SỐNG CHUNG VỚI MẸ CHỒNG - CHƯƠNG 75 - TRUYỆN NGÔN TÌNH
SỐNG CHUNG VỚI MẸ CHỒNG
Tác giả: Phù thủy dưới đáy biển
Thể loại: Tiểu thuyết
CHƯƠNG 75: GIẢI THOÁT 1
Thái độ của
Hứa Bân với việc ly hôn khiến Hy Lôi thấy bực bội vô cùng, thực sự muốn được
nhanh gọn như Tiểu Lộc, nhanh chóng được giải thoát. Trong thời gian đó, Hy Lôi
gọi rất nhiều cú điện thoại cho Hứa Bân, anh ta hoặc là không tiếp, hoặc là có
thái độ rất khó chịu. Tới cơ quan của anh ta thì cũng tránh không gặp mặt; thế
là Hy Lôi tự mình nhờ bạn bè tìm giúp luật sư, tư vấn về các trình tự liên quan
tới tố tụng ly hôn.
Từ sau khi
ngồi lên cái ghế phó chủ biên, công việc lại càng bận rộn hơn, ngồi trước máy
tính, có lúc đọc bản thảo cũng đã hết một ngày, hai mắt cay xè, chân tay tê
cứng. Buổi trưa khi đi ăn cơm, có mấy đồng nghiệp cùng ăn cơm dưới lầu, gọi
canh đậu phụ và mấy món rau xanh đơn giản, vừa ăn được mấy bữa cô đã cảm thấy
dạ dày mình khó chịu, không nhịn được bèn lao vào nhà vệ sinh nôn thốc tháo. Lúc
ở nhà vệ sinh đi ra, mọi người thấy sắc mặt Hy Lôi có vẻ nhợt nhạt, đều quan
tâm hỏi:
- Có phải bị
ốm không?
Còn có đồng
nghiệp không hiểu rõ chuyện thì hỏi:
- Hay là có
thai rồi.
Câu nói
khiến mọi người đều ngỡ ngàng, lúc này Hy Lôi mới nhớ ra, đã lâu lắm rồi không
thấy “bị”, vốn tưởng là do áp lực công việc khiến hooc môn tiết ra không bình
thường nên không chú ý lắm. Nếu thực sự có thai rồi thì nên làm thế nào? Cô và
Hứa Bân vẫn kiên trì áp dụng các biện pháp tránh thai, sao lại có thai được?
Nghĩ đi nghĩ lại, vẫn thấy không yên tâm, buổi chiều cô lén tới một bệnh viện
gần đó để kiểm tra.
Không nằm
ngoài dự đoán, quả nhiên là đã có thai. Hy Lôi nghe như sét đáng ngang tai,
ngồi rũ rượi trên chiếc ghế ở hành lang bệnh viện. Làm thế nào đây? Vào lúc
quan trọng làm thủ tục ly hôn, bỗng dưng xuất hiện một sinh mệnh nhỏ, nên đối
mặt với chuyện này thế nào, tự mình giải quyết nó cho sạch sẽ rồi ly hôn với
Hứa Bân? Hay nói với anh ta để cùng đối mặt, sinh đứa bé ra? Thế thì những ngày
tháng tiếp theo nên đối mặt thế nào? Vết thương trước kia làm sao để liền lại?
Buổi tối,
nằm trên giường lăn qua lăn lại, Hy Lôi vẫn quyết định thông báo tin này cho
Hứa Bân, có thể sự ra đời của đứa trẻ này là cơ hội cuối cùng ông trời dành cho
cuộc hôn nhân của họ! Vậy thì hãy để số phận làm chủ. Nếu nghe theo sự sắp đặt
của số phận, sau khi có con, mẹ chồng có thể sẽ không còn khó chịu như trước
nữa, nếu mình cũng có thể thay đổi một chút, thì cuộc sống sau này sẽ không tệ
như trước nữa. Đêm hôm đó, Hy Lôi đã đưa ra một loạt các giả thiết về tâm lý,
cuối cùng cô cũng thuyết phục được bản thân.
Sáng sớm,
vừa định gọi điện thoại hẹn Hứa Bân ra ngoài thì không ngờ điện thoại của Hứa
Bân đã gọi tới trước:
- Hy Lôi,
anh có chuyện muốn nói với em.
Trong lòng Hy Lôi thấy hơi cảm động, dù sao
cũng từng là vợ chồng, đúng là luôn có thần giao cách cảm.
Họ hẹn gặp
nhau vào buổi trưa ở một tiệm ăn Tây gần cơ quan, khi tới nơi, Hứa Bân đã ngồi
ở đó từ lâu, và đã gọi sẵn hồng trà mà Hy Lôi thường uống. Chờ Hy Lôi ngồi ngay
ngắn rồi, món bít tết thơm nức cũng đã được đưa lên. Không biết vì sao, Hy Lôi
cảm thấy bữa cơm ngày hôm nay giống như một buổi hẹn hò bí mật, thế là thấy
thức ăn thật ngon, cố gắng cất đi vẻ mặt cau có mà mấy hôm nay mình vẫn “chưng”
ra trước mặt anh. Ánh mắt cô dịu dàng trở lại, cầm dao nĩa lên, chuẩn bị ăn và
chờ Hứa Bân mở lời.
