TOÀN CHỨC CAO THỦ - CHƯƠNG 04 - HỒ ĐIỆP LAN - TRUYỆN VÕNG DU

TOÀN CHỨC CAO THỦ


Tác giả: Hồ Điệp Lan
Thể loại: Võng du,  game, sinh tồn

CHƯƠNG 04: CA ĐÊM 1

Thắng rồi?

Trần Quả thoáng chốc ngây người. Hai chữ Vinh Quang hiện lên này chính là dấu hiệu cho bên thắng trong đấu trường, cùng nghĩa với “K.O”

Thế nhưng, mình đi rồi về mới bao lâu? 40 giây? 50 giây? Trần Quả giơ đồng hồ lên nhìn thử, chắc chắn chưa đến một phút. Kết quả thì sao? Đối thủ đánh bại mình suốt 52 ván bị tên này làm rớt “Vinh Quang” chưa đến một phút?

Trần Quả thậm chí quên mất việc xông đến cướp tài khoản về, cô mong tên này có thể đánh lại một trận cho mình nhìn kỹ, rốt cuộc chỉ thấy hắn vô cùng thành thạo mà thoát trò chơi. Duỗi eo, tựa như không hứng thú với máy tính mà nhìn trái ngó phải. Vừa quay đầu, liền nhìn thấy Trần Quả đang trừng mắt nhìn mình, vội vàng giải thích:

 “Vừa rồi cô không thoát game, tôi ngồi vào thì cuộc chiến đã bắt đầu rồi, giúp cô đánh thắng thôi, yên tâm!”

“Mất bao lâu?”

 Trần Quả hỏi.

“Hơn 40 giây!” 

Diệp Thu nói.

Trần Quả há to miệng, đối phương lại còn tiếc nuối than thở:

 “Tay đông cứng rồi, bằng không chỉ 30 giây là đủ.”

30 giây… 30 giây có thể đánh bại đối thủ thắng mình 52 ván, đây là ai?

Chẳng lẽ là cao thủ chuyên nghiệp của chiến đội Gia Thế? Trần Quả chợt nhớ ra. Cô biết câu lạc bộ Gia Thế cách tiệm net nhà mình không xa. Cơ mà nghĩ đi nghĩ lại, người của Gia Thế cô đều có thể nhận ra a! Trừ phi người này chính là người chưa bao giờ lộ diện, cao thủ Diệp Thu.

Diệp Thu! Nghĩ đến cái tên này Trần Quả kích động, nhưng nghĩ xem một cao thủ luôn khiêm tốn ẩn mình, bản thân nhào qua hỏi chắc chắn người ta sẽ không thừa nhận, sau một hồi do dự, Trần Quả đột nhiên nhớ ra điều gì, chạy như bay về quầy.

“Khách ở máy số 47 khu C, tên đăng ký là gì?” 

Trần Quả hỏi em gái trực quầy.

“Diệp Tu.”

 Em gái đáp.

“Diệp Tu… Diệp Thu ư? Quả nhiên!”

 Trần Quả kích động, trong mắt cô nàng đây chính là giấu đầu lòi đuôi, người này chắc chắn là Diệp Thu, hắn mà ghi Diệp Thu lên đấy, cô ngược lại không tin!

“Hắc hắc hắc…” 

Nụ cười của Trần Quả được gọi là âm hiểm, cô đã chuẩn bị vơ đại thứ gì đó để tìm người ta xin chữ ký rồi. Chữ ký của Diệp Thu? Ai có? Ai cũng không có!

Đang nghĩ ngợi, em gái kia lại thuận miệng chen thêm một câu:

 “Giấy chứng minh của anh ấy để quên ở đây.”

“Chứng minh?”

 Trần Quả nghe xong thì ngẩn người, giờ mới nhận ra bản thân phấn khích đến hồ đồ. Đăng ký ở tiệm net cần dùng tên thật, nhất định phải đưa ra chứng minh nhân dân, ai có thể xài tên giả để đăng ký chứ?

“Chứng minh đâu? Để chị xem.” 

Trần Quả lấy chứng minh từ tay em gái nọ nhìn thử, quả nhiên viết là Diệp Tu chân chân thực thực, lập tức thất vọng một phen, vô cùng xúc động muốn sửa chữ “Tu” kia thành chữ “Thu”.

Sau khi biết được tên kia không phải vị cao thủ khiêm tốn mà mình luôn hâm mộ, tuy vẫn hiếu kỳ thực lực của tên này nhưng hứng thú đã giảm một nửa, Trận Quả bực bội quay về khu C số 47, cầm chứng minh của Diệp Tu đưa sang: 

“Quên cầm chứng minh này.”

