôn đùa Chung Nhi là
Trạng, còn Chung Nhi cũng nghiễm nhiên tự cho mình là trạng thật. Hôm ấy nhà sư
lưu ba người ở lại thiết đãi trọng thể, tất nhiên là ăn chay.
Ngâm vịnh thơ văn, luận bàn thi phú hết một đêm, Chung Nhi nhập tâm được
nhiều lý lẽ cao siêu của nhà sư và hai bạn đồng hành. Sớm mai, ba người cáo từ
lên đường, nhà sư đem oản chuối nhét đầy một tay nải, gọi là có chút lễ mọn tiễn
hành. Chắc cũng là bởi vì quá xúc động vì cái câu “ Thâm tinh lập lái “ viết
sau mà lại thành “ Hiểu sâu lẽ nhiệm màu” ấy. Thật là “ Thâm tinh huyền lý” vậy!
truyenhoangdung.blogspot.com
No comments
Post a Comment