SỐNG CHUNG VỚI MẸ CHỒNG - CHƯƠNG 29 - TRUYỆN NGÔN TÌNH
SỐNG CHUNG VỚI MẸ CHỒNG
Tác giả: Phù thủy dưới đáy biển
Thể loại: Tiểu thuyết
CHƯƠNG 29 :THUỐC TRÁNH THAI KHÔNG CÁNH MÀ BAY 2
- Cậu quyết
định giữ lại à? Vừa trả tiền nhà, vừa phải nuôi con, có được không?
Hy Lôi
bất giác thấy lo thay cho bạn.
- Tùng Phi
nói rồi, nước đến đâu thì thuyền xuôi đến đấy. Không thì cũng chẳng biết làm
thế nào?
- Thế thì
cậu nghỉ ngơi đi nhé, có thời gian tớ sẽ sang thăm cậu. Tới lúc đó cho tớ làm
mẹ nuôi nhé!
- Không vấn
đề gì!
Cúp điện
thoại, Hy Lôi càng kiên định với niềm tin của mình, khi chưa có sự chuẩn bị kỹ
lưỡng thì chưa thể có con được. Cô cầm vỉ thuốc tránh thai ở đầu giường, uống
một viên. Đây là loại thuốc viên do một chị lớn tuổi ở tòa soạn giới thiệu cho,
tác dụng phụ ít, quan trọng là rất hữu hiệu, bởi vì Hứa Bân cũng giống đa số
những gã đàn ông khác, nói là mỗi lần dùng bao cao su thấy cảm giác không chân
thực, bởi vậy Hy Lôi đành phải uống thuốc tránh thai mỗi ngày.
Hứa Bân thấy
cô uống thuốc thì cười nhạo:
- Bảo em
sinh đứa con cứ như lấy mạng của em ấy! Mẹ anh nói rồi, thuốc này có tác dụng
phụ, uống nhiều sẽ bị béo đấy.
Hy Lôi giận
dỗi tắt đèn:
- Mẹ anh
nói, lại là mẹ anh nói. Sao bà biết em uống cái này, lại vào phòng lục lọi à?
Hứa Bân thấy
Hy Lôi có vẻ như muốn cãi nhau bèn thôi không nói gì nữa.
Tối hôm sau
trước khi đi ngủ, Hy Lôi tìm vỉ thuốc tránh thai nhưng tìm mãi không thấy. Hỏi
Hứa Bân, anh đang cắm đầu vào máy tính xem một bộ phim cấp 3 không biết kiếm ở
đâu về. Hy Lôi hỏi mấy lần, Hứa Bân đeo tai nghe nên không nghe thấy, chỉ hét
lớn:
- Cái gì, em
nói cái gì?
Hy Lôi gỡ
tai nghe của anh ra, hươ hươ cái hộp không trong tay mình:
- Em hỏi anh
thuốc của em, anh có thấy không?
Hứa Bân
ngước mắt lên nhìn:
- Không
thấy.
- Thế sao
lại biến mất rồi?
Hy Lôi trợn tròn mắt.
- Chẳng nhẽ
anh lại uống nó à? Không thấy thì thôi, mai mua hộp khác!
Hứa Bân thản nhiên
nói.
Hy Lôi giận
tới phát khóc:
- Anh thì
biết cái gì, uống thiếu một viên là hiệu quả sẽ giảm ngay.
- Thế thì
đừng uống nữa, thuốc nào cũng có tác dụng phụ, uống nhiều thì tốt lành gì đâu.
Nói xong anh lại quay đầu ra xem phim.
- Sao mà anh
không chịu nghĩ cách gì thế, sao anh không chịu đeo, chỉ nghĩ tới cảm giác của
mình, bất chấp cảm nhận của em, anh thật là ích kỷ. Em không uống thì sau này
đừng có đụng vào em.
Hứa Bân đang
xem tới hồi gay cấn, lại thấy Hy Lôi có vẻ giận dữ, hai hàng lông mày cau lại,
vô cùng đáng yêu, thế là anh cười hề hề đứng lên ôm lấy Hy Lôi:
- Em là vợ
anh, không đụng em thì đụng ai, bây giờ đụng ngay đây, mai cũng phải đụng nữa.
Nói rồi anh
hôn cô, một tay thì lần mò cởi áo ngủ của Hy Lôi. Hy Lôi bực bội đẩy anh ra:
- Không
được, hôm nay không được.
- Làm sao?
- Không có
tâm trạng.
Hứa Bân lại
áp sát vào, không chịu buông ra:
- Bây giờ
không có tâm trạng, lát nữa là có ngay.
Hy Lôi chả
biết lấy đâu ra lửa giận, đẩy mạnh anh, hét lớn:
- Không được
là không được, đã nói với anh là không có tâm trạng rồi còn gì.
Hứa Bân bị
đẩy thêm lần nữa, mất hết cả hứng thú:
- Em làm sao
thế, sao giờ em lại như thế này? Thật là mất hứng. Chẳng phải em làm việc ở tạp
chí sao, trong sách thường xuyên thảo luận về vấn đề quan hệ nam nữ, cái gì mà
“10 nguyên tắc trên giường của phụ nữ”, những loại phụ nữ mà đàn ông ghét nhất.
Em có thuộc vào loại nào không thế, đọc bao nhiêu sách mà sao chẳng được thấm
nhuần tư tưởng chút nào.
- Không cần
anh phải dạy em, anh nghĩ lại mình xem, trong sách cũng viết về “10 nguyên tắc
trên giường của đàn ông”, anh có đọc không?
Hứa Bân thở
dài, lắc đầu:
- Haiz, Giả
Bảo Ngọc nói “phụ nữ kết hôn xong từ trân châu biến thành mắt cá”, đúng là
không sai. Trước khi cưới em tâm lý bao nhiêu, còn bây giờ thì...
- Trước khi
cưới thì anh nói ngọt bao nhiêu, lại còn giở đủ trò trên giường, bây giờ thì
sao, nhào thẳng vào người ta, làm xong là lăn ra ngủ, chẳng khác gì cầm thú!
- Em nói ai
là cầm thú hả?
- Anh nói ai
là mắt cá?
Hai người
bất giác đều nói to lên. Bên ngoài vang lên giọng nói quan tâm của mẹ chồng:
- Sao còn
chưa ngủ, đang cãi nhau cái gì thế!
Hy Lôi giận
dỗi quay người đi, cằn nhằn:
- Cãi nhau
mà cũng phải quản.
Hứa Bân cũng
chẳng còn hứng thú gì, đành bực bội đi ngủ. Vừa mới ngủ lại thấy Hy Lôi đẩy
mình một cái:
- Đi, cất
đĩa của anh đi.
- Em giúp anh
đi chứ!
Hy Lôi xuống
giường, lấy đĩa ra khỏi máy tính, cất vào hộp rồi đặt vào dưới đáy ngăn kéo ở
tầng thấp nhất của bàn làm việc, xác định là không còn sai sót gì mới lên
giường. Hứa Bân đã vang lên tiếng ngáy ngon lành.
Lúc tan làm,
Hy Lôi nhớ ghé vào hiệu thuốc mua hai hộp thuốc tránh thai. Buổi tối về nhà
uống bù thêm một viên, một hộp để ở cái tủ đầu giường, một hộp thì cất vào ngăn
kéo của bàn làm việc.
Tối hôm sau
khi tìm thuốc để uống, chẳng thấy hộp thuốc ở tủ đầu giường đâu. Hỏi Hứa Bân, vẫn
chẳng biết gì, lại còn chế giễu cô là bệnh trầm cảm dường như nặng hơn, trí nhớ
càng ngày càng kém.
No comments
Post a Comment