“Ý, cảm ơn.” 

Diệp Tu vội vàng nhận lấy,

 “Chị là người của tiệm net?”

“Ừ, tôi là chủ.”

“A? Chị chủ, thế thì tốt quá, tôi vừa mới thấy trên trang web của tiệm, mọi người đang tuyển nhân viên trực tiệm net phải không?” 

Diệp Tu hỏi.

“A… Đúng vậy…” 

Trần Quả không nghĩ tới người này đột nhiên nói một câu như thế, cô còn đang nghĩ cớ học hỏi người này một phen đây, đây ngược lại là một cái cớ rất được a.

“Tôi thấy, điều kiện của mình rất phù hợp, tôi cũng không có vấn đề gì với công việc và đãi ngộ hết, thế nào? Suy nghĩ chút đi chị chủ.” 

Diệp Tu nói.

“À, vậy còn phải đấu Vinh Quang thắng tôi mới được.” 

Trần Quả nói.

“Gì? Có điều kiện này nữa ư?” 

Diệp Tu xoay người nhìn.

“Khỏi cần tìm, tôi mới thêm vào.” 

Trần Quả nói.

Diệp Tu hơi ngớ người, lập tức hiểu rõ vừa rồi bản thân đã thắng quá chuyên nghiệp, chị chủ mỹ nữ này hiếu kỳ với thực lực của mình. Đáng tiếc là… Diệp Tu cười khổ lắc đầu nói: 

“Tôi không thắng được chị.”

“Vì sao?” 

Trần Quả ngơ ngác.

“Bởi vì tôi không có tài khoản có thể thắng được chị.”

 Diệp Tu nói.

“Tài khoản… cậu cấp mấy rồi? Trang bị thế nào.” 

Trần Quả hỏi.

“Cấp 0, không trang bị.” Diệp Tu nói.

“Không thể nào?”

 Trần Quả khó tin, 40 giây đã đánh bại cường địch mình đánh không lại, người như vậy mà chỉ có một tài khoản mới tinh không cấp, trình độ đấy luyện thế nào được?

“Acc ban đầu tặng người ta rồi.” 

Diệp Tu chỉ có thể nói như vậy.

“Ồ, thế à…. cậu hào phóng ghê ta” 

Trần Quả cảm khái, người này mạnh như vậy, tài khoản nhất định cũng không yếu. Tài khoản lợi hại kia chắc chắn rất đáng giá, tùy tiện đã cho người khác, quá hào phóng.

“Đúng a, quá dữ rồi.”

 Diệp Tu cười khổ. Tài khoản mình đưa ra chính là Đấu Thần Nhất Diệp Chi Thu, chỉ dùng hai chữ “hào phóng” để diễn tả thì quá keo kiệt rồi.

“Do chuẩn bị sang khu mới chơi sao?”

 Trần Quả hỏi.

“Khu mới?” 

Diệp Tu ngạc nhiên, nhìn thoáng ngày hôm nay, chợt hiểu.

Ngày mai là kỷ niệm hoạt động mười năm của Vinh Quang. Từ ngày kỷ niệm tròn hai tuổi của Vinh Quang đã bắt đầu, rạng sáng 0 giờ vào ngày kỷ niệm mỗi năm sẽ mở cửa khu mới. Thẻ tài khoản bản thứ mười cũng được bán từ ba tháng trước, những người chơi cũ không hài lòng với khu cũ, người chơi mới chuẩn bị bước vào Vinh Quang đều đã chuẩn bị xong tài khoản và mong ngóng ngày này.

Khu mới mở này đã là khu thứ 10 của Vinh Quang, nhớ ngày nào Nhất Diệp Chi Thu vẫn còn là tài khoản khu 1 của Vinh Quang, sau này Vinh Quang cập nhật

Hiện nay Nhất Diệp Chi Thu đã đổi chủ, kiếp sống chuyên nghiệp của mình tại Vinh Quang cũng đứt gánh, lại vừa khéo đụng phải khu mới mỗi năm một lần, trong lòng Diệp Tu xao động, chuyện cũ trong mười năm bất chợt vụt qua trong đầu.

“Khu mới sao?”

 Diệp Tu thì thào tự ngẫm.

“Tôi nhớ trước khi khu mới mở ra có thể chuyển khu phải không?” 

Diệp Tu đột nhiên hỏi Trần Quả.


“Acc rỗng cấp 1 thì có thể.”

 Trần Quả nói.


truyenhoangdung.blogspot.com





No comments

Powered by Blogger.