Hứa Bân ngồi
đối diện, phần thức ăn của anh cũng đã được mang lên, nhưng vẫn mãi không động
đũa. Do dự một lúc lâu sau mới nói:
- Anh có
chuyện muốn nói với em.
Hy Lôi dừng
lại rồi cũng nói:
- Em cũng có
chuyện muốn nói với anh.
- Thế em nói
trước đi!
- Anh nói
trước đi, em vừa ăn vừa nghe.
Hứa Bân định
mở miệng, nhưng rồi ấp úng mãi, cuối cùng cũng thu hết dũng khí để nói ra:
- Anh nghĩ
kỹ rồi, anh đồng ý ly hôn.
Bàn tay Hy
Lôi thoáng run rẩy, dao nĩa trong tay không cầm chắc, va mạnh vào đĩa, phát ra
những âm thanh đanh gọn. Cô có thể cảm nhận được đôi môi mình đang run rẩy, hỏi
anh bằng giọng hoài nghi:
- Anh nói
gì, anh nói lại lần nữa xem.
- Anh nói
anh đồng ý ly hôn rồi, chẳng phải em vẫn kiên trì đòi ly hôn đó sao, giờ anh
nghĩ kỹ rồi, khi nào ký tên, khi nào làm thủ tục đều tùy em.
Hứa Bân không
còn vẻ ăn năn như ban nãy nữa, mà quay về với vẻ mặt đểu cáng trước kia, nhắc
lại một lần.
Ánh mắt Hy
Lôi tối sầm đi, thở dài, cười nhạt hỏi:
- Sao bây
giờ anh mới nghĩ xong, vì sao hôm nay lại nói cho tôi?
- Thì cái gì
cũng cần có một quá trình mà, cuối cùng thì giờ anh cũng nghĩ thông rồi, chúng
ta đều còn quá trẻ, quá nhiều việc không biết giải quyết thế nào nên mới gây ra
nhiều mâu thuẫn như thế, nhưng những mâu thuẫn này bây giờ thực sự không thể
điều chỉnh được nữa, anh cũng mệt rồi, chi bằng chia tay. Xin lỗi, anh thực sự
có lỗi với em!
Hứa Bân nói một loạt những câu có vẻ rất đao to búa lớn, nhưng
cuối cùng có lẽ chỉ có câu “xin lỗi” là thật lòng.
Anh ngẩng
đầu lên, hỏi:
- Chẳng phải
em có chuyện định nói với anh sao? Chuyện gì thế?
Hy Lôi nuốt
tất cả những lời định nói và những giọt nước mắt vào trong lòng, rồi dùng sự
kiên cường để ngụy trang cho bản thân, ánh mắt cô hướng ra ngoài cửa sổ, lạnh
nhạt nói:
- À, tôi chỉ
muốn hỏi anh bao giờ thì đồng ý, không ngờ anh lại nói ra rồi.
- Thế thì
như vậy nhé!
- Ừ, cứ thế
đi.
Hai người
ngồi đối diện nhau, cắm cúi ăn bít tết, giữa bữa ăn thì Hứa Bân nhận điện
thoại, sắc mặt có vẻ căng thẳng:
- Nhanh
thôi, sắp xong rồi. Chờ chút!
Hy Lôi không
nhịn được, lại lên giọng mỉa mai:
- Lại là mẹ
anh phải không? Bao giờ thì anh mới lớn lên được?
Hứa Bân
ngượng ngùng cười:
- Ha ha, mẹ
là thế mà, Hy Lôi, đã đến nước này rồi thì đừng giữ mãi oán hận trong lòng nữa.
Cuối cùng,
họ chia tay trong im lặng, đây có lẽ là lần đầu tiên họ gặp mặt mà vẫn giữ được
không khí hòa bình từ khi đòi ly hôn đến nay. Không cãi vã, không chửi bới
nhau, đôi bên đều giữ sự lịch sự, nhường nhịn. Trước khi đi, Hy Lôi vẫn không
nhịn được, quay lại hỏi Hứa Bân một câu:
- Hứa Bân,
nói thật cho tôi biết, vì sao đột nhiên anh lại đồng ý nhanh như thế?
Hứa Bân lại
lôi một loạt các lý do ban nãy ra nói một lượt, cuối cùng hỏi ngược lại:
- Chẳng nhẽ
em không muốn nữa?
Hy Lôi ghé
sát tai Hứa Bân, nói nhỏ, nhưng nghiến răng:
- Muốn, tôi
chỉ hận là không thể ly hôn anh ngay lúc này, ngay lập tức.
No comments
Post a Comment