SWORD ART ONLINE - CHƯƠNG 06 - KAWAHARA REKI - LIGHT NOVEL
SWORD ART ONLINE
TẬP 01: AINCRAD
Tác giả: KAWAHARA REKI
Thể loại: Light Novel, Action, Game, Romance
Dịch: dragoonX, Minhtun, Obi-kun, TheLegions, Quocduy, Hard boileD,
Jedymatter, Thefirst244, Viemlong11, Sozuoka, Hako-chan , Gingi,
Zerovampire00
Nguồn: ln.hako.re
CHƯƠNG 06:
Ring, ring, một tiếng chuông lớn, mà có
lẽ nói đúng hơn là tiếng chuông cảnh báo, vang lên làm tôi và Klein giật mình.
- A…
- Tiếng gì thế!?
Chúng tôi la lên cùng lúc, mở to mắt
nhìn nhau.
Bỗng một cột sáng màu xanh nước biển
bao trùm lấy tôi và Klein. Qua lớp màn ánh sáng màu xanh của nó, cảnh vật xung
quanh tôi như mờ dần đi.
Tôi đã từng trải qua cảm giác này vài
lần trong đợt thử nghiệm. Đây là việc «Dịch chuyển» bằng cách sử dụng item.
Nhưng hiện giờ tôi không có item nào như vậy, và tôi cũng không hề hô mệnh lệnh
nào. Hay là do những người vận hành game đã ra lệnh dịch chuyển bắt buộc? Nếu
như vậy thì tại sao lại họ không hề thông báo trước cho chúng tôi.
Trong khi tôi vẫn còn đang suy nghĩ,
thì thứ ánh sáng bao quanh tôi bỗng lóe mạnh, sau đó là bóng tối bao trùm.
Khi ánh sáng xanh nhòa dần, cảnh vật
xung quanh tôi lại hiện ra rõ ràng như cũ. Tuy nhiên, nơi này không còn là cánh
đồng nhuộm ánh hoàng hôn nữa.
Một con đường rộng lát đá. Những con
phố kiểu thời Trung cổ ngập tràn ánh đèn đường, còn ở phía xa là tòa cung điện
khổng lồ đang tỏa ra thứ ánh sáng sẫm.
Đây là nơi bắt đầu game, quảng trường
trung tâm của «Thành phố khởi đầu».
Tôi nhìn sang Klein, lúc này đang há
hốc mồm đứng bên cạnh tôi. Còn xung quanh chúng tôi là đám đông đang đứng chen
chúc.
Nhìn vào những khuôn mặt đẹp đẽ với đủ
mọi loại màu tóc khác nhau và trang bị đang mang trên người, thì chắc chắn họ
là những người chơi giống như tôi. Có khoảng vài ngàn – không, mười ngàn người
ở đây. Có vẻ như tất cả những ai đang chơi đều bị cưỡng chế dịch chuyển tới
quảng trường này.
Trong mấy giây đầu, mọi người nhìn nhau
mà không nói một lời nào.
Thế rồi tiếng xì xào bàn tán dần xuất
hiện càng lúc càng nhiều.
Những lời bàn tán kiểu “Chuyện gì
vậy?”, “Chúng ta đăng xuất được chưa?”, “Họ đã xử lí được lỗi này chưa?” có thể
nghe thấy từ khắp nơi.
Mọi người bắt đầu cảm thấy khó chịu và
hét lên kiểu “Đây là trò đùa à?” và “Ra đây đi, GM!”.
Rồi đột nhiên.
Ai đó la lên, át đi lời nói của những
người khác.
- A… nhìn lên đi!
Klein và tôi nhìn lên trên và bắt gặp
một cảnh tượng kì lạ.
Mặt đáy của tầng hai, cao khoảng 100
mét phía trên không, bị biến thành những ô màu đỏ đan xen như bàn cờ.
Nhìn kĩ, tôi thấy rằng đó là hai cụm từ
đan vào nhau. Hai từ được viết là [Warning] và [System Announcement].
Tôi bị bất ngờ trong giây lát rồi nghĩ
“À, người điều hành chuẩn bị thông báo đây” và thả lỏng người. Những lời bàn
tán trên quảng trường nhỏ dần, dường như mọi người đang chờ xem điều gì sẽ xảy
ra.
Tuy nhiên, điều diễn ra tiếp theo hoàn
toàn ngoài dự đoán của tôi.
Từ giữa những đường kẻ, một thứ chất
lỏng trông như máu rỉ ra. Theo cái cách nó chảy xuống thì thứ này đặc quánh;
nhưng nó không rơi xuống dưới mà bắt đầu biến đổi hình dạng.
