SỐNG CHUNG VỚI MẸ CHỒNG - CHƯƠNG 25 - TRUYỆN NGÔN TÌNH
SỐNG CHUNG VỚI MẸ CHỒNG
Tác giả: Phù thủy dưới đáy biển
Thể loại: Tiểu thuyết
CHƯƠNG 25 :HỒNG NHAN TRI KỈ CỦA BỐ 4
Hy Lôi đang
định phát tác thì bị Hứa Bân kéo về phòng:
- Được rồi
cho anh xin, đừng châm dầu vào lửa nữa, mẹ đang giận, nhìn ai cũng chướng mắt.
Kệ mẹ. Một lát nữa là bình thường ý mà.
- Họ cãi
nhau liên quan gì mà nói em! Em chọc giận ai à? Xinh thì có tội à? Ban đầu
chẳng phải cũng khen em xinh sao? Sao giờ lại bảo là không ra gì. Sao cứ tóm
được ai là cắn người đó thế? Em bất hòa với bà ấy nhưng đã chửi bà ấy câu nào
đâu!
- Bà nội ơi,
nói bé thôi, anh biết mà, đừng nói nữa, đừng tầm thường như mẹ.
Khó khăn lắm
mới nịnh cho Hy Lôi bớt giận, tiếng cãi vã bên ngoài cũng nhỏ dần, tiếng khóc
ồn ào ban nãy giờ cũng chỉ còn là tiếng thút thít nho nhỏ. Bố mẹ chồng đều im
lặng. Không lâu sau, Hứa Bân thấy mẹ ôm chăn vào thư phòng ngủ. Xem ra lửa giận
lần này của bà không dễ để dập tắt.
Ngày hôm
sau, bố chồng dậy đi làm từ sớm. Mẹ chồng ngủ trong thư phòng, cánh cửa khép
chặt, chẳng có chút động tĩnh gì.
Buổi tối tan
làm, Hy Lôi và Hứa Bân cùng bước vào nhà, mẹ chồng vẫn nằm trên giường, không
nấu cơm, xem ra bà định đình công rồi. Trên bàn có hai phong thư. Hứa Bân cầm
lên xem, một bức là Đơn xin ly hôn gửi cho bố, một bức thì viết cho Hứa Bân.
Con trai: Mẹ
quyết định ly hôn với bố con. Ngay từ lúc đầu bố mẹ đã không có cơ sở tình cảm,
là người khác giới thiệu rồi làm quen, ông ấy ích kỷ, ham hư vinh, gia trưởng.
Không giống con với Hy Lôi là tự do yêu đương. Có lúc mẹ rất ngưỡng mộ tình yêu
của các con, thậm chí có lúc còn thấy đố kỵ. Nếu mẹ ly hôn rồi thì con phải
sống với mẹ đấy. Con là tất cả của mẹ...
Sau đó còn
một đoạn rất dài nữa, có tới mấy trang, thể hiện tình cảm bà dành cho con trai.
Hứa Bân bật
cười, rót ẹ cốc nước rồi cười nói:
- Sao mà mẹ
trẻ con thế!
Mẹ chồng ôm lấy eo con trai, nước mắt lại trào ra.
Một lúc sau
thì bố chồng cũng về, thấy vợ nằm trên giường, ông biết bà còn đang giận, thế
là cười ha hả bước vào xin lỗi. Hứa Bân từ thư phòng đi ra. Hy Lôi thấy không
có ai nấu cơm, coi như cơ hội để mình trổ tài, đang tất bật trong bếp. Hứa Bân
cũng bước vào giúp đỡ, hai người cũng bận rộn với mấy món ăn trong bếp, giống
một đôi vợ chồng trẻ thực sự, Hy Lôi vui lắm. Lúc thái rau, Hứa Bân nhìn dáng
vẻ nghiêm túc của cô khi nấu ăn, không nhịn được lại hôn một cái lên má Hy Lôi,
Hy Lôi nhìn chồng nói:
- Hứa Bân,
nếu hai đứa mình có một cái nhà nhỏ thì ngày nào em cũng nấu cơm cho anh ăn.
Hứa Bân cũng
thấy cảm động, an ủi Hy Lôi:
- Yên tâm
đi, anh sẽ cố gắng để chúng ta có một cái nhà riêng. Khi nào anh kiếm được
tiền, mình mua nhà, hai vợ chồng ở với nhau!
Hy Lôi nghe
thấy thế thì vui lắm:
- Chỉ hai
đứa mình thôi nhé!
Chỉ một lát
sau cơm đã nấu xong xuôi. Khoai tây xào cà chua, món ăn sở trường của Hy Lôi,
thêm canh bí đao, đĩa nấm xào là kiệt tác của Hứa Bân, cùng với bánh màn thầu
nóng hổi và một ít cháo.
Hứa Bân gọi
bố mẹ ra ăn cơm, bố chồng lại gần, nhìn mâm cơm mà con dâu và con trai làm,
luôn miệng khen:
- Hy Lôi đảm
đang quá!
Mẹ chồng vẫn
không chịu dậy, vẫn còn đang giận. Bà muốn bảo con trai mang cơm tới bên giường
ình. Hứa Bân ra hiệu cho Hy Lôi, bảo Hy Lôi mang cho bà, thể hiện một chút nhằm
cải thiện quan hệ.
Hy Lôi mang
cơm lại gần, nói:
- Mẹ, mẹ ăn
một chút đi.
Mẹ chồng
thấy vậy tỏ ra hơi ngượng:
- Để đó đi,
bảo Hứa Bân mang là được rồi mà!
Hy Lôi chẳng
ngẩng đầu lên, chỉ nói:
- Không sao
ạ!
Mẹ chồng
biết Hy Lôi vẫn còn giận mình, lúc Hy Lôi chuẩn bị ra cửa, cuối cùng mẹ chồng
cũng ấp úng lên tiếng:
- Hôm qua
không phải mẹ nói con đâu. Cả hôm đó nữa, mẹ không biết Hứa Bân làm con đau
chân nên nói con, đừng để bụng nhé.
Hy Lôi nghĩ
bụng, như thế coi như là mẹ chồng xin lỗi mình rồi! Nếu mình vẫn còn giận thì
nhỏ mọn quá. Hôm đó Tiêu Hồng cũng nói rồi mà, đối với mẹ chồng không cần quá
nghiêm túc, phải nịnh! Thế là cô quay đầu lại nói:
- Dạ không
sao! Con không giận đâu!
Buổi tối,
Hứa Bân ở trên giường vô cùng dịu dàng, cứ như quay lại thời điểm hai người yêu
nhau, lời nói ngọt như mía lùi:
- Cưng, hôm
nay biểu hiện của em tốt lắm, cưng này, em nấu ăn ngon thật, bố khen em mãi. Bà
xã ơi, em xinh quá, yêu chết mất thôi!
Trong lòng
Hy Lôi cũng thấy thật ngọt ngào, mặc dù trong đó vẫn còn có vị chát, nhưng để
đổi lại những lời khen ngợi thật lòng của người đàn ông mình yêu thì những chát
đắng đó chẳng còn ý nghĩa gì nữa. Hứa Bân ra sức thể hiện, tình dục như một con
sóng lớn, nhấn chìm cả Hy Lôi.
Bố chồng vẫn
còn ở trong thư phòng “đàm phán” với mẹ chồng, ánh sáng le lói hắt ra từ khe
cửa, một lát sau, đèn trong thư phòng tắt ngúm, vang lên tiếng bước chân, rồi
đèn trong phòng ngủ bật sáng.
No comments
Post a Comment