Chất lỏng đó biến thành một người cao
hai mươi mét mặc chiếc áo choàng có mũ trùm đầu.
Không, nói như vậy chưa chính xác lắm.
Từ vị trí đang đứng, chúng tôi có thể dễ dàng nhìn vào bên trong chiếc mũ –
không có khuôn mặt nào ở đó cả. Bên trong trống rỗng. Chúng tôi chỉ thấy lớp
vải mặt trong của chiếc mũ và đường thêu màu xanh trang trí.
Tôi đã từng nhìn thấy chiếc áo choàng
đó. Trong đợt thử nghiệm thì đây là bộ quần áo mà các GM mặc. Nhưng khi đó
những GM là nam giới thì có khuôn mặt như một phù thủy già với bộ râu dài, còn
GM nữ thì là một cô gái đeo kính. Có lẽ họ sử dụng áo choàng vì thiếu thời gian
để có thể tạo ra một avatar thích hợp, nhưng khoảng trống bên trong mũ
khiến tôi cảm thấy bất an khó tả.
- Những người chơi xung quanh chắc cũng
cảm thấy như tôi.
- Kia là GM à?
- Tại sao nó lại không có khuôn mặt?
Họ bắt đầu xì xào to nhỏ.
Bàn tay phải to lớn của chiếc áo choàng
đưa lên như thể bảo họ yên lặng.
Một chiếc găng tay trắng tinh thò ra từ
ống tay áo. Thế nhưng ống tay áo, cũng như toàn bộ chiếc áo, đều không hề có bộ
phận cơ thể nào ở bên trong.
Rồi cánh tay trái cũng từ từ nhấc lên.
Với hai chiếc găng tay trống rỗng chỉ về phía mười ngàn người chơi bên dưới, kẻ
không có khuôn mặt mở miệng – mà không, chỉ có vẻ là như thế thôi. Một giọng
đàn ông trầm tĩnh vang vọng xuống.
‘Người chơi, chào mừng các vị đến với
thế giới của ta.’
Tôi chưa hiểu nó đang định nói gì.
«Thế giới của ta»? Nếu như chiếc áo
choàng đó là GM, hắn chắc chắn có quyền lực tối thượng ở đây, thậm chí có thể
thay đổi thế giới này theo ý muốn của hắn. Nhưng ý của hắn ta là gì khi nói vậy?
Klein và tôi ngẩn người nhìn nhau. Kẻ
vô danh mặc chiếc áo choàng đỏ hạ thấp tay và tiếp tục nói.
‘Tên ta là Kayaba Akihiko. Ngay lúc
này, ta là người duy nhất có thể điều khiển thế giới này!’
- Cái…!?
Nhân vật của tôi thừ người ra vì sốc,
và cổ họng nó, có lẽ là cả cổ họng của tôi ở đời thật nữa, ngừng hô hấp lại
trong khoảnh khắc.
Kayaba—Akihiko!!
Tôi biết cái tên đó. Làm sao tôi lại
không biết cơ chứ.
Người này, là một nhà lập trình game,
đồng thời là một thiên tài trong lĩnh vực vật lý lượng tử, là người đã đưa Agas
từ một công ti nhỏ trở thành một trong những công ty đứng đầu trong lĩnh vực
game.
Ông ta cũng là giám đốc phát triển của
SAO và đồng thời là người phát minh ra Nerve Gear.
Là một game thủ kì cựu, tôi cực kì kính
trọng Kayaba. Tôi mua tất cả tạp chí có nói về ông ta và đọc những bài phỏng
vấn ít ỏi của Kayaba tới mức gần như thuộc lòng. Chỉ nghe giọng nói thôi là tôi
đã hình dung tới hình ảnh ông mặc bộ đồ trắng quen thuộc.
Nhưng Kayaba luôn tránh mặt, từ chối
tiếp xúc với giới truyền thông; ông ta cũng chưa bao giờ làm GM – vậy thì tại
sao ông ta lại làm chuyện này?
Tôi cố suy nghĩ để hiểu được chuyện gì
đang xảy ra. Nhưng những lời nói phát ra từ chiếc mũ trống rỗng dường như chế
nhạo sự cố gắng của tôi.
‘Ta nghĩ là hầu hết mọi người đều đã
nhận ra rằng phím đăng xuất đã biến mất khỏi menu chính. Đây không phải là lỗi
bug mà hoàn toàn là một phần của hệ thống trong «Sword Art Online».
- Một phần của… hệ thống?
No comments
Post a